Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm Truyện Full tác giả: Dũng

Advertisement
Giết gà giết vịt ư? Mấy chục năm nay còn không có ai dám đánh giá Phùng Công như vậy! Phùng Công tất nhiên là bị những lời này chọc giận, ông ta lạnh lùng nhìn Tần Trạm, thấp giọng nói: “Tự đại cuồng vọng. Tốt nhất mày nên có chút thực lực, nếu không tao sẽ khiến cho mày sống không bằng chết!”

“Cuồng vọng?” Tần Trạm bước ra một bước, nháy mắt đã đi tới trước mặt

Phùng Công. Nếu so cuồng vọng tự đại thì làm gì có ai so được với nhà họ Phùng các người!”

Sắc mặt Tần Trạm âm trầm, sát khí tràn ra. Tần Trạm đã cực kỳ chán ghét cách hành xử của nhà họ Phùng từ lâu rồi.

Phùng Công chắp tay sau lưng, thấp giọng nói. “Nếu đã như thế thì không cần nhiều lời nữa, Hôm nay tao sẽ dùng máu tươi của mày để huyết tế linh hồn con trai tao!”

“Ba, ba, đánh nát đầu của gã ta ra!” Phùng Tuấn Khải đứng một bên ác độc hô lớn.

Trong khi nói chuyện Phùng Công đã nắm tay lại. Nội kình cuồn cuộn như biển tập trung tới một nắm đấm này của ông ta khiến cho nó có uy năng hủy thiên diệt địa. Dưới quyền phong cường đại, trời đất xoay vần, phong vân biến sắc, ngay cả lôi đài cũng sụp đổ trong nháy mắt

“Đây chính là bản lĩnh của nội kình tông sư đỉnh phong!” Mọi người không khỏi hô lên. Thực lực khủng bố làm cho người khác run sợ trong lòng.

Tần Trạm chậm rãi giơ một bàn tay lên, dùng ba phần lực nhẹ nhàng đón lấy. Uỳnh một tiếng, vô số bụi đất lập tức bay lên. Ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào hiện trường, sợ sẽ bỏ lỡ một màn xuất sắc này.

Sau khi bụi mù lắng xuống, chỉ thấy Tần Trạm phải liên tiếp lùi lại ba bước mà Phùng Công vẫn đứng yên tại chỗ, một centimet cũng chưa động.

“Quả nhiên thực lực của Phùng Công vẫn lớn hơn Tần Trạm.”

“Câu này có vô nghĩa quá không? Nếu có thể đỡ được một quyền của Phùng Công thì cũng đủ để ra ngoài rêu rao rồi.”

Tô Uyên đứng ở một bên vô cùng lo lắng. Tần Trạm đã từng giao đấu với rất nhiều người nhưng đây lại là lần đầu tiên anh rơi vào thế hạ phong.

“Không ổn rồi!” Hồ tông chủ thấp giọng nói.

“Còn phải nhờ Hồ tông chủ ra tay giúp đỡ.” Tô Uyên sốt ruột nói.

Hồ tông chủ xua tay nói: “Bình tĩnh đã, đừng vội, tạm thời cứ xem sao đã.”

Mà ở trên lôi đài, Phùng Công bộ dạng giống như thần tiên, từ trên cao mà nhìn xuống Tần Trạm.

“Có thể đỡ được một chiêu của tao, không tệ.” Phùng Công vô cùng kiêu ngạo nói. “Mày cũng có đủ thực lực để làm đối thủ của tao!”

Tần Trạm cười lạnh nói: “Nếu ông chỉ có một chút bản lĩnh này thì hay là ông quỳ xuống xin lỗi tôi đi, tôi có thể tha mạng cho ông?”

Phùng Công ngửa đầu cười lớn nói. “Vịt chết đến cổ rồi mỏ vẫn còn cứng miệng! Tên oắt con, mày quá cuồng vọng rồi.”

Nói xong ông ta vung tay lên, nội kình trong cơ thể cũng sôi trào lên. Sau đó bàn tay của ông ta ngưng tụ một đám khí kình. Đám khí kình này trông giống những hạt mưa, theo cái phất tay của Phòng Công mà bay về phía Tần Trạm. Mỗi một hạt khí kình có lực đạo không kém gì một viên đạn.

“Nội kình khổng lồ như vậy thực sự khiến tôi cảm thấy xấu hổ!” Lư tông sư không khỏi há to miệng nói.

Mà Tần Trạm ở trên đài thì sắc mặt vẫn bình thản, anh vung tay lên, những hạt mưa khí kình đó đột nhiên toàn bộ chuyển hướng quay lại chỗ Phùng Công. “Trả lại ông!” Tần Trạm lạnh lùng nói.

“Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!” Từng đợt tiếng nổ vang lên ở trên người Phùng Công, nhưng xung quanh thân thể của Phùng Công thể mà lại ngưng tụ một tầng ánh sáng nhàn nhạt, đem tất cả những hạt khí kình li ti này ngăn lại ở bên ngoài.

“Nội Ngưng Giáp!” Có người hô lớn. “Đây là kỹ năng thành danh của nhà họ Phùng.”

Tất cả những hạt mưa nho nhỏ đó đều đập vào bên ngoài nội ngưng giáp, để lại những vệt trắng li ti, nhưng không thể làm tổn thương được nội ngưng giáp chứ đừng nói là Phùng Công.

“Tần Trạm tuyệt đối có thực lực của nội kình tông sư!” Có người nhỏ giọng nói: “Bảo sao có thể cuồng ngạo như vậy.”

Ngay cả Hồ tông chủ cũng trở nên vô cùng kích động. Trẻ tuổi như vậy đã có thực lực của nội kình tông sư, nếu được bồi dưỡng thì sau này ắt sẽ trở thành viên minh châu vô cùng sáng giá.

Nghĩ vậy, ánh mắt Hồ tông chủ nhìn Tần Trạm càng nhiệt tình.

“Dù thế nào, tôi đều phải bảo hộ Tần Trạm.” Hồ tông chủ thấp giọng nói, sau đó ông ta cầm lấy điện thoại, chuẩn bị dùng các mối quan hệ của mình để ngăn cản trận chiến này.

“Nội ngưng giáp của con trai ông chính là bị tôi đánh nát!” Tần Trạm lạnh lùng nhìn Phùng Công nói.

Trong mắt Phùng Công lập tức hiện lên dáng vẻ phẫn nộ, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Hôm nay tao nhất định sẽ khiến mày phải trả mạng cho con trai tao!”

“Phải không?” Tần Trạm nhỏ giọng nói. Ngay sau đó, khí thế trên người anh đột nhiên tăng lên. Uy áp đáng sợ tỏa ra, thậm chí còn vượt qua cả Phùng Công.

Lúc này quanh thân Tần Trạm nổi lên tầng tầng lớp lớp sương mù, giống như một vị thần tiên giáng thế vậy

“Đây mới là thực lực của Tần Trạm hay sao?” Mọi người ở dưới đài không nhịn được kinh ngạc hô lên. Chẳng lẽ ban nãy Tần Trạm không sử dụng bản lĩnh chân chính của mình hay sao?

“Nếu ông đã thương con trai như vậy thì ông đi xuống dưới đó cùng với cậu ta đi.” Giọng nói của Tần Trạm được phủ thêm một màu sắc kì ảo, giống như có thể truyền thắng tới trong đầu của tất cả mọi người ở đây vậy.

Phùng Công nhướng mày, lạnh lùng nhìn Tần Trạm nói: “Tên nhãi con, mày mạnh hơn là tao nghĩ.”

“Còn ông lại yếu hơn tôi nghĩ rất nhiều. Nội kình tông sư hoá ra cũng chỉ như vậy mà thôi.”

Giọng của Tần Trạm đã trở nên vô cùng lạnh lẽo. Ngay sau đó, Tần Trạm chậm rãi đưa tay lên, cách không đánh một chưởng về phía trước.

“Bịch!” Một tiếng vang nổ ra, nội kình vô hình lấy tốc độ cực nhanh chớp mắt thì bay tới trước mặt Phùng Công, không trượt phát nào mà đập vào trên nội ngưng giáp.

“Không tốt!” Phùng Công cảm nhận được lực đạo khổng lồ đánh lên nội ngưng giáp thì sắc mặt không khỏi biến đổi.

“Rắc!” Một tiếng, nội ngưng giáp lại bị đánh nát, Phùng Công vội vàng né tránh, sợ bị luồng sóng khí này làm bị thương.

“Thế mà lại đánh vỡ nội ngưng giáp!” Mọi người dưới đài lại bị chấn động. Nội ngưng giáp của Phùng Công có thể gọi là tuyệt kỹ, từ khi xuất hiện đến nay chưa từng bị ai đánh nát bao giờ. Thế mà hiện tại lại bị một gã thanh niên chỉ mới hơn hai mươi tuổi nhẹ nhàng đập nát.

“Đây… quả thực quá ngoài dự liệu.” Hồ tông chủ ngây ngốc cầm điện thoại, trong lúc nhất thời không rảnh mà trả lời người ở đầu dây bên kia.

Phùng Công có chút chật vật, ông ta cau mày nói: “Nhiều năm như thế chỉ có mày có thể đánh vỡ nội ngưng giáp của tao, không thể không nói… Cậu thực sự là một thiên tài.”

Ngay sau đó ông ta nhìn chằm chằm và Tần Trạm nói: “Hay là như thế này, chúng ta buông bỏ ân oán, sau đó cậu bái nhập môn hạ của tôi?”

“Tôi giết con trai ông, ông không định báo thù hay sao?” Tần Trạm càng ngày càng có ác cảm đối với Phùng Công.

Phùng Công cười nhàn nhạt nói: “Chỉ cần cậu có thể thay thế vị trí của Phùng Minh Lăng thì tôi có thể không tính toán chấp nhặt với cậu.”

Nghe được lời này Tần Trạm lập tức cười to lên. “Trong mắt ông, ngay cả tình thân, cốt nhục cũng chỉ đáng để bị lợi dụng thôi phải không?” Ánh mắt Tần Trạm càng thêm lạnh giá.

Phùng Công lại không hề để ý cũng chẳng ngại ngùng mà hừ nhẹ: “Tới cảnh giới như cậu và tôi thì mạng người còn có đáng là gì?”

“Không, ông sai rồi.” Tần Trạm lắc đầu nói. “Ở trong mắt tôi, mạng sống của tất thảy mọi người đều quý giá, nhưng mà chỉ có mạng của ông là không đáng một đồng!”

Phùng Công lập tức nổi giận, sắc mặt xám ngoét nói: “Được, tên nhãi cậu không muốn mặt mũi thì đừng trách sao tôi không khách khí!”

Vừa dứt lời tay của ông ta vung lên, trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm. Thanh kiếm này toàn thân màu trắng, thân kiếm run lên nhè nhẹ, mỗi một tấc kiếm đều tràn ngập sát khí.

Thực rõ ràng thanh kiếm này cũng là một thanh kiếm được chế tạo một cách tỉ mỉ và cũng bị nhuốm đầy máu tươi.

“Tần Trạm, cậu cũng đừng trách tôi sao nhẫn tâm hạ sát chiêu với cậu.”

Phùng Công cầm trường kiếm trong tay, ánh mắt im lặng, không nói lời nào nhưng lại càng thêm tự tin hơn.

Tần Trạm liếc mắt nhìn ông ta, sau đó bỗng xoay người rồi không biết từ đâu bẻ được một nhánh cây.

“Ách…” Hành động này không khỏi khiến mọi người dở khóc dở cười. Chẳng lẽ Tần Trạm lại muốn dùng một cành cây để đối phó với kiếm của Phùng Công hay sao?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement