Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Advertisement

Chương 205: Bị tập kích

Hoắc Tùng Quân nhìn đôi mắt ửng đỏ của Bạch Hoài An anh cảm thấy vô cùng đau lòng, anh vòng tay qua vai cô, dìu cô rời đi.

Bà cụ Bạch ngẩn người nhìn cử chỉ nhẹ nhàng của Hoắc Tùng Quân dành cho Bạch Hoài An, hành động của Hoắc Tùng Quân rõ ràng là đang chứng tỏ anh không muốn bất kì ai bất kì cái gì làm tổn thương đến người con gái này. Lúc trước bà cụ Bạch nghĩ rằng Hoắc Tùng Quân chẳng qua chỉ là muốn chơi đùa với Bạch Hoài An một thời gian, nhưng xem ra bà cụ đã nhầm, Hoắc Tùng Quân thật sự yêu thương và muốn bảo vệ Bạch Hoài An..

Sau khi hai người rời khỏi phòng, Hoắc Tùng Quân nói với Bạch Hoài An: “Em ra xe đợi anh, anh có chút chuyện muốn gặp viện trưởng”

Bạch Hoài An gật gật đầu, cô thẫn thờ đi về phía chiếc xe, bây giờ tâm trạng cô thật sự rối bời, vì vậy cô cần chút không gian để bản thân có thể bình tĩnh lại.

Viện trưởng nhìn Bạch Hoài An đã rời khỏi nhưng Hoắc Tùng Quân vẫn còn đứng đó, điều này làm bà ta cảm thấy vô cùng căng thẳng, bà ta bước lên phía trước: “Cậu đây còn có chuyện gì sao?”

“Cái này bà hãy cầm lấy, tôi thấy cơ sở vật chất ở đây đều đã cũ rồi, bà hãy dùng số tiền này để sửa chữa lại đi. Dù sao ở đây cũng toàn là người già, cần phải đảm bảo cho họ một cuộc sống đầy đủ và an toàn. Sau này, Hoắc Kỳ sẽ là nhà tài trợ chính cho viện dưỡng lão, nếu xảy ra chuyện gì bà cứ liên hệ với chúng tôi.”

Lúc nãy ở trong viện dưỡng lão Hoắc Tùng Quân phát hiện nơi đây không hề được lắp đặt hệ thống phòng cháy chữa cháy, cũng không có các thiết bị thiết yếu trong cuộc sống hằng ngày.

Những người lớn tuổi thường rất đãng trí vì vậy rất dễ xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn. Hơn nữa ở trong sân lại thường xuyên tập trung những vật liệu dễ gây cháy nổ, vì vậy khả năng gây ra tai nạn là rất cao.

“Cô gái đi cùng cậu cũng vừa đưa tôi tiền rồi, cái này.” Viện trưởng khó xử nói.

Hoắc Tùng Quân hơi ngạc nhiên nhưng anh lập tức cười nói: “Bà cứ cầm lấy đi, đó là tấm lòng của cô ấy, còn đây là tấm lòng của tôi.”

Nói xong anh xoay người rời khỏi đó.

Viện trưởng cầm lấy tờ chi phiếu những ánh mắt không hề rời khỏi bóng lưng của người đàn ông phía trước, mãi đến lúc một ông lão tiến đến hỏi chuyện bà mới cúi đầu nhìn tấm chi phiếu trên tay.

Vừa nhìn thấy số tiền được ghi trên tấm chi phiếu nét mặt của viện trưởng không giấu được sự sửng sốt.

Ba tỷ.

Người kia vừa đưa cho bà tấm chi phiếu ba tỷ.

Bà ta cảm thấy vô cùng vui mừng, ánh mắt tràn ngập sự hạnh phúc. Viện dưỡng lão này vốn dĩ là nơi dành cho những người lớn tuổi không có con cái chăm sóc, không nhà không cửa, vì vậy chưa bao giờ được nhận trợ cấp từ người nhà của họ.

Viện dưỡng lão là do viện trưởng dùng số tiền tích góp mấy năm trời của bản thân để mở ra, nhưng vì không nhận được sự trợ cấp nên số tiền hiện tại để lo chi phí sinh hoạt cho người già ở đây không còn lại bao nhiêu. Vì chuyện tiền bạc mà mấy ngày gần đây bà ta cảm thấy vô cùng đau đầu, bà ta đang lo lắng không biết thời gian sắp đến phải dựa vào cái gì để có thể sống tiếp.

Nhưng thật không ngờ rằng lúc này lại bất ngờ xuất hiện người đàn ông kia, không chỉ quyên tặng tấm chi phiếu ba tỷ mà còn đảm bảo rằng mỗi năm đều sẽ cung cấp viện trợ cho viện dưỡng lão.

Hoắc Tùng Quân ra đến nơi, sau khi bước lên xe thì nhìn thấy Bạch Hoài An đang nhìn mình, đôi mắt của cô sưng đỏ lên vì khóc quá nhiều.

Anh cười rồi đưa tay lau những giọt nước mắt còn vương trên mí mắt của cô, nhẹ nhàng nói: “Anh vừa mới đi có một lúc sao em lại khóc đến mức này rồi?”

“Em không có khóc” Nước mắt cô vẫn còn lưng thông chỉ trục rơi xuống nhưng lại mạnh miệng nói.

Hoắc Tùng Quân bật cười: “Ừm, em không có khóc, là anh nhìn nhầm”

Bạch Hoài An mấp máy môi như muốn nói điều gì đó, một lúc sau cô mới nói: “Lúc nãy, em thấy anh ở cùng viện trưởng, anh muốn trợ cấp cho viện dưỡng lão phải không?”

“Mỗi năm Hoắc Kỳ đều tham gia các hoạt động từ thiện xã hội.” Hoắc Tùng Quân giải thích, sau đó anh xoa đầu cô rồi nói: “Viện trưởng có nói với anh hôm nay em cũng đưa tiền cho bà ấy”

Mặt Bạch Hoài An lập tức đỏ lên, cô vội vàng giải thích: “Em vẫn không có ý định sẽ tha thứ cho bà cụ Bạch, em nghĩ dù sao đi nữa bà cụ cũng là bà của… là mẹ của bố em. Mặc dù trước đây bà cụ đã làm rất nhiều chuyện xấu xa nhưng dù sao bây giờ bà cụ cũng đã lớn tuổi rồi, em chỉ là sợ bà cụ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thôi. Hơn nữa, em làm chuyện này cũng không phải chỉ vì bà cụ Bạch, ở đây có rất nhiều người cao tuổi khác, bọn họ có hoàn cảnh vô cùng đáng thương, vì vậy em muốn giúp bọn họ một chút.”

Nói đến mấy câu cuối, giọng của cô ngày càng nhỏ dần, nhìn cô gái trước mặt đang không ngừng giải thích Hoắc Tùng Quân chỉ biết mỉm cười. Khuôn mặt nhỏ nhắn, mái tóc dài cùng đội mắt trong veo như nước của cô khiến lòng của Hoắc Tùng Quân như tan chảy, anh đưa tay xoa Xoa đầu cô.

Anh cứ thế xoa đến khi mái tóc vốn gọn gàng của cô rối tung lên như ổ qua, lúc này mới hài lòng buông ra.

Bạch Hoài An cảm thấy có chút choáng váng, sau khi anh buông tay cô mới có thể nhìn vào gương chiếu hậu, thấy mái tóc rối xù chẳng ra hình dáng gì của mình liền tức giận trừng mắt nhìn anh.

Hoắc Tùng Quân cười cười sau đó lái xe rời khỏi viện dưỡng lão.

“Anh đưa em về nhà bố mẹ em”

Lúc này, bà cụ Bạch có nói đồ của Bạch Quang Nhật đều được giữ ở trên gác xép của nhà bố mẹ cô. Có lẽ bây giờ cô rất muốn đến đó xem di vật của bố mẹ cô để lại.

Bạch Hoài An gật đầu, cô lại rơi vào trầm tư.

Hoắc Tùng Quân sợ cô lại suy nghĩ gì bậy bạ, vì vậy vừa lái xe vừa cùng cô nói chuyện: “Hoắc Kỳ đã chuẩn bị mọi thứ để đối phó với An Thị rồi, mấy ngày tới sẽ bắt đầu ra tay”

“Còn Ngô Thị thì sao?” Bạch Hoài An nhìn Hoắc Tùng Quân nói: “Em nghe Trần Thanh Minh nói thời gian gần đây Ngô Thành Nam và An Bích Hà luôn đi cùng nhau, anh nghĩ bọn họ có phải đang muốn kết thống gia với nhau không?”

Bạch Hoài An nói xong, Hoắc Tùng Quân bật cười: “Kết hôn? Ngô Thành Nam sẽ không bao giờ cưới An Bích Hà.”

Mặc dù anh và Ngô Thành Nam không qua lại thân thiết với nhau nhưng dù sao anh và anh ta cũng đã quen biết rất nhiều năm, lại biết rất rõ hoàn cảnh gia đình đối phương vì thế anh cũng khá hiểu con người của Ngô Thành Nam: “Ngô Thành Nam không phải từ nhỏ đã được sống trong nhà họ Ngô. Sau khi bố mẹ anh ta mất, anh ta đem bức thư của bố mẹ để lại tìm đến nhà họ Ngô, lúc đó anh ta đã mười tuổi, một đứa trẻ mười tuổi nói gì thì nói cũng đã hình thành nên tính cách riêng của nó rồi.”

Không biết cuộc sống trước kia của anh ta như thế nào, cũng có thể lúc sống cùng bố mẹ không được dạy dỗ tốt nên từ nhỏ đã sớm hình thành nên lối sống ích kỷ, là loại người tiểu nhân ăn miếng trả miếng, trong mọi mối quan hệ anh ta luôn tính toán thiệt hơn, cân nhắc nặng nhẹ để bản thân không phải thua thiệt.

Nếu không anh ta cũng không chỉ vì mấy cái lợi ích cỏn con mà qua lại với An Bích Hà.

Mặc dù suy nghĩ của anh ta vô cùng nông cạn nhưng dã tâm lại rất lớn, vì vậy anh ta sẽ không bao giờ kết hôn với An Bích Hà. Người kết hôn với anh ta phải là một cô gái có địa vị trong xã hội, gia cảnh giàu có quyền lực, có như thế sự nghiệp của anh ta mới ngày càng phát triển.

Hơn nữa An Bích Hà lại không có khả năng sinh con vì thế ông cụ Ngô tuyệt đối sẽ không đồng ý để cô ta gả vào nhà họ Ngô. Ngô Thành Nam thì chắc chắn sẽ không dám làm gì trái ý ông cụ vì bây giờ quyền lực của anh ta vẫn chưa đủ mạnh, anh ta vẫn phải nhìn vào sắc mặt ông cụ Ngô để quyết định mọi chuyện.

Nghe Hoắc Tùng Quân phân tích, Bạch Hoài An suy nghĩ điều gì đó rồi gật đầu: “Ngô Thành Nam đúng là một tên cặn bã, lúc trước em cứ nghĩ anh ta chỉ dùng mấy cái thủ đoạn dơ bẩn đó trong công việc làm ăn. Thật không ngờ chuyện tình cảm cũng bị anh ta đem ra đùa bỡn, tính toán thâm độc đến như vậy.”

“Những chuyện em không biết còn nhiều lắm, tên Ngô Thành Nam đó vô cùng độc ác.”

Nói đến đây, đột nhiên khuôn mặt của Hoắc Tùng Quân biến sắc, anh nhanh như chớp ấn đầu của Bạch Hoài An xuống phía dưới xe.

Hành động vừa rồi của Hoắc Tùng Quân khiến cả người của Bạch Hoài An choáng váng, cô đang muốn ngẩng đầu lên hỏi đã xảy ra chuyện gì thì ở phía sau xe truyền đến một loạt tiếng súng vô cùng dữ dội, cô còn cảm nhận được những viên đạn ấy đang bay vùn vụt trên đầu cô, toàn bộ các lớp kính của chiếc xe đã bị bắn cho vỡ tan tành.

Nếu như lúc nãy Hoắc Tùng Quân không kịp thời ẩn đầu cô xuống thì có lẽ đầu cô đã phải ăn một viên kẹo đồng” rồi.

Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh của Bạch Hoài An không ngừng chảy xuống.

“Cúi người xuống, không được ngẩng đầu lên” Hoắc Tùng Quân nói, lúc này có người anh toát ra một khí lạnh chết người, anh nắm chặt vô lăng, đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao thẳng về phía trước.

Bạch Hoài An cố gắng cúi người thật thấp, không dám ngẩng đầu lên.

Cô biết bản thân không thể giúp gì được cho Hoắc Tùng Quân, vì vậy cách tốt nhất bây giờ là phải tự lo cho bản thân tránh làm cho anh bị phân tâm, có như thế mới giảm thiểu được rắc rối.

Cũng may lúc nãy khi lên xe cô đã thắt dây an toàn, nếu không với tốc độ này thì chắc chắn cả người cô đã lao về phía trước.

Hoắc Tùng Quân lái xe với tốc độ nhanh nhất, chiếc xe phóng như điện trên đường, vì kính.

chắn gió đã bị bắn vỡ nên cô cảm nhận được gió từ bên ngoài không ngừng thổi vào trong xe, vô cùng lạnh.

Phía sau còn có tiếng súng, bọn người kia liên tục nổ súng về phía bọn họ.

Bởi vì viện dưỡng lão nằm ở ngoại ô thành phố nên giao thông ở đây rất vắng vẻ, hơn nữa đoạn đường gần đây cũng không có bất kì chốt giám sát nào. Chính vì lý do này mà bọn người kia mới có thể to gan đến như vậy.

Bạch Hoài An tính tới tính lui, cô đang suy nghĩ bọn người này rốt cuộc là do ai phái tới thì đột nhiên nghe thấy tiếng của Hoắc Tùng Quân.

“Hoài An, phía trước và phía sau đều có xe của bọn chúng, em bám chắc vào, bây giờ anh sẽ cho xe lao xuống sườn núi.”

Nghe xong, Bạch Hoài An giật mình, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tâm trạng vô cùng căng thẳng, cô bám chặt vào ghế ngồi.

Tuy cả hai đang ở trong tình huống vô cùng nguy hiểm nhưng Hoắc Tùng Quân vẫn mỉm cười nhìn Bạch Hoài An , anh nhẹ giọng an ủi cô, điều này khiến tâm trạng của Bạch Hoài An bớt căng thẳng đi phần nào.

Bạch Hoài An vừa mới ổn định được cảm xúc thì bất ngờ một chiếc xe đã vượt lên bên cạnh xe của hai người, giây sau một bên xe của họ bị tông mạnh, xe bị mất kiểm soát, lao thẳng xuống sườn núi.

Giây phút mà xe lao xuống sườn núi, cô cảm nhận được một vòng tay vô cùng rắn chắc, quen thuộc ôm chặt lấy cô, ngay lập tức cả người cô đã nằm gọn trong lòng anh..

Hoắc Tùng Quân dùng lực rất mạnh ôm lấy cô, khuôn mặt cô áp vào lồng ngực anh, vì có sự che chở của anh mà cô không hề nhìn thấy khung cảnh đáng sợ xung quanh, lúc này cô chỉ còn nghe được nhịp tim của anh, trên đầu cô vang lên giọng nói của anh.

“Hoài An, đừng sợ”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement