Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 341: Tôi cho ông hai lựa chọn

“Rầm!”

Một tiếng động lớn vang lên khiến Hoàng Mạnh giật mình hoảng hốt, như bị dội một chậu nước lạnh xuống đầu mất hết hứng thú.

“Sở, Sở Phàm?”

Đầu óc Đường Miên Miên rối loạn, kinh ngạc kêu lên, sau đó liên tục lắc đầu, ngỡ mình bị ảo giác.

Sở Phàm nhìn cảnh tượng trước mắt, lửa giận bừng bừng, từng bước đi đến chỗ Hoàng Mạnh.

“Đồ khốn, mày là ai? Ai cho mày vào đây?”, Hoàng Mạnh tức giận đến run rẩy, hống hách chửi mắng Sở Phàm.

“Dám phá hỏng chuyện tốt của tao, có tin chỉ bằng một câu nói của tao cái chân chó của mày sẽ bị gãy luôn không. Bảo vệ, lôi người… a!”

Chưa kịp dứt lời, Sở Phàm đã thẳng tay đấm một cú vào mặt hắn, mắt nổ đom đóm, kêu lên thảm thiết.

“Bốp!”

Thêm một cú đấm nữa, sống mũi của hắn gãy, rơi cả răng ra ngoài, mặt bê bết máu.

“Rầm!”

Hắn bị một chai rượu đập thẳng vào đầu, vỡ đầu, mảnh thủy tinh văng tung tóe, máu chảy lênh láng.

“A, giết người rồi, cứu mạng, giết người rồi”

Hoàng Mạnh sợ tè ướt cả mảng quần lớn, như chó nhà có tang, vừa kêu gào khóc lóc vừa chạy ra khỏi phòng bao.

Hắn bị Sở Phàm dọa sợ chết khiếp.

Sở Phàm không thèm liếc nhìn Hoàng Mạnh đang tháo chạy lấy một cái, vội vàng đi qua đỡ Đường Miên Miên đang ngã trên mặt đất dậy.

“Miên Miên, cô sao rồi, tỉnh chưa?”

May thay, quần áo vẫn nguyên vẹn, trên người chỉ có vài vết bầm tím, nếu lỡ chậm một bước thôi, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

“A, anh cút đi, cút đi, đừng qua đây, đừng đụng vào tôi….”, Đường Miên Miên say đến không biết trời đất gì, cố hết sức chống cự, nắm đấm yếu ớt đánh lên người Sở Phàm.

Sở Phàm nắm chặt hai bàn tay thanh mảnh của cô, lớn tiếng nói: “Đường Miên Miên, cô nhìn cho kỹ đi, là tôi, tôi là Sở Phàm!”

Sở Phàm vừa nói, vừa nhanh chóng bấm vào huyệt bách hội và huyệt quan xung của Đường Miên Miên, kích thích hai huyệt này có thể thức tỉnh não bộ, giúp giải rượu.

“Sở, Sở Phàm? Thật sự là anh sao, hu hu, tôi còn tưởng sẽ không gặp được anh nữa...”, Đường Miên Miên khôi phục chút ý thức, ôm chặt lấy Sở Phàm, nhỏ giọng nức nở.

Lúc này Sở Phàm chính là chỗ dựa duy nhất của cô.

Ôm cơ thể yêu kiều trong lòng, mang đến cảm giác mềm mại khiến lòng Sở Phàm hơi gợn sóng, chua xót phức tạp.

Cô gái ngốc nghếch này, nhất quyết vì mình mà chủ động xin chuyển từ Giang Bắc - nơi cô lớn lên, đến Yên Kinh.

Nhưng không ngờ nơi đầm rồng hang hổ này, xém chút nữa khiến cô tự biến mình thành món ăn cho kẻ khác.

“Đừng sợ, có tôi đây rồi”, Sở Phàm ôm chặt người đẹp vào lòng, cởi áo và khoác lên người Đường Miên Miên rồi bế cô lên.

“Nào, tôi đưa cô về nhà”.

“Ầm...”

Đúng lúc này, cánh cửa phòng bao bị đá tung ra, hơn chục nhân viên bảo vệ hung hăng xông vào, Hoàng Mạnh đứng lẫn trong đám đông, hống hách ngạo nghễ mắng chửi.

“Không đứa nào được nhúc nhích!”

“Khốn kiếp, dám đánh tao? Hôm nay ông đây không đập chết mày thì tao theo họ mày luôn”, Hoàng Mạnh giống hệt chó điên cắn càn.

Hôm nay hắn bị Sở Phàm đánh đến mức mặt mày sưng như đầu heo, còn bị tên khốn này dọa tè ra quần, thù này không trả, sau này chẳng phải hắn sẽ bị cười thối mũi sao?

“Sếp Tưởng, là tên khốn này đánh tôi, anh xem làm sao thì làm”.

Trong đám đông, một đàn ông ngoài ba mươi tuổi, trên mặt có một vết sẹo, bước ra với sắc mặt u ám.

Hắn tên là Tưởng Trà, là người phụ trách khách sạn Thiên Thịnh, cũng nổi tiếng là kẻ tàn nhẫn. Hoàng Mạnh thường lợi dụng chức quyền trong tay đến ăn uống miễn phí, thi thoảng còn chia sẻ cho hắn vài bác sĩ nữ xinh đẹp mà hắn lừa được, hai người xưng anh gọi em, cấu kết làm chuyện xấu.

“Oắt con, dám đánh người ở địa bàn của Tưởng Trà tao, mày ăn gan hùm mật gấu à?”

Tưởng Trà rít một hơi, ngạo mạn búng tàn thuốc: “Hôm nay nếu không để lại một bộ phận trên người thì mày không ra khỏi đây được đâu”.

Hoàng Mạnh ở bên cạnh cười gằn: “Còn con đê tiện kia nữa, cô ta phải chủ động leo lên giường ông đây, dạng chân cho tao chơi”.

“Hoàng Mạnh, đồ cầm thú, dám cả gan làm xằng bậy!”, Đường Miên Miên tỉnh táo hơn, chỉ vào Hoàng Mạnh nghiến răng nghiến lợi mắng chửi.

“Anh cố ý chuốc say tôi, có ý đồ xấu, tôi phải báo cảnh sát, tôi muốn kiện anh, để anh bị cách chức rồi tống vào tù!”

Sắc mặt Hoàng Mạnh thay đổi liên tục, sau đó lại cười khẩy khinh bỉ: “Cô nói tôi có ý đồ xấu ư? Bằng chứng đâu, tôi nói là cô cố ý quyến rũ, mua chuộc tôi, muốn tôi giúp cô lấy được vị trí bổ túc của bệnh viện Yên Kinh đó, he he, Đường Miên Miên, cô không cần thể diện thì cứ kiện đi, cảnh sát, tòa án, ở đâu cũng có người của tôi, để tôi xem thử ai chơi ai?”

Hoàng Mạnh đắc ý nói.

Dựa vào mạng lưới quan hệ rộng rãi này để tăng thêm tính uy hiếp mà mấy bác sĩ nữ bị hắn lừa đều chỉ biết run rẩy cúi đầu, biến thành đồ chơi trong tay hắn.

Tưởng Trà cũng cười nhạt, không biết xấu hổ nói: “Đúng vậy, tôi có thể làm chứng cho Viện trưởng Hoàng”.

“Viện trưởng Hoàng là người đức cao vọng trọng, y đức cao quý, chắc chắn là cô quyến rũ Viện trưởng Hoàng vì lợi ích cá nhân”.

“Anh, anh…”, Đường Miên Miên tức đến ứa gan.

Sở Phàm quan sát đám người, bình tĩnh nói: “Nếu chưa muốn chết thì mau cút đi”.

Ánh mắt này vô cùng lạnh lùng, Tưởng Trà không khỏi run rẩy, điếu thuốc trên tay xém chút nữa làm bỏng chính mình.

“Mẹ kiếp, to mồm nhỉ, dám đe dọa ông mày, mày là cái thá gì”.

Hắn vẫy tay, một đám bảo vệ hung hãn xông lên.

Sở Phàm bình thản buông ra một câu: “Ở Yên Kinh, họ ‘Tưởng’ chính là Tưởng Thiên Sơn nhỉ”.

“Ồ? Mày cũng biết đến uy danh nhà họ Tưởng chúng tao à?”, Tưởng Trà hơi kinh ngạc, vẻ mặt ngạo mạn nói: “Đúng, Tưởng Thiên Sơn là chú tao, nếu mày biết điều thì mau cút qua đây, dập đầu với tao ba cái, tự phế bỏ một cánh tay rồi để người phụ nữ này lại, mày có thể biến”.

Cạch một tiếng, hắn ném một con dao găm xuống trước mặt Sở Phàm.

Đám đàn em cười sảng khoái, đầy vẻ nhạo báng.

Sở Phàm không nói gì, thẳng thừng lấy điện thoại ra: “Tưởng Thiên Sơn, bây giờ có một tên rác rưởi tên là Tưởng Trà chọc tức tôi, tôi cho ông hai lựa chọn”.

“Một, để hắn lăn qua đây dập đầu một trăm cái nhận lỗi”.

“Hai là, chuẩn bị quan tài, tôi tiễn toàn bộ người nhà họ Tưởng lên đường!”

Nói xong, Sở Phàm cúp máy luôn.



Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.

“Ha ha ha ha”.

Giây tiếp theo ai nấy đều phá lên cười.

“Sếp Tưởng, nghe thấy không? Hắn ta muốn anh dập đầu một trăm cái, xin lỗi hắn?”, Hoàng Mạnh cười châm chọc: “Hắn còn muốn diệt cả nhà họ Tưởng, anh sợ không?”

“Ha ha ha, tôi sợ quá đi mất, sợ muốn chết luôn”, Tưởng Trà cũng cười như điên: “Đồ vô dụng như mày còn giả vờ gọi điện cho chú tao, đe dọa nhà họ Tưởng chúng tao, mày là cái thá gì chứ”.

“Mày mà liên lạc được với chú tao thì tao ăn luôn một cân shit”.

Đám người Tưởng Trà không ngừng cười nhạo.

Reng reng reng...

Một hồi chuông điện thoại vang lên, Tưởng Trà liếc nhìn tên người gọi, đột nhiên cả người hoảng hốt, mặt như nuốt phải shit.

Tưởng Thiên Sơn gọi điện cho hắn thật sao?

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement