Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 352: Bắt hết không chừa một ai

Trần Vi Vi nhanh chóng hành động, tìm một kẹp tài liệu trên giá sách, quả nhiên là bản sao tài liệu học tập của cô ấy cùng giấy tờ giao dịch ban đầu.

“Anh Phàm”, Trần Vi Vi giao nó cho Sở Phàm.

Sở Phàm mở tài liệu ra xem, quả nhiên là tình trạng học tập của Trần Vi Vi đã bị sửa.

Trong đó, anh còn phát hiện ra tên của một người, Tiêu Hà.

Sở Phàm nheo mắt, nhìn chăm chú vào cái tên đó, rồi xoay người hỏi Tôn Chương: “Tiêu Hà này có phải là người mạo danh thay thế Trần Vi Vi nhập học hay không?”

Tôn Chương ngập ngừng, ánh mắt chợt lóe sáng.

“Long thủ đang hỏi ông đó, câm rồi à”, Dương Tuấn Huy lạnh lùng nói, rắc một tiếng, lại bẻ gãy thêm một ngón tay của ông ta.

“Là, là, là cô ta”.

Tôn Chương hét lên thảm thiết, vẻ mặt đau đớn.

“Thông tin cụ thể”, Sở Phàm hỏi tiếp, bên trên ngoại trừ một cái tên, còn lại chẳng có gì hết.

“Tôi, tôi không biết….”, Tôn Chương lắc đầu.

Dương Tuấn Huy nhíu mày, lại giơ tay lên, Tôn Chương sợ hãi vội cầu xin, khóc lóc: “Đại ca à, tôi thật sự không biết, tôi chỉ là người ở tầng thấp nhất, tôi chỉ phụ trách sửa đổi tài liệu về Trần Vi Vi, niêm phong lại, những chuyện khác cần người có quyền chức cao hơn...”

“Đại ca, không, ông nội, tôi sai rồi, các anh tha cho tôi đi…”

Trần Vi Vi cắn đôi môi đỏ mọng, lòng nguội lạnh như tro tàn, quả nhiên, đúng như cô ấy đoán, kẻ mạo danh đó có thực lực lớn mạnh, rất khó đối phó.

Giám đốc như Tôn Chương mà chỉ là nhân vật cấp thấp nhất trong mạng lưới sản nghiệp khổng lồ đó thì những kẻ ở tầng lớp cao hơn có lại lịch thế nào, năng lực ra sao cô ấy không dám tưởng tượng.

Sở Phàm nheo mắt, anh có thể nhìn ra Tôn Chương không giống đang nói dối, chuyện về ‘Tiêu Hà’, ông ta thật sự không biết.

Nhưng điều này không có nghĩa là ông ta vô tội.

“Ông là nhân vật cấp thấp nhất của bọn họ, nhưng đồng thời cũng là mắt xích quan trọng nhất, bằng không ông làm sao có thể tùy ý cung cấp tư liệu về học sinh, còn làm lỡ thanh xuân của một cô gái?”

“Loại người như ông, không thể tha thứ”.

Sở Phàm xua tay, Dương Tuấn Huy lập tức kéo Tôn Chương như kéo một con chó chết, khiến ông ta gào thét thê thảm không ngừng xin tha….

“Hú...”

Đúng lúc này còi báo động đột ngột vang lên ầm ĩ, bốn, năm chiếc xe cảnh sát lao thẳng đến tòa nhà văn phòng.

Cô thư ký nhỏ đã chạy trốn trước đó dẫn theo một nhóm cảnh sát, xông vào văn phòng, run giọng hét lên: “Là, là bọn họ, vô cớ xông vào văn phòng giám đốc đánh người”.

Thì ra ban nãy Tôn Chương nhận ra tình thế bất lợi, bèn sai thư ký đi tìm cứu viện.

Anh rể của Tôn Chương là lãnh đạo nắm quyền ở sở cảnh sát.

May thay, cuối cùng cũng tới.

“Hỗn xược, đúng là coi trời bằng vung, trường học không phải là nơi mấy người làm bậy, còn dám đánh người, hôm nay đều phải đi cùng tôi!”, giữa đám người, một cảnh sát trung niên vẻ mặt âm trầm đi ra, nhìn đám người Sở Phàm, lớn tiếng mắng.

“Anh rể”.

Khi Tôn Chương nhìn thấy viên cảnh sát trung niên đó, ông ta vô cùng vui mừng như nhìn thấy cứu tinh.

“Bọn họ, bọn họ đánh em ra nông nỗi này, anh xem, đây đâu phải là đánh vào mặt em, đây rõ ràng là không nể mặt anh. Anh phải làm chủ cho em…”

Vẻ mặt viên cảnh sát đó hết sức khó coi, ông ta quan sát một lượt.

“Yên tâm, khoản nợ này, anh giúp chú đòi về”.

Hai người phụ nữ Trần Vi Vi và Phùng Loan hơi hoảng sợ.

Sở Phàm vẫn bĩnh tĩnh lật xem hồ sơ của Trần Vi Vi, không thèm nhìn mấy người kia lấy một cái, xem họ như không khí.

Dương Tuấn Huy còn thẳng thừng đạp lên chân phải của Tôn Chương, vẻ mặt đầy khiêu khích.

Sắc mặt viên cảnh sát trung niên tái xanh, hai tên khốn này không xem ông ta ra gì, thẳng tay tát lên mặt ông ta!

Chờ chút nữa bị tống vào phòng giam xem còn dám kiêu ngạo hay không.

Ông ta ngạo mạn đi đến bên cạnh Dương Tuấn Huy, dùng giọng điệu hống hách nói: “Tôi là Lưu Tuyến, phó giám đốc công an tỉnh Yên Kinh, các người bị tình nghi cố ý đánh người gây thương tích, gây rối trật tự an ninh trường học, bắt cóc tống tiền, mời lập tức đi cùng chúng tôi, không được kháng cự”.

“Bây giờ đầu hàng còn có đường sống, chống cự phản kháng chỉ có đường chết”.

Soạt!

Đám cảnh sát phía sau đồng loạt giương vũ khí, nhắm vào bọn họ.

“Roạt”.

Dương Tuấn Huy lạnh lùng nhìn bọn họ, không nói lời nào trực tiếp lấy ra tờ giấy chứng nhận màu đỏ, ném xuống trước mặt ông ta.

Lưu Tuyến đang tức đến xì khói, chợt thấy con dấu hình quốc huy màu đỏ tươi trên giấy với hai ngôi sao vàng rực rỡ, trong giây lát chuyển qua sợ hãi, mặt cắt không còn giọt máu.

Đây, đây là Trung tướng?

“Tôi là Trung tướng Dương Tuấn Huy, thống lĩnh của chiến khu Yên Kinh, bây giờ tôi đang thực hiện nhiệm vụ quân sự bí mật, tôi có thể yêu cầu Cục trưởng cục cảnh sát đến giải thích với các người”, Dương Tuấn Huy lạnh lùng nói.

Hai chân Lưu Tuyến mềm nhũn, mồ hôi lạnh túa ra, đám cảnh sát cũng kinh hãi nhìn nhau.

Tôn Chương xém chút nữa thì quỳ xuống.

Ông ta có tài đức gì mà lại chọc đến cả vị Trung tướng này.

Trần Vi Vi và Phùng Loan còn ngạc nhiên hơn, người mở cửa cho Sở Phàm lại là một Trung tướng, vậy anh ấy có thân phận thế nào?

“Trung, Trung tướng Dương, đây là hiểu lầm, là một hiểu lầm lớn”.

Lưu Tuyến run rẩy nói, mặt như ăn phải khổ qua: “Chúng tôi đi ngay, lập tức rời đi, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến việc ông thi hành nhiệm vụ…”

“Đi? Tôi cho mấy người đi à?”

Lúc này, Sở Phàm vẫn luôn im lặng ngồi trên ghế cuối cùng cũng lạnh lùng lên tiếng, anh chỉ vào Tôn Chương đang run rẩy vì sợ: “Chúng tôi đang điều tra một vụ án lớn liên quan đến hàng triệu thí sinh, ông ta là đối tượng tình nghi, ông đến hỗ trợ ông ta, xem ra, ông chính là ô dù phía sau, các người cùng một hội đúng không?”

“Thủ trưởng, tôi bị oan, tôi bị oan…”

Lưu Tuyến sợ đến hồn bay phách lạc, mẹ ơi, một vụ án kinh thiên động địa, liên quan đến hàng triệu thí sinh!

Tội lớn như vậy, ông ta không gánh nổi, sẽ bị đè chết mất!



“Tôi, tôi và tên chó má này không hề qua lại thân thiết gì, tôi trong sạch, thủ trưởng, anh để tôi đi đi…”, Lưu Tuyến hận không thể đập chết tên khốn Tôn Chương này, mẹ kiếp muốn hại chết ông ta đấy à!

Ông ta run rẩy nhìn Sở Phàm, thấp thỏm không yên.

Tuy ông ta không biết người thanh niên này nhưng vị Trung tướng Dương Tuấn Huy kia rất cung kính đối với cậu ta, chắc chắn thân phận không tầm thường, ông ta không thể đắc tội.

Sở Phàm cười nhạt: “Nếu đã đến rồi, vậy thì ở lại đi, cùng xem trò hay…”

Tôn Chương và Lưu Tuyến nhìn nhau, vẻ mặt nghi hoặc.

Sở Phàm chỉ bình tĩnh ném một danh sách cho Dương Tuấn Huy, nói: “Bắt hết tất cả những người trong danh sách này, không chừa một ai”.

“Rõ”, Dương Tuấn Huy gập người hành lễ, mạnh mẽ vang dội.

Tôn Chương vô thức vươn cổ nhìn, đột nhiên da đầu tê dại, sợ thót tim.

Giới văn học Yên Kinh, thật sự sắp xảy ra cơn chấn động lớn rồi!

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement