Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 88: Không biết điều
 
             Sở Phàm và Vân Mộc Văn nhìn về phía tiếng gọi, mới phát hiện người tới còn là một người quen.  

             Chính là đàn anh đến cùng Vân Mộc Văn ở bên ngoài sàn đấu “trận đấu lớn của Giang Bắc” kia, Kiều Hoàng.  

             Lần đó vì một chỗ ngồi còn định dùng vũ lực uy hiếp Sở Phàm nhường chỗ cho mình, kết quả Sở Phàm dùng năm ngón tay bóp xuyên qua tấm thép, hoàn toàn đánh bại cậu ta.  

             Sau đó biết mình đánh không lại còn định dùng sức mạnh của hội thương mại Tứ Hải mượn dao giết người, chèn ép Sở Phàm, kết quả đương nhiên là gậy ông đập lưng ông, bị người của hội thương mại Tứ Hải đánh một trận tơi bời, bây giờ vết thương trên người vẫn còn chưa lành.  

             “Sao anh lại đến đây?”  

             Vân Mộc Văn sa sầm mặt, giọng điệu không tốt hừ lạnh một tiếng.  

             Sau chuyện lần trước, cô ấy xem như hoàn toàn hiểu ra Kiều Hoàng này là một tiểu nhân nham hiểm hẹp hòi, lập tức đoạn tuyệt quan hệ với cậu ta, không còn qua lại nữa.  

             Kiều Hoàng hơi xấu hổ, cậu ta lướt tới bài viết trên điện thoại nói: “Mộc Văn, tôi nhìn thấy trên diễn đàn trường nói em hẹn hò với người đàn ông khác, tôi vốn không tin, bây giờ xem lại, người trong bài viết kia thật đúng là em…”  

             “Cái gì?”, Vân Mộc Văn trợn tròn mắt, vội vàng giành lấy điện thoại nhìn thoáng qua.  

             Trên diễn đàn trường, tiêu đề “Hoa khôi Vân Mộc Văn và bạn trai xa lạ của cô ấy” vô cùng rõ ràng vô cùng hot, chiếm hết cả diễn đàn.  

             “Cái… Cái này là gì vậy, sao đám khốn kia viết lung tung thế chứ, Sở Phàm, anh… anh trả lại sự trong sạch cho em!”, Vân Mộc Văn lập tức nổi giận, không ngừng giơ tay đánh lên ngực Sở Phàm.  

             Sở Phàm cũng nhìn thoáng qua bài viết lá cải này, có hơi cạn lời, đám sinh viên này nói đến học hành thì chả có tài cán gì, nhưng chụp ảnh nhiều chuyện thì người này chuyên nghiệp hơn người kia, kỹ thuật chuyên nghiệp này tuyệt đối là papartamlinh247i tinh anh trong tương lai.  

             Kiều Hoàng cũng ghen tị hâm mộ nhìn Sở Phàm, mình theo đuổi Vân Mộc Văn một năm vẫn chưa có kết quả gì.  

             Tên này chỉ đi dạo với Vân Mộc Văn đã trở thành bạn trai tin đồn, thiên lý ở đâu chứ…   

             Nhưng cậu ta cũng chỉ có thể bực bội oán trách, không dám làm gì quá đáng với Sở Phàm.  

             Thân thủ của anh cũng không phải chuyện đùa, còn có quan hệ tốt với hội thương mại Tứ Hải, một đứa con nhà giàu như cậu ta hoàn toàn không trêu vào nổi.  

             “Em muốn đăng bài, em muốn chứng minh trong sạch, em muốn đám khốn chụp ảnh viết lung tung này phải xin lỗi”, Vân Mộc Văn cắn răn, tức giận giậm chân.  

             Những bài văn này ngày càng khó coi, khiến cô ấy xem mà mặt đỏ tai hồng, nổi trận lôi đình.  

             “Vô dụng thôi, bây giờ dư luận đã không thể khống chế được nữa rồi, nghe nói còn có người tổ chức “nhóm bảo vệ người đẹp” quy mô lớn, chuẩn bị đến đây bao vây chặn đường, chứng kiến tình yêu của hai người nữa”, Kiều Hoàng bất đắc dĩ nói.  

             Vân Mộc Văn trợn tròn mắt: “Cái gì, sao đám người này phiền phức thế?”  

             “Vậy bây giờ phải làm sao đây”.  

             Cô ấy cũng không muốn mình bị người ta vây xem như khỉ, hơn nữa Sở Phàm là anh rể của cô ấy, nếu thân phận này bị lộ, không biết đám người kia sẽ còn đồn đãi cô ấy thế nào nữa.  

             “Hay là chúng ta đến câu lạc bộ Taekwondo trốn đi, nơi đó hẻo lánh, hơn nữa các đàn anh đàn chị đều ở đó, chắc chắn sẽ không để em bị ức hiếp đâu”.  

             Mắt Kiều Hoàng sáng nói, nói: “Đúng lúc hôm nay có trận đấu giao hữu của Giang Bắc chúng ta với câu lạc bộ Taekwondo của mấy trường đại học khác, trưởng câu lạc bộ cũng sẽ xuất chiến, em cũng có thể xem cho đã mắt”.  

             Vân Mộc Văn lập tức sáng mắt lên, vui vẻ hỏi: “Đàn anh Thanh Vũ cũng sẽ ra tay ư? Vậy thì tốt quá, chúng ta mau qua đó đi”.  

             Trưởng câu lạc bộ Taekwondo, Mạnh Thanh Vũ, chẳng những đẹp trai còn đa tài, rất có năng lực, gia thế tốt, hoàn toàn xứng danh là nam thần, rất nổi tiếng ở đại học Giang Lăng.   

             Nghe nói trình độ Teakwondo của cậu ta đã đến đai đen tứ đẳng, vượt qua một vài huấn luyện viên chuyên nghiệp, được xem trận đấu của cậu ta thật sự là có thể gặp không thể cầu.  

             “Vậy đi qua xem thử đi”.  

             Sở Phàm cười bất đắc dĩ, mặc dù anh không có chút hứng thú nào với Taekwondo như trò chơi trẻ con kia, nhưng còn hơn một tiếng nữa mới đến giờ hẹn với Mộ Dung Thích, cho nên đi theo Vân Mộc Văn luôn.  

             “Được, đi theo tôi”.  

             Kiều Hoàng cười sâu xa, lạnh lùng nhìn bóng lưng của Sở Phàm, lầm bầm lầu bầu: “Ranh con, tôi đánh không lại anh cũng không có nghĩa chẳng có ai trị được anh”.  

             “Hôm nay tôi sẽ trả thù, để đại ca Mạnh và các anh em trong câu lạc bộ Taekwondo dạy dỗ anh một trận ra trò”.  

             Kiều Hoàng vô cùng đắc ý, có thù không báo không phải là quân tử, Sở Phàm hại cậu ta mất mặt như vậy, sao cậu ta có thể nuốt trôi cục tức này được?  

             Đại học Giang Lăng này chính là địa bàn của mình, đám côn đồ của hội thương mại Tứ Hải cũng không dám đi vào trường đánh người đúng không? Tên ranh này có mạnh hơn đi nữa thì sao, chẳng lẽ có thể đánh thắng đại ca Mạnh đai đen tứ đẳng, có thể đánh thắng mấy chục người của câu lạc bộ Taekwondo à?   

             Kiêu Hoàng vô cùng vui vẻ, lập tức cảm thấy mình sắp báo được thù rồi, cực kỳ chờ mong cảnh chật vật bị đánh đến mức chạy trối chết của Sở Phàm.  

             Chẳng mấy chốc, Sở Phàm và Vân Mộc Văn đã đi tới câu lạc bộ Taekwondo.  

             Sân huấn luyện ba bốn trăm mét vuông, lúc này có bảy tám mươi người mặc đồ võ ở bên trong, hông đeo đai lưng màu sắc khác nhau, đại diện cho cấp bậc của bản thân.  

             Những thiếu nam thiếu nữ tràn trề sức sống này đang vây thành vòng tròn, vô cùng kích động sùng bái nhìn bóng dáng của nam sinh có tư thế oai hùng hiên ngang đang thi thố trên sàn đấu.  

             Nam sinh kia dáng người cao ngất, hông thắt đai đen vô cùng hút mắt, động tác vừa tiêu sái vừa dứt khoát, một mình nghênh chiến bảy tám tuyển thủ đai đen vẫn không rơi vào thế yếu.  

             Quét chân, đá móc, vung chân…  

             Thực hiện các động tác hoa mỹ cool ngầu vô cùng trôi chảy, chưa được mấy hiệp đã loại bỏ đối thủ, dẫn tới tiếng hoan hô của các thiếu nữ bên dưới.  

             “Wow, đàn anh Thanh Vũ đúng là đẹp trai, thật hoàn mỹ!”   

             “Trưởng câu lạc bộ của mấy trường đại học khác cũng không phải là đối thủ, lấy một địch bảy, đúng là quá ngầu”.  

             “Ha hả, đại ca Mạnh chính là tuyển thủ đai đen tứ đẳng đấy, đây là khái niệm gì? Những huấn luyện viên chuyên nghiệp kia cũng chỉ là đai đen nhị đẳng thôi, năm nay đại ca Mạnh mới hai mươi ba tuổi, trước bốn mươi tuổi nhất định có thể lên đai đen thất đẳng, hưởng thụ danh hiệu vinh quang!”  

             “Thực lực của đại ca Mạnh tuyệt đối đứng đầu cả Giang Lăng, thậm chí ở cả nước cũng có thể đứng top mười”.  

             Mấy đàn em xung quanh đều vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, không ít cô gái sáng mắt lên, kích động không ngừng hoan hô.  

             “Chỉ có mẽ ngoài, khó thành châu báu”.  

             Sở Phàm hơi nhàm chán nhìn cái gọi là trận đấu này, lắc đầu thở dài.  

             Những cái khoa chân múa tay này chẳng khác nào trẻ con đang chơi đồ hàng cả, tuỳ tiện kiếm một võ giả Minh Kình gà mờ cũng có thể càn quét hết, có cái gì đáng để khoe khoang chứ?   

             Còn Mạnh Thanh Vũ lại giống hệt một siêu sao, bình tĩnh ung dung vẫy tay chào hỏi, khuôn mặt trẻ tuổi non nớt rất hăng hái và kiêu ngạo.  

             Những năm tháng trẻ tuổi ngông cuồng, có ai không muốn được người khác phái ca ngợi và vỗ tay, không muốn trở thành ngôi sao được hoa tươi vây quanh chứ?  

             “Mộc Văn, em cũng đến đây à?”  

             Mạnh Thanh Vũ nhanh chóng phát hiện hoa khôi có cấp bậc nữ thần trong đám người, mắt sáng lên, cười tươi như ánh mặt trời, lại đầy ý khoe khoang: “Em cảm thấy biểu hiện của anh hôm nay thế nào?”  

             Từ xưa anh hùng xứng với mỹ nhân, Mạnh Thanh Hùng tự thấy anh hùng trẻ tuổi như mình không nên chỉ có những người bình thường vây quanh, còn phải có nữ thần hoa khôi như Vân Mộc Văn mới được.  

             Như thế mới xứng với cái danh thiếu niên anh hùng của cậu ta.  

             Vân Mộc Văn chỉ nhếch môi cười cho có lệ: “Tạm được, tạm được, rất ổn đó ạ”.  

             Nụ cười trên mặt Mạnh Thanh Vũ trở nên mất tự nhiên, thậm chí còn hơi không vui…  

             Tạm được?  

             Loại nhận xét bình thường đó sao xứng để miêu tả một người xuất sắc hoàn mỹ như mình chứ?  

             Cô gái này đúng là không biết điều!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement