Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 335: Lăn tới đây nhặt xác

“Anh Tần, lời này của anh là có ý gì?”

Tưởng Hoàng tỏ vẻ bất mãn, nhìn cậu chủ nhà giàu tốt bụng khuyên nhủ kia, cười lạnh một tiếng: “Anh cảm thấy tôi không sánh bằng tên lính nghèo rớt mồng tơi kia, hay nói Tưởng Hoàng tôi là một tên vô dụng, xảy ra chuyện chỉ có thể dựa vào bố?”

Tuy dựa vào bố là sự thật, nhưng mọi người đều cần có mặt mũi, sao bọn họ có thể thừa nhận mình là một tên vô dụng trước mặt mọi người được?

Sắc mặt của cậu Tần kia cứng đờ, cười khổ nói: “Anh Tưởng, tôi không có ý này…”

“Vậy anh có ý gì? Anh Tưởng thắng ngay trong trận đầu, mấy anh em còn đang chúc mừng mà anh lại đi hất nước lạnh, anh có ý gì vậy?”

“Đúng vậy, chút chuyện nhỏ cũng làm phiền đến chú Tưởng, chẳng phải nói xa nói gần là anh Tưởng vô dụng sao?”

“Họ Tần kia, nếu anh sợ thì tự mình cút đi, đừng có ở đây khiến người ta khó chịu”.

Mấy cậu chủ nhà giàu trước bàn rượu mượn hơi rượu bày tỏ sự bất mãn.

Cậu Tần cũng sa sầm mặt, chỉ nâng ly rượu kính mọi người, sau đó xoay người rời đi.

Đám người không biết trời cao đất rộng này, sớm muộn gì cũng sẽ gặp phiền phức lớn thôi…

“Xì, đồ nhát gan, không có chút can đảm, chẳng ra cái gì cả”, người đàn ông âm trầm kia khinh thường mắng một tiếng, sau đó tự tin nói:

“Anh Tưởng cứ yên tâm, chỉ cần tên khốn Sở Phàm kia dám đến, tôi cũng dám vặn đứt đầu hắn ta, cho mọi người làm bóng đá”.

“Một tên lính khốn kiếp mà thôi, tưởng học được chút võ mèo cào đã ghê gớm lắm rồi à? Chương Thanh tôi chính là đệ tử thân truyền của trưởng lão cấp Hoàng trong Hiệp hội võ thuật, võ giả Ám Kình ngũ phẩm, một tên tép riu như thế, có bao giờ được gặp cao thủ thật sự đâu”.

Dứt lời, Chương Thanh vỗ một chưởng lên ghế của cô gái ngồi bên cạnh.

Rắc…

Cái ghế lập tức vỡ nát, cô gái giật mình kêu lên rồi trực tiếp ngã sấp xuống, cảnh đẹp dưới váy bị mọi người thấy hết, khiến bọn họ cười rộ lên.

Đồng thời, mọi người còn vô cùng tự tin, nếu vỗ cái tát này lên người ta thì chẳng phải đầu sẽ nổ như pháo hoa sao?

Tên lính Sở Phàm kia còn dám làm càn à?

“Ha ha, anh Chương oai phong quá, không hổ là học trò giỏi của Hiệp hội võ thuật!”, Tưởng Hoàng kính Chương Thanh một ly rượu, nở nụ cười dâm đãng: “Nghe nói tên khốn kia còn có một người vợ như hoa như ngọc, chậc chậc, rất hợp với gu của anh Chương, đợi xử lý tên không có mắt này xong, bắt cô ả đến đây phục vụ anh mấy ngày”.

Chương Thanh híp mắt cười to: “Vậy sao? Vậy tôi sẽ đánh gãy tay chân hắn ta, cho hắn ta chứng kiến tôi khiến con đàn bà của hắn sướng lên đỉnh như thế nào…”

“Ha ha ha…”

Đám người Tưởng Hoàng cười to, hoan hô đùa giỡn, vô cùng hoà hợp.

“Mày nói đánh gãy tay chân ai?”

Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng vang lên, trong vườn hoa của biệt thự, Sở Phàm đi tới từng bước.

“Sở Phàm!”

Tưởng Hoàng theo bản năng hoảng sợ, sắc mặt khó coi nói: “Mày vào đây bằng cách nào? Bảo vệ, bảo vệ, các người chết hết rồi sao?”

Bịch bịch bịch…

Vừa dứt lời, mấy vệ sĩ dáng người cường tráng đang đứng gác cách đó không xa lập tức ngã hết xuống đất, tắt thở.

Sở Phàm sa sầm mặt, ánh mắt sắc bén, tiếp tục đi từng bước về phía Tưởng Hoàng.

Tưởng Hoàng không khỏi biến sắc, hắn ta hoảng hốt thúc giục: “Anh Chương, mau… mau ngăn hắn lại…”

“Yên tâm, loại tép riu này, một mình tôi cũng có thể đánh với mười tên”, Chương Thanh cười khẩy một tiếng, uống một ly rượu, sau đó mới chậm chạp đứng dậy, khinh khỉnh nhìn Sở Phàm:

“Mày còn dám tìm đến đây, thật đúng là không biết sống chết, hôm nay tao sẽ tiễn mày một đoạn, đánh mày tàn phế trước rồi chơi con đàn bà của mày”.

Chương Thanh cười gằn đánh tới một quyền mạnh mẽ mang theo gió và âm thanh sắc bén, tựa như không khí cũng bị nứt ra vậy.

Mấy người Tưởng Hoàng khấp khởi mừng như điên, vô cùng chờ mong cảnh tượng Sở Phàm bị đánh bại, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ…

Nhưng ngay vào giây tiếp theo…

Sở Phàm không thèm nhìn Chương Thanh lấy một cái, năm ngón tay khép lại vỗ lên đầu anh ta, trông thì rất tuỳ ý, nhưng lại tựa núi Thái Sơn đè lên đầu.

Bụp…

Giây tiếp theo, đầu anh ta nổ tung như dưa hấu, mấy thứ đỏ trắng bắn ra tung tóe khắp nơi, văng đầy mặt Tưởng Hoàng…

 

Một cái xác không đầu ngã xuống đất.

“Anh Chương, anh Chương bị một chưởng đánh nát đầu rồi…”

“Mẹ ơi…”

Tưởng Hoàng như gặp ma vậy, mấy cậu chủ cũng sợ ngây người, hai chân như nhũn ra, liên tục kêu cha gọi mẹ!

Suy cho cùng bọn họ chỉ là một đám ăn chơi trác táng, bình thường ức hiếp người khác thì được, nhưng nhìn thấy cảnh máu me chấn động lòng người thế này, tất cả đều sợ đến mức tè ra quần…

Hắn… Hắn ta thật sự dám giết người!

“Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, không muốn chết thì cút ngay”, Sở Phàm không thèm nhìn Chương Thanh nằm dưới đất lấy một cái, bình tĩnh nói.

Mấy cậu chủ, đám hotgirl và người mẫu lập tức giải tán, chỉ hận bố mẹ không sinh ra thêm hai cái chân để bay đi cho nhanh…

Vườn hoa rộng lớn chỉ còn lại một mình Tưởng Hoàng, gió lạnh thổi qua khiến hắn ta như đứng trên tảng băng, da gà nổi khắp người.

“Cộp cộp cộp…”

Sở Phàm đi từng bước về phía hắn ra, nhịp bước vững vàng, rất có tiết tấu, nhưng rơi vào tai Tưởng Hoàng chẳng khác nào tiếng cười dữ tợn của Thần Chết cả.

Cách đó không xa, cái xác không đầu của Chương Thanh vẫn còn nằm đó, trên mặt hắn ta còn dính máu của Chương Thanh, sao hắn ta có thể không sợ hãi được.

Xuýt…

Tưởng Hoàng không ngừng hít sâu, vô cùng hoảng sợ, hắn ta cầm lấy một con dao gọt trái cây, vừa lùi về phía sau vừa quát:

“Mày đứng lại đó, tao cảnh cáo mày, bố tao là Tưởng Thiên Sơn, mày dám động vào tao, bố tao nhất định sẽ giết chết mày, giết chết cả nhà mày”.

“Là thằng què kia kêu mày đến đây đúng không, được, ân oán này tao có thể giải quyết được, tao sẽ đền tiền thuốc men, tao sẽ cho ông ta tiền…”

“Một triệu, mười triệu, một trăm triệu! Đủ để mua mười cái mạng thấp hèn của ông ta rồi, tao cảnh cáo mày, mày đừng có được nước lấn tới…”

Sở Phàm đi thẳng đến xách Tưởng Hoàng lên.

Ầm!

Cả khuôn mặt của Tưởng Hoàng bị đập lên bàn tiệc, ly tách và chén đĩa lập tức vỡ tan, mảnh vỡ thuỷ tinh đâm vào mặt Tưởng Hoàng, khiến hắn ta đau đến mức kêu rên thảm thiết.

“Ông ấy có tên, ông ấy tên là Trần Phong Hoàng, là anh em của tao”.



Ánh mắt Sở Phàm lạnh lẽo như dao, lại đập thêm cái nữa.

Lần này, cả cái bàn đều sập xuống, xương mũi của Tưởng Hoàng lập tức gãy nát, cả mặt bầy nhầy máu thịt, mấy cái răng dính máu rớt ra.

“Ông ấy là chiến sĩ dũng cảm nhất, là tướng sĩ đấu tranh anh dũng dưới trướng tao, là nhân vật cả đời này thứ cặn bã như mày cũng với không tới!”

Chát! Chát! Chát…

Sở Phàm túm Tưởng Hoàng lên như túm một con chó chết, tát mạnh bảy tám bạt tai, nhìn gò má vô cùng thê thảm kia rồi nói: “Bây giờ nói tao nghe xem, ông ấy tên là gì?”

Tưởng Hoàng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng dữ tợn: “Mày… Mày dám động vào tao, mày chết chắc rồi…”

“Bố tao sẽ không bỏ qua cho mày, nhà họ Tưởng cũng sẽ không bỏ qua cho mày đâu, tao muốn giết mày, giết chết cả nhà mày”.

Xẹt…

Sở Phàm híp mắt lại, cầm con dao trên bàn ăn lên, đâm thẳng vào đùi Tưởng Hoàng…

Tưởng Hoàng hoảng sợ kêu la thảm thiết, che cái đùi máu tươi giàn giụa, tỏ vẻ hoảng sợ.

Sở Phàm lạnh lùng vỗ tay: “Trong vòng mười phút, máu của mày sẽ chảy khô, gọi điện thoại cho bố mày kêu ông ta lăn tới đây nhặt xác đi”.

“Tao rất muốn xem thử Tưởng Thiên Sơn có thể giữ cái mạng này của mày lại không”.

Dứt lời, anh rót một ly Vodka, vừa ung dung vừa bình tĩnh.

Tưởng Hoàng vô cùng hoảng sợ, tên này thật sự quá độc ác!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement