Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm Truyện Full tác giả: Dũng

Advertisement
Tần Trạm xoay người lại nhìn, cười nói: “Tôi chỉ nói chuyện thực thôi.”

“Thật sao?” Ông cụ kia lập tức giận dữ: “Cậu có biết tác phẩm này là của ai không?”

“Mặc kệ người đó là ai, tôi đều nói sự thật thôi.” Tần Trạm không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

Ông cụ hừ lạnh một tiếng, nói: “Nói thật cho cậu biết, tôi là tác giả của tác phẩm này, mà tôi đã đảm nhiệm vị trí hội trưởng của hiệp hội thư pháp Đạm Thành mười năm rồi! Cậu là một tên nhóc ranh, sao hiểu được huyền cơ trong thư pháp?”

Khi nói chuyện, rất nhiều người ở hiện trường đều vây quanh tới.

Tục ngữ nói, giới văn chương thường coi nhẹ, chúng ta không biết những người này có năng lực hay không, nhưng tất cả bọn họ đều kiêu ngạo, lại càng bị quan niệm truyền thống hạn chế. Tuổi càng cao, họ càng được tôn trọng.

Trái lại thì chỉ có thể làm học việc trong hiệp hội.

“Người trẻ tuổi, cậu xem cũng không sao, nhưng không thể bình luận lung tung” Có người thản nhiên nói.

“Hội trưởng Kỷ là người có trình độ cao nhất trong hiệp hội thư pháp chúng ta, tôi thấy cậu muốn lừa gạt cô nhóc kia, giả vờ hiểu biết đúng không?”

Tân Trạm liếc mắt nhìn bọn họ một cái, mỉm cười nói: “Nếu ông ta là người có trình độ cao nhất trong đám các ông, vậy hiệp hội thư pháp này đúng là thối nát rồi.”

“Tên nhóc, cậu nói cái gì?” Mọi người nghe thấy thế, lập tức giận tím mặt, bọn họ nhao nhao không ngừng chỉ trích Tần Trạm, nếu không phải lớn tuổi, có lẽ đã sớm ra tay rồi.

“Mọi người đừng tức giận.” Lúc này hội trưởng Kỷ ngắt lời mọi người đang nói.

Sau đó ông ta nhìn về phía Tần Trạm, lạnh giọng nói: “Cậu đã nói trình độ tác phẩm của tôi không cao, vậy không bằng cậu chỉ điểm hai câu cho tôi được không.”

Vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều cười nhìn Tần Trạm, trên mặt đều là vé xem diễn.

“Được.” Tần Trạm căn bản không khách sáo, anh tiến lên trước một bước, chỉ vào bảng chữ mẫu này nói: “Nếu tôi không nhìn nhầm, đây là bảng chữ mẫu thể chữ Nhan.”

“Không sai.” Hội trưởng Kỷ cười mỉa nói.

Tần Trạm tiếp tục nói: “Không thể không nói, kiểu chữ của bảng chữ mẫu này đúng là rất đẹp, hình dáng các nét chữ đều vô cùng xuất sắc. Nhưng đáng tiếc, đây chỉ là thủ pháp của người nhập môn mà thôi, một bảng chữ mẫu tốt hay hỏng quan trọng là phải xem tài viết, khí thế và thần thái của người đó, mà không phải luôn theo đuổi vẻ đẹp bề ngoài.”

“Có người viết ra chữ có cảm giác ẩn sĩ, mà có người viết chữ, lại khiến người ta có cảm giác trang nghiêm đầy sát khí, thứ cho tôi nói thẳng, tấm chữ này của các ông, không có gì cả. Dựa theo tài viết mà nói, ông viết không khác gì học sinh tiểu học.” Tần Trạm lạnh nhạt bình luận.

Những lời này vang lên, hiện trường lập tức rộ lên.

Hội trưởng Kỷ càng đỏ mặt, ông ta vỗ mạnh lên mặt bàn, giận tím mặt nói: “Cậu nói linh tinh gì thế? Tôi viết chữ còn không bằng học sinh tiểu học sao? Cậu đúng là sỉ nhục người ta!”

Tần Trạm không vội hoảng hốt, cười nói: “Dựa vào tài viết, ông thật sự chỉ có thể xem như mới nhập môn, xin hỏi các hạ gia nhập mấy năm rồi?”

Hội trưởng Kỷ lạnh giọng nói: “Kẻ hèn này bất tài, gia nhập trọn vẹn hơn bốn mươi năm rồi.”

“Bốn mươi năm vẫn còn theo đuổi vẻ ngoài, tôi khuyên ông đừng nên theo đuổi nghề này, không thích hợp.” Tần Trạm nói ra những lời kinh người.

Chuyện này càng khiến hội trưởng Kỷ thở hổn hển, ông ta chỉ vào Tần Trạm liên tục mắng: “Sống nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên tôi nghe được có người hạ thấp bảng chữ mẫu của tôi! Cậu đã nói tôi chỉ là tiêu chuẩn người nhập môn, nói vậy tiêu chuẩn của các hạ rất cao đúng không? Không biết ở đây có tác phẩm nào của cậu hay không?”

“Không có.” Tần Trạm thành thật trả lời: “Nhưng mà tôi có thể viết cho ông một bức ngay tại đây.”

“Được!” Hội trưởng Kỷ lập tức hét to: “Trái lại tôi muốn xem trình độ của cậu! Lấy giấy và bút cho người này!”

“Dạ, hội trưởng K.”

Một lát sau, một ông cụ cầm giấy Tuyên Thành và bút đi tới.

Tần Trạm cầm lấy bút suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Đây là bút lông thỏ, đổi thành bút lông sói cho tôi.”

“Bút lông sói?” Hội trưởng Kỷ hừ lạnh một tiếng: “Cậu đừng làm ra vẻ nữa, với độ tuổi này của cậu, bút lông thỏ thích hợp hơn.”

“Đa tạ dặn dò.” Tần Trạm cười nói: Nhưng tôi muốn bút lông sói.”

“Cho cậu ta một cái bút lông sói đi!” Hội trưởng Kỷ quát lớn.

Dưới yêu cầu của Tần Trạm, bút lông thỏ trong tay anh đổi thành bút lông sói.

Tần Trạm cầm bút suy nghĩ một lát, nhỏ giọng nói: “Tuy không được tốt lắm, nhưng miễn cưỡng có thể sử dụng.”

Sau đó Tần Trạm vung bút, viết chữ trên giấy Tuyên Thành.

Động tác của anh mạnh mẽ, các nét vẽ, kích thước, đậm nhạt lại càng có nhiều thay đổi!

Một bảng chữ mẫu, có thể hiện ra tâm trạng của người viết.

Hiện giờ trong bụng Tân Trạm tràn ngập thù hận, tràn ngập sát khí, tác phẩm viết ra lại càng xơ xác tiêu điều dạt dào khí thế!

Bút lông điên cuồng nhảy múa trên trang giấy, khí thế rầm rộ được thể hiện ra.

Trong lúc này, tất cả mọi người bị Tần Trạm làm cho sợ ngây người!

Hơn nửa tiếng ngắn ngủi, một bảng chữ mẫu đầy đủ hiện ra trước mặt mọi người.

Bảng chữ mẫu này là “Cửu Thái Thiếp” kiểu hành thư! Bảng chữ mẫu tràn ngập sát khí, sắc bén, chỉ cần hơi biết về bảng chữ mẫu, thì có thể nhìn ra bảng chữ mẫu này có chỗ bất phàm.

“Xong.” Tân Trụ ném bút sang một bên.

Tất cả mọi người bị bảng chữ mẫu này làm cho kinh hãi không nói nên lời, ngay cả hội trưởng Kỷ cũng tràn ngập kinh hãi!

“Thật lợi hại!” Hứa Tịnh Y nhỏ giọng lẩm bẩm, cô bé ngẩng đầu nhìn Tần Trạm, trong đôi mắt giống như lấp lánh ánh sao.

“Có… Có gì lợi hại chứ?” Hội trưởng Kỷ quát to một tiếng: “Bảng chữ mẫu này còn không bằng học sinh tiểu học! Viết cái gì thế này!”

“Đúng vậy! Tôi còn tưởng là cao thủ gì cơ, hóa ra chỉ là một tên khoác lác!”

Những người khác cũng phụ họa hội trưởng Kỷ, hạ thấp Tần Trạm đi.

Tần Trạm đã sớm dự liệu được cảnh tượng này, cho nên anh không tức giận.

“Tên nhóc, chỉ dựa vào trình độ này của cậu, căn bản không có khả năng nhận được sự tán thành của hiệp hội chúng tôi!” Hội trưởng Kỷ cười mỉa nói.

Tần Trạm bĩu môi nói: “Tôi cũng không tính toán nhận được sự tán thành của các ông, tôi chỉ ngẫu hứng viết ra thôi.”

Sau đó Tần Trạm xoay người nhìn về phía Hứa Tịnh Y, cười nói: “Em thấy chưa, thế giới hiện giờ ấy à, khắp nơi đều là mấy tên nịnh hót, ngay cả nghệ thuật đều đã thành phụ kiện cho bọn họ làm ra vẻ!”

“Anh Tân Trạm, sau này em nhất định sẽ không như thế!” Vẻ mặt Hứa Tịnh Y nghiêm túc nói.

“Anh tin tưởng em” Tần Trạm cười lơi này không thú vị, chúng ta đi “Dạ!” Hứa Tịnh Y dùng lực gật đầu.

Đúng lúc này, bảng chữ mẫu Tân Trạm viết xuất hiện trước mặt một ông cụ tóc hoa râm.

Ông ta hưng phấn mà thán phục nhìn bảng chữ mẫu Tần Trạm viết ngẫu hứng, hai tay gần như run rẩy nâng lên.

“Bảng chữ mẫu này, là ai viết thế?”

Ông ta kích động kêu lớn.

Lúc này mọi người mới xoay người nhìn ông cụ kia.

“Vệ đại sư? Ông đến đây từ lúc nào thế?” Hội trưởng Kỷ kịp phản ứng trước tiên, ông ta chạy như điên tới trước mặt Vệ Minh Hạo, vẻ mặt đã thay đổi.

Vệ Minh Hạo không để ý tới ông ta, ông ta kích động hỏi: “Bảng chữ mẫu này, là ai viết?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement