Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

Advertisement

Mưa rơi càng lúc càng nặng hạt, xối xả không ngừng.

Một chiếc xe ô tô đội mưa đến trước văn phòng của người phụ trách giữa làn mưa, sau khi ngừng lại, người đàn ông trung niên mặc áo vest mở cửa bước ra.

Ông ta chính là Trần Cường – phó cục trưởng của cục Thủy Lợi.

Vốn dĩ đang ngủ yên trong nhà, đột nhiên nhận được cuộc điện thoại từ văn phòng tổng, yêu cầu phải đến ngay lập tức.

Trần Cường biết chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn rồi, ông ta lập tức mặc quần áo chỉnh tề rồi lái xe đến đây ngay.

Vừa mới đặt chân xuống mặt đất, một chiếc xe cảnh sát đã đậu bên cạnh, người đàn ông khoác trên người bộ cảnh phục bước xuống, chính là Viên Quang Sáng, phó cục trưởng của cục cảnh sát.

“Phó cục trưởng Viên, ông cũng tới đây hả?”

“Ông là…phó cục trưởng Trần đúng không? Ông cũng nhận được cú điện thoại ấy ư?”

“Đúng vậy.”

“Có biết xảy ra chuyện gì không ông?” Viên Quang Sáng cất tiếng hỏi.

“Tôi chẳng biết, đột nhiên bị gọi đến đây, tôi cũng rầu rĩ lắm.”

“Chắc là có chuyện lớn gì rồi, đi thôi, vào văn phòng của tổng phụ trách xem xem thế nào.”

“Ừ, đi.”

Hai người họ vội vã nối gót lên lầu, thang máy đến trước tầng 16, Lâm Chí Cường đã đợi sẵn trước cửa.

Lâm Chí Cường dẫn đường, đưa Trần Cường và Viên Quang Sáng vào văn phòng, một người đàn ông anh tuấn ngồi trên ghế, lạnh lùng nhìn bọn họ.

Đây là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến dung mạo thật sự của người phụ trách.

Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, chẳng ai dám nói tiếng nào.

Giang Nghĩa ném túi giấy tài liệu lên bàn: “Hai ông tự mở ra xem thử đi.”

Trần Du duỗi tay mở ra, kiểm tra tấm hình, thư tín và bản ghi chép ở trong ấy, Viên Quang Sáng ghé mắt trông theo.

Trần Cường càng tìm hiểu thì gương mặt càng trở nên trắng bệch, ông ta run lẩy lẩy.

Sau khi đọc hết, Trần Cường nuốt nước miếng, nói với giọng run rẩy: “Tôi cũng chỉ vừa mới biết đến chuyện này thôi thưa tổng phụ trách, loại chuyện như thế này xảy ra trong cục Thủy Lợi của chúng tôi là vì tôi thất chức, quản lý không nghiêm, bây giờ tôi sẽ đi xử lý ngay!”

Giang Nghĩa đáp: “Hai người chia hai lối, Trần Cường, ông lo giải quyết chuyện của Đinh Nhị Tiến, Viên Quang Sáng, ông lo vụ Mạnh Kiến Thọ.”

“Dạ!”

“Tuân mệnh!”

Hai người đều không nhiều lời nữa mà lập tức quay lưng đi ngay, lúc rời khỏi phòng, Trần Cường vẫn còn sợ đến nỗi run rẩy.

Giang Nghĩa chợt nghĩ đến chuyện gì đó, anh thì thầm bên tai Lâm Chí Cường.

Lâm Chí Cường gật đầu, bước ra khỏi phòng làm việc.

Vào giây phút này, trong câu lạc bộ lấp lánh ánh đèn neon, Mạnh Kiến Thọ và con trai Mạnh Chí Định đang vui vẻ ca hát, nhâm nhi rượu ngon.

Bọn họ ôm người đẹp có vóc dáng nóng bỏng, cười đến là tươi tắn..

Mạnh Chí Định nói: “Ba, ba đoán xem bây giờ lão già Đinh Nhị Tiến đang đi đâu nhờ vả?”

Mạnh Kiến Thọ vui vẻ: “Quan tâm đến ông ta làm chi, dù gì cũng hết cầu cạnh người này đến cầu cạnh người khác như một con chó thôi, cuối cùng chẳng xin được đồng nào, ông ta chết là cái chắc rồi.”

“Ha ha, nào ba, chúng ta làm một ly.”

Trong lúc hai người đang uống rượu, cánh cửa phòng bị đá tung.

Một đội cảnh sát mặc đồng phục xông vào, bao vây những người có mặt ở đây, chĩa súng về nhóm Mạnh Kiến Thọ.

Mạnh Kiến Thọ sợ hết hồn.

“Không được nhúc nhích, tất cả mọi người ngồi xổm xuống, giơ tay ôm đầu ngay lập tức!”

Đám đông không dám thở mạnh, bọn họ lần lượt ngồi xuống.

Mạnh Kiến Thọ ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy người quen bèn cười ha hả: “Phó cục trưởng Viên à, là tôi đây, Mạnh Kiến Thọ đây mà, lần trước chúng ta còn đi ăn chung với nhau đấy ông quên rồi ư? Hôm nay tôi đến đây hát hò uống rượu thôi, nào phải chuyện lớn gì? Sao lại dẫn nhiều anh em đến quá vậy?”

Viên Quang Sáng nói với giọng lạnh lùng: “Đừng hòng làm thân với tôi, Mạnh Kiến Thọ, bây giờ công an tố cáo ông cướp chín mươi tỷ của công ty, làm giả thẻ ngân hàng, đổ tội cho người khác, mời ông hợp tác theo chúng tôi về đồn.”

Mạnh Kiến Thọ ngẩn người.

Những tội trạng này đều rất rõ ràng, không hề vu oan bất cứ điều gì cho ông ta.

Nhưng ông ta không hiểu, rõ ràng mình tính kế chặt chẽ như thế, tại sao đột nhiên lại phá được án?”

Đinh Nhị Tiến phá án sao?

Không thể nào, ông ta đâu có năng lực ấy.

Mạnh Kiến Thọ càng nghĩ càng mơ hồ, ông ta tra tay vao còng, bị cảnh sát áp giải đi.

Viên Quang Sáng nhìn quanh những người có mặt ở đây rồi lên giọng cảnh cáo: “Các người nhớ mà chú ý đến hành vi của mình đấy.”

“Rút.”

Viên Quang Sáng dẫn đầu rời khỏi nơi này.

Ở một nơi khác, Đinh Nhị Tiến lái xe trên con đường cạnh dòng sông, lắng nghe tiếng mưa rơi trên đầu xe.

Trong lòng hết sức tuyệt vọng.

Không mượn được tiền, không nhờ vả được bất kỳ ai, đợi đến mai khi trời sáng thì ông ta sẽ phải ngồi tù.

“Mình không muốn ngồi tù.”

“Không muốn!”

Trong lúc cô đơn và tuyệt vọng, Đinh Nhị Tiến nhìn dòng sông cuồn cuộn chảy xiết, ông ta sinh lòng quyết tâm, mở cửa xe đi đến bên bờ sông.

Giọt nước mưa rơi trên gương mặt ủ ê tuyệt vọng của ông ta.

“Vợ à, con gái à, tôi xin lỗi mọi người.”

“Tôi đi trước một bước đây.”

Đinh Nhị Tiến bước đến bên bờ, sóng nước dâng cao, làm đôi giày của ông ướt sũng.

Vào giây phút ông ta toan nhảy xuống, một chiếc ô tô chạy đến, ánh đèn xe rọi thẳng vào người Đinh Nhị Tiến.

Rồi sau đó, một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Nhị Tiến, ông đừng làm bậy!”

Đinh Nhị Tiến ngẩn ngơ, giọng nói ấy hình như là…phó cục trưởng thì phải?

Ông ta quay người lại, nhìn thấy Trần Cường, phó cục trưởng cục Thủy Lợi đi đến gần mình.

Trần Cường vừa đi vừa nói: “Chuyện của ông đã được giải quyết rồi, cấp trên điều tra rõ ràng, chín mươi tỷ đó không phải do ông làm mất mà là bị tên khốn Mạnh Kiến Thọ ăn chặn, thẻ ngân hàng mà ông ta đưa cho ông không phải là thẻ của sở tài vụ, ông vô tội.”

“Tôi…vô tội thật sao?”

Đinh Nhị Tiến không dám tin vào tai mình.

Hố băng đã được lấp rồi sao?

Áp lực nặng nề trên đôi vai ông ta đột nhiên được gỡ bỏ, ông ta ngồi phịch xuống đất như thể đã sức cùng lực kiệt.

Trần Cường giơ dù che chắn rồi khom lưng đỡ ông ta dậy.

Đinh Nhị Tiến ngơ ngác cất tiếng hỏi: “Phó cục trưởng Trần, không phải ông đang đùa với tôi đó chứ?”

Trần Cường nói một cách nghiêm túc: “Làm sao tôi có thể mang chuyện này ra đùa được? Ông đấy, ông là người vô tội bị mắc bẫy Mạnh Kiến Thọ. Bây giờ cấp trên đã giải quyết vụ việc của ông rồi, ông không sao đâu.”

“Tôi không bị sao? Tôi thật sự không bị sao cả!”

Đinh Nhị Tiến ngẩng đầu thở phào, cảm xúc nặng nề luôn đè nén trong lòng ông ta đã biến mất.

Ông ta níu chặt cánh tay Trần Cường: “Cảm ơn, cảm ơn phó cục trưởng Trần, nếu không có ông, sợ rằng tôi đã nhảy xuống sông tự vẫn mất rồi, chết chẳng nhắm mắt.”

Trần Cường phì cười: “Không cần cảm ơn tôi.”

“Thế tôi nên cảm ơn ai đây?”

Trần Cường ho khẽ, thuật lại những lời Lâm Chí Cường đã dặn dò ông ta trước lúc đi: “Ông nên cảm ơn một thanh niên mang tên Giang Nghĩa. Cậu ấy đã phát hiện ra có điều sai trái nên rất tích cực tìm kiếm chứng cứ, giúp đỡ cảnh sát phá án, tôi cũng vừa mới biết hồi nãy thôi.”

Đinh Nhị Tiến ngẩn người.

“Giang…Nghĩa?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement