Thịnh tiểu thư mang thai rồi?
Hơn nữa nhìn dáng vẻ khẩn trương của Đường Nguyên Minh thì chẳng lẽ đứa nhỏ là con của anh?
Đáy mắt Phùng Việt lướt qua một tia khác thường, lập tức lạnh lẽo nói với Đường Nguyên Minh: “Không cần Đường thiếu nhọc lòng, chúng tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Thịnh tiểu thư."
Nói xong, anh ta đỡ Thịnh Hoàn Hoàn lên máy bay.
Phùng Việt quay người lại nhìn về phía Đường Nguyên Minh, lúc này Đường Thắng Văn nói: “Sao vậy, còn muốn tôi cho các người một câu trả lời sao?"
Phùng Việt cười nói: “Không dám, chỉ là Boss của chúng tôi có mấy câu bảo tôi gửi cho ngài, năm mạng người ở nhà máy bỏ hoang là do công tử giết, nếu chuyện này bị điều tra đến cùng thì sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến Đường gia."
Sắc mặt Đường Thắng Văn trầm xuống: “Cậu ta đang uy hiếp tôi?"
Phùng Việt cười nói: “Không dám, ý của Boss chúng tôi là muốn Đường thiếu rời khỏi Hải Thành, không thì chuyện này không kết thúc được."
Nói xong, Phùng Việt mặc kệ sắc mặt Đường Thắng Văn khó coi đến mức nào mà khom người mỉm cười và nói: “Tôi đã gửi lời xong, phải xem ngài suy nghĩ thế nào, cáo từ."
Ba chiếc máy bay trực thăng rời đi theo Phùng Việt.
Lúc này Đường Thắng Văn sải bước đi đến trước mặt Đường Nguyên Minh, giơ tay tát vào mặt anh một cái rồi chỉ vào mũi anh mắng to: “Xem chuyện tốt mày làm kìa, mặt mũi cha mày bị mày làm mất sạch rồi."
Ông ấy quay người rút một cây gậy từ tay người đàn ông phía sau rồi hung hăng đánh vào sau gối của Đường Nguyên Minh.
Hai chân Đường Nguyên Minh mềm nhũn, lập tức quỳ xuống đất.
Đường Thắng Văn vẫn chưa hết giận, lại đập mạnh mấy gậy vào lưng Đường Nguyên Minh: “Suốt ngày chỉ biết làm trái, đối nghịch với tao, Hải Thành có thiếu phụ nữ không mà mày cứ ngoan cố coi trọng Thịnh Hoàn Hoàn, đời này của mày bị hủy trên tay người phụ nữ này rồi."
Đường Nguyên Minh yên lặng chịu đựng đau đớn trên lưng, đáy mắt lại hiện đầy hận thù mãnh liệt.
Đường Thắng Văn cứ đánh hết gậy này đến gậy khác lên người Đường Nguyên Minh, làm thế nào cũng không giải được lửa giận trong lòng: “Mười năm, tận mười năm, ngay vào thời khắc sống còn, sắp có được tất cả mà mày lại đi từ chức với tao."
Đường Nguyên Minh nắm chặt nắm đấm, khi Đường Thắng Văn đánh gậy cuối cùng xuống thì anh đã đưa tay nắm lấy cây gậy rồi lạnh lùng oán hận nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.
"Năm đó ông đã hứa với tôi chỉ cần tôi vào quân đội thì sẽ đồng ý cho tôi cưới Thịnh Hoàn Hoàn. Thịnh gia xảy ra chuyện, vì sao ông không chịu ra tay?"
"Tôi đi ra từ quân đội, ông lại điều tôi đi chấp hành nhiệm vụ quan trọng, trơ mắt nhìn Thịnh Hoàn Hoàn gả cho Lăng Tiêu, ông trả lời tôi như thế nào?"
Đường Nguyên Minh đột nhiên kéo lấy cây gậy rồi đập mạnh xuống đất.
Đường Thắng Văn lui về phía sau mấy bước, nhìn thấy Đường Nguyên Minh đứng thẳng lưng trước mặt mình rồi nói: “Vì vinh dự mà ông có thể bán luôn cả con mình."
Ánh mắt của Đường Thắng Văn rất sắc bén, mang theo sự cứng rắn của người bề trên, không có chút yêu thương nào của một người cha: “Bán? Đây là mày tự tìm, mày không phải không biết nhiệm vụ lần đó quan trọng với chúng ta như thế nào, mày trốn đi giữa chừng đã tạo thành thương vong lớn đến mức nào?"
"Mười năm qua mày tham dự bao nhiêu chuyện, mày nghĩ tụi mày muốn rời đi là rời đi được sao? Tao cho mày biết, mày và chiến hữu của mày không có lựa chọn khác, một tiếp tục, hai là chết, không có giải ngũ, chỉ có đào ngũ."
Đường Nguyên Minh cười lạnh: “Vậy coi như tôi đào ngũ đi, các người tiếp tục vinh quang của các người, tôi không hầu nữa."
Đường Nguyên Minh quay người leo lên máy bay trực thăng.
Đường Thắng Văn giận dữ: “Thằng vô dụng mày đứng lại cho tao, vì một người đàn bà mà từ bỏ cố gắng mười năm, tao dạy bảo mày như thế sao?"
Đường Nguyên Minh nở nụ cười cực kỳ bi thương: “Cha, đây chỉ là thứ ông muốn, mà xưa nay ông không biết tôi muốn cái gì. Nếu ông còn nhớ chút tình nghĩa cha con giữa chúng ta thì bỏ qua cho những quân nhân dùng sinh mệnh để giành lấy quân công cho các người ở tiền tuyến đi."
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |