Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Advertisement

Cố Hề Hề trước giờ chưa từng nghĩ đến những lời này lại có thể từ miệng Doãn Tư Thần nói ra.

Mình làm anh thất vọng ư?

Ha ha ha..

Đôi mắt Cố Hề Hề càng thêm lãnh đạm.

“Mặc kệ anh tin hay không tin, tôi không làm gì cả.” Cố Hề Hề bình tĩnh đáp.

Nhiễm Tịch Vi lấy tay kéo áo Doãn Tư Thần, vội vàng ra vẻ biện minh nói đỡ cho Cố Hề Hề: “Tư Thần, anh đừng trách cô ấy! Cô ấy chỉ vì quá tức giận nên mới không khống chế được mà đẩy em, em thật sự không trách cô ấy! Cô ấy dù sao cũng đang mang thai con của anh, xem như là vì đứa bé mà đừng trách cô ấy!”

Cố Hề Hề cảm thấy rất nực cười.

Đã nghe nhiều chuyện đổi trắng thay đen nhưng chưa từng gặp tình huống nào nực cười như thế này.

Doãn Tư Thần vốn tưởng một điều nhịn chín điều lành, thì lúc này Mặc Tử Hân và Mộc Nhược Na cùng đi tới, Mộc Nhược Na lập tức kéo Cố Hề Hề ra, thấp giọng nói: “Không phải đã nói cậu đừng đứng quá gần cô ta sao? Nhỡ may cô ta làm cậu bị thương thì sao?”

Mặc Tử Hân cũng quan tâm nhìn Cố Hề Hề nói: “Hề Hề, em không sao chứ?”

Vốn dĩ Doãn Tư Thần không muốn truy cứu có phải Cố Hề Hề thật sự đẩy ngã Nhiễm Tịch Vi hay không, nhưng khi anh nhìn thấy Mặc Tử Hân không hề che giấu sự quan tâm săn sóc, liền cảm thấy rất chướng mắt, ánh mắt anh lạnh lùng mà buột miệng thốt ra: “Cô ấy đương nhiên không có việc gì, các người chẳng lẽ không thấy người gặp chuyện là Tịch Vi hay sao? Cố Hề Hề, em làm tôi quá thất vọng rồi! Tôi luôn cho rằng em là người rộng lượng, không phải lòng dạ hẹp hòi. Thật không ngờ chỉ mới mấy ngày không gặp, em lại trở nên bụng dạ khó lường muốn làm tổn thương Tịch Vi!”

Cố Hề Hề sắc mặt tái nhợt.

Anh nói cái gì?

Mình làm tổn thương Nhiễm Tịch Vi?

Mắt của anh chỉ thấy như vậy thôi sao?

Cứ cho là Nhiễm Tịch Vi nhu nhược yếu đuối, nhưng bản thân mình là một người đang có thai, sao có thể đủ sức?

Anh không phân biệt phải trái mà lại định tội mình!

Được, được lắm!

Doãn Tư Thần, anh được lắm!

Cố Hề Hề cố gắng che giấu đáy mắt đau thương, thanh âm réo rắt càng thêm bình tĩnh: “Phải vậy không? Thì ra trong mắt anh tôi lại là người như vậy, tàn bạo đến mức muốn làm tổn thương người khác! Được, anh đã phán quyết như vậy, tôi cũng không thể nói gì hơn. Không biết anh muốn vợ của anh phải bồi thường cho bạn gái của anh bao nhiêu tiền thuốc men, thì anh mới vừa lòng?”

Nghe những lời nói chói tai của Cố Hề Hề, trái tim Doãn Tư Thần như chịu một cú đánh hung hăng thật mạnh.

Kỳ thật khi vừa thốt ra những lời nói lúc nãy, anh cũng đã vô cùng hối hận.

Anh biết những lời đó sẽ làm Cố Hề Hề đau lòng. Nhưng anh không ngờ Cố Hề Hề lại mạnh mẽ phản kích, từng lời cô nói như một con dao khoét thật sâu vào trong tim anh.

Rõ ràng là yêu nhau, nhưng lại làm tổn thương lẫn nhau!

Mộc Nhược Na nhìn hai người tức giận đùng đùng trên mặt vừa xanh vừa trắng, liền cảm thấy không biết nói gì.

Mặc Tử Hân lại đúng lúc thêm dầu vào lửa: “Nếu em không bồi thường được số tiền này, tôi có thể ứng ra.”

Sắc mặt Doãn Tư Thần càng thêm khó coi.

Mặc Tử Hân nói lời này là có ý gì?

Anh ta ứng ra?

Anh ta dựa vào cái gì mà ứng ra cho Cố Hề Hề?

Cố Hề Hề hiện tại có phải rất gần gũi Mặc Tử Hân?

Cô ấy có phải là thật sự coi trọng Mặc Tử Hân?

Cũng đúng, Mặc Tử Hân dù là ngoại hình hay gia thế đều không thua kém anh.

Cô ấy lựa chọn Mặc Tử Hân quả thật cũng không phải kỳ quái!

Khó trách cô ấy lại tuyệt tình với mình đến vậy, còn nói cái gì duyên tận tại đây, mỗi người một cuộc đời riêng mà sống an bình!

Thì ra là đã sớm tìm được người khác!

Được, được lắm!

Cố Hề Hề, em đúng là rất giỏi!

Doãn Tư Thần lần nữa ngước mắt, đáy mắt lạnh băng nhìn Cố Hề Hề: “Cô cảm thấy bao nhiêu tiền mới có thể bồi thường tổn thương của Tịch Vi?” Doãn Tư Thần lãnh đạm nghiến răng nghiến lợi nói.

Nhiễm Tịch Vi thấy Doãn Tư Thần vì mình bị thương mà chủ động đi tính sổ với Cố Hề Hề, đáy lòng tức khắc thở phào nhẹ nhõm!

Vậy là vừa rồi cô ta đã nhìn lầm!

Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề đã hoàn toàn cắt đứt với nhau!

Lần này bị thương quả nhiên có giá trị!

“Tư Thần, không cần như vậy. Anh biết đấy, con người em là dễ mềm lòng, dù người khác ức hiếp em thì em cũng không hé răng nửa lời. Chuyện này thôi bỏ qua đi, em không muốn bồi thường thuốc men gì cả, em chỉ muốn rời khỏi đây!” Nhiễm Tịch Vi hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Doãn Tư Thần nói: “Chúng ta về nhà được không? Dù sao trong nhà cũng có bác sĩ. Bác sĩ y tá nhiều như vậy đã đủ chăm sóc em rồi. Tư Thần, em muốn về nhà!”

Lời này của Nhiễm Tịch Vi hung hăng làm lòng Cố Hề Hề đau đớn.

Về nhà?

À, đúng rồi!

Cô hiện tại không còn ở đó, nếu Mộc Nhược Na cũng không ở thì căn nhà đó đã trở thành tổ ấm tình yêu của Doãn Tư Thần và Nhiễm Tịch Vi đúng không?

Thật là châm chọc!

Doãn Tư Thần luôn miệng nói mua nhà cho mình nhưng lại để cho bạn gái cũ của anh ở!

Thật quá bi đát mà!

Cố Hề Hề đột nhiên không muốn nghĩ nữa!

Nhìn bọn họ ân ái thật muốn đau cả mắt!

Cố Hề Hề lui về sau một bước: “Vậy cảm ơn Nhiễm tiểu thư đã rộng lượng! Tử Hân, Nhược Na, chúng ta đi!”

Cố Hề Hề nói xong câu này liền xoay người rời đi, không thèm liếc nhìn Doãn Tư Thần và Nhiễm Tịch Vi một cái.

Doãn Tư Thần thấy Cố Hề Hề nói đi là đi, thậm chí cả một chữ cũng kiệm lời, ánh mắt không thèm nhìn anh một cái, lửa giận từ đáy lòng càng thêm thiêu đốt, lập tức lạnh giọng nói: “Được, chúng ta về nhà! Bữa tiệc này quá nhàm chán! Về nhà tôi sẽ tự tay chăm sóc, bôi thuốc cho em!”

Lời này của Doãn Tư Thần rõ ràng đã công kích Cố Hề Hề không hề nhẹ, khiến cô bỗng nhiên lảo đảo.

Nếu không phải Mặc Tử Hân vẫn luôn duỗi tay che chở cho Cố Hề Hề thì lúc này chỉ sợ cô đã ngã quỵ!

Bước chân Cố Hề Hề hơi khựng lại, cố gắng hít sâu một hơi rồi tiếp tục cất bước rời đi.

Nhìn bóng dáng quyết liệt tuyệt tình của Cố Hề Hề, Doãn Tư Thần cảm thấy lồng ngực mình tức giận đến mức muốn nổ tung!

Cô ấy thật sự không hề để tâm chút nào sao?

Cô ấy rốt cuộc có từng yêu mình hay không?

Ngày đó nắm tay nhau hẹn hò tính là gì?

Ngày đó ở rạp chiếu phim thổ lộ tính là gì?

Cố Hề Hề, em có phải cứ nhẫn tâm như vậy với tôi?

Cố Hế Hề, em đây là ỷ vào việc tôi yêu em nên mới tàn nhẫn với tôi như vậy đúng không?

Cố Hề Hề.. Em.. Em

Doãn Tư Thần bỗng nhiên cuồng bạo dứt khoát đem Nhiễm Tịch Vi ở trong lòng hất mạnh ra ngoài.

Nhiễm Tịch Vi không hề đề phòng liền bị đẩy ngã trên mặt đất.

“Tư Thần, anh..” Nhiễm Tịch Vi tức khắc ngây ngẩn cả người, cô ta không hiểu vì sao Doãn Tư Thần đột nhiên lại tức giận. Vừa rồi anh hành động như thế không phải là chứng minh đã ân đoạn nghĩa tuyệt với Cố Hề Hề sao?

Tại sao lại vì vậy mà tức giận?

“Nhiễm Tịch Vi, chữa trị xong vết thương thì cô tự trở về đi, muốn đi đâu thì đi, nếu không có tiền thì tôi cho cô! Tóm lại vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt tôi!” Doãn Tư Thần khẩu khí vô cùng bất mãn.

Trong lòng Nhiễm Tịch Vi bỗng nhiên trầm xuống.

Đây là sao chứ?

Cô ta không đi, cô ta kiên quyết không đi!

Cô ta nhất định phải gả cho Doãn Tư Thần!

“Tư Thần, sao anh có thể nói những lời như vậy? Em không đi, em nhất định không đi! Nếu anh dám bức em đi, em liền chết cho anh xem!” Nhiễm Tịch Vi tiếp tục dùng chiêu trò này để bức ép Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần vốn đang tức giận, hỏa khí đã vô cùng lớn, giờ lại nghe Nhiễm Tịch Vi nói những lời này liền tức khắc lạnh lùng cười: “Được, cô muốn chết thì đi chết ngay lập tức đi! Mẹ nó thể loại chó mèo gì đều dám bức tôi! Doãn Tư Thần tôi từ khi nào mà bị người khác bức ép?”

Doãn Tư Thần đứng thẳng lên, xoay người nhấc chân đá về hướng tấm gương trên tường để phát tiết sự cuồng nộ.

Rầm!

Tấm gương nháy mắt vỡ nát, mảnh thủy tinh rơi đầy mặt đất!

Nhiễm Tịch Vi bị sự thô bạo của Doãn Tư Thần làm sợ hãi đến ngưng cả việc khóc lóc.

Anh có thể bộc phát sự phẫn nộ lên bất kỳ kẻ nào, nhưng duy nhất anh không thể đụng vào Cố Hề Hề.

Chỉ hai câu nói không kiềm chế khi nãy với cô, cũng đã đủ làm anh ảo não đến phát điên rồi.

Cố Hề Hề bước nhanh rời khỏi toilet, đi đến một khúc ngoặt của dãy hành lang mới dừng lại: “Thật xin lỗi, đã làm hai người khó xử.” Cố Hề Hề nhẹ nhàng mở miệng nói.

“Đừng nói vậy.” Đôi mắt màu lam của Mặc Tử Hân nhẹ loé sáng: “Tôi đã nói rồi, bất luận lúc nào thì tôi cũng sẽ không để người khác xúc phạm đến em.”

Mộc Nhược Na khẽ nhíu mày, nhưng cũng không hề nói bất kỳ điều gì.

Mặc Tử Hân xử sự như vậy là vì có ý tứ riêng. Nếu lúc nãy anh không tỏ thái độ thì ngược lại càng kỳ quái hơn.

Dù là nam hay nữ cũng sẽ hành động vì lợi ích.

Thiên hạ thái bình vì lợi mà tranh đấu cũng vì lợi.

Mặc Tử Hân nhân dịp Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề rạn nứt để thừa nước đục thả câu cũng chẳng có gì là lạ.

Cố Hề Hề xua tay nói: “Chúng ta trở vào đi, đã đi lâu như vậy rồi, ở trong còn rất nhiều người.. Lâu như vậy họ sẽ đoán mò lung tung! Bữa tiệc hôm nay tôi vì cô cô mà tới, nói gì thì tôi cũng phải cố gắng hết sức để giúp cô cô có thể thuận lợi nắm bắt được thị trường kinh doanh này.”

Mặc Tử Hân cảm thấy không đành lòng: “Hề Hề, thật ra chỉ cần tôi mở miệng..”

“Không cần, tôi muốn dựa vào chính mình.” Cố Hề Hề cự tuyệt sự trợ giúp của Mặc Tử Hân, kiên định nói: “Tôi đã bước chân vào cửa Vân gia thì phải tự mình đón nhận hết thảy những thử thách này. Nếu cứ có việc lại đều dựa vào anh thì tôi có thể làm được gì?”

Ánh mắt Mặc Tử Hân buồn bã.

Kỳ thật anh chỉ cần mở miệng, ai lại dám không nể mặt anh.

Nhưng Cố Hề Hề không chút do dự mà cự tuyệt!

Điều này khiến Mặc Tử Hân vừa bất đắc dĩ lại vừa thấy vui mừng.

Nữ nhi của Vân gia quả nhiên có khí phách!

Vân Nặc là như vậy, Cố Hề Hề cũng như vậy!

Thậm chí Cố Hề Hề so với Văn Nặc còn cứng cỏi hơn vài phần.

Vân Nặc từ nhỏ đã không phải chịu bất kỳ đả kích hay sự suy sụp nào, Vân gia luôn bao bọc Vân Nặc, mọi người đối xử vô cùng hòa ái với cô.

Nhưng Cố Hề Hề thì không như vậy!

Quá trình cô trưởng thành như thế nào Mặc Tử Hân đều đã biết.

Từ thời điểm cô luôn tự ti với mọi người xung quanh, phải rào trước đón sau mọi thứ, cho đến sự kiên định dũng cảm như bây giờ, mạnh mẽ đưa ra quyết định.

Quá trình thay đổi của cô anh đều nhận thức rõ.

Cô đã hoàn toàn lột xác, càng gặp gỡ tiếp xúc với cô thì hảo cảm trong lòng Mặc Tử Hân càng gia tăng bội phần.

Vừa rồi đối mặt với sự ức hiếp nghi ngờ của Doãn Tư Thần và Nhiễm Tịch Vi, Cố Hề Hề lại biểu hiện cương quyết, quả thật khiến Mặc Tử Hân vô cùng bất ngờ, càng thêm coi trọng.

Về tới bàn tiệc, Cố Hề Hề đã khôi phục trạng thái bình thường.

“Xin lỗi, tôi đi hơi lâu.” Cố Hề Hề nở nụ cười hòa nhã lịch thiệp xin lỗi.

“Không dám không dám.” Mọi người cười cười nhưng tay vẫn lấy khăn lau mồ hôi.

Cố Hề Hề chỉ nói muốn đi toilet, mà cả Mặc Tử Hân và Doãn Tư Thần đều lần lượt đi theo sau đó.

Hiện giờ còn ai dám nói Cố Hề Hề là bà cô già bị vứt bỏ chứ?

Có ai gặp qua bà cô già nào bị vứt bỏ mà được hai ông chồng quốc dân đồng thời thương nhớ chưa?

“Kia.. Cô cô của tôi muốn tiến vào thị trường kinh doanh trang sức châu báu của thành khố K.. A..” Cố Hề Hề nói tới đây đột nhiên nét mặt thay đổi, tay phải nhanh chóng xoa xoa bụng của mình.

Tên nhóc con này, thời điểm mấu chốt lại giơ chân đạp mình một cái.

Chẳng lẽ con không biết mẹ đang bàn chuyện công việc sao?

Động tác của Cố Hề Hề tức khắc làm Mặc Tử Hân lo lắng đến nhảy dựng.

“Hề Hề..” Mặc Tử Hân khẩn trương tiến đến đỡ lấy cô, hoàn toàn không để tâm tới ánh mắt người khác, vội vàng nói: “Em có sao không? Có muốn tôi đưa em đi gặp bác sĩ không?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement