Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

Advertisement

12 giờ trưa, sân bay Thành Nam.

Giang Nghĩa kiên nhẫn đợi ở lối ra quốc tế B2, nhìn từng người phụ nữ xách hành lý đi ra, anh phải so sánh từng người một với bức ảnh trong điện thoại của mình, sợ sót mất Trình Đan Đình.

Đồng thời, anh còn cầm một tấm bảng nhỏ có viết tên của Trình Đan Đình trên đó.

Cuối cùng, sau khi kiên nhẫn chờ đợi khoảng nửa tiếng, một người phụ nữ trưởng thành mặc quần tây trắng, đeo kính râm và đội mũ che nắng bước ra từ lối ra.

Giang Nghĩa đã nhận ra cô ấy trong nháy mắt.

Dáng người cao 174 cm ấy, cùng với nước da trắng trẻo, lại thêm mặt trái xoan, đôi môi đỏ giống hệt như trong ảnh.

Anh bước tới, cười nói: "Chào cô Trình, tôi được ông nội cô sắp xếp đến đón cô."

Trình Đan Đình cũng không thèm nhìn lấy anh một cái, quen tay đưa hành lý cho anh: "Cầm lấy".

Giang Nghĩa nhận lấy hành lý.

Còn Trình Đan Đình thì lướt qua Giang Nghĩa, hai tay đút túi quần với dáng vẻ kiệt ngạo không coi ai ra gì.

Giang Nghĩa cười khổ, thật ra bản thân anh ta cũng là một người kiêu ngạo, nhưng mà so với Trình Đan Đình thì chẳng thấm vào đâu. Tгuyệ𝗻 hay? Tìm 𝗻gay tгa𝗻g chí𝗻h T R U 𝙈 T R U Y Ệ N.V𝗻

Người phụ nữ này lỗ mũi muốn hếch lên trời đến nơi, kiêu căng quá thể.

Giang Nghĩa giống như trợ lý, xách túi theo sau, bước vào một nhà hàng ở sân bay.

Trình Đan Đình ngồi xuống, tháo kính, cầm menu lên xem.

Giang Nghĩa đặt hành lý lên ghế, vừa định ngồi xuống, thì lại bị Trình Đan Đình liếc một cái: "Chú ý đến thân phận của anh!"

Haizzz……

Giang Nghĩa đành phải đứng lên, cực kỳ xấu hổ.

Đường đường là chiến thần Tu La của biên giới phía Tây, có bao giờ bị người khác đối xử thế này đâu?

Thôi nói đi cũng phải nói lại, dù sao cũng là mình có việc nhờ người ta, phải có thái độ tốt một chút, Lưu Bị người ta còn phải mời Gia Cát Lượng tới ba lần, thì anh có xá gì?

Gọi đồ ăn xong, Trình Đan Đình đặt thực đơn sang một bên, ngẩng đầu nhìn Giang Nghĩa, lạnh lùng nói: "Anh tên là Giang Nghĩa đúng không?"

"Đúng."

“Chà, ông nội vừa kể cho tôi nghe về chuyện của anh, và câu trả lời của tôi rất đơn giản, chỉ có hai từ – từ chối”.

Giang Nghĩa cười khổ, chỉ từ vài phút ngắn ngủi tiếp xúc với cô, anh có thể đoán được kết quả này.

Trình Đan Đình nói tiếp: “Đám đàn ông các anh, chẳng có người nào tốt đẹp cả. Giải trí là nghệ thuật, không phải là phương tiện để anh báo thù. Nếu anh làm giải trí với tâm lý hơn thua đối thủ thì anh đã sai ngay từ điểm xuất phát, chắc chắn sẽ thất bại. Mà một việc liệu sẵn sẽ thất bại, anh bảo tôi giúp đỡ thế nào đây?”

Lời cô ta nói nghe có vẻ cũng hơi đung đúng.

Giang Nghĩa nhún vai, đối phương cũng nói hết mọi chuyện, anh không còn gì để nói.

Trình Đan Đình chỉ vào cửa: "Anh ra cửa đợi tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh."

Giang Nghĩa nhíu mày: “Cô có thành kiến với tôi à?”

“Không”Trình Đan Đình nhẹ nhàng nói: “Tôi không có thành kiến với anh, mà là có thành kiến với tất cả đàn ông. Anh có biết tại sao tôi đeo kính râm cả ngày không? Vì tôi muốn thấy đám đàn ông hôi thối tha các anh càng ít càng tốt, tránh cho làm bẩn mắt tôi. "

Giang Nghĩa không những không tức giận mà còn rất tò mò.

"Hình như cô hơi có thành kiến với đàn ông?"

"Đó không phải là thành kiến, mà là sự thật. Đàn ông là một đám bẩn thỉu, hạ lưu, xảo quyệt, tham lam và nhu nhược, chỉ biết mềm nắn rắn buông, thượng đội hạ đạp. Những gì đàn ông làm được phụ nữ cũng có thể làm được và thậm chí họ còn có thể làm tốt hơn. Vậy, đàn ông còn tồn tại trên thế giới này để làm gì?”

Giang Nghĩa cứng họng.

Đây không còn là thành kiến với đàn ông nữa mà là nỗi hận đàn ông sâu tận xương tuỷ rồi.

Có thể là trước đây Trình Đan Đình đã bị tổn thương bởi một người đàn ông?

Thực ra không phải vậy.

Trình Đan Đình quá ưu tú, là một phụ nữ, cô ấy có tính cách lạnh lùng và cao ngạo, năng lực phi thường, lại có một vẻ đẹp rất quốc tế.

Trong sự nghiệp, cô thuận buồm xuôi gió.

Không biết bao nhiêu người đàn ông đã bị cô ấy hạ gục.

Tất cả những người đàn ông xung quanh cô ấy không phải thèm muốn vẻ đẹp của cô ấy, thì là nịnh bợ cô ấy để lợi dụng đạt được một thứ gì đó, còn không thì năng lực yếu hơn cô ấy rất nhiều.

Lâu dần, cô ấy có ấn tượng cực kỳ xấu về đàn ông.

Trong những năm qua, Trình Đan Đình khá thành công trong sự nghiệp, kiếm được nhiều tiền, nhưng cô lại không có duyên với đường tình duyên.

Chỉ vì cô ta quá kiêu ngạo, quá khinh thường đàn ông, e rằng trên đời này chẳng có người đàn ông nào có thể chịu nỗi cô ấy.

Thức ăn đã được mang lên.

Trình Đan Đình cầm dao nĩa lên: "Anh đi đi được không? Có anh ở đây tôi ăn không vô."

Giang Nghĩa bất lực lắc đầu, xoay người rời đi.

Anh đứng ở cửa, tuỳ tiện dựa vào khung cửa, trong lòng cười khổ, cuộc sống muôn màu không gì là không thể, đây là lần đầu tiên anh gặp một người phụ nữ kì lạ, kiêu ngạo đến vậy.

Khi đang suy nghĩ vu vơ, anh đột nhiên nghe thấy một tiếng la thất thanh từ nhà hàng.

"A!!!"

Giang Nghĩa ngay lập tức quay lại, thấy Trình Đan Đình đang bị một tên côn đồ trông rất bỉ ổi bắt nạt.

Tên côn đồ ấy cả người dơ dáy, đầu đầy gàu, như thể đã lâu không tắm, trên tay gã cầm một con dao găm sáng loáng.

Tên côn đồ này một tay cầm dao găm, tay còn lại kẹp cổ Trình Đan Đình và kéo cô vào tường.

Tất cả mọi người đều sợ hãi, ồ ạt bỏ chạy.

Đội tuần tra và an ninh sân bay chạy đến ngay lập tức, rút súng chĩa vào bọn tội phạm.

Một cảnh sát hét lên: "Có gì thì từ từ nói, hãy thả con tin ra!"

Tên côn đồ cười gằn: "Thả con tin ra? Đùa với tao sao? Khó khăn lắm tao mới tìm được một người phụ nữ tốt như thế, làm sao có thể thả ra được?"

Người cảnh sát hỏi: “Anh có gì thì từ từ nói, nếu có khó khăn, cảnh sát chúng tôi nhất định sẽ giúp đỡ, đừng cực đoan như vậy”.

Trình Đan Đình cũng kinh hãi nói: "Anh muốn tiền sao? Tôi có thể đưa cho anh. Chỉ cần anh buông tha cho tôi, bao nhiêu tôi cũng đưa cho anh."

"Xì, tao không muốn tiền! Tao muốn có vợ!"

Những lời này khiến vẻ mặt của Trình Đan Đình hoang mang, quỷ yêu gì vậy?

Cảnh sát cũng thắc mắc: "Anh nói gì cơ?"

Tên côn đồ nói: "Chúng mày đều chê tao nghèo, chê tao xấu. Chẳng có cô gái nào thèm để mắt đến tao. Tao gần bốn mươi rồi mà vẫn chưa được nếm mùi đàn bà. Chúng mày có biết tao khổ sở như thế nào không?"

"Từ lâu tao đã nghe nói rằng những người phụ nữ giàu có, có quyền có thế và xinh đẹp đều thích đi máy bay. Ha ha, hôm nay tao cố ý tới đây xem thử, nào ngờ thế mà lại bắt được một đứa ngon như vậy."

Tên côn đồ bóp má Trình Đan Đình, vui muốn nhãy cẩng lên.

"Ôi chà chà, khuôn mặt này mềm biết bao, mịn biết bao, non biết bao, véo muốn chảy nước, so với Vương Nhị Nữu của thôn tao còn mềm mịn hơn!"

"Tao muốn đưa cô ấy về làm vợ!"

Cảnh sát chán nản, tên này thèm cưới vợ muốn điên rồi phải không?

Trình Đan Đình khóc không ra nước mắt, yêu cầu khác còn được, chứ về làm vợ tên này thì không bao giờ.

“Hay là… anh thả tôi ra đi, tôi tìm một cô tốt hơn cho anh”.

Tên côn đồ cong cong khóe miệng: "Không, tôi muốn cô."

"Nhưng tôi không thể đi với anh! Anh nhận thức hiện thực tí đi được không?!"

Tên côn đồ sốt ruột nói: "Không về với tao? Tốt thôi, nếu lúc sống chúng ta không làm vợ chồng với nhau được, vậy thì cùng nhau chết đi, làm một đôi uyên ương vong mạng cũng tốt!"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement