Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 328: Quý tộc

“Đan Đan, con phải thả lỏng, thả lỏng, đừng làm nó sợ hãi”.

“Từ từ thôi, thẳng lưng, ngồi vững”.

“Nắm chặt dây cương, đừng hoảng, cẩn thận”.

Sau tiếng kêu rít lên của chú ngựa nhỏ, Đan Đan tội nghiệp lại bị ngã xuống, tuyên bố thất bại.

Đây đã là lần thứ bảy rồi!

“Hu hu, con ngựa xấu xa, con ngựa thối tha này!”

Cô gái nhỏ bĩu môi ấm ức, đôi mắt ươn ướt tức giận chỉ vào con ngựa trông có vẻ dễ thương đáng yêu như thực chất lại tinh quái không ai bằng này: “Uổng công tao thích mày như vậy, ai mà biết được mày lại hư như vậy, đau lắm luôn ấy, hu hu hu”.

Ngựa con thong thả gặm cỏ, thỉnh thoảng vẫy cái đuôi như thể hiện sự khiêu khích.

Đan Đan càng thêm ấm ức.

Vân Mộc Thanh vô cùng thương xót, vội vàng bước tới an ủi cô bé.

Sở Phàm cũng bất lực, thoạt nhìn con ngựa con này trông hiền lành dễ thương, nhưng không ngờ nó lại có chút kiêu ngạo, tính khí kỳ quái, dù đã cố gắng thử bao nhiều lần rồi nó cũng không chịu để người khác ngồi lên lưng nó.

Quản lý cũng lộ ra vẻ ngại ngùng, lo lắng, tiến lên hỏi: “Công chúa nhỏ, con ngựa này thật không biết điều, hay là thế này đi, chú lập tức gọi người đổi một con ngựa khác xinh đẹp, dịu dàng hơn cho cháu, được không nào?”

“Không, cháu chỉ muốn nó thôi!”, trong ánh mắt của Đan Đan lóe lên một ngọn lửa, miệng chu ra: “Hôm nay cháu không tin là mình không thuần phục được nó!”

Quản lý càng thêm phiền não, Sở Phàm cũng bất lực, con bé con này, tính tình ương ngạnh, ai cũng không nói được.

“Mẹ, mẹ nhìn xem, con bé đó thật ngốc, ngựa mà cũng không biết cưỡi, mấy lần bị ngã văng ra ngoài rồi, ha ha, cười chết mất thôi”.

Đột nhiên một tiếng cười chế giễu vang lên.

Một cậu bé ăn mặc bảnh bao, cao ngạo cưỡi một con ngựa cao lớn, vô duyên vô cớ cười chế nhạo người khác.

“He he, con trai à, không phải ai cũng được như chúng ta đâu, sinh ra đã ưu tú, từ nhỏ đã được tiếp nhận nền giáo dục quý tộc”, trên lưng ngựa, một người phụ nữ ăn mặc thời thượng, trên người toát ra khí chất sang trọng, cười nói.

“Mặc dù sinh ra thấp kém không phải lỗi của bọn họ, nhưng mặt dày cố gắng ép buộc bản thân hòa nhập vào xã hội thượng lưu của chúng ta thì đúng là trò cười!”

“Bỏ ra vài tháng lương, mua một tấm vé bình dân rẻ nhất, đến cưỡi ngựa, chụp vài tấm ảnh, đăng lên mạng xã hội thì liền được coi là giới thượng lưu rồi? Chậc, chậc, chậc, chỉ tự biến mình thành trò cười trong mắt thiên hạ mà thôi”.

Người phụ nữ kiêu ngạo đó dùng ánh mắt khinh thường, quét qua đám người Sở Phàm, nhìn thoáng qua cũng biết đám người này chưa từng cưỡi ngựa bao giờ.

Sau khi quan sát thấy cách ăn mặc của bọn họ rất bình thường, thoạt nhìn giống như cố đấm ăn xôi, cố gắng hóa thân thành danh gia vọng tộc.

Sở Phàm cau mày, khuôn mặt xinh đẹp của Vân Mộc Thanh hơi xấu hổ.

Đưa con gái đến đây vui chơi, cưỡi ngựa, liên quan gì đến cô ta? Mở miệng ra là nói giới thượng lưu rồi trò cười các thứ, cứ như là mình ưu tú, vượt trội hơn người khác lắm ấy.

Vân Mộc Văn tính tình bộc trực, hét lớn: “Này, cô có ý gì thế? Chúng tôi có biết cưỡi ngựa hay không liên quan quái gì đến cô? Dùng tiền của cô à? Hay ăn mất cơm của nhà cô vậy”.

“Có tí tiền, biết cưỡi ngựa thì đã tự cho mình là quý tộc rồi à, cho rằng mình cao hơn người khác một bậc rồi à? Thật sự khiến người ta cười chết mất”.

Người phụ nữ kiêu ngạo đó quét ánh mắt qua người Vân Mộc Văn, chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, dường như có ý khinh thường lời nói của cô ấy.

Cô ta ra vẻ đạo mạo dạy dỗ con trai mình: “Con trai à, con nhìn thấy chưa, trên đời này có nhiều kẻ thấp kém hạ tiện lắm, hạng người này không phải cùng một đẳng cấp với chúng ta, gặp thì phải mau chóng tránh xa ra, không thì bị vấy bẩn quần áo đấy con ạ”.

“Cái mạng rẻ rách của bọn họ còn không đáng tiền bằng quần áo của chúng ta đâu”.

“Vâng ạ, mẹ nói đúng, con nhớ kỹ rồi ạ”, cậu bé tự mãn nói.

“Chúng ta đi thôi”, người phụ nữ kiêu ngạo uyển chuyển quất roi vào lưng ngựa, lướt qua người Vân Mộc Văn, tư thế vô cùng ngạo mạn.

Vân Mộc Văn nổi giận đùng đùng: “Cô, cô nói ai không có tố chất, cô đứng lại cho tôi”.

Sở Phàm cau mày, cũng cảm thấy hơi tức giận.

Anh định dạy dỗ cho hai mẹ con không coi người khác ra gì này một bài học.

Ánh mắt anh trở nên sắc bén, nhìn thẳng vào con ngựa mà người phụ nữ này đang cưỡi, phóng ra một tia sát khí.

Động vật cực kỳ mẫn cảm với loại hơi thở này, Sở Phàm đã trải qua rất nhiều trận chiến,ngay cả sói dữ và dã thú cũng phải rùng mình run sợ chứ đừng nói là một con ngựa.

Hí hí hí!

Lúc này, con ngựa trở nên hoảng sợ, dựng hết cả móng lên trời, bắt đầu điên cuồng, quật ngã người phụ nữ kiêu ngạo và con trai của cô ta xuống đất.

“Trời ơi”.

Người phụ nữ kiêu ngạo sợ hãi hét lớn, cô ta bị quật ngã vào trong đống bùn, quần áo, tóc tai và khuôn mặt đều dính đầy bùn, khó coi vô cùng.

Cậu bé đó sợ hãi đến mức khóc rống lên.

Vân Mộc Văn vỗ tay sảng khoái, cô ấy vui sướng cười to: “Chậc chậc chậc, mấy vị ‘quý tộc’ nào đó thật sự rất lợi hại, còn cười chúng ta không biết cưỡi ngựa, tự mình ngã xuống ăn một đống bùn, ha ha ha”.

“Thằng nhóc đó còn khóc nhè nữa chứ, chà chà chà, thật đáng xấu hổ!”, Đan Đan cũng làm mặt quỷ, cố tình trêu tức.

Cậu bé càng khóc to hơn, vừa khóc vừa lăn lộn khiến cho người phụ nữ kiêu ngạo càng thêm khó chịu, chỉ vào Sở Phàm chửi bới: “Là cậu, nhất định là đám người thấp hèn mấy người đã giở trò khiến cho ngựa của tôi kinh hãi, làm cho chúng tôi bị ngã!”

Vân Mộc Thanh tức giận: “Sao cô vô lý vậy nhỉ, ngựa của cô sợ hãi thì liên quan gì đến chúng tôi chứ”.

“Bảo vệ, bảo vệ!”

Người phụ nữ không quan tâm những điều này, hôm nay cô ta đã bị mất mặt, nhất định phải làm cho ra nhẽ, cô ta kiêu ngạo chỉ vào đám người Sở Phàm: “Đuổi mấy người này ra ngoài cho tôi, bắt bọn chúng xin lỗi tôi ngay”.

Người quản lý trường đua ngựa nháy mắt, vài nhân viên bảo vệ lập tức chạy tới chỗ người phụ nữ kiêu ngạo, nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Thưa cô, mời cô ra ngoài cho, câu lạc bộ của chúng tôi không hoan nghênh cô”.

“Gì cơ?”, người phụ nữ kiêu ngạo cười đáp lại: “Tôi là thành viên bạch kim trong câu lạc bộ của mấy người, mỗi năm tôi đóng góp cho câu lạc bộ của mấy người hàng triệu nhân dân tệ, cậu, mấy cậu lại dám vì đám người nghèo kiết xác này mà đuổi tôi ra ngoài?”

“Cho dù là thành viên cấp cao cũng không có tư cách gây chuyện ở địa bàn nhà họ Lý, người đâu, khiêng ra ngoài cho tôi!”, người quản lý cười chế nhạo, sau đó trực tiếp gọi một số nhân viên bảo vệ đến chỗ người phụ nữ kiêu ngạo này, khiêng cô ta ném ra ngoài bất chấp tiếng la hét inh ỏi của cô ta.

“Anh Sở, thật xin lỗi, để loại người này làm anh mất hứng rồi”, người quản lý xin lỗi.

Sở Phàm xua tay, tỏ ý không chấp.

Sự việc cứ thế qua đi.



Chẳng bao lâu, dưới sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Đan Đan, cuối cùng cô bé cũng đã cưỡi được lên lưng chú ngựa con, cô bé hoan hô reo hò, nét mặt rất hạnh phúc.

Nhờ có sự chỉ dẫn tận tình của Sở Phàm, Vân Mộc Thanh cũng cưỡi lên được con ngựa trắng đó. Cô đang mặc bộ đồ hiệp sĩ trắng. Con ngựa cô cưỡi lên cũng có bộ lông màu trắng như tuyết càng làm tôn lên vẻ xinh đẹp và hiên ngang của cô.

Giống như một kỵ sĩ xinh đẹp bước ra từ bộ phim, vẻ đẹp mỹ miều khiến người ta không thể rời mắt.

Vân Mộc Văn cũng khí thế bừng bừng, vung roi, cưỡi một con ngựa cao lớn chạy đến chỗ Sở Phàm, hưng phấn nói: “Anh rể, chỗ đằng sau của em để dành cho anh đấy, anh mau lên đi”.

Sở Phàm: “???”

Anh nghi ngờ cô em vợ này đang lái xe, hơn nữa anh còn nắm trong tay đầy đủ bằng chứng.

Đám người Sở Phàm chơi rất vui, thoắt cái hai tiếng đồng hồ đã trôi qua.

Bọn họ đang thoải mái nhâm nhi đồ uống dưới ánh nắng mặt trời, chuẩn bị đi nghỉ một lúc.

Lúc này, tại trang trại ngựa, đột nhiên vang lên giọng nói tức giận của một người đàn ông: “Ôi, con ngựa quý yêu quý của tôi, hôm nay tên khốn nào cho con ngựa của ông ăn cỏ, làm nó bị đau bụng?”

“Đứng ra đây cho ông!”

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement