Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 396: Thi hành gia pháp

“Con trai!”

Nhìn thấy dáng vẻ thảm thương của Diệp Vinh Hữu, Diệp Kiến Lĩnh và Hoàng Phương đều hoảng hốt, vội vàng chạy lại.

Diệp Vinh Hữu vô cùng nhếch nhác nằm trên cáng cứu thương, ấm ức nói: “Bố mẹ, ông nội, mọi người phải trút giận cho con, phải báo thù cho con”.

“Chuyện này, chuyện này là sao chứ?”

Diệp Vinh Thiều cũng tức tới mức bày ra dáng vẻ hung dữ, đập bàn hét lên: “Sao lại có thể như thế, kẻ nào gan to như vậy, dám đánh cháu trai của nhà họ Diệp ra nông nỗi này, rõ ràng là muốn làm phản rồi!”

“Là, là Sở Phàm”.

Diệp Vinh Hữu nghiến răng nghiến lợi, mặt đầy lửa giận nói: “Cháu thành tâm thành ý đi đón cậu ta, còn giới thiệu sếp Triệu và sếp Tân cho cậu ta, muốn giúp cậu ta phát triển dự án bất động sản để kiếm tiền”.

“Ai mà biết cái tên khốn nạn ấy lại cắn ngược lại một phát, nói mấy tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất là của cậu ta, không liên quan gì đến nhà họ Diệp chúng ta, bảo cháu cút đi, còn mắng chửi cháu…”

“Cháu với cậu ta tranh cãi vài câu thì bị cậu ta đánh cho thành bộ dạng này, ông nội, ông phải làm chủ cho cháu”.

Diệp Vinh Hữu đổ thêm dầu vào lửa, bóp méo sự thật, giống như phải chịu nỗi ấm ức lớn lắm.

Mấy tên khiêng cáng xung quanh cũng đã bị mua chuộc từ lâu, thề thốt nói: “Đúng vậy, chúng tôi là người của sếp Triệu, tôi tận mắt nhìn thấy tên Sở Phàm kia hung hăng ngang ngược, trắng trợn đánh cậu Diệp…”

“Sếp Triệu và sếp Tân của chúng tôi cũng bị Sở Phàm đánh bị thương, bây giờ vẫn đang phải phẫu thuật ở bệnh viện”.

Ầm…

Người kia vừa dứt lời, căn phòng như lập tức nổ tung.

“Cái gì? Cái loại con hoang như nó mà cũng dám đánh con trai tôi thành ra thế này sao?”, Hoàng Phương không thể nhịn nổi, tức giận đùng đùng mắng chửi: “Con trai tôi tốt bụng đi đón nó mà nó lại đối xử với chúng ta như thế nào kia? Cục tức này tôi nuốt không trôi, nhất định phải bắt nó cho tôi một lời giải thích!”

Sắc mặt Diệp Kiến Lĩnh cũng trở nên u ám: “Tính cách Khương Như nhẹ nhàng lương thiện, sao có thể sinh ra một đứa con trai tàn bạo ác độc như vậy? Mới ngày đầu tiên đã gây ra rắc rối lớn, nếu để cho nó bước vào nhà họ Diệp thì sau này còn loạn đến mức độ nào?”

“Bố, bố mau nghĩ cách gì đi, Vinh Hữu là cháu trai mà bố yêu thương nhất, bố nhìn xem, nếu như thằng bé trở thành người tàn phế thì nhà họ Diệp chúng ta sao mà thăng hạng thành gia tộc giàu có hàng đầu được cơ chứ!”

Những lời này của Hoàng Phương ngay lập tức đả kích Diệp Vinh Thiều.

Mong ước lớn nhất đời này của cụ ta là nhà họ Diệp trở thành gia tộc hàng đầu, vậy mà bây giờ đứa con hoang như Sở Phàm lại đánh gãy chân gia chủ tương lai của nhà họ Diệp bọn họ, cục tức này làm sao mà nuốt trôi được!

“Có phải Mỹ Na đang ở cùng với Sở Phàm không?”, gương mặt già nua của Diệp Vinh Thiều trở nên u ám, tức giận đập bàn: “Bảo con bé dẫn thằng con hoang đấy về đây cho bố, mở cuộc họp toàn gia tộc, bố sẽ dùng gia pháp để trừng trị nó thật nghiêm khắc!”

“Bố, bố thật sáng suốt”, hai mắt Diệp Kiến Lĩnh và Hoàng Phương sáng rực.

Sắc mặt Diệp Vinh Hữu cũng dần trở nên tàn độc và hung ác.

Sở Phàm, để xem mày còn hung hăng như thế nào được nữa!

Mà vào lúc này, Sở Phàm đang vui vẻ ăn mì thịt bò cùng với Diệp Mỹ Na ở một quán mì ven đường.

“Ăn chậm thôi, không có ai ăn tranh với chị đâu”, Sở Phàm hơi bất lực nhìn Diệp Mỹ Na đang ngồi trước mặt với cái miệng toàn dầu mỡ, cứ như thể đã ba ngày ba đêm chưa được ăn cơm.

Cái chị này, rốt cuộc là ai mời ai ăn cơm vậy.

Diệp Mỹ Na cười ngốc nghếch, ngại ngùng chớp đôi mắt to: “Em Phàm, lâu lắm rồi người ta chưa được ăn bát mì nào ngon như thế, vui thôi mà”.

Sở Phàm hơi cạn lời: “Một cô chủ nhà giàu như chị mà ngay cả một bát mì thịt bò cũng không được ăn sao?”

Diệp Mỹ Na chu miệng: “Tâm trạng không giống nhau, ăn cùng với người khác có đủ loại quy tắc, phiền phức chết đi được, lúc nào cũng phải duy trì phong thái, còn phải để tâm tới lời người ta nói, mệt lắm”.

“Vẫn là ăn cơm cùng với em Phàm, đơn giản tùy hứng, không gò bó không câu nệ”.

Sở Phàm không vui nói: “Ý là bảo em không tim không phổi ư?”

“Ha ha, đây là em nói đấy nhé, chị có nói đâu”, Diệp Mỹ Na cười ranh mãnh, vô cùng vui vẻ, hét lớn: “Ông chủ, thêm một đĩa tôm càng, thật cay vào nhé!”

Sở Phàm cười đầy ẩn ý, chị gái này cũng là một đứa vừa ham ăn vừa vô tư, chắc chắn có thể chơi thân với con bé Vân Mộc Văn.

Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn về hướng Yên Kinh, không biết giờ này Vân Mộc Thanh và Đan Đan ở Yên Kinh sao rồi…

Trận đánh này phải kết thúc nhanh để sớm trở về đoàn tụ thôi.

“Reng reng reng…”

Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Mỹ Na vang lên, vừa mới nhận máy đã truyền tới giọng nói phẫn nộ của mẹ cô ấy.

“Con đang ở đâu? Có phải đang ở cùng với thằng con hoang kia không?”

“Mẹ, em họ Sở Phàm là con của cô, sao mẹ có thể nói như thế”, Diệp Mỹ Na bất mãn nói.

“Mẹ không quan tâm chuyện này, con có biết cái tên con hoang đó đánh gãy chân của Vinh Hữu rồi không, bây giờ cụ nhà đang nổi cáu, muốn mở cuộc họp gia tộc thực thi gia pháp, con đưa cái thằng con hoang đó về đây ngay lập tức, nếu không mẹ không có cách gì giải thích với ông cụ đâu…”

“Cái gì?”, Diệp Mỹ Na giật mình, vô cùng hoảng hốt nói: “Mẹ, mẹ nghe con giải thích, là Diệp Vinh Hữu ức hiếp trước…”

“Mẹ không muốn nghe con giải thích gì cả, tóm lại, con đưa nó về nhà họ Diệp ngay lập tức, nếu không ba người nhà chúng ta đều bị ông cụ đuổi ra khỏi nhà họ Diệp, con tự xem mà làm đi!”

Tút tút tút…

Mẹ Diệp Mỹ Na tức giận cúp điện thoại, chỉ để lại tràng tút dài.

“Ơ, mẹ, con…”, Diệp Mỹ Na lúng túng, không biết phải làm sao mới đúng, đôi mắt to đã rưng rưng nước mắt.



Âm thanh trong điện thoại rất to, bởi vậy Sở Phàm nghe được không sót chữ nào.

Anh cầm lấy một tờ khăn giấy, lau nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của Diệp Mỹ Na, khẽ cười nói: “Không sao đâu, em về cùng chị là được rồi”.

Anh muốn xem, rốt cuộc người nhà họ Diệp có thể làm gì anh.

“Nhưng mà, nhưng mà ông nội muốn thực thi gia pháp, toàn bộ người nhà họ Diệp đều ở đó, sao em có thể đấu lại được nhiều người như vậy…”, Diệp Mỹ Na cắn đôi môi đỏ, lo lắng sắp bật khóc.

Sở Phàm cười vô tư, đứng dậy rồi nói: “Cây ngay không sợ chết đứng, em không làm gì hổ thẹn với lòng mình thì sợ cái gì chứ”.

“Còn nếu Diệp Vinh Hữu tâm địa bất chính, trộm gà không được còn mất nắm gạo, anh ta nên sợ hãi mới phải”.

Diệp Mỹ Na chớp mắt, ngẫm nghĩ một lát thì thấy đúng là như vậy.

“Hi hi, chị tin ông nội nhất định sẽ làm theo lẽ công bằng, trả lại trong sạch cho em”, cô ấy lau nước mắt trên khóe mi, kéo lấy cánh tay Sở Phàm, xung phong nhận việc:



“Vậy thì chị đi cùng em, chị làm chứng cho em, tất cả là do Diệp Vinh Hữu có mưu đồ làm loạn, là anh ta muốn cướp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của em, em mới là người bị hại”.

Sở Phàm gật đầu, nói: “Được!”

Chị gái này, đúng là lòng dạ đơn thuần lương thiện.

Sao cô ấy có thể biết được sự đen tối và xấu xa của bản chất con người.

Sở Phàm chỉ cười, không nói gì nhiều.

Nếu như người nhà họ Diệp thật sự hiểu lý lẽ, vậy thì anh cũng không ngại giúp đỡ họ một chút. Dựa vào địa vị và quyền thế của anh, tùy tiện nói một câu là đủ để giúp nhà họ Diệp tiến thêm một bước, thực hiện được ước muốn cả đời này của ông cụ là đưa nhà họ Diệp trở thành một gia tộc giàu có hàng đầu!

Còn nếu người nhà họ Diệp thật sự ngu xuẩn, muốn báo thù, trút giận cho Diệp Vinh Hữu?

Vậy thì thật xin lỗi, bản thân anh cũng sẽ không nể nang chút tình cảm máu mủ này nữa, cứ để cho bọn họ tự sinh tự diệt!

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement