Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 55: Ai dám đụng vào tôi?

Vương Vũ không ngừng giải thích, xin lỗi xong, mấy cấp dưới của anh ta cũng vây quanh lấy lòng vợ chồng Liễu Huy Thái và Hàn Mai.

Liễu Huy Thái chắp hai tay sau lưng, sắc mặt nặng nề, vô cùng kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng, bày tỏ sự bất bất mãn của mình.

“Hiểu lầm? Tôi thấy các người cố ý, cố ý làm khó chúng tôi, khiến chúng tôi mất mặt thì có!”, lúc này Hàn Mai trút hết cơn tức trong bụng ra, chỉ vào Vương Vũ mắng chửi:

“Thiết bị hỏng rồi? Vì sao người khác có thể đi vào thoải mái còn hai chúng tôi lại bị đưa vào danh sách đen? Người của các cậu ngăn chúng tôi ở bên ngoài, còn dám đuổi chúng tôi, chuyện này cậu nhất định phải giải thích rõ ràng cho tôi!”

“Nếu không thì đừng trách chúng tôi không khách sáo, đến lúc đó cậu sẽ không chịu nổi đâu”.

Vương Vũ bị mắng xối xả, khuôn mặt lúc xanh lúc đỏ, tốt xấu gì anh ta cũng là tổng giám đốc, bây giờ lại phải chịu đựng cơn giận của Hàn Mai đanh đá này.

Nhưng vì kiêng dè quyền lực trong tay chồng cô ta, Vương Vũ vẫn phải hạ mình, cúi đầu khom lưng: “Vâng vâng, chị dạy đúng lắm, tôi nhất định sẽ cho chị một câu trả lời thuyết phục…”

“Giám đốc Liễu, đây là chút tấm lòng của tôi, mong anh nhận lấy”, Vương Vũ vội vàng nhét một tờ chi phiếu vào tay Liễu Huy Thái, cười hì hì nói: “Cho chị dâu mua mấy bộ quần áo, để chị dâu bớt giận”.

Liễu Huy Thái nhíu mày, im lặng nhận lấy, cơn tức của Hạ Mai cũng bớt đi một nửa, hừ lạnh một tiếng.

Liễu Huy Thái tiếp tục chắp tay sau lưng, dạy dỗ nói: “Tổng giám đốc Vương, nếu cậu biết quản lý mấy cấp dưới này, nâng cao tố chất của bọn họ, thì làm gì có chuyện không vui thế này chứ…”

“Vâng, Giám đốc Liễu dạy rất đúng, tôi sẽ lập tức đuổi đám bảo vệ khốn kiếp kia, đồng thời sẽ tăng cường rèn luyện tố chất cho nhân viên, kiên quyết ngăn chặn chuyện như thế xảy ra lần nữa”.

Vương Vũ nghiêm túc thề thốt, thấy Liễu Huy Thái và Hàn Mai đã hết giận, chuyện cũng đã hoà hoãn thì bèn nói:

“Giám đốc Liễu, anh thấy đó, hiểu lầm hôm nay có thể xoá bỏ, cho chúng tôi một cơ hội sửa chữa không…”

Liễu Huy Thái giang chân, cũng không nói gì, chỉ nghênh ngang khí phách bước đi như thế, khiến mấy người Vương Vũ vô cùng lo lắng.

Mà khi đi tới bãi cỏ, Liễu Huy Thái vừa mới hít thở được mấy ngụm khí trong lành thì chợt híp mắt lại, sắc mặt trở nên nặng nề khó coi.

Cách đó không xa chính là hình ảnh Sở Phàm và Vân Mộc Thanh đang đùa giỡn ầm ĩ, cực kỳ tình cảm.

Liễu Huy Thái lập tức phẫn nộ, chính vì hai người này khiến một lãnh đạo lớn như hắn ta bị chặn lại ngoài cửa mất hết mặt mũi, còn bị xem như kẻ lừa đảo, bị khinh thường châm chọc đủ kiểu.

Bọn họ thì hay lắm, tự do tự tại, tình cảm đằm thắm ở đây?

Hai kẻ khốn kiếp này thật sự cho rằng chuyện này cứ thế kết thúc rồi sao? Nằm mơ đi!

Liễu Huy Thái thầm cười khẩy một tiếng, sau đó xoay người nói với Vương Vũ: “Tổng giám đốc Vương, chỉ cần cậu làm giúp tôi một chuyện, ân oán của chúng ta hôm nay sẽ được xoá bỏ, sau này chẳng những tôi không làm khó cậu, còn có thể giành lấy tài nguyên cho cậu nữa”.

Vương Vũ lập tức sáng mắt lên, thề thốt nói: “Giám đốc Liễu, anh cứ việc dặn dò”.

Liễu Huy Thái chỉ vào Sở Phàm và Vân Mộc Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai người kia có thù oán với tôi, cậu đuổi bọn họ ra ngoài, để cho tôi hả giận đi!”

Lúc này Hàn Mai cũng nhìn thấy Sở Phàm, tức giận đến mức người run lên, đôi mắt như sắp phun ra lửa: “Hai kẻ khốn kiếp này cũng ở đây à? Đúng lúc lắm, tính hết cả thù mới nợ cũ đi!”

Mấy hôm trước Sở Phàm khiến cô ta mất mặt ở khu vui chơi Kennedy, hôm nay lại khiến cả nhà bọn họ khó xử trước cửa thung lũng Vui Vẻ, mối thù này, sao cô ta có thể không báo được?

“Việc này…”, Vương Vũ có hơi do dự.

Người có thể đi vào thung lũng Vui Vẻ hôm nay đều là khách được bọn họ mời đến, không giàu cũng quý, anh ta cũng không muốn đắc tội thêm một vị quyền quý nữa.

Liễu Huy Thái nhìn ra tâm sự của anh ta, lạnh nhạt nói: “Yên tâm, hai người kia chỉ là người bình thường thôi, hoàn toàn không có bối cảnh quyền thế gì, ngay cả thiệp mời cũng không có, là lén trà trộn vào đấy”.

“Chỉ cần cậu đuổi bọn họ ra ngoài cho tôi trút giận, thì tôi sẽ bỏ qua hiểu lầm hôm nay”.

Liễu Huy Thái cố ý giấu đi chuyện mấy người Sở Phàm là “hội viên cấp kim cương” của thung lũng Vui Vẻ, nếu không dù cho Vương Vũ một trăm lá gan, anh ta cũng không dám đi khiêu khích đến uy nghiêm của Sở Phàm.

Hơn nữa dù Sở Phàm thật sự là nhân vật quyền quý thì có liên quan gì đến hắn ta chứ? Mình đường đường là giám đốc nhà văn hoá, cấp phó của sở, cậu ta có thể làm gì mình?

Còn về Vương Vũ, sống chết của anh ta cũng có liên quan gì đến hắn ta đâu?

Liễu Huy Thái cười đắc ý, tự thấy mình tính toán không có chút sơ hở nào.

“Thì ra là thế, Giám đốc Liễu cứ yên tâm, chắc chắn tôi sẽ trút cơn giận này giúp anh!”

Vương Vũ hoàn toàn không biết mình bị mượn dao giết người, nhếch miệng nở nụ cười, chỉ là hai kẻ không quyền không thế mà thôi, đuổi thì đuổi, có gì ghê gớm đâu chứ.

Anh ta chỉnh lại cà vạt của mình, đưa mắt ra hiệu cho cấp dưới, lập tức có người đi theo anh ta tới phía đó.

“Xin làm phiền một chút, tôi là tổng giám đốc của thung lũng Vui Vẻ Giang Lăng, Vương Vũ. Tôi nhận được tin có người thật giả lẫn lộn, trà trộn vào trong hội trường của chúng tôi, quấy nhiễu hoạt động của khách quý”.

Vương Vũ kiêu căng ngạo mạn nói: “Cho nên mời hai vị phối hợp với chúng tôi đưa thiệp mời của hai vị ra, nếu không có, chúng tôi sẽ phải cưỡng chế đưa hai người ra ngoài”.

Cấp dưới ở xung quanh cũng tiến lên bao vây Sở Phàm và Vân Mộc Thanh, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm vào bọn họ.

“Các anh có ý gì?”, sắc mặt Vân Mộc Thanh thay đổi, hơi tức giận nói: “Nơi này đông người như vậy, vì sao anh chỉ kiểm tra chúng tôi”.

Vương Vũ cười mỉa mai: “Chỉ vì nơi này do tôi làm chủ, tôi muốn kiểm tra ai thì kiểm tra người đó”.

“Không có thiệp mời thì mau cút đi, đây không phải nơi các người có thể đến đâu”.

Đây rõ ràng là kiếm chuyện mà, Sở Phàm cũng vỗ tay, châm chọc nhìn một vòng xung quanh.

“Anh… Anh có thái độ gì vậy…”, Vân Mộc Thanh nổi giận đùng đùng chỉ vào anh ta: “Tôi muốn đi khiếu nại anh”.

“Mộc Thanh, không cần nhiều lời với anh ta”, lúc này, Sở Phàm đứng ra ung dung nói: “Kiểm tra thiệp mời mà thôi, cần gì phải kêu một tổng giám đốc tới chứ, rõ ràng là có người ở sau lưng sai khiến, cố ý kiếm chuyện với chúng ta”.

“Hả? Có người kiếm chuyện với chúng ta?”

Vân Mộc Thanh chớp đôi mắt to mơ hồ, chẳng hiểu gì cả.

“Ha ha ha, ranh con, không ngờ cậu cũng thông minh đấy”, lúc này, Liễu Huy Thái và Hàn Mai đi ra, cô ta ngông nghênh chỉ vào Sở Phàm: “Ranh con, nói thẳng cho anh biết là tôi kiếm chuyện với anh đấy, anh có thể làm gì được?”

“Cho rằng trà trộn vào rồi thì xong chuyện à? Tôi cho anh biết, bà đây vẫn có thể đuổi anh ra ngoài như thường”.

Hàn Mai nhếch miệng cười, chỉ vào bảo vệ xung quanh: “Các anh còn ngơ ngác cái gì, không mau ném hai kẻ đục nước béo cò này ra ngoài cho tôi”.

Vương Vũ cười khẩy một tiếng, hả hê đi tới bên cạnh Sở Phàm, hống hách vỗ bả vai của anh: “Ông bạn, đừng trách tôi, có trách thì trách cậu không có mắt nhìn, đắc tội nhân vật lớn như Giám đốc Liễu thôi”.

“Thật đúng là không biết tự lượng sức mình, khuyên cậu một câu, không có bản lĩnh thì phải cúi đầu khom lưng đi đường, đừng để hôm nào bị người ta trừng trị đến chết cũng không biết là chuyện gì xảy ra”.



Sở Phàm nghiêng người tránh khỏi bàn tay đang vỗ tới của anh ta, lạnh nhạt đáp: “Cho nên anh bèn vẽ đường cho hươu chạy, cam nguyện làm chó cho anh ta à?”

“Anh nhìn rõ mọi việc như thế, vậy có từng nghĩ tới hậu quả của việc đắc tội tôi chưa?”, Sở Phàm nhẹ nhàng nói một câu: “Đủ để khiến anh tan xương nát thịt đấy”.

Vương Vũ sửng sốt, sau đó ôm bụng cười to như nghe thấy chuyện cười hài hước lắm vậy…

“Chỉ với cậu sao? Ha ha, cậu nghĩ mình là ai vậy!”

“Một kẻ lừa đảo ngay cả thiệp mời cũng không có trà trộn vô đây có tư cách gì uy hiếp tôi?”, Vương Vũ khinh thường châm chọc, kiêu ngạo hô to: “Ranh con, nơi này chính là địa bàn của tôi, tôi là lớn nhất”.

Cấp dưới xung quanh đều ngẩng đầu ưỡn ngực đứng bên cạnh Vương Vũ, vẻ mặt vênh váo ta đây.

Liễu Huy Thái và Hàn Mai thì đứng khoanh tay thương hại nhìn bọn họ như đang nhìn một kẻ ngốc.

Vương Vũ hăm hở nói: “Ai dám đụng vào tôi? Ai có thể đụng vào tôi chứ?!”

Mà đúng lúc này, một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng chậm rãi vang lên.

“Hay là để tôi thử xem?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement