Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 29: Không mịn màng chút nào

Sau khi rời khỏi lầu trà Nhã Hiên, La Cường dẫn mười mấy chiếc xe tải quân dụng đi theo anh. Những nơi mà ba ngàn binh lính đi ngang qua đều là con đường tuyệt đẹp, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác.

Sở Phàm không muốn quấy rầy cuộc sống của người dân Giang Lăng, anh chào theo kiểu quân đội rồi lên tiếng cảm ơn:

“Hôm nay cảm ơn các anh em ở chiến khu Giang Lăng đã giúp Sở Phàm tôi, khi khác tôi sẽ đích thân đến chiến khu, mời các anh em uống rượu, không say không về”.

“Cảm ơn Long thủ!”

Ba ngàn binh lính đồng thanh đáp lời, bọn họ chào đáp lại Sở Phàm rồi lần lượt rời khỏi nơi này.

La Cường vừa mới bước lên, cậu ta hơi ngượng ngùng: “Anh Phàm, thống lĩnh chiến khu của chúng em, cũng chính là cấp trên của em muốn gặp mặt anh, anh…”

“Được”.

Sở Phàm gật gật đầu, lần này chiến khu Giang Lăng đã giúp mình một việc nhỏ, gặp mặt chính chủ cũng hợp tình một lý.

Một người đàn ông trung niên mặc đồ ngụy trang bình thường, ăn mặc giống hệt như các chiến sĩ khác bước ra từ đội ngũ, ông ta hơi mập mạp, nhưng lại có khí chất của bậc bề trên.

Đó là người đứng đầu của chiến khu Giang Lăng, Giang Kiên.

“Long thủ, ngại quá, tôi trà trộn vào đội ngũ binh lính để không làm phiền đến anh, xin lỗi nhé”, Giang Kiên nhìn Sở Phàm với vẻ kích động, ông ấy hơi dè dặt.

Quân thần của Long Hồn, quốc sĩ độc nhất vô nhị, là tín ngưỡng của hàng triệu người dân Đông Hoa.

Giang Kiên đã khắc ghi tên tuổi của Sở Phàm trong lòng từ lâu, ngặt nỗi cấp bậc còn thấp nên không có cơ hội gặp mặt anh, bây giờ có cơ hội này, tất nhiên ông ấy vô cùng kích động.

Sở Phàm cười nhẹ, anh cũng không làm ra vẻ ta đây mà bắt tay Giang Kiên: “Hôm nay phải cảm ơn Thống lĩnh Giang, tôi sẽ nhớ ơn tình của ông”.

Anh không phải là người lòng dạ hẹp hòi, ân oán phân minh, có ơn báo ơn, có thù báo thù mới là một người đàn ông đích thật.

Giang Kiên vội vàng xua tay, ông ta vừa mừng vừa lo: “Tôi không dám nhận đâu, làm việc cho Long thủ là trách nhiệm và cũng là vinh dự của tôi!”

Mặc dù ông ấy là thống soái cao cao tại thượng của mảnh đất Giang Lăng, nhưng khi đối mặt với chiến thần của quốc gia, ông ấy không hề dám tỏ vẻ bất kính hay láo xược một chút nào.

Nói cách khác, chuyện ngày hôm nay, trông cứ như ông ấy đã giúp đỡ Sở Phàm một việc nhưng thật chất lại là Sở Phàm đã nể mặt ông ấy, không muốn làm lớn chuyện mà thôi

Chứ bằng không, với sức ảnh hưởng và thủ đoạn của anh, anh có thể làm đảo lộn trời đất ở Giang Lăng trong chớp mắt, huống hồ chi một Lý Tử Duy nhỏ nhoi?

Về chuyện này, Giang Kiên hiểu rất rõ.

Được La Cường giới thiệu, Sở Phàm và Giang Kiên dần dần quen thuộc với nhau, mặc dù chức quan cao nhưng Giang Kiên lại chẳng có vẻ giả dối và đưa đẩy như những nhà chính trị, ông ấy rất hào sảng và nghĩa khí, khiến cho người cũng là quân nhân như Sở Phàm có ấn tượng rất tốt.

“Long thủ, anh xem, bây giờ đã trễ, năm giờ chiều rồi, có thể cho tôi một cơ hội thể hiện, để tôi mời khách, bày tỏ tấm lòng…”

Giang Kiên mời Sở Phàm tham dự buổi tiệc tối với vẻ hơi kích động, nếu như có thể mời vị đại thần này tham dự bữa tiệc của mình, thế thì địa vị của ông ấy trong quân đội cũng sẽ tăng lên, sau nay còn ai dám khinh thường người có xuất thân cơ hàn như ông ấy nữa?

Nhưng mà đột nhiên Sở Phàm sững sờ, anh thầm than một tiếng hỏng bét rồi: “Thôi rồi, con gái tôi tan trường lúc năm giờ rưỡi, suýt nữa đã quên mất chuyện chính!”

“Sau này rồi tính tới chuyện ăn cơm đi”.

Anh vừa nói chuyện vừa vẫy tay, nhanh chóng vớ lấy chiếc xe đạp công cộng bên vệ đường như một cơn gió, hấp ta hấp tấp, điên cuồng bỏ chạy…

Anh còn không quên dặn dò La Cường từ đằng xa: “La Cường, nhớ trả tiền thuê xe cho anh, hôm khác mời chú uống rượu”.

Giang Kiên sững sỡ, há hốc miệng mồm khi nhìn thấy Sở Phàm vội vội vàng vàng, điên cuồng đạp xe.

Đây là Quân thần của Long Hồn có khí thế mạnh mẽ, vững chãi như núi, chỉ cần nhấc tay là có thể quyết định sống chết của người khác sao?

Khác biệt giữa trước và sau lớn quá rồi đấy nhỉ!

La Cường bật cười: “Sếp, ông chưa nhìn thấy Long thủ nhuốm mùi cuộc sống như thế này bao giờ đúng không?”

“Ha ha, bây giờ trong lòng Long thủ, chuyện liên quan đến con gái quan trọng nhất trên đời, cho dù trời có sập xuống cũng không quan trọng bằng một cọng lông của con gái anh ấy”.

Cậu ta mỉm cười, tỏ vẻ sùng bái: “Nhưng cho dù trong cuộc sống hay là trong quân đội, anh ấy là Quân thần của Long Hồn khiến cho người khác tôn kính, là tín ngưỡng của chúng tôi, chuyện này thì không có gì đáng nghi ngờ cả!”

Giang Kiên gật đầu như bừng tỉnh đại ngộ, ông ấy nhìn theo bóng lưng của Sở Phàm với vẻ hâm mộ dịu dàng rồi cảm thán:

“Long thủ đúng là người có thể hy sinh lợi ích cá nhân vì tình cảm, không biết đến bao giờ tôi mới có thể thoái mái ở bên con gái như Long thủ nữa…”

Vào lúc Giang Kiên đang cảm động vô vàn thì La Cường dứt khoát lụi cho ông ấy nhát dao: “Sếp à, nếu như tôi không nhớ nhầm thì hình như ông còn chưa có vợ đúng không? Lấy đâu ra con gái?”

Rắc…

Khóe miệng Giang Kiên giật giật, hình như nghe thấy tiếng tim mình vỡ vụn.

La Cường vỗ đùi, cười đến nghiêng trước ngả sau, vui vẻ vô cùng…

“Ha ha ha ha, FA vạn năm cũng bắt đầu giả vờ như mình am hiểu lắm, ra vẻ dịu dàng ấm áp? Sếp ơi, ông làm tôi cười chết mất”.

Giang Kiên sa sầm mặt xuống, ông ấy quay lưng lại, nhìn La Cường với ánh mắt sâu xa:

“Chuồng heo của chiến khu của chúng ta vẫn còn thiếu một người chăm, bắt đầu từ ngày mai, cậu đi nuôi heo”.

La Cường: “???”

Đột nhiên cậu ta hết cười nổi nữa rồi…

Sở Phàm lao xe vun vút, cuối cùng cũng đến nhà trẻ trước khi Đan Đan tan học.

Anh không khỏi thở phào một hơi, nếu như con bé tan học mà không thấy mình đến đón thì chắc khóc lóc thảm thiết lắm, vừa nhớ đến cảnh tượng này thì Sở Phàm đã đau lòng muốn chết.

“Bố ơi…”

Đan Đan nhanh chóng chạy ra từ trong nhà trẻ, vừa nhìn thấy Sở Phàm, cô bé lập tức nở nụ cười rạng rỡ, giang rộng đôi tay nhỏ nhắn ra rồi sà vào lòng anh.

Cô bé này cũng khỏe thật, đợi hai năm nữa biết đâu chừng sẽ tông mình ngã ngửa mất.

Sở Phàm mỉm cười hài lòng, bế Đan Đan lên một cách thành thạo.



Dáng người Sở Phàm thẳng tắp, bờ vai nở nang, cô bé dễ dàng ngồi trên vai anh, thoải mái đung đưa hai chân nhỏ nhắn, trong miệng còn ngậm kẹo bông gòn, cười đến là ngọt ngào.

Hình ảnh êm ấm hạnh phúc ấy thu hút không ít ánh mắt hâm mộ của các đứa bé và người mẹ trong nhà trẻ, đồng thời cũng khiến cho cánh đàn ông nhìn bọn họ với ánh mắt hâm mộ và ghen tị.

“Chẳng phải chỉ có vóc dáng đẹp thôi hay sao, nhìn anh ta kia kìa, có gì ghê gớm đâu, khô quắt khô queo, lồi lõm không bằng phẳng, chẳng có mịn màng xíu nào cả!”

“Anh nhìn bụng bia của chúng ta này, vừa tròn, vừa mượt mà, trông phúc hậu biết bao nhiêu…”

“Người anh em, tư tưởng lớn gặp nhau, anh nhìn đầu tôi này, sắp bóng loáng luôn rồi…”

Đan Đan hạnh phúc ngồi trên vai của Sở Phàm, cô bé vui vẻ chia sẻ cho anh biết một ngày trong nhà trẻ của mình, dưới ánh tà dương, bóng hình một lớn một bé kéo ra rất dài.

“Bố ơi, hôm nay Đan Đan học hành nghiêm túc lắm đó, con đã học được hai bài thơ Đường nè, còn có một đóa hoa đỏ, ừm, cho bố này…”

“Bố, đồ ăn ở nhà trẻ dở lắm, tối nay con muốn ăn thịt kho tàu, không cho mẹ ăn đâu, ai bảo mẹ không đến đón Đan Đan chứ, hừ!”

“Còn có Tiểu Hổ nữa, hôm nay cậu ta lại khoe khoang bố của cậu ta mua cho cậu ta đồ chơi bản giới hạn, khoe giàu suốt cả ngày, phiền chết đi được…”

Sở Phàm ôm công chúa nhỏ trong lòng, anh bật cười ha hả: “Thế thì tìm một cơ hội cùng nhau đi tiêu diệt bố cậu ta”.

“Yeah, bố tuyệt vời nhất, Đan Đan yêu bố…”

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement