Thịnh Hoàn Hoàn đi rồi, Trần Do Mỹ run run rẩy rẩy nhìn Cố Nam Thành, trên gương mặt nhỏ chỉ bằng bàn tay tràn ngập áy náy: “Anh Nam Thành, làm sao bây giờ, đều là em không tốt, là em liên luy anh, em là tội nhân…”
Trần Do Mỹ rưng rưng nước mắt, nâng tay lên hung hăng vả vào mặt mình.
Cái bạt tai này đặc biệt vang dội, Cố Nam Thành nghe thôi đã thấy đau lòng, gã bước nhanh tới, ôm chặt lấy Trần Do Mỹ đang lung lay sắp đổ: “Đừng như vậy Tiểu Mỹ, em không có sai, người sai là anh.”
Trần Do Mỹ đẩy Cố Nam Thành ra, nhu nhược đáng thương mà khóc: “Không, đều do em, anh Nam Thành, anh mau trở về đi, trở về giải thích với chị Nam Tầm, hứa với chị ấy sau này không ngó ngàng đến em nữa, chị ấy nhất định sẽ tha thứ cho anh”
Nhìn Trần Do Mỹ khóc như hoa lê dính hạt mưa, sao Cố Nam Thành lại nhãn tâm làm vậy được?
Trần Do Mỹ tự trách: “Sao em lại làm ra chuyện này, biết anh đã kết hôn, biết anh và chị Nam Tâm đã có con, sao em có thể làm ra chuyện này, anh Nam Thành, em là tội nhân.”
Cố Nam Thành lại ôm lấy Trần Do Mỹ: “Đừng nói nữa, một cây làm chẳng nên non, là anh tự nguyện, không có ai ép anh. Tiểu Mỹ em đừng lo, ở lại đây dưỡng thương cho tốt, chuyện khác giao cho anh tới xử lý.”
Trần Do Mỹ lắc đầu: “Không, em không thể ở lại đây, em muốn dọn về nhà, anh Nam Thành, anh đi đi, về sau đừng quan tâm đến em nữa, trở về xin chị Nam Tầm tha thứ cho anh, sống hạnh phúc với chị ấy, còn em… Anh hãy quên em đi!”
“Em có thể đi nơi nào? Đi tìm người anh không nên thân và người mẹ chỉ biết có tiền của em, sao. anh yên tâm giao em cho họ được?” Cố Nam Thành thực giận dữ: “Còn nữa, anh không trở về xin Nam Tâm tha thứ, cô ta muốn sống tiếp thì sống, không muốn thì thôi.”
Trần Do Mỹ nghe xong thì bất lực khóc thút thít: “Nhưng nếu em tiếp tục ỷ lại vào anh thì sẽ thành tội nhân chen chân vào cuộc hôn nhân của anh, em không muốn như vậy.”
Nếu Thịnh Hoàn Hoàn ở chỗ này, nghe thấy Trần Do Mỹ nói thế thì sẽ nhổ nước bọt vào mặt cô ta, làm kỹ nữ mà còn muốn lập bàn thờ trinh tiết, nếu không muốn như vậy thì còn ở bên Cố Nam Thành làm gì?
Chỉ tiếc Cố Nam Thành lại không nhìn thấu được đóa bạch liên này.
Gã nói: “ đã tồn tại vấn cho dù hôn nhân tan vỡ cũng không liên quan đến em, đừng tự trách nữa Tiểu Mỹ” Cố Nam Thành ôm chặt lấy cô gái nhu nhược đáng thương không buông tay: “Nếu anh là người đàn ông đầu tiên của em thì sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, trong khoảng thời gian này phải để em chịu thiệt trước, chờ anh xử lý xong mọi chuyện thì chắc chắn sẽ để em quang minh chính đại đứng bên cạnh anh.”
Cuộc hôn nhân của anh và Nam Tâm
Trần Do Mỹ nhìn gã bằng ánh mắt phức tạp: “Em… Thật sự có thể chứ?”
Cố Nam Thành gật đầu: “Đương nhiên, trừ phi em không muốn.”
Trần Do Mỹ liên tục lắc đầu: “Không, em muốn, nhưng chị Nam Tâm…"
Cố Nam Thành vô tình nói: “Mặc kệ cô ta, em đã quên cô ta đối xử với mình thế nào à? Người đáng thương nhất định có chỗ đáng giận, Nam Tâm ỷ anh yêu cô ta mà kiêu ngạo ương bướng nhiều năm như thế, anh đã sớm chịu đựng đủ rồi.”
Nam Tầm và Trần Do Mỹ hoàn toàn là hai dạng tính cách, một người cứng rắn độc lập, một người nhu nhược ngoan ngoãn, Cố Nam Thành cảm thấy Trần Do Mỹ càng giống phụ nữ, càng biết săn sóc gã quan tâm gã, coi gã là trung tâm.
Trần Do Mỹ vẫn lộ ra vẻ mặt rối rắm: “Nhưng Hoan Hoan là vô tội.”
Cố Nam Thành nghĩ đến đứa con gái xinh đẹp đáng yêu kia thì mặt hơi trầm xuống: “Hoan Hoan là con gái anh, anh nhất định sẽ không để nó chịu khổ, Nam Tầm theo anh nhiều năm như thế, anh cũng sẽ không bạc đãi cô ta, yên tâm đi Tiểu Mỹ, anh sẽ xử lý tốt những việc này, chờ anh…"
Cố gia
Ba ngày này Nam Tâm ăn không vô ngủ không được, thân thể đã không chịu nổi mà sinh bệnh, lúc này cô ấy đang phát sốt, cổ họng khàn khàn, môi khô nứt bong da, dưới mắt thâm quầng, cả người rất tiều tụy, cứ như già đi mấy tuổi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |