Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm Truyện Full tác giả: Dũng

Advertisement
Sắc mặt của Dương Nghị và Lâm Khinh Thiền nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, chỉ có mình Tần Trạm đau đớn đứng bên cạnh. Mẹ nó, 17 tỷ 500 triệu đấy, cứ thế ném đi luôn à? Thế thì đáng tiếc quá!

“Không được, mình phải tìm thời cơ nhặt nó lên mới được.” Tần Trạm thầm nghĩ.

“Cô à, cô làm thế thì hơi quá đáng” Dương Nghị lạnh mặt nói: “Cô biết chúng tôi là ai không?”

Tô Uyên cười khẽ không nói một lời, nhưng ánh mắt khinh miệt lại khiến người ta khó chịu hơn.

“Chúng ta đi thôi.” Không biết có phải là cố ý hay không, Tô Uyên thân thiết kéo cổ tay Tần Trạm rời đi.

Sau khi họ rời đi, Lâm Khinh Thiền lập tức nổi điên, giậm chân mắng: “Con đĩ này! Cô ta có ý gì vậy? Giả vờ giả vịt cái gì! Dám sỉ nhục chúng ta!”

Dương Nghị không ngờ Lâm Khinh Thiền lại ngu ngốc đến thế. Anh ta nhìn theo hướng Tô Uyên rời đi, thầm nghĩ: Rốt cuộc cô gái này là ai mà nói ném là ném luôn 17 tỷ 500 triệu như thế? Dương Nghị không lấy làm lạ khi có người chi 17 tỷ 500 triệu mua một chiếc nhẫn, nhưng vừa mua xong đã vứt đi, ngay cả nhà họ Dương cũng không hào phóng đến mức đó.

“Chờ đến buổi tiệc của nhà họ Tô, xem cô ta có mặt hay không.” Dương Nghị thầm nghĩ.

“Mau nhặt nhẫn lên đi.” Lâm Khinh Thiền cúi người nói.

“Nhặt cái búa!” Dương Nghị quát: “Đeo chiếc nhẫn này vào ngày cưới, em không sợ bị Tần Trạm cười nhạo sao?”

Lâm Khinh Thiền sửng sốt, đau lòng nói: “Đó là 17 tỷ 500 triệu cơ mà…”

“Giá trị của chiếc nhẫn đó còn lâu mới bằng 17 tỷ 500 triệu. Vứt thì vứt đi.” Dương Nghị lạnh giọng nói: “Chúng ta sắp được dự bữa tiệc thương nghiệp cơ mà, hào phóng chút.”

Nhắc đến tiệc thương nghiệp, Lâm Khinh Thiền nhất thời cảm thấy an ủi. Đến lúc đó tranh thủ thời cơ nịnh bợ nhà họ Tô, chẳng phải là có thể một bước lên trời hay sao? Nghĩ đến đây, Lâm Khinh Thiền lập tức gật đầu đồng ý.

Trên xe của Tô Uyên, Tần Trạm đau lòng nói: “Nhẫn đẹp vậy mà sao cô nói ném là ném thế? Thật đáng tiếc.”

“17 tỷ 500 triệu để xả giận, rất đáng giá” Tô Uyên cười nói.

“Không đáng giá. Cô không cần thì cho tôi cũng được mà.” Tần Trạm ôm ngực nói.

“Anh thiếu tiền hả?” Tô Uyên kinh ngạc nói: “Tôi vẫn còn một ít nè.”

“Không phải là thiếu tiền… Hầy, thôi vậy, tôi không hiểu thế giới của người giàu các cô.” Tần Trạm cười khổ lắc đầu.

Tô Uyên lại không bận tâm, nghiêm túc nói: “Tôi chỉ muốn dạy cho họ một bài học, núi này cao còn có núi khác cao hơn, cười người hôm trước hôm sau người cười.”

Nghe vậy, Tần Trạm đành phải gật đầu từ bỏ.

Hôm sau, Tô Uyên đã đến khu biệt thự Long An đón Tần Trạm cùng đi trung tâm thương mại. Trung tâm thương mại này rất nổi tiếng ở Đạm Thành, rất nhiều nhãn hàng xa xỉ đều sẽ đặt cửa hàng ở đây. Tần Trạm chưa từng đến những nơi như thế này, cho nên hơi câu nệ. Tô Uyên lại trái ngược với anh, đi vào cửa hàng như đến nhà mình, chọn cái này cái kia, cầm hết món đồ này tới món đồ khác ướm thử lên người Tần Trạm, sau đó liên tục lắc đầu. Sau khi gần hết buổi sáng, Tô Uyên mới chấm một bộ lễ phục màu đen. Bộ lễ phục này cực kỳ tinh xảo, nhưng rõ ràng giá cũng không rẻ chút nào.

“Anh mau thử đi.” Tô Uyên đưa quần áo cho Tần Trạm rồi thúc giục.

Tần Trạm cầm lễ phục vào phòng thay đồ, sau đó mặc lên người mình. Khi anh bước ra, ánh mắt Tô Uyên nhất thời sáng ngời.

“Thế này càng đẹp trai hơn.” Tô Uyên cười nói.

Các cụ có câu người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân, những lời này không giả dối chút nào. Tần Trạm như biến thành một con người khác, khí chất bủn xỉn hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự tao nhã và cao quý khó nói thành lời. Hơn nữa khuôn mặt của anh cũng trở nên nổi bật hơn hẳn.

Tần Trạm đứng trước gương, không nhịn được sờ mặt mình.

“Đây thật sự là mình sao?” Tần Trạm hơi khó tin.

“Nhân viên, chính là bộ này.” Tô Uyên lấy thẻ ngân hàng ra nói.

Bỗng nhiên được mặc quần áo đắt tiền như thế nào, Tần Trạm còn chưa thể thích nghi. Thế nên anh muốn cởi đồ ra. Tô Uyên can ngăn anh, lắc đầu nói: “Cứ mặc thế này đi, anh mau vứt bộ đồ cũ đi, trông xấu lắm.”

“Hình như không được ổn lắm … đâu.” Tần Trạm sờ mũi, câu nệ nói.

“Có gì không ổn?” Tô Uyên trợn trắng mắt. Cô ngắm nghía Tần Trạm, lẩm bẩm: “Ừm… Chọn thêm một đôi giày, một cái đồng hồ.”

Nói là làm, cô kéo Tần Trạm đi dạo một vòng trong trung tâm thương mại, bắt đầu công cuộc “Đại cải tạo” cho Tần Trạm. Khi bước ra từ trung tâm thương mại, Tân Trạm như biến thành một con người hoàn toàn khác, ngay cả Tô Uyên cũng suýt nữa không nhận ra.

“Thế này mới đúng chứ” Tô Uyên hài lòng gật đầu: “Sau này tốt với bản thân một chút, đừng mua hàng rẻ tiền nữa.”

Tân Trạm cười khổ đồng ý.

Còn dư chưa đầy một tuần là tới buổi tiệc thương nghiệp. Tần Trạm dự định mấy ngày nay sẽ không ra ngoài, ở trong nhà chăm chỉ tu luyện. Nhưng không như mong muốn, ngày hôm sau Kiếm Hổ đã đến khu biệt thự Long An.

“Cậu Trạm, những thứ mà cậu cần tôi đã mang đến rồi đây.” Nói xong, Kiếm Hổ vỗ tay, thuộc hạ của hắn lập tức khiêng một túi bao tải vào nhà. Tần Trạm nhìn thoáng qua, đúng là nguyên vật liệu mà mình cần dùng.

“Ừm, làm việc năng suất lắm” Tần Trạm khen ngợi.

Kiếm Hổ cười nói: “Mấy ngày nay tôi đã vận dụng tất cả mạng lưới quan hệ, đi tìm suốt cả ngày lẫn đêm, tìm đủ thì lập tức mang đến cho cậu.”

Tần Trạm rất hiểu ý của hắn, đơn giản là muốn tranh công thôi. Thế là Tần Trạm gật đầu: “Cảm ơn, tôi sẽ ghi nhớ tình này.”

Kiếm Hổ cười ngượng ngùng nói: “He he, hy vọng cậu Trạm có thể nói tốt cho tôi mấy câu trước mặt cụ Tô…”

Tần Trạm im lặng, sau đó cười khổ. Quả nhiên người ta chỉ coi trọng mối quan hệ với nhà họ Tô sau lưng mình mà thôi.

“Cậu Trạm, hôm nay phố thương nghiệp ở khu đô thị mới có một công trình sắp được khởi công. Nếu cậu có rảnh thì chi bằng chúng ta đi xem nhé?” Kiếm Hổ nói.

Tần Trạm suy nghĩ, trước kia khu đô thị mới là một nơi hoang tàn, sau này chính phủ quy hoạch nên mới biến thành khu đô thị mới. Mà vì nơi này vắng dấu chân người nên rất nhiều người đã coi nó là nghĩa địa. Bình thường chỗ đó âm khí rất nặng, đi xem thử cũng tốt hơn. Thế Tần Trạm đồng ý.

Sau khi cất hết nguyên vật liệu, Tần Trạm lên xe của Kiếm Hổ.

Khu đô thị mới được chia thành nhiều dự án, nhưng không đồng bộ, như phố thương nghiệp có những dự án đã xây dựng xong, nhưng có những dự án chỉ mới bắt đầu.

Chiếc xe nhanh chóng đỗ lại gần chỗ xây dựng, trừ nhóm thi công thì chỉ có một ông lão trông tiên phong đạo cốt đang đứng chờ.

“Xin lỗi thầy Thịnh, đã khiến thầy chờ lâu.” Vừa xuống xe, Kiếm Hổ đã vội chạy tới. Sau đó Kiếm Hổ giới thiệu với Tần Trạm: “Vị này là thầy Bạch Thịnh, là thầy phong thủy nổi tiếng ở Đạm Thành chúng ta, rất nhiều công trình đều hay mời thầy ấy đến xem trước khi động thổ.”

Tần Trạm vội chào: “Chào thầy Thịnh.”

Bạch Thịnh khẽ gật đầu: “Cậu Hổ, tôi đã xem phong thủy khu này rồi, có thể nói là vị trí đắc địa, cậu cứ yên tâm khởi công đi.”

Kiếm Hổ vội gật đầu: “Vậy là tốt rồi, điều tôi lo lắng nhất là dưới đất có chôn thi thể, thầy nói xem thế có đáng sợ không chứ!”

Bạch Thịnh cười nói: “Cậu yên tâm, khu vực này có ánh nắng may mắn, âm khí rất yếu, có thể yên tâm động thổ đánh nền móng”

Tần Trạm lại cau mày. Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời trên công trường, phát hiện có một dòng khí đen vẫn quanh quẩn trên cao. Dòng khí đen này giống hệt dòng khí trên người cụ Tô lúc trước. Tần Trạm trực tiếp đi đến giữa công trường, dừng lại ở nơi có khí đen dày đặc nhất.

“Bắt đầu từ chỗ này, đào xuống dưới.” Tần Trạm nói.

Kiếm Hổ cau mày, vội lại gần hỏi: “Cậu Trạm, cậu nói thế là sao?”

Tần Trạm đạp lên mặt đất: “Dưới này chôn một thứ.”

“Chôn một thứ?” Sắc mặt Bạch Thịnh lạnh lùng, tức giận nói: “Cậu đang nghi ngờ tôi hả?”

Tần Trạm khiêm tốn nói: “Tôi chỉ là hậu bối, đương nhiên không dám nghi ngờ ngài, chẳng qua… Chuyện gì cũng nên cẩn thận thì tốt hơn, lỡ ngài nhìn nhầm thì sao?”

“Càn quấy!” Bạch Thịnh nhất thời giận tím mặt: “Miệng còn hôi sữa mà dám nói năng xằng bậy! Tôi xem phong thủy bao nhiêu năm, chưa bao giờ nhìn nhầm!”

Tần Trạm biết mình không thể thuyết phục ông ấy, bèn nhìn Kiếm Hổ: “Đào đi.”

Kiếm Hổ hơi khó xử, trong lòng không khỏi khó chịu. Thằng này, mình nể mặt cậu ta mà cậu ta còn thật sự tự cho là giỏi lắm, sớm biết vậy thì mình không dẫn cậu ta tới đây.”

“Cậu Hổ, nếu cậu không tin tôi thì tôi xin cáo từ.” Bạch Thịnh vung tay áo, quay đầu muốn đi. Kiếm Hổ nhất thời hoảng hốt, hắn có rất nhiều công trình trong tay, sau này còn cần nhờ Bạch Thịnh nên nào dám đắc tội. Vì thế Kiếm Hổ vội kéo Bạch Thịnh sang một bên, nhăn mặt nói: “Thầy Thịnh đừng giận, tên này là bạn của cô chủ nhà họ Tô, cậu ấy thích chơi đùa một tí, thầy đừng so đo v cậu ấy, coi như là nể mặt nhà họ Tô.”

Sắc mặt Bạch Thịnh rất khó coi, hừ lạnh nói: “Tôi ghét nhất là đám hậu bối ỷ vào quan hệ mà ăn nói xằng bậy.”

“Vâng vâng vâng, thầy là đại sư, cần gì phải so đo với hậu bối” Kiếm Hổ cười nịnh.

Bạch Thịnh suy nghĩ một lát rồi quay về trước mặt Tần Trạm, lạnh lùng nói: “Cậu nhóc, nếu hôm nay không đào ra được thứ gì thì cậu phải nói xin lỗi tôi!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement