Chồng của Vương Thừa Lâm làm gì nghe lọt tai, vốn dĩ trong lòng đang nổi giận, sau khi đến đây lại nhìn thấy vợ của mình với Hải Tùng Thịnh lại ở cùng một căn phòng, cho dù là bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ không thể kiềm chế.
Anh ta kéo Vương Thừa Lâm lên rồi đánh cô ta.
Hải Tùng Thịnh cũng chẳng tốt hơn, bị đạp té xuống bàn, dùng thùng rác chụp lên trên đầu.
“Đôi nam nữ chó má, đôi nam nữ chó má này.” Đối phương hùng hùng hổ hổ đi ra khỏi công ty.
Vương Thừa Lâm ở trong phòng oa oa khóc lớn.
Hải Tùng Thịnh lấy thùng rác ra, nhổ khăn giấy ở trong miệng ra ngoài, hung hãn nói: “Tôi muốn báo cảnh sát, tôi muốn báo cảnh sát.”
“Báo cảnh sát thì làm được cái gì?” Vương Thừa Lâm nói: “Uổng cho cậu làm cái ngành này, ngày hôm nay cậu báo cảnh sát để bọn họ hủy bỏ, hai ngày nữa lại đăng lên thì sao hả?”
Hải Tùng Thịnh tái mặt.
Đúng vậy, anh ta đã làm trong ngành này nhiều năm rồi, anh ta hiểu cách thức hơn bất cứ ai.
Chỉ báo cảnh sát thôi thì không làm được gì, hơn nữa kiểm soát thì kết thúc rồi à? Con đường của công ty bọn họ cũng đâu có mở ra được nữa.
Vương Thừa Lâm nói: “Không có cách nào khác, đến lúc này rồi, chỉ có thể đi xin lỗi người ta.”
Cô ta nhìn thoáng qua đồng hồ: “Tôi nhớ là người đàn ông kia nói sẽ chỉ đợi một tiếng đồng hồ, bây giờ đã trôi qua năm mươi phút rồi, nhanh lên, chúng ta phải đi tìm người ta nhanh lên thôi.”
Hải Tùng Thịnh bất đắc dĩ bò dậy từ dưới đất, chạy ra khỏi cửa theo Vương Thừa Lâm.
Trong quán cà phê ở đối diện.
Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ngồi uống cà phê.
Đinh Thu Huyền duỗi lưng một cái: “Xem ra là anh đã tính sai rồi, bọn họ sẽ không đến đâu.”
Giang Nghĩa nhìn đồng hồ: “Còn mười phút nữa, không vội.”
“Hừ, cái loại người không có giới hạn như là Vương Thừa Lâm và Hải Tùng Thịnh, em cảm thấy anh dùng chiêu này đối phó với bọn họ, khả năng là không dùng được đâu, da mặt của bọn họ còn dày hơn cả bức tường thành.”
“Có tác dụng hay không, sẽ biết nhanh thôi.”
Hai người tiếp tục ngồi đó, bỗng nhiên lại nghe thấy tiếng bước chân dồn dập truyền đến, cộc cộc cộc…
Một trận gió lướt qua, Vương Thừa Lâm và Hải Tùng Thịnh chạy đến trước bàn của bọn họ, khóc lóc nói: “Tôi biết sai rồi, cầu xin hai người đừng chơi chúng tôi nữa có được không?”
Giang Nghĩa cười cười, bắt chéo chân, anh nói: “Cô đi mà nói với vợ của tôi, không cần nói với tôi.”
Vương Thừa Lâm nước mắt nước mũi đầy mặt: “Quý cô xinh đẹp lương thiện, cầu xin cô tha cho tôi đi, tôi thật sự biết sai rồi, tôi không dám để cho đồng tiền làm lu mờ lương tâm, phát biểu ra những tin tức bịa đặt không thật như thế. Tôi đáng chết, tôi đáng chết.”
Đinh Thu Huyền hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới cô ta.
Vương Thừa Lâm lại nhìn về phía Giang Nghĩa: “Cái này…"
Giang Nghĩa nhún nhún vai: “Vợ của tôi không tha thứ cho cô, tôi cũng không có cách nào khác.”
Vương Thừa Lâm đành phải tiếp tục cầu xin.
Hải Tùng Thịnh dứt khoát quỳ xuống, giọng nói thành khẩn: “Cô Đinh, chúng tôi thật sự biết sai rồi, cô xem xem như thế này có được không, cô bỏ qua cho chúng tôi, lúc tôi trở về sẽ lập tức đăng một bài xin lỗi, đồng thời sẽ lập tức mở cuộc họp báo làm sáng tỏ những tin đồn nhảm với cô, vãn hồi tổn thất danh dự của cô.”
Đinh Thu Huyền nhìn anh ta, cô cười ha ha: “Vậy tiền đâu?”
“Tiền?”
“Đúng vậy đó, anh đã nói rồi mà, rút một tin tức về thì muốn mười lăm tỷ, bây giờ chúng tôi phải rút bao nhiêu tin tức đây, tôi cũng không cần quá nhiều, anh chỉ cần đưa cho tôi ba trăm tỷ là được rồi.”
Mặt của Hải Tùng Thịnh nhăn lại: “Bà cô của tôi ơi, cô đừng có bắt tôi làm trò đùa nữa, tôi đi đâu tìm ba trăm tỷ cho cô đây?”
“Không có ba trăm tỷ hả, vậy thì được rồi, bắt đầu từ ngày hôm nay mỗi ngày anh phải công khai đưa tin một khuyết điểm của mình, liên tục đưa tin trong ba mươi ngày.”
“Hả? Chuyện này…"
“Làm không được à?”
“Làm được làm được.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |