Khổng Liên Đằng tức giận đến méo mặt, chưa nói đến chuyện anh ta bị chơi xỏ, còn muốn đòi ba mươi tỷ?
Ha ha, có ngu mới đưa.
Vừa định hống hách với Giang Nghĩa vài câu, cửa lại được mở ra vào đúng lúc này, Viên Thái cầm bản hiệp nghị vừa mới hoàn thành xong bước đến cười nói: “Giám đốc Giang, xin lỗi vì đã để ngài phải đợi lâu, tôi đã làm xong bản hiệp nghị, ngài xem xem có chỗ nào cần phải sửa không?”
Ông ta khép nép đặt bản hiệp nghị trước mặt Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa cầm lấy bản hiệp nghị, hờ hững lướt nhìn, vừa xem vừa nói: “Được rồi, trên cơ bản thì bản hiệp nghị này không có vấn đề gì. À đúng rồi ông chủ Viên, tôi có một chuyện muốn bổ sung thêm.”
“Mời ngài nói.”
“Lần này tôi ký hiệp nghị với ông ngay cả một đồng tiền cũng không nhận, chưa nhắc đến lợi ích gì. Cho nên ông chủ Viên, nếu như ông muốn tặng quà làm lợi ích trước, vậy thì đó là làm trái với hiệp nghị, tôi sẽ không thực hiện, mong ông ghi nhớ kỹ điểm này.”
Sắc mặt Viên Thái liền thay đổi: “Chuyện này..."
Ông ta nhìn Đinh Hoàng Liễu và Đinh Hồng Diệu, lúc nãy mình đã đưa cho hai người bọn họ hai hộp đồ trang sức tinh xảo, dựa theo cách nói của Giang Nghĩa, mình làm như vậy là trái với hiệp nghị.
Phải lấy lại thôi.
Lồng ngực Đinh Hoàng Liễu phập phồng, vô cùng tức giận.
Chưa kể đến chuyện không thể nhìn thấy trò cười, vậy mà ngay cả một món quà gặp mà cũng không thể nhận. Giang Nghĩa ơi là Giang Nghĩa, cậu đúng là tàn nhẫn.
“Lấy đi.”
Đinh Hoàng Liễu trực tiếp ném hộp đồ trang sức lên trên bàn, Đinh Hồng Diệu cũng bất động thanh sắc đặt đồ trang sức lên trên bàn.
Lúc nãy lấy bao nhiêu thì bây giờ phải ói ra bấy nhiêu.
Một món cũng không thể mang đi.
Viên Thái cười nói: “Cảm ơn cô cả Đinh đã thông cảm cho.”
Trong lòng Đinh Hoàng Liễu vô cùng tức giận, thông cảm à? Thông cảm cái đầu ông đó.
Nhưng thật tiếc là bây giờ cô ta nhất định phải ở lại đây để diễn vở kịch này với Giang Nghĩa cho xong, không thể rời khỏi sớm, càng không thể dứt áo ra đi, dù sao thì vở kịch này được bắt đầu theo ý của cô ta.
Nếu như đi thì giống như lấy đá đập vào chân mình.
Đinh Hoàng Liễu như là người câm ăn phải hoàn liên, có nỗi khổ mà không nói được.
Cứ như vậy, cô ta cố nén cơn giận mà "chơi" với Giang Nghĩa gần hai tiếng đồng hồ, Giang Nghĩa mới nới lỏng áo, đứng dậy tạm biệt.
Trước khi đi còn nói với Đinh Hoàng Liễu một câu: chị cả, cảm ơn chị đã giới thiệu cho tôi một đối tác đáng tin cậy như ông chủ Viên, cảm ơn chị.
Ông ta còn cảm ơn.
Ha ha.
Buổi chiều, Đinh Hoàng Liễu kéo thân thể mệt mỏi rời khỏi trang sức Trường Hòa.
Dùng tám chữ để hình dung: thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Giang Nghĩa cố ý không nhắc tới chuyện rời đi, quả thật phải ở lại hơn hai tiếng đồng hồ, làm tinh thần của Đinh Hoàng Liễu mài mòn muốn cạn kiệt.
“Đáng ghét, đáng ghét, thật đáng ghét.”
Hai tay Đinh Hoàng Liễu gõ vào mui xe, phát tiết nỗi bất mãn trong lòng.
Đinh Hồng Diệu thở dài bước qua nói: “Em gái à, anh đã nhắc nhở em rồi, con người Giang Nghĩa gian trá giảo hoạt, rất khó đối phó, đã kêu em đừng tùy tiện trêu chọc cậu ta, không phải là em không chịu nghe à.”
“Trước đó anh đã nói với em rồi, kêu em cẩn thận một chút, đừng có gài bẫy Giang Nghĩa không được mà còn hại mình nhảy vào.”
“Bây giờ thì sao, bị anh nói trúng rồi đúng không?”
Đinh Hoàng Liễu quay đầu giận dữ hét lên: “Đủ rồi, anh còn chê em mất mặt chưa đủ hả? Em không biết những đạo lý này à, anh còn ở đó mà nói nói nói. Anh là anh trai em, thấy em chịu thiệt như thế, anh không nên nghĩ biện pháp giúp em một chút hả?”
Sống mấy chục năm trời, đây là lần đầu tiên mà Đinh Hoàng Liễu thô lỗ như thế.
Lần này, cô ta thật sự bị Giang Nghĩa tra tấn quá mức.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |