Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 257: Để cậu ta bò qua đây

Vân Thường Thanh nói một câu nghe như thương lượng, nhưng giọng điệu rõ ràng lại mang theo cảm giác ra lệnh không cho phép cãi lại.

Cụ ta cười hiền lành, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo như dao, khiến người ta dám chắc chỉ cần Vân Mộc Thanh nói một chữ “không”, cụ ta sẽ lập tức phái người chấp hành gia pháp.

Vân Đạo cũng nhìn thoáng qua Vân Mộc Thanh ở trong góc với vẻ châm chọc, chỉ nhìn một cái đã giật mình trước sắc đẹp của cô, nở nụ cười mang theo mấy phần mờ ám sâu xa…

Vân Mộc Thanh đột nhiên cười khẩy một tiếng, vẻ mặt mang theo sự bất đắc dĩ, tự giễu và châm chọc…

Cô vốn cho rằng tuy nhà họ Vân đuổi cô đi, tuy bọn họ từng đối xử với cô như thế, nhưng đều chỉ tức giận vì cô mang thai trước khi cưới, làm mất đi tương lai tươi sáng thôi.

Cho nên cô luôn cố gắng gấp bội, liều mạng làm việc, liều mạng chứng minh giá trị của bản thân…

Cô cho rằng chỉ cần mình đủ xuất sắc, chỉ cần mình có thể đem lại lợi nhuận thiết thực cho nhà họ Vân, thì nể tình huyết thống người thân, ông nội sẽ chấp nhận mình, chấp nhận Đan Đan một lần nữa.

Nhưng lúc này cuối cùng cô cũng hiểu: Tất cả mọi chuyện đều do cô ảo tưởng, đều chỉ là cô tự lừa mình dối người mà thôi!

Từ đầu đến cuối, bọn họ chưa từng nhìn thẳng vào mình!

Vì sao tập đoàn Vân thị lại huy hoàng như bây giờ, trong lòng bọn họ hiểu rất rõ, mà bây giờ vì mượn hơi Vân Đạo, bọn họ lại trực tiếp cướp đi công lao của mình, một cước đá mình đi.

Qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát.

Tình người ấm lạnh hiện rõ trước mắt…

“Vân Mộc Thanh, cô còn ngơ ngác cái gì, ông nội đang hỏi cô đó, cô đừng có giả câm giả điếc”, Vân Hinh Nhi kích động đến mức suýt nhảy cẫng lên, tình thế lúc này thật sự khiến người ta rất vui vẻ, cũng làm cho cô ta thấy hả giận.

“Hừ, đúng đó, dù sao vị trí Tổng giám đốc này cũng không phải của cháu, bây giờ nhường lại cũng là bổn phận thôi”, Vân Gia Khôi cũng hả hê và vui vẻ, rửa được mối nhục cũ.

Chỉ có Lý Thu Linh sốt ruột như con kiến bò trên chảo nóng, nếu Vân Mộc Thanh thật sự nhường vị trí tổng giám đốc, cuộc sống giàu có bà ta khó khăn lắm mới có được cũng hoàn toàn biến mất luôn.

Bà ta muốn khuyên con gái đừng đồng ý, nhưng không dám cãi lại ý Vân Thường Thanh, chỉ có thể co đầu rụt cổ đứng một bên, trên trán ướt đẫm mồ hôi, …

Vân Thường Thanh nhíu mày như mất hết kiên nhẫn, lời nói càng lạnh lẽo hơn: “Vân Mộc Thanh, từ chức Tổng giám đốc của tập đoàn Vân thị, nhường cho Vân Đạo, rốt cuộc cháu có đồng ý không?”

Cụ ta duỗi bàn tay phải đeo nhẫn ngọc lên, ra hiệu cho con cháu của nhà họ Vân ở hai bên chuẩn bị ra tay xử lý bất cứ lúc nào.

Ở nhà họ Vân, trước giờ cụ ta nói một không hai, ai dám cãi lại ý kiến của cụ ta tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Tứ bề khốn đốn, nhưng Vân Mộc Thanh lại càng tỉnh táo hơn, cô đưa mắt nhìn đám người đông đúc ở xung quanh, nhìn thấy hết đủ loại cảm xúc như châm chọc, cười nhạo, khinh thường và hả hê của bọn họ…

Đột nhiên, cô nhìn thấy nụ cười bình tĩnh mà tự tin của Sở Phàm trong đám người, anh cười khẽ gật đầu, giống như rất vui vì mình đã thoát khỏi biển khổ…

Vân Mộc Thanh thở ra một hơi như vừa tháo xuống gánh nặng nghìn cân, đã có sự lựa chọn của mình rồi.

“Cháu, đồng ý”.

Cuối cùng tay phải đang giơ lên của Vân Thường Thanh cũng buông xuống, cười ấm áp.

Hai bố con Vân Gia Khôi và Vân Hinh Nhi báo được thù lớn đều vui vẻ đến mức chỉ muốn nhảy cẫng lên.

Giấc mộng giàu có của Lý Thu Linh hoàn toàn tan vỡ, mất hồn mất vía đặt mông ngồi xuống ghế, đôi mắng trống rỗng vô hồn…

Vân Mộc Thanh để con dấu luôn mang theo bên người lên bàn, bình tĩnh nói: “Đây là con dấu tài vụ của tập đoàn Vân thị, con dấu của bộ phận nhân sự, bây giờ cháu giao ra luôn”.

“Còn những chuyện công việc sau đó, cháu sẽ nhanh chóng chuyển giao”.

Làm xong tất cả chuyện này, Vân Mộc Thanh xoay người rời đi, vừa bình tĩnh vừa ung dung, không vui không buồn, không nhìn ra chút mất mát và khó chịu nào, khiến các khách khứa xung quanh kính nể tán thưởng không thôi, lại là một cô gái hiếm có rồi…

“Đợi đã”.

Đúng lúc này, Vân Đạo đột nhiên cất lời, hắn ta xoay người cười tươi nhìn Vân Mộc Thanh: “Vân Mộc Thanh phải không, sự tích của cháu tôi đã từng nghe nói rồi, trong vòng mấy tháng ngắn ngủi đã khiến giá trị của tập đoàn Vân thị tăng lên gấp ba, cháu là một người có năng lực, khác với đám sâu mọt vô dụng này”.

Đám con cháu của nhà họ Vân kể cả Vân Hinh Nhi đều xấu hổ tức giận đến mức đỏ cả mặt, rõ ràng hàm nghĩ của câu này là đang mắng bọn họ.

“Tướng quân chú đây vẫn luôn là kẻ xem trọng người tài, cháu ở lại đi”, Vân Đạo chắp hai tay sau lưng quan sát khuôn mặt xinh đẹp của Vân Mộc Thanh, nụ cười tràn đầy tính xâm lược:

“Ở lại bên cạnh tôi làm một trở lý, chăm lo cho sinh hoạt hằng ngày của tôi. Chỉ cần cháu hiểu chuyện nghe lời, sau này lúc tập đoàn Vân thị tăng lên giá trị bạc tỷ, phát triển vượt bậc, đương nhiên sẽ không thiếu lợi ích của cháu”.

Vân Đạo tham lam ngửi hương thơm trên người cô gái, máu huyết sôi trào, một người phụ nữ cực phẩm thế này có thể gặp không thể cầu, sao hắn ta có thể bỏ qua được?

Về chút quan hệ huyết thống của mình và cô? Khà khà, vậy chẳng phải sẽ càng kích thích, càng khiến người ta kích động hơn sao?

Từ nhỏ Vân Đạo không có bố, mẹ thì làm gái bán hoa, từ nhỏ hắn ta đã tận mắt nhìn thấy những người đàn ông xa lạ kia tuỳ ý ra vào phòng của mẹ mình, tuỳ ý đùa bỡn làm nhục bà ta.

Đối với thứ huyết thống tình thân này, hắn ta thấy rất mỏng manh, đương nhiên cũng sẽ không để ý.

“Nếu Đạo Nhi đã để cháu ở lại thì cháu còn không mau cảm ơn lòng tốt của chú đi?”, sắc mặt Vân Thường Thanh nặng nề, Vân Đạo có mục đích gì, người từng trải như cụ ta chỉ cần nhìn một cái đã hiểu.

Nhưng so với việc mượn sức một tướng quân có thực quyền, hy sinh kẻ bị gia tộc vứt bỏ như Vân Mộc Thanh có là gì đâu? Đây là một lựa chọn cả đồ ngốc cũng có thể chọn được.

“Có thể ở lại bên cạnh Đạo Nhi là vinh hạnh, là phúc phần của cháu, cháu phải biết nắm chắc cơ hội này, đừng khiến ông phải mất mặt, có hiểu không?”

Vân Thường Thanh vẫn lên mặt như trước, làm như đang ban cho Vân Mộc Thanh một ơn huệ lớn gì đó vậy.

Vân Mộc Thanh chỉ cười nhạt, thậm chí còn không thèm quay đầu lại: “Không cần, tôi không cần lòng tốt của các người, bắt đầu từ hôm nay, tôi và nhà họ Vân các người đoạn tuyệt, không còn quan hệ gì nữa”.

Khách khứa đang có mặt đều xôn xao, Vân Thường Thanh cũng sa sầm mặt, nó dám cãi lại mình trước mặt biết bao nhiêu khách khứa như thế ư?



Trong mắt Vân Đạo cũng hiện lên sự lạnh lẽo, cười khẩy: “Thứ không biết điều”.

“Vân Mộc Thanh, cháu đúng là láo xược!”, Vân Thường Thanh quát to: “Nếu cháu dám bước khỏi cổng lớn của nhà họ Vân thì cả đời này cũng đừng về nữa, nhà họ Vân không có loại con cháu bất hiếu như cháu”.

Sắc mặt Vân Mộc Thanh vẫn rất bình tĩnh, tiến thẳng về phía trước không hề dừng bước, đi đến trước mặt Sở Phàm cười dịu dàng nói: “Chúng ta đi thôi”.

“Được”, Sở Phàm cười nắm lấy tay Vân Mộc Thanh đi thẳng ra ngoài, không thèm quan tâm đến khách khứa đang khiếp sợ ồn ào xung quanh.

“Đồ bất hiếu, đúng là đồ bất hiếu”, Vân Thường Thanh rất là giận dữ, trên người cũng hiện lên sát khí.

Khi Vân Đạo nhìn thấy người phụ nữ mình thèm muốn bị Sở Phàm nắm tay, trong mắt cũng xuất hiện sát khí, hắn ta ngồi thẳng trên ghế, lạnh lùng nói: “Người phụ nữ tướng quân tôi nhìn trúng, một tên tầm thường cũng dám đụng vào ư”.

Hắn ta chỉ tay, giọng điệu bình tĩnh, lại đằng đằng sát khí: “Đi, chém đứt tay chân, để cậu ta bò qua đây cho tôi”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement