Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 361: Giết hết tất cả

“Anh chê cười rồi, anh muốn uống rượu, nhà họ Tiêu chúng tôi bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị sẵn rượu ngon để tiếp đãi anh”.

Khóe miệng Tiêu Vân Lung mấp máy, trầm mặc một lúc mới dám lên tiếng.

Ông ta bực tức, đá mạnh chân vào người Tiêu Hùng đang run lên bần bật: “Thằng bất hiếu, còn ngây ra đó làm gì, còn không mau chóng đi rót rượu cho trưởng bối đi”.

Tiêu Hùng sợ đến mức hồn bay phách lạc, sau đó mới ngại ngùng bò dậy, lấy một chai Moutai đặc biệt đã cất giữ suốt hai mươi năm từ phòng của Tiêu Vân Lung ra, run rẩy đưa cho Sở Phàm, hắn sợ rằng chỉ cần một giọt rượu rơi xuống anh cũng sẽ ra tay đánh chết cái mạng hèn này của hắn.

“Cút”.

Tiêu Hùng run rẩy muốn rót rượu cho Tiêu Vân Lung, nhưng lại bị ông ta đá bay đi, vẻ mặt tràn đầy tức giận.

Thằng con mất dạy này khiến ông ta mất mặt, làm sao có thể không tức giận được?

“Long thủ, anh em chúng ta đã nhiều năm không gặp, tôi kính anh”, Tiêu Vân Lung hít sâu một hơi, chủ động nâng ly chúc mừng.

Sở Phàm lạnh nhạt đáp lại: “Uống xong ly rượu này, tôi và ông không còn bất kỳ quan hệ gì nữa”.

“Tôi sẽ đích thân tiễn ông lên đường”.

Nói xong, một hơi uống cạn.

Lúc này sắc mặt Tiêu Vân Lung tối sầm lại.

Ông ta không nghĩ rằng tính cách của Sở Phàm vẫn mạnh mẽ và dứt khoát như vậy, khiến cho người khác không thở nổi.

“Long thủ, chuyện xảy ra hôm nay rõ ràng là do Trần Phong Hoàng ức hiếp người quá đáng, ông ta xông vào nhà họ Tiêu, đánh con cháu nhà họ Tiêu chúng tôi bị thương, giết chết con gái yêu quý Tiêu Hà của tôi!”, Tiêu Vân Lung hít một hơi dài, nói ra các lý do biện hộ:

“Nếu như bị người ta ức hiếp đến mức này mà tôi vẫn không phản kháng, vậy Tiêu Vân Lung tôi đây còn đáng mặt một người đàn ông, đáng mặt một người làm bố hay không?”

“Ông cũng biết mình là một người đàn ông, là một người bố à?”

Sở Phàm quét qua người ông ta, ánh mắt sắt bén như dao: “Ba năm trước, ông rút khỏi đội quân Long Hồn, chuyển sang làm thuộc hạ cho Hiệp hội võ thuật, khi ông phản bội, sao ông không nghĩ mình là một người đàn ông đi?”

“Trần Phong Hoàng từng cứu giúp ông, nhưng ông lại lấy oán báo ơn, dung túng Tiêu Hà trở thành kẻ mạo danh, hủy hoại tương lai của cô ta, lúc ức hiếp và làm nhục cô ta, sao ông không nghĩ mình là một người bố đi?”

“Đám người này cũng đáng chết”.

Tiêu Vân Lung ngẩn người ra, Sở Phàm thờ ơ nói.

Con ngươi Tiêu Vân Lung co rút lại, ông ta nói từng câu từng chữ bằng giọng điệu nặng nề: “Long thủ, lẽ nào anh không nể chút tình nghĩa xưa, nhất định phải giết chết tôi sao?”

Sở Phàm ngẩng đầu liếc nhìn ông ta một cái, sau đó hỏi lại: “Giữa tôi và ông còn tình nghĩa gì nữa?”

“Ha ha ha, được lắm, nếu như anh đã nói ra câu này, vậy đừng có trách tôi tàn nhẫn!”

Tiêu Vân Lung cười một cách hung dữ, gầm lên một tiếng, ly rượu lập tức vỡ tan.

Bụp bụp bụp!

Đột nhiên, từ bốn phía, hơn hai nghìn đệ tử của Hiệp hội võ thuật lao tới, khí thế hùng dũng.

Sân vườn trống không ban nãy bây giờ đã chật kín người, người nào người nấy sát khí đằng đằng.

Sở Phàm vẫn im lặng, bình tĩnh quan sát đám người này.

Trần Phong Hoàng lao ra khỏi xe, tức giận hét lên: “Tiêu Vân Lung, ông muốn làm gì, ông dám ra tay với Long thủ, ông có còn là người không? Ông có còn lương tâm không!”

Đây chính là Quân thần của Tây Dã, chính là Quân thần của bọn họ!

Ông ta không thể ngờ rằng Tiêu Vân Lung lại nham hiểm độc ác như vậy.

“Hừ, Long thủ? Ba năm trước khi tôi rút lui khỏi Long Hồn, tôi và anh ta đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi”, nét mặt Tiêu Vân Lung dữ tợn, lạnh lùng nói: “Tôi đã bán mạng cho anh mười năm, kết quả thì sao, tôi nhận lại được cái gì? Thương tích đầy mình, một đống sắt vụn và mấy lời động viên hờ hững? Dựa vào đâu chứ?”

Ông ta tức giận đặt quân hiệu xuống đất, phẫn nộ giẫm nát chúng: “Dựa vào đâu mà tôi phải liều mạng nơi chiến tuyến, mấy tên cậu chủ quyền quý đó lại được ở hậu phương, ăn sung mặc sướng, hưởng thụ tinh hoa đất trời!”

“Dùng mồ hôi xương máu của tôi để đổi lấy thức ăn ngon, quần áo đẹp cho đám cặn bã đó, tôi không phục!”

“Vì thế, tôi mới ra nhập Hiệp hội võ thuật, tôi muốn đường đường chính chính được tận hưởng mồ hôi công sức mà tôi tự mình làm ra, đây đều là những điều tôi xứng đáng có được!”

Tiêu Vân Lung nói một tràng dài, gầm lên như kẻ điên.

Trần Phong Hoàng sững sờ, ông ta vốn cho rằng, Tiêu Vân Lung chỉ vì ghen tị, đố kỵ, bất mãn với việc ông ta được xem trọng nên mới bị người của hiệp hội võ thuật lôi kéo, lợi dụng, từng bước đi sai lầm dẫn đến ngày hôm nay.

Không thể ngờ rằng, trong lòng ông ta lại điên cuồng và hoang tưởng như vậy.

Sở Phàm lạnh nhạt nhìn ông ta, chỉ tay vào đám người đang đứng chật kín trong sân: “Ông đợi ngày hôm nay rất lâu rồi phải không? Xem ra giết tôi cũng nằm trong kế hoạch của ông?”

Tiêu Vân Lung cười đắc ý, hai mắt ông ta nheo lại:

“Đúng vậy, tôi biết quy tắc của Long Hồn các anh, mấy người nhất định sẽ không nhân nhượng với kẻ phản bội, đặc biệt là người đang giữ vị trí cao trong Hiệp hội võ thuật như tôi”.

“Đó là lý do vì sao tôi bí mật đào tạo những binh lính này, những người này đều do một tay tôi nâng đỡ, bọn họ chỉ nghe lệnh của một mình tôi. Chờ ngày anh đến, dùng mạng của người của anh để đổi lấy lòng tin và quyền lực của Hiệp hội võ thuật!”

Ông ta cố ý liếc nhìn Sở Phàm, trong mắt ánh lên những tia giễu cợt: “Đáng tiếc, tôi vốn dĩ còn định niệm tình xưa nghĩa cũ, để anh chịu khổ một ít thôi, một đòn lấy mạng anh luôn”.

“Nhưng nếu anh đã không biết sống chết như vậy, thì tôi chỉ đành khiến anh thân bại danh liệt, rồi sau đó từ từ tra tấn anh đến chết”.

Trần Phong Hoàng nghiến răng nghiến lợi, tức giận hét lên: “Tiêu Vân Lung, đồ cầm thú, đồ khốn kiếp, tôi sẽ giết chết ông, cho dù làm ma tôi cũng sẽ nhất định không buông tha cho ông!”

“Vậy thì phải đợi lão già què như ông trở thành ma rồi nói tiếp”, Tiêu Vân Lung cười chế nhạo, trong mắt lóe lên tia sát khí: “Long thủ, đây là lần cuối cùng tôi gọi anh như vậy, tôi biết rằng anh là một người rất có bản lĩnh, năm năm trước đã ở cấp độ nửa thần, nhưng, rốt cuộc anh cũng không phải là thần!”

“Hai nghìn người này cũng đủ để xử lý anh rồi đấy, giết cho tôi!”

Tiêu Vân Lung hiểu rõ đạo lý đêm dài lắm mộng, ông ta không tiếp tục nói nhiều nữa.

Ông ta vung tay lên, đám binh lính trên sân đồng loạt tiến lên, sát khí đằng đằng, khiến con cháu nhà họ Tiêu sợ mất mật.

“Giết!”

Lạnh thấu xương, vô số con dao thép tạo thành một lưới dao, mạng lưới dày đặc chém về phía Sở Phàm.

Dường như ngay trong khoảnh khắc này, Sở Phàm sẽ bị băm ra thành hàng trăm mảnh.

Từ đầu đến cuối, Sở Phàm chỉ bình tĩnh uống một ly rượu, ánh mắt quét qua một vòng, yên lặng nhìn Tiêu Vân Lung.

Bình tĩnh, điềm đạm, bá đạo, tự tin.

“Ánh, ánh mắt này”, Tiêu Vân Lung đột nhiên chột dạ, tay chân lạnh ngắt.

Ông ta đã từng là thủ lĩnh tiên phong dưới trướng Sở Phàm, bao nhiêu thời khắc nguy cấp, bao nhiêu lần thoát chết, anh vẫn luôn như thế này, giống như thú dữ đã ngủ yên từ lâu, bình tĩnh chờ đợi tiếng hét của con mồi.

Và khi anh sử dụng ánh mắt này, điều đó có nghĩa là cục diện đã được giải quyết.



Lẽ nào, anh vẫn còn có chống lưng.

Không, không thể nào anh đang giả vờ bình tĩnh, nhất định là như vậy!

Tiêu Vân Lung không ngừng tự an ủi bản thân.

Tuy nhiên, một giây sau đó.

“Bằng, bằng, bằng...”

Những tia lửa, những viên đạn điên cuồng phóng ra, gây ra một cuộc thảm sát đẫm máu trên bầu trời đêm.

Hai mươi binh lính xông lên trước bị đánh tơi tả, máu chảy lênh láng.

“Ầm ầm ầm”.

Một tiếng gầm rú như động đất vang lên, tiếp theo đó là vô số ánh đèn dọi vào, màn đêm giờ giống như ban ngày, khiến tất cả mọi người đều bị lóa mắt.

Hàng đoàn xe quân sự như hổ trong núi, xông thẳng vào sân nhà họ Tiêu, có hàng vạn binh lính trang bị vũ khí đầy đủ.

Dương Tuấn Huy mặc quân phục, tay cầm vũ khí, lạnh lùng nói: “Giết hết tất hả bọn chúng, không chừa một ai!”

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement