Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 285: Lấy lại thể diện

Ánh mắt Sở Phàm tràn ngập lạnh lẽo.

Vân Mộc Thanh tức giận gắt lên: “Cô làm ơn tôn trọng người khác một chút đi, cô nói vậy là sao hả?"

"Rõ ràng là cô dẫn chó đi dạo sai quy định. Giống chó lai sói vốn hung dữ, hay tấn công người. Nơi công cộng lại đông đúc như vậy, lỡ nó cắn trúng ai đó thì sao?"

"Nực cười, tôi phải làm gì, phải đối xử con trai tôi thế nào còn phải nhờ cô dạy à?", ả mập cười khinh khỉnh, vênh váo đáp lại.

"Cô biết nó sẽ cắn người, biết nó hung dữ mà còn cố tình lượn qua lượn lại trước mặt nó? Sao hèn vậy? Cô không biết đi đường vòng à? Không biết né nó ra à?"

"Cô bị đui hay bị què, hả? Bản thân mình chẳng ra gì mà còn lên mặt dạy đời người khác, tôi thấy cô còn không bằng một con chó”.

Nước bọt ả ta phun tứ tung theo từng câu mắng nhiếc: “Thứ thấp kém như các người sao lại có tư cách xuất hiện ở chung cư cao cấp này vậy? Vừa nhìn đã biết lũ quê mùa thấp kém”.

"Cô...”, Vân Mộc Thanh nào phải là đối thủ của hạng đàn bà đanh đá này, tức đến run người.

Ả mập cho rằng gia đình Sở Phàm là hạng nhu nhược nên càng không thèm nể nang gì, lắc lắc thân hình béo ị, lên giọng dạy dỗ: “Cô cái gì mà cô. Lần sau gặp lại thì cút chỗ khác cho tôi, đỡ cho con tôi lại ngứa mắt cắn chết thứ con hoang nhà các người”.

"Mẹ nói đúng không nào cục cưng...”, ả vừa nói vừa xoa đầu con chó săn đầy âu yếm.

"Gâu gâu gâu!", con vật cậy thế chủ cũng sủa toáng lên như đang ra oai.

"Hức hức...”, gương mặt Đan Đan đã trắng bệch như tờ giấy, sợ hãi nép vào lòng Sở Phàm khóc thành tiếng.

Vân Mộc Thanh vội vã dỗ dành cô bé.

"Xem kìa, con tôi chỉ muốn chào hỏi tí thôi mà nó đã sợ rồi, ha ha...”, điệu cười đầy đắc ý của ả mập khiến những tảng mỡ trên người ả lắc lư theo.

"Quê mùa chính là quê mùa, dạy con cũng thành thứ vô dụng, nhát như thỏ đế”.

Lúc này, Sở Phàm đặt Đan Đan vào tay Vân Mộc Thanh, liếc nhìn ả ta: “Cô gọi con chó này là con trai? Vậy xin hỏi cô đã làm loạn với loại súc vật nào mới sinh ra được nó?"

Sắc mặt ả mập thay đổi ngay lập tức, ả rú lên: “Mày! Khốn nạn! Mày mắng ai là súc vật hả? Mày muốn chết đúng không?"

"Tôi mắng ai người đó tự biết”, Sở Phàm bình thản đáp: “Cô không phải súc vật thì làm sao sinh ra chó được?"

"Trời đất ơi thằng nhà quê này! Mày dám mắng bà? Mày ăn gan hùm à?"

Ả mập tức muốn bầm cả gan, hùng hổ chống nạnh chỉ con chó săn: “Lên đi con trai! Cắn chết nó cho mẹ!"

"Gâu gâu gâu!"

Con chó lập tức chồm về phía Sở Phàm trong những tiếng sủa vang trời như muốn xé xác anh thành từng mảnh.

Ả mập nở một nụ cười độc địa, giở giọng huênh hoang: “Con trai tao chính là chó sói Tiệp Khắc thuần chủng, mỗi bữa đều được cho ăn thịt sống, đã cắn chết không biết bao nhiêu thứ con hoang khốn nạn. Dám mắng bà? Hôm nay tao sẽ dạy cho mày một bài học!"

Bốp!

Sở Phàm đứng trước Vân Mộc Thanh và Đan Đan, thậm chí không thèm nhấc mắt lên nhìn, chỉ tung chân đá một cú vào ngực con chó.

Tiếng sủa điên dại tắt ngúm, con vật bay ngược về sau rồi rơi phịch xuống đất. Nó tru lên những tiếng thảm thiết, giãy giụa thêm vài cái rồi tắt thở.

Ở vùng Tây Dã hoang vu hẻo lánh, thú dữ hoành hành kia, đến hùm beo còn phải chịu chết dưới cú đá này của Sở Phàm, nói gì tới một con chó.

"Con ơi! Ôi trời ơi cục cưng của mẹ!!"

Ả mập thét lên kinh hãi, cuống quít chạy đến kiểm tra con chó rồi phẫn nộ thét lên với Sở Phàm: “Thứ khốn kiếp! Mày... mày dám đánh chết con tao! Đền mạng cho tao!"

"Tôi còn dám đánh chết cả cô đấy, tin không?", Sở Phàm lạnh lùng lườm ả ta, sát khí hung tàn tỏa ra từ người anh khiến ả ta tái mặt.

"Con chó dữ này chỉ biết cắn người, có giữ lại cũng chỉ làm mầm họa. Cô không biết dạy thì tôi thay cô dạy nó”, Sở Phàm nói: “Đừng chọc giận tôi nữa, bằng không cô cũng sẽ có kết cục như loài súc vật này”.

Đối mặt với loại người độc địa này, nói chuyện tử tế là chuyện bất khả thi, chỉ có thể dùng bạo lực mà thôi.

"Mày... mày dám de dọa tao? Mày có biết tao là ai không? Có biết chồng tao là ai không?", ả mập điên cuồng mắng chửi: “Mày chờ đó! Có ngon thì chờ đó cho tao!"

Sở Phàm lười đôi co với ả ta, bế Đan Đan lên rồi ung dung xoay người bỏ đi.

"Ôi con của mẹ, con trai cưng của mẹ ơi, mẹ sẽ trả thù cho con...”, ả mập ôm xác con chó săn, gào khóc thảm thiết.

Sở Phàm và Vân Mộc Thanh cùng đưa Đan Đan trở về biệt thự, phải dỗ dành một hồi lâu sau cô bé mới không còn sợ hãi nữa.

Đan Đan chớp đôi mắt to, ngoan ngoãn xin lỗi bố mẹ, liên tục hứa rằng sau này sẽ dũng cảm hơn, không sợ chó lớn nữa.

Sở Phàm nghe vậy chỉ càng cảm thấy áy náy, tự trách mình đã không tròn bổn phận làm bố suốt năm năm qua. Anh trịnh trọng thề, từ nay về sau sẽ dùng hết khả năng bù đắp và bảo vệ con gái.

Hai người cùng ngồi xem hoạt hình cùng Đan Đan. Không bao lâu sau, gia đình Chu Long tay xách nách mang bao nhiêu là đồ dùng hằng ngày về đến, nhưng sắc mặt ai nấy đều hậm hực vô cùng, như vừa cãi nhau to với ai.

"Anh ơi, có chuyện gì giữa anh với nhà chú tư vậy?", Chu Dĩnh hỏi với giọng khó chịu: “Vừa rồi thím tư gọi điện đến mắng nhà mình một trận, cái gì mà vong ơn bội nghĩa, không biết phải trái, bội tình bạc nghĩa này nọ...”

"Còn mắng anh quen thói láo toét, đạo đức giả, suýt nữa làm hỏng việc lớn của nhà họ. Đến Chu Tuyết cũng ngọt nhạt mắng em!"

Sở Phàm nghĩ một hồi, xem ra họ vẫn chưa tin thân phận của anh, bèn cười khẽ: “Không sao, chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi”.

Rồi anh kể vắn tắt lại những gì xảy ra trong nhà hàng.



"Cái gì vậy? Sao bọn họ quá đáng thế?!", Chu Dĩnh tức tối thở phì phò: “Anh có lòng tốt giúp nhà thím tư làm nhiều việc như vậy, họ không cảm ơn thì thôi mà còn vu khống anh nói dối lừa họ?"

"Đúng đấy Tiểu Phàm”, Lưu Minh Hà cũng bất bình thay con trai: “Con của mẹ giỏi giang như vậy, sao lại không thể là anh Sở giá trị mấy chục tỉ kia cơ chứ? Đám người này đúng là có mắt như mù”.

Chu Long chỉ châm một điếu thuốc đưa lên miệng, xua tay nói: “Thôi thôi, là vàng thật thì sẽ tỏa sáng. Trước sau gì cũng phải tham gia cuộc họp nhà họ Chu, đến lúc đó họ sẽ biết bản lĩnh của Tiểu Phàm nhà ta”.

Hai mắt Chu Dĩnh sáng ngời, vung nắm đấm lên không trung: “Đúng đó! Đến lúc đó anh nhớ mặc quân phục của Đại tướng vào cho bọn họ ê mặt!"

"Hừ, này thì dám xem thường anh của em, dám xem thường gia đình ta”.

Chu Long và Lưu Minh Hà cùng hít sâu một hơi, hãnh diện vô cùng.

Sở Phàm mỉm cười gật đầu: “Được”.

Lần này đến đây, mục đích của anh chính là làm chỗ dựa cho bố mẹ nuôi, thay họ lấy lại thể diện.

Mà ngày ấy đã không còn xa...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement