Lê Minh Viễn lên lầu trở về phòng ngủ thay một bộ quần áo ở nhà màu xanh xám thoải mái, chân xỏ vào đôi dép đi trong nhà rồi tiến về phía phòng ăn.
Cơm canh đã được Tô Noãn Tâm bảy biện hết ra bàn ăn, cô thấy anh bước vào liền tươi cười đon đả nói: “Chú à, mấy món này đều do đích thân em nấu đó, chủ mau nếm thử đi.”
Sắc mặt Lệ Minh Viễn lạnh nhạt, đến liếc mắt nhìn cô một cái cũng không muốn. Mà chỉ trực tiếp cầm đũa lên bắt đầu gắp đồ ăn.
Sau đó uống mấy ngụm canh rồi mới mở miệng nói: “Những thứ này đều do đích thân em nấu sao?”
“Đúng vậy! Thím Lý cũng giúp em một tay.”
“A… giúp một tay mà có thể nấu ra mùi vị giống hệt thím ấy nấu, lợi hại”
Thím Lý, Tô Noãn Tâm: ”
Cái miệng chết tiệt kia có thể đừng kén ăn như vậy được không, thế mà cũng nhận ra được sao?
“Tô Noãn Tâm, em học được cách nói dối rồi sao?”
Tô Noãn Tâm chột dạ cúi đầu xuống nói: “Chú em làm vậy không phải vì muộn thể hiện thành ý nhận sai của em sao?”
Thím Lý thấy vậy cũng nói: “Cậu chủ đừng trách Noãn Tâm, là tôi mách cô ấylàm vậy…
Tô Noãn Tâm vội lắc đầu nói: “Không phải không phải, thím Lý không nói gì hết, đây là ý của một mình em.”
“Noãn Tâm, cháu đừng nói như vậy..
“Thím Lý, cháu biết thim muốn tốt cho cháu, nhưng ai làm người đấy nhận.”
Cho nên bây giờ giữa hai người là tình cảm chủ tớ sâu sắc, còn anh phải đóng vai ác sao?
Lệ Minh Viễn trực tiếp bị cảnh tượng trước mắt chọc tức đến mức bật cười,
Anh lạnh nhạt nói: “Được rồi, ăn cơm đi.”
“A thì, chủ a chủ không trách em nữa đúng không?”
“Tô Noãn Tâm, hôm nay em tới đầy chỉ để bù đắp lại bữa cơm này hay là nhắm chuyện khác nha.” Cũng không biết hôm nay Lệ Minh Viễn bị làm sao mà thái độ từ đầu đến phân lại xấu như vậy?
Ăn phải thuốc nổ rồi à?
Tô Noãn Tâm lời đã đến bên miệng rồi nhưng lại vì thái độ này của anh mà không khỏi có chút khó mở miệng.
Thôi bỏ đi.
Vẫn nên không động vào đống thuốc nổ này thì hơn!
Trong thẻ của cô vẫn còn tiền nên chuyện tìm trợ lý thôi thì cứ bỏ tiền ra thuê tạm một người cho cô và Dương Diễm vậy, cố dùng là được.
Còn chuyện liên quan đến Bạch Kỳ Sương thì sau này hãy nói.
Tô Noãn Tâm không nói gì mà chỉ ngồi xuống ghế, cô cúi đầu cầm đũa ăn một miếng cơm rồi mới thản nhiên từ mộttiếng.
Sau đó, bầu không khí dẫn chim vào Thím Lý nhìn mà thấy đau lòng không
im lặng.
thôi, âm thầm đưa mắt liếc nhìn Lê Minh
Viễn một cái. Mà Lệ Minh Viễn chẳng nói chẳng rằng tiếp tục ngồi ăn cơm.
Nhóc con, mới thế mà đã thấy ấm ức rồi sao?
Cứ thế cho đến tận lúc ăn cơm xong mà Tô Noãn Tâm vẫn không mở miệng nói thêm một câu nào…
Lê Minh Viễn đoán chắc rằng tối nay có có việc muốn nhờ anh giúp đỡ nhưng đợi cả buổi mà cô vẫn không chịu mở miệng nói,
Sau khi ăn cơm xong còn chủ động thu dọn bát đũa rồi bê vào phòng bếp rửa cùng thím Lý.
Thím Lý nhìn cô cúi đầu dọn dẹp, không còn trạng thái hoạt bát như lúc mới tới nữa thì đau lòng hỏi: “Cháu không sao chứ Noãn Tâm?”
. Tô Noãn Tâm cảm thấy có chút chua xót trong lòng, cô lắc đầu nói: “Thím Lý, cháu không sao… cháu chỉ cảm thấy làm người thật khó, làm những người bình thường như chúng ta càng khó hơn… hễ có chuyện cần nhờ người ta giúp đỡ thì đều phải nhìn sắc mặt của họ mà làm việc.”
Thím Lý không khỏi thở dài một hơi nói: “Haiz… cậu chủ cũng thật là, cháu nhỏ hơn cậu ấy nhiều tuổi như vậy mà cậu ấy cũng không chiều chuộng cháu một chút, sao lại còn giận dữ, thái độ đối xử với châu cũng tệ như vậy chứ?”
Chẳng lẽ tuy cậu chủ đẹp trai như vậy, hơn nữa còn là người thừa kế của một gia đình lớn nhưng vẫn chưa từng có bạn gái sao?
Tính tình xấu xa như vậy, có cô bạn gái nào tình nguyện ở bên cậu ấy chứ!
Tô Noãn Tâm cười khổ; “Đây là lỗi của cháu, trước đó cô giáo sắp xếp cho cháu một tiết học chuyên môn nên cháu đi học, cuối tuần trước đã hứa đến nhà nấu cơm và học lễ nghi nhưng cháu lại quên bằng đi, không đến cũng không gọi điện bảo một tiếng… chuyện này không thể trách chú ấy được.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |