Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 146: Thừa nhận

Lúc Hoắc Tùng Quân nói những lời này, sắc mặt căng cứng, ánh mắt anh vô cùng lạnh lẽo, cơ bản là không giống như chỉ là đơn thuần uy hiếp.

An Bích Hà biết nếu như mình vẫn không nói thật, thì anh thật sự sẽ dùng thế lực của nhà họ Hoắc làm cho An thị biến mất.

Sắc mặt cô ta tái nhợt, ánh mắt hoảng hốt, trên người cô ta vì sợ hãi mà tuôn mồ hôi lạnh hết cả người, qua một lúc lâu, cô ta mới cắn răng nói.

“Đúng vậy, năm đó là người khác cứu anh, không phải em”

An Bích Hà nói ra những lời này, giống như tảng đá lớn trong ngực được nhấc lên, có một sự nhẹ nhõm vô cùng khó hiểu, bí mật này đã bị dồn nén ở trong lòng cô ta hơn mười năm nay.

Những năm này, cô ta vì che giấu bí mật này mà luôn nơm nớp lo sợ, ngay cả ba mẹ cô ta cũng không nói cho họ. Mặc dù cô ta vẫn luôn luôn nói bóng gió bản thân, nhưng chỉ sợ không cẩn thận đem những điều này cũng nói ra.

Cho nên thời điểm khi lần đầu tiên bị Ngô Thành Nam dùng chuyện này uy hiếp, cô ta mới có thể sự thành cái dáng vẻ kia.

Nhưng bây giờ sau khi đã nói ra, cô ta cảm giác giống như chọc thủng một lớp giấy mỏng này, đem hết những chuyện xảy ra năm ấy toàn bộ một năm một mười nói ra hết.

“Em được người nào đó dìu đi, trước khi ra ngoài em đã tỉnh lại, nhưng bởi vì khói mịt mù em không thấy rõ tướng mạo của người đó như thế nào. Người đó sau khi mang chúng ta ra ngoài, liền trực tiếp rời đi. Em nhìn xung quanh không có ai hết, dáng vẻ người kia có lẽ làm việc này cũng không có cần được mang ơn, cho nên mới sinh ra cái chủ ý này”.

An Bích Hà vừa nói, cuống cuồng giải thích: “Nhưng lúc đó em thật sự không có ý khác, em chỉ là muốn để cho anh tốt với em hơn một chút. Thật sự, em không lừa gạt anh”

Ánh mắt Hoắc Tùng Quân nhìn cô ta vô cùng lạnh lùng, âm trầm không một động tĩnh, hỏi tiếp: “Vết thương ngay eo cô là xảy ra chuyện gì?”

Nghe thấy câu hỏi của anh, An Bích Hà cúi đầu xuống nhìn quần áo vải vóc rẻ tiền của mình, sờ eo mình một cái, cô ta còn có thể cảm giác mặt lồi lõm của vết sẹo.

Tinh thần cô ta sa sút, nhỏ giọng nói: “Là em cố ý chạy vào lại trong đám cháy, muốn diễn cho giống như thật một chút.”

Chân mày Hoắc Tùng Quân cau lại một chút, không thể không nói, khi đó An Bích Hà mới mười mấy tuổi, đối với lại có thể xuống tay có thể độc ác như vậy, lại vì lý do này, đem mình biến thành cái dáng vẻ kia.

Vậy mà cũng có thể nghĩ ra được.

Nếu như An Bích Hà chẳng qua là cứu anh ra, nhà họ Hoắc nhiều lắm là báo đáp nhà họ An phương diện kinh tế, sau đó ân tình này coi như xong. Nhưng cô ta hết lần này tới lần khác bị thương, vậy thì không phải là chỉ một chút ít tiền là có thể giải quyết xong chuyện.

“Cô nghĩ cũng thật xa” Hoắc Tùng Quận than thở một tiếng, nhìn An Bich Hà trước mặt gầy yếu, thật cảm thấy dưới lớp da này là một linh hồn, am hiểm lại bẩn thỉu như vậy, để cho người khác chán ghét.

Thân thể An Bích Hà run lên một cái, ngửa đầu mím môi nhìn anh: “Chuyện năm đó em đã nói ra hết rồi. Anh, anh sẽ không ra tay đối với nhà học An chứ?”

“Cô cảm thấy thế nào?” Hoắc Tùng Quân cho cô ta một ánh mắt lạnh nhạt, xoay người lên xe rời đi.

An Bích Hà gấp gáp chạy hai bước đuổi theo xe, trơ mắt nhìn Hoắc Tùng Quân lái xe rời đi, trong lòng tất cả đều là hoảng hốt.

Cô ta hiểu rất rõ tính tình Hoắc Tùng Quân, anh là một người cao ngạo, bị cô ta đùa bỡn nhiều năm như vậy, lừa dối nhiều năm như vậy, chân tướng được khui ra, nhất định sẽ vô cùng tức giận.

Dưới sự tức giận này, Hoắc Tùng Quân sẽ làm ra cái gì?

An Bích Hà không dám tưởng tượng, vội vàng đi xe trở về nhà họ An,– cô ta phải đem chuyện này nói cho bố, chuẩn bị sớm một chút.

Trong long Hoắc Tùng Quân là đang kìm nén tức giận,  anh vẫn cứ lái xe không mục đích, không biết phải đi nơi nào, chờ lúc lấy lại tinh thần, phát hiện mình đã đến dưới lầu nhà của Bạch Hoài An.

Anh dựa vào trên xe,  ngửa đầu nhìn cửa sổ tầng nhà Bạch Hoài An đích cửa sổ, bên trong đèn đã tắt.

Chắc là cô đã ngủ rồi.

Hoắc Tùng Quân cúi đầu thở dài, lúc này, anh rất muốn thấy cô,  nhưng mà ngày mai Hoài An còn phải đi làm, anh lại sợ cô mệt mỏi, không dám đi lên quấy rầy.

Cứ như vậy đứng ở dưới lầu, an tĩnh nhìn cửa sổ Bạch Hoài An, nhìn rất lâu.

Bạch Hoài An mơ màng đứng dậy, cảm giác khô miệng khô lưỡi, đi đến phòng khách uống nước, uống hai hớp, nhìn thấy lúc mình ngủ, rèm cửa sổ còn chưa có kéo lại, đứng dậy chuẩn bị đem rèm cửa sổ kéo lên.

Tùy ý liếc mắt một cái xuống dưới lầu.

Dưới ánh đèn đường, một chiếc xe nhìn hết sức quen mắt đang đậu ở chỗ đó,  một bóng dáng người đàn ông càng nhìn quen mắt đang dựa vào trên xe nhìn cửa sổ nhà mình.

Bạch Hoài An sửng sốt rất lâu, mới phát hiện người này là Hoắc Tùng Quân.

Hơn nửa đêm, anh tới nơi này làm gì, còn đứng ở dưới lầu, không gọi điện thoại cho cô, cũng không có lên lầu tìm cô.

Phòng mình không mở đèn, anh hẳn là sẽ không nhìn thấy bóng người, nhưng ánh mắt kia lại thật giống như đang nhìn chăm chú cô vậy.

Bạch Hoài An không tự chủ mà khóe miệng nở nụ cười, tìm được áo khoác khoác lên người, lặng lẽ mở cửa đi xuống lầu.

Hoắc Tùng Quân không biết mình đứng bao lâu, nhìn thời gian cũng không còn sớm, đang chuẩn bị lái xe rời đi, lúc này, đột nhiên nghe được trong hành lang, truyền tới âm thanh tiếng dép cộp cộp.

Ngẩng đầu nhìn về cửa cầu thang, đột nhiên nhìn thấy một người phụ nữ chạy chậm vọt tới về phía anh.

Dưới ánh trăng, ngũ quan cô xinh đẹp, da thịt trắng noãn trong suốt, trong nụ cười cũng lộ ra ngọt ngào, giòn giả kêu một câu: “Hoắc Tùng Quân.”

Cả người giống như một ngọn pháo nhỏ, vọt vào trong ngực mình.– Hoắc Tùng Quân theo bản năng tiếp lấy cô, đem cả người cô cũng kéo vào trong ngực mình.

Cảm giác trên người cô gái này có chút lạnh,  mở áo khoác mình ra, đem cô bao bạo lại: “Đã trễ thế này, làm sao đột nhiên em lại chạy ra ngoài?”

Thanh âm anh trầm ấm, nhìn đỉnh đầu cô,  không nhịn được hôn nhẹ trên trán cô một cái.

“Mới vừa thức dậy uống nước, thấy anh đang đứng ở dưới lầu, cho nên em liền chạy xuống.”

Bạch Hoài An ôm eo của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong ngực anh dụi dụi một cái, thanh âm lộ ra vui vẻ:– “Anh muốn gặp em thì tại sao không lên lầu tìm em? Bên ngoài trời còn đang lạnh đấy.”

Lời nói của cô tràn đầy ân cần, làm cho lòng của Hoắc Tùng Quân lập tức ấm áp hẳn lên.

Anh đem người trong ngực mình ôm càng chặt hơn, ở trên tóc cô dụi dụi một cái: “Anh cho là em đã ngủ rồi, sợ quấy rầy em thôi”

Hai người lẳng lặng ôm một hồi lâu, mới từ từ tách ra.

Hoắc Tùng Quân cúi đầu nhìn cô, trong mắt mang nét cưng chiều: “Anh mới vừa tìm An Bích Hà để hỏi chuyện xảy ra năm đó, cô ta đã thừa nhận, ngày mai cô ta liền đem chân tướng chuyện này tuyên bố ra bên ngoài, hơn nữa công khai tìm ân nhân đã cứu mạng anh năm đó.”

“Làm sao cô ta có thể dễ dàng thừa nhận chuyện đó như vậy chứ?” Bạch Hoài An thần sắc không hiểu.

Theo sự hiểu biết của cô đối với An Bích Hà, cô ta nhất định sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy, dù sao đối với công lao cứu mạng Hoắc Tùng Quân, đối với An Bích Hà mà nói, cùng giống như một kim bài miễn tử vậy.

Nói tới đây, ánh mắt của Hoắc Tùng Quân lạnh đi một chút, mang một cổ chán ghét: “Dùng chút ít khảo sát, kết quả cô ta liền lộ tẩy, anh uy hiếp cô ta, cô ta liền nói ra.”

“Như vậy à”

Bạch Hoài An đang chuẩn bị nói chuyện, đột nhiên trong lúc vô tình thấy vết thương trên mu bàn tay của anh, kinh ngạc hộ một tiếng: “Tay anh bị làm sao thế này?”

Cô cẩn thận nâng tay của Hoắc Tùng Quân lên, cái tay này khớp xương rõ ràng, trắng nõn đẹp đẽ, giống như là ngọc được mài rồi vậy, nhưng trên mu bàn tay lại có mấy vết thương hết sức nổi bật .

Đều không phải là rất lớn, nhưng rất nghiêm trọng, sưng đỏ, trầy da.

Hoắc Tùng Quân bị cô cầm tay như vậy, lúc này anh mới nhớ trên tay mình có vết thương, đây là vừa rồi An Bích Hà vì muốn thoát khỏi anh, cô ta liền dùng giày cao gót đạp.

Gót giày rất nhỏ, cơ hồ đều muốn ghim vào trong tay anh.

“Không có sao, một chút vết thương ngoài da thôi” Hoắc Tùng Quân muốn rút tay về, anh không muốn để cho cô lo lắng.

Bạch Hoài An trừng anh một cái: “Làm sao có thể coi như là vết thương nhẹ được, cũng sưng đỏ cả lên rồi. Nếu anh không chú ý, đến lúc đó nghiêm trọng hơn thì làm thế nào.”

Hoắc Tùng Quân bị cô trừng một cái như vậy, cũng không dám vùng vẫy, sờ lỗ mũi một cái: “Chờ một lúc nữa trở về anh sẽ xử lý.”

“Cùng em lên lầu, trong nhà em có thuốc.”

Hoắc Tùng Quân dựng một chút, do dự nói: “Bạn cùng phòng của em ở nhà, buổi tối anh ngủ lại có vẻ không tốt lắm đâu.”

Lời này vừa ra, Bạch Hoài An vẻ mặt tràn đầy nỗi không biết làm sao: “Em nói để cho anh ngủ lại lúc nào hả? Chẳng qua là giúp anh xử lý vết thương mà thôi. Còn muốn ngủ lại, anh mơ đẹp quá rồi đấy”

Hoắc Tùng Quân cũng không tức giận, ngoan ngoãn bị cô kéo lên lầu.

Thời điểm mở cửa, thanh âm của Bạch Hoài An hạ thấp nhắc nhở anh: “Nguyệt Nguyệt đang ngủ, anh nhẹ một chút, chớ quấy rầy làm cô ấy tỉnh.”

“Anh biết rồi.” Hoắc Tùng Quân cũng hạ thấp giọng giống cổ, ngoan đến mức không tưởng tượng nổi.

Bạch Hoài An thật yêu thích cái bộ dạng giống như bà nội này của anh, đem anh kéo vào trong phòng mình, lấy hộp thuốc ra.

Tay nhỏ bé nắm bàn tay của anh, trước tiên dùng cồn sát khuẩn cho anh.

Bởi vì trong tay có vết thương, thời điểm Bạch Hoài An đổ rượu cồn ra, sợ anh đau, vừa lau sơ qua, vừa nhẹ nhàng thổi ở vết thương.

Hoắc Tùng Quân động một cái, cô cũng sẽ lo âu mà hỏi một câu: “Có phải rất đau không? Em sẽ nhẹ tay hơn một chút.”

Sau đó động tác kế tiếp sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Vết thương của anh được lau qua bằng rượu cồn, cũng giống là đang cọ xát trong lòng anh vậy, Hoắc Tùng Quân nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Bạch Hoài An, trong lòng tràn đầy cảm giác mềm mại.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement