Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

 
             Ngày 21, đại hàn là ngày lạnh nhất trong năm.  

             Ông trời cứ như nhìn thấu được lòng người, mưa tuyết bay khắp vùng trời, toàn bộ thành Yên Kinh xám xịt mịt mờ, bầu không khí vô cùng nặng nề.  

             Con phố lớn vốn rất náo nhiệt cũng trở nên ảm đạm tĩnh lặng, chỉ có rất ít người vì kiếm sống mà bọc mình trong chiếc áo khoác bông, run lên lẩy bẩy trong gió tuyết.   

             Lúc này, một chiếc xe Bentley thương vụ mặc cho gió tuyết vẫn chậm rãi tiến về phía trước, đi đến nghĩa trang ở ngoại ô phía Tây.  

             Nhân viên của nghĩa trang mở cửa lớn, vừa ngồi trong phòng sưởi tay vừa lẩm bẩm: “Loại thời tiết quái quỷ này mà cũng đi cúng bái? Đám người giàu có này đúng là chỉ đốt tiền”.  

             Xe thương vụ chậm rãi dừng lại, dáng người cao lớn của Dương Tuấn Huy bước xuống xe đầu tiên, ngay sau đó cầm lấy một cái ô màu đen, cung kính nói: “Long thủ, sếp Vân, đến rồi ạ”.  

             Sở Phàm sải bước xuống xe, đưa mắt nhìn khung cảnh nghĩa trang, gió tuyết dữ dội, lạnh đến thấu xương.  

             “Lại là một ngày gió tuyết”.  

             Sở Phàm lãnh đạm nói, ánh mắt lộ ra vẻ hồi tưởng: Mười bảy năm trước khi mẹ rời bỏ thế gian này, cũng là một ngày giống như hôm nay, gió tuyết đan xen nhau rơi xuống.  

             Ngày hôm đó, lạnh tới mức có thể làm cho người ta chết cóng.  

             Vân Mộc Thanh ăn mặc nghiêm túc và trang trọng, cô vẫn luôn nắm chặt tay Sở Phàm, ánh mắt dịu dàng mà kiên định, truyền cho anh sự ấm áp qua đôi bàn tay.  

             Giữa những người yêu nhau, không cần lời nói, không cần thề non hẹn biển, chỉ một hành động, chỉ một ánh mắt là đã đủ rồi.  

             Sở Phàm cười thanh thản, nắm chặt tay Vân Mộc Thanh: “Đi thôi”.  

             Dương Tuấn Huy đi sát phía sau, ánh mắt ông ta sáng bừng, vẫy tay một cái, mười mấy bóng người ẩn nấp ngay trong nháy mắt, bí mật bảo vệ mấy người Sở Phàm.  

             Sở Phàm cứ đi thẳng cho đến tận chân núi, bước tới trước một cái bia mộ nhỏ bé không ai biết, mới dừng bước chân.  

             Trước bia mộ, cỏ dại đã mọc đầy, cảm giác hoang vu lạnh lẽo, bao nhiêu năm chịu gió chịu mưa, ngay cả chữ trên bia mộ cũng bị lớp đất vàng che lấp mất.  

             So với những ngôi mộ vẫn luôn ngăn nắp đẹp đẽ, trải đầy hoa tươi và hoa quả xung quanh thì khung cảnh này chợt khiến cho người ta có cảm giác thê lương và chua xót.  

             “Mẹ, con đến thăm mẹ đây”.  

             Sở Phàm nhỏ giọng nói, lau sạch lớp bụi trên bia mộ, để lộ ra bức ảnh một người phụ nữ trẻ tuổi, ấm áp mà mỏng manh, nụ cười thuần khiết trên gương mặt cho người ta một cảm giác như đắm mình trong gió xuân.  

             “Con kết hôn rồi, có vợ, có con gái, con đã hoàn thành nguyện ước lớn nhất đời mẹ rồi”.  

             Vân Mộc Thanh cung kính cúi mình, đặt một bó hoa cúc lên: “Cô à, cháu chào cô ạ, Sở Phàm đối xử với cháu rất tốt, anh ấy là một người chồng tuyệt vời, một người bố tuyệt vời, mong cô ở thế giới bên kia có thể yên tâm và hạnh phúc”.  

             “Lần sau cháu sẽ dẫn Đan Đan đến thăm cô”.  

             Từ đầu đến cuối, cô vẫn nắm chặt tay Sở Phàm, vô cùng dịu dàng và kiên định.  

             Dương Tuấn Huy hơi ngẩn người, trong lòng phức tạp: Hóa ra chủ nhân của ngôi mộ này là mẹ của Long thủ.  

             Thật là đáng tiếc, mất sớm như vậy, đúng là trời đố kỵ mỹ nhân.  

             Dương Tuấn Huy hơi chua xót cảm thán trong lòng, ngay lập tức hiểu ý, đặt hoa tươi và hoa quả lên, ngoài ra còn giúp nhổ cỏ, lau bụi trên bia mộ.  

             Chẳng mấy chốc, từng hàng từng hàng chữ nhỏ được khắc nổi trên bia mộ đã hiện ra, đập vào mắt ông ta:  

             “Tình yêu bay theo gió, hận ông trời nhẫn tâm, hợp tan không do mình quyết định...”  

             “Tình yêu ngăn cách bởi nước non, đất nước chưa thái bình sao có thể chỉ nghĩ đến bản thân, nỗi nhớ nhung chỉ đành âm thầm than thở...”  

             Từng câu mạnh mẽ, từng chữ như nhuốm lệ, khiến cho người ta cảm nhận được sự đau khổ, tuyệt vọng, cô đơn của người khắc chữ, thêm cả tình cảm sâu đậm đối với người phụ nữ nằm trong mộ.  

             “Chỉ thấy sông thấy núi, trông mãi chẳng thấy em”.  

             “Duy chỉ không thấy em…”  

             Dương Tuấn Huy hít sâu một hơi, sau đó liếc mắt nhìn phần lạc khoản, đồng tử đột nhiên co rút lại chân tay lạnh buốt.  

             “Tưởng nhớ người vợ đã mất Diệp Khương Như, chồng, Sở Trí Hậu!”  

             Tịnh Kiên Vương - Sở Trí Hậu?  

             Vương gia Sở!  

             Dương Tuấn Huy như bị sét đánh, lùi về sau mấy bước suýt thì ngã, ông ta vô cùng kinh ngạc ngước nhìn Sở Phàm, trong lòng như dâng lên vạn con sóng lớn.  

             Sở Phàm là con trai của Vương gia Sở?  

             Vị đại thế tử nhà họ Sở vốn đã thất lạc trong quốc chiến hai mươi năm trước? Anh vẫn còn sống!  

             Hơn nữa, đã phong hậu bái tướng, trở thành một trong ba người lãnh đạo của quân đội!  

             Dương Tuấn Huy cảm thấy trời đất rung chuyển: “Nếu là như vậy, Đông Hoa này sợ rằng sắp có biến rồi”.  

             Thái tử Hoa của Đế Đô, Vương gia Sở của Yên Kinh, thêm cả tám hoàng tộc lớn chia đất mà xưng vương ở Đông Hoa, không dễ gì mới hình thành được thế chân vạc ổn định vững chắc, sợ rằng sắp phải đối mặt với việc thay đổi hoàn toàn.  

             Dương Tuấn Huy có dự cảm rằng sắp sửa có một trận đại địa chấn.  

             “Tin tức này thật sự quá kinh hồn”.  

             Trong lòng Dương Tuấn Huy đã nổi lên từng đợt sóng lớn, nhưng bề ngoài ông ta vẫn giữ được dáng vẻ bình tĩnh như thường, cung kính khom lưng với Sở Phàm, tưởng nhớ người đã mất.  

             “Vù…”  

             Trong lúc Sở Phàm đang giúp mẹ nhổ cỏ trên bia mộ thì đột nhiên có một chiếc Mercedes-Benz lao thẳng vào trong khu nghĩa trang, khiến cho bụi đất bay mù mịt, bùn bắn lên tung toé.  

             Một đôi thanh niên nam nữ từ xe bước xuống, quần áo đắt tiền, khí thế cao ngạo, còn có mấy tên vệ sĩ mặc đồ đen đi theo sau, vừa nhìn là biết toàn kẻ giàu có.  

             “Đây, chính là ‘vùng đất long mạch’ mà anh tìm à?”, người phụ nữ trẻ cau mày, có hơi chán ghét xua tay, dáng vẻ cao cao tại thượng.  

             “Cô Lữ, cô đừng xem thường nơi này, đây là vùng đất phong thủy bảo huyệt mà tôi đã phải tốn mất ba triệu để mời đại sư ở Cảng Đài về mới tìm ra được”.  

             Người đàn ông trẻ nịnh nọt, đắc ý nói: “Đợi sau khi Lữ Bát gia trăm tuổi, nếu như yên nghỉ tại nơi này, tuyệt đối sẽ tạo phúc cho con cháu, sớm lên cực lạc”.  

             “Tôi đã lo liệu xong xuôi cả rồi, chỉ cần Bát gia gật đầu, tôi lập tức bắt mấy người này rời mộ đi hết, khởi công xây dựng một phần mộ như cung điện cho Bát gia, tuyệt đối không thua kém gì mấy hoàng gia quý tộc kia, thế nào ạ?”  

             Dương Tuấn Huy đứng bên cạnh nghe vậy thì cau mày, đám người này còn muốn xây phần mộ như cung điện, thật sự coi bản thân là vương công quý tộc gì đó hay gì.  

             Vân Mộc Thanh cũng cau mày, cô đã sớm nghe nói về việc mấy gia đình quyền quý ở Yên Kinh vẫn còn giữ thói quen của thời phong kiến, lúc còn sống đã chọn đất rồi xây mộ cho chính mình, mong phù hộ cho con cháu đời sau được vinh hoa phú quý.  

             Đây mới là lần đầu tiên cô được chứng kiến.  

             Sở Phàm vẫn tuần tự từng bước cúng bái mẹ như cũ, giống như tất cả đều không liên quan đến anh.  

             Lữ Vân gật đầu, như một nữ vương quét mắt nhìn xung quanh.  

             Sau đó, cô ta đột nhiên phát hiện mấy người Sở Phàm vẫn còn đang cung bái, cười khẩy lên tiếng: “Hồ Kha, đây là sắp xếp xong xuôi mà anh nói à? Ngày mai khởi công, hôm nay sao vẫn còn người cúng bái?”  

             Người đàn ông trẻ ngây ra, ngay lập tức nổi giận, lạnh lùng nói: “Nơi này rõ ràng là đất mộ hoang vắng, mười mấy năm nay không có ai quản lý, sao đột nhiên lại có người cúng bái?”  

             Gã ta mắng chửi một tiếng, lập tức bảo đảm: “Cô Lữ, cô yên tâm, cứ giao cho tôi, tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa”.  

             Lữ Vân không hài lòng lôi điện thoại ra, lạnh lùng nói: “Trong vòng mười phút, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn”.  

             “Rõ rồi, rõ rồi”.  

             Hồ Kha gật đầu khom lưng, sau đó sắc mặt gã thay đổi ngay lập tức, cao ngạo khinh thường bước về phía mấy người Sở Phàm  

             “Người trong mộ này là người thân của mấy người à? Không cần biết là ai, hạn cho mấy người dời mộ trong hôm nay, lập tức chuyển đi, đừng làm lỡ chuyện lớn của ông đây!”  

             “Nếu làm lỡ việc khởi công ngày mai của ông, đừng trách ông đào mộ lên, để cho cái hài cốt hèn mọn này không có chỗ nương nhờ, không được yên nghỉ”.  

             “Bộp…”  

             Nói xong, gã ta quăng ra một cuốn sổ chi phiếu, cao ngạo chỉ vào nói: “Muốn bao nhiêu tiền thì tự mà điền vào”.  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement