Cô Vợ Bác Sĩ Khó Chiều - Phong Linh Linh (full)

Advertisement

” Chủ tịch, những điều tôi nói đều là sự thật. Chúng tôi đến đàm phán với họ, ho chẳng những không nghe còn đánh chúng tôi xức đầu mẽ trán thế này đây ạ. ”

” Khu ổ chuột đó toàn người già và trẻ em, họ đủ sức đánh các người ra nông nổi này sao?”

” Chủ tịch có điều không biết, lão già họ Trần đó có cô con gái cực kì giỏi vỏ, cô ta còn nói…”

” Nói thế nào?”

” Dạ… nói sẽ đến đây tính sổ với anh ạ.”

Âu Thiên Dương khẽ nhếch môi, tính sổ với tôi sao? Cũng lớn gan thật đấy, để tôi xem cô là thần thánh phương nào. Âu Thiên Dương quay sang Trương Tứ hỏi.

” Cô ta tên là gì?”

” Dạ cô ta nói cô ta tên Trần Thanh Thanh ạ.”

” Trần Thanh Thanh?”

” Đúng thế…”

Tiếng nói phát ra cùng âm thanh cánh của phòng chủ tịch bị đạp một cái mở toang. Trần Thanh đứng trước cửa ánh mắt như muốn giết người đi thẳng vào. Theo sau là một nhóm bảo vệ bị đánh mặt mũi tím bầm cùng nhân viên tiếp tân chạy theo.

” Xin lỗi chủ tịch, chúng tôi không ngăn được cô ấy.”

” Chủ tịch, chính là cô ta, cô ta là con gái của lão già họ Trần. Là cô ta đánh chúng tôi.” Trương Tứ run rẩy nói.

Âu Thiên Dương đưa mắt nhìn nhóm bảo vệ bị cô đánh đến không nhận ra, cô nhân viên tiếp tân thì sợ đến mặt mũi tái xanh. Hắn vẫy tay nói.

” Các người ra ngoài trước đi.”

” Vâng.”

“Âu Thiên Dương anh thật quá đáng, các người nghĩ mình có tiền thì muốn làm gì cũng được sao? Đưa đám người này đến ức hiếp những người không có sức trống trả, các người có còn là người không?”

Trần Thanh Thanh vừa nói vừa tháu chiếc giầy cao gót ném luôn về phía Thiên Dương, hắn nhanh nhẹn né người sang một bên tay dơ lên chụp lấy. Ánh mắt đầy khó hiểu nhíu mày nhìn cô.

” Cô nói gì tôi không hiểu.”

” Không hiểu? Anh còn giả nai được sao? Việc giải tỏa khu ổ chuột anh định nói là mình không liên quan sao?”

” Khu ổ chuột được đấu thầu làm trung tâm thương mại, người của tôi đến đó đàm phán với người dân ở đó về vấn đề đền bù để giải tỏa. Cô vô cớ đánh người của tôi còn đến đây làm loạn sao?”

” Hơ… đàm phán thỏa thuận của các người là đập phá ném đồ đuổi người khác ra khỏi nhà sao?”

Âu Thiên Dương nhíu mày quay sang liếc mắt nhìn Trương Tứ.

” Chuyện này là sao?”

” Dạ… tôi… bọn họ không chịu nhận đền bù giải tỏa nên tôi.”

” Nên cậu ỉ thế hiếp người sao? Từ khi nào Âu Thị lại làm việc như bọn côn đồ chợ đen thế hả?”

” Chủ tịch, tôi biết sai rồi. Anh cho tôi một cơ hội được không?”

” Cơ hội tôi chỉ dành cho người có năng lực. Cậu đến phòng nhân sự giải quyết đơn thôi việc và rời khỏi đây ngay.”

” Chủ tịch…”

” Cút.”

Trương Tứ hoảng sợ rời khỏi phòng, Trần Thanh Thanh nhếch môi cười khinh bĩ nhìn Âu Thiên Dương.

” Anh tưởng dùng một con tốt thế mạng là xong chuyện rồi sao? Ba tôi xuýt chút mất mạng vì hạnh động của bọn họ anh biết không?”

” Náo loạn đủ chưa? Đủ rồi thì tới đây ngồi xuống đi.”

Trần Thanh Thanh quay mặt đi tay khoanh trước ngực vẻ giận dữ lộ rõ trên mặt. Âu Thiên Dương đặt chiếc giầy của cô xuống bàn tiến về phía cô, nhìn gương mặt giận dỗi của cô rồi đến đôi chân hắn khẽ lắc đầu, đôi môi nhẹ công lên vẻ cưng chiều.Hắn khom người bế cô lên, Trần Thanh Thanh bất ngờ trước hành động của hắn,hai tay theo phản xạ bám lên cổ hắn. Âu Thiên Dương đặt cô ngồi lên ghế, vươn tay lấy chiếc giầy khom người quỳ xuống mang giầy vào chân cho cô.

” Cô không thể bình tĩnh nhìn nhận sự việc sao? Một mình cô mà dám đánh lại cả đám đàn ông, ngộ nhỡ bị thương thì sao?cô không sợ à?”

” Không cần anh quan tâm.”

” Đang giận sao?”

” Ba cô thế nào rồi?”

” Nhờ phước của anh ba tôi vẩn chưa chết.”

Âu Thiên Dương đưa tay nắm lấy tay cô, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô nói.

” Chuyện sảy ra hôm nay một phần là lỗi của tôi, xin lỗi.Tôi nhất định sẻ giải quyết thật thỏa đáng việc này.”

” Tôi có thể tin anh không?”

” Tôi là người không đáng tin như vậy sao?”

” Ai mà biết được.”

Trần Thanh Thanh quay mặt sang một bên không thèm nhìn hắn,Âu Thiên Dương thấy cô dỗi thật đáng yêu lại phì cười. Cô gái này nhiều lần chạm đến giới hạng của hắn, nhưng không hiểu sao hắn lại không thấy tức giận hay ghét bỏ.Thậm chí còn có ý nghĩ bảo vệ cho cô. Như nhớ ra chuyện gì đó,ánh mắt hắn liền lộ rỏ ý cười nhìn cô hỏi.

” Chuyện tôi nói cô đã suy nghĩ thế nào rồi?”

” Chuyện gì?” Thanh Thanh ngơ ngác.

” Chuyện tôi nói sẻ chịu trách nhiệm với cô.”

” Chuyện đó… là ngoài ý muốn thôi, chúng ta là người trưởng thành cả rồi nên…”

” Nên càng phải chịu trách nhiệm với việc mình làm.”

Âu Thiên Dương biết cô sẽ nói gì nên đã cướp lời cô. Hắn kề sát vào tai cô nói khẽ.

” Đêm ấy cô đã lấy đi giống sinh sản của tôi, nên của phải có trách nhiệm sinh con của tôi ra cho tôi.”

” Sinh… sinh con sao?”

Hắn nói cô mới nghĩ đến, hôm đó khi phát quan hệ hắn dường như không dùng biện pháp tránh thai nào. Mà sau khi sảy ra chuyện đó cô cũng không dùng thuốc tránh thai, có khi nào mang thai thật không?

Gương mặt cô lộ vẽ hoang mang tột độ khiến Âu Thiên Dương hài lòng. Thật ra hắn cũng không biết việc lần trước cô sẽ mang thai hay không, nhưng cứ lừa cô trước đã.

” Thế nào, định quỵt không chịu sinh con tôi ra sao?”

” Làm gì có đứa con nào, anh ăn nói linh tinh. Tôi đi về đây.”

Trần Thanh Thanh vội đứng lên định tẩu thoát, Thiên Dương liền nắm lấy tay cô kéo lại ôm trọn cô vào lòng.Đôi bàn tay thon dài của hắn xiếc chặc lấy vòng eo mãnh mai của cô,ánh mắt nhìn cô rất dịu dàng chứa đựng ý cười.

” Muốn chạy sao? Là cô chọc vào tôi trước, cho nên cả đời này cô đừng hòng trốn thoát.”

” Tôi… tôi chọc vào anh khi nào chứ? Mau bỏ ra, anh chiếm tiện nghi của tôi hơi nhiều rồi đấy.”

” Hai chúng ta chuyện gì nên làm hay không nên làm cũng đã làm qua cả rồi, cô ngại gì một cái ôm chứ!”

” Anh… đồ lưu manh mau tránh ra.”

Trần Thanh Thanh thẹn quá hóa giận vùng vẩy đẩy hắn ra, nhưng đôi tay hắn như gọng kềm khóa chặc lấy cô.Hắn vênh mặt lên đắc ý, ánh mắt có chút gian xảo nhìn cô hỏi.

” Vậy cô có biết những người lưu manh thường hành xử như thế nào không?”

Trần Thanh Thanh chưa hiểu ý hắn muốn nói gì thì hắn đã đặt lên môi cô một nụ hôn,dịu dàng câu dẩn làm cô chìm đắm mà quên luôn phản ứng. Cô cứ trơ như tượng gổ mặc cho hắn đang càn quấy trên môi cô, cho đến khi cô gần như không thở được nữa hắn mới quyến luyến rời khỏi.

” Em không biết hôn cũng cần phải thở sao? Ngốc.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement