Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng - Nam Thư

Advertisement

Hơn nữa bầu không khí này không hiểu sao lại làm Lăng Tiêu không thích.  

             Trước kia hắn không có cảm giác này khi ở bên Thịnh Hoàn Hoàn, khi đó bọn họ cũng từ xa lạ đến quen thuộc, cô còn có chút khôn lỏi, đặc biệt biết nịnh nọt, lại không làm người ta chán ghét nổi.  

             “Em ăn no rồi.” Lâm Chi Vũ buông cái muỗng xuống rồi tao nhã lau môi.  

             Lăng Tiêu nhìn cô ta rồi lạnh nhạt nói: “Vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút đi!”  

             Lâm Chi Vũ cứng lại rồi ngơ ngác ngước nhìn Lăng Tiêu, chỉ thấy trong mắt hắn đầy sự tỉnh táo không có chút tạp niệm nào, vài giây sau cô ta mới mở miệng: “Được thôi, chúc ngủ ngon.”  

             Vừa rồi là cô ta hiểu sai ý sao?  

             Lâm Chi Vũ đi rồi, Lăng Tiêu bảo người dọn dẹp chén. Rất nhanh trong phòng đã khôi phục yên lặng, tầm mắt hắn dừng lại trên sô pha - Nơi mà Lâm Chi Vũ vừa ngồi xuống.  

             Trước kia Thịnh Hoàn Hoàn cũng thích ngồi ở đó đọc sách.  

             Cô đã dọn đi một thời gian, bọn họ ly hôn cũng được một tuần rồi mà hắn lại cảm giác như mới xảy ra vào ngày hôm qua.  

             Hơi thở của cô vẫn vấn vươn trong ngôi nhà này không xoá đi được.  

             Đặc biệt là phòng ngủ, đâu đâu cũng có bóng dáng của cô, nhắm mắt lại cứ như cô còn nằm bên cạnh hắn, nhưng khi duỗi tay lại không với tới được.  

             Đêm nay Diệp Sâm đã gửi một tấm hình vào group chat, là dáng vẻ ngủ say của cô bé Cố Hoan, trông rất đáng yêu.  

             “Con gái tôi đáng yêu lắm đúng không?” Giọng  điệu của Diệp Sâm có vẻ kiêu ngạo nói không nên lời.  

             Đường Dật lập tức đáp lại: “Chờ con bé trưởng thành thì để nó đính hôn với Thiên Vũ, làm Cố Nam Thành kia tức chết, ha ha ha...”  

             Lăng Tiêu rất tinh tế mà hỏi: “Ở nhà anh à?”  

             Diệp Sâm: “Vẫn là anh tinh mắt, tôi và Nam Tầm ở chung.”  

             Đường Dật: “Ở chung hay là chung giường?”  

             Có lẽ do vấn đề này quá sắc bén nên trực tiếp bị làm lơ.  

             Diệp Sâm @ Lăng Tiêu: “Ngày mai là tiệc mừng thọ của Đường Thắng Võ, Thịnh Hoàn Hoàn sẽ đi.”  

             Đường Dật @ Lăng Tiêu: “Lăng gia, tôi cũng nhận được thiệp mời, nếu anh đi thì tôi cũng đi.”  

             Lăng Tiêu lạnh lẽo đáp lại hai chữ: “Không đi.”  

             Diệp Sâm nhướng mày: “Nghe nói đêm nay Đường Nguyên Minh ở lại nhà họ Thịnh ăn cơm, anh ta và Thịnh Hoàn Hoàn là thanh mai trúc mã, nếu anh ta theo đuổi cô ấy thì người của nhà họ Thịnh nhất định sẽ giơ hai tay tán thành, hôm nay là ăn cơm chiều, ngày mai có lẽ sẽ ngủ lại!”  

             Đường Dật quạt gió đốt lửa giúp: “Tiệc mừng thọ ngày mai nhất định không tránh được uống rượu, hình như Thịnh Hoàn Hoàn uống không giỏi lắm!”  

             Diệp Sâm: “Yên tâm, Đường Nguyên Minh sẽ không để cô ấy đi một mình.”  

             Lăng Tiêu: “Hai người nói đủ chưa?”  

             Sắc mặt Lăng Tiêu lạnh lẽo đáng sợ, nếu lúc này Đường Dật và Diệp Sâm ở bên cạnh hắn thì nhất định không dám nói những lời này.  

             Đường Dật out khỏi group rồi nhắn tin riêng với Diệp Sâm: “Anh ấy có đi không?”  

             Diệp Sâm: “Lần trước Thịnh Hoàn Hoàn uống say, Đường Nguyên nhân cơ hội hôn cô ấy mới bị người có dụng ý chụp rồi đăng lên Weibo, Thịnh Hoàn Hoàn còn ở lại chung cư của Đường Nguyên cả đêm.”  

             Đường Dật: “Nhưng Lăng gia nói không đi.”  

             Diệp Sâm: “Anh đã quên hai ngày trước là ai nửa đêm gọi chúng ta ra ngoài uống rượu giải sầu à?”  

             Đường Dật: “Cho nên?”  

             Diệp Sâm: “Ngày mai ăn mặc bảnh bao một chút, chờ xem Lăng gia nhà anh tự vả mặt đi.”  

             Sau khi dừng nhắn tin riêng với Đường Dật, Diệp Sâm lại gửi hai đoạn video cho Lăng Tiêu.  

             Một đoạn là tư thế oai hùng của Thịnh Hoàn Hoàn trên sân thi đấu.  

             Đoạn còn lại là Thịnh Hoàn Hoàn tiếp nhận phỏng vấn của giới truyền thông.  

             Trong video, phóng viên hỏi cô: “Cô và Lăng Tiêu có khả năng tái hôn không?”  

             Thịnh Hoàn Hoàn không chút do dự trả lời: “Tôi và Lăng Tiêu không có khả năng tái hôn.”  

             Gửi xong hai đoạn video này, Diệp Sâm có thể an tâm mà dưỡng thương.  

             Hừm, đầu anh hơi choáng, hình như bị sốt rồi.  

             Phòng của Nam Tầm nằm ngay bên cạnh Diệp Sâm, cô quen giường nên nằm hồi lâu vẫn không ngủ được, bỗng nhiên cách vách kế bên lại truyền đến một tiếng “Đùng”.  

             Nam Tầm lập tức ngồi dậy, nhớ tới Diệp Sâm chảy nhiều máu như thế sẽ khiến choáng váng đầu buồn nôn, nếu vết thương nhiễm trùng còn phát sốt nữa.  

             Nhưng trong nhà của Diệp Sâm có rất nhiều người hầu, cô không cần phải lo lắng.  

             Nhưng qua thật lâu vẫn không nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, nhưng lại có vài tiếng ho sù sụ truyền đến từ căn phòng kế bên.  

             Diệp Sâm bị như vậy mà sao không có người hầu gác đêm?  

             Kỳ thật nghĩ lại Nam Tầm cũng biết tâm tư của Diệp Sâm, nếu không anh sẽ không an bài cho mẹ con họ ở kế bên, nhưng qua thật lâu mà bên ngoài vẫn không có động tĩnh nào làm Nam Tầm sợ anh tự chơi chết mình!  

             Cuối cùng cô vẫn khoác thêm cái áo rồi đi gõ cửa: “Diệp Sâm?”  

             Gõ vài tiếng vẫn không ai đáp lại, Nam Tầm phát hiện cửa không khóa trái nên đẩy cửa đi vào, sau đó phát hiện Diệp Sâm đang nằm dưới sàn nhà.  

             Anh nằm trên sàn nhà, bên cạnh còn có một cái ly và một vũng nước.  

             Nhìn dáng vẻ là khát nước, kết quả là chật vật té xuống giường.  

             “Diệp Sâm.” Đồng tử của Nam Tầm co rụt lại, lập tức đi lên nâng Diệp Sâm dậy, phát hiện người anh nóng rực nên sắc mặt cô lập tức sầm xuống: “Anh sốt rồi.”  

             Diệp Sâm mở mí mắt nặng nề lên nhìn cô rồi suy yếu nói: “Tôi muốn uống nước.”  

             “Được rồi, anh nằm xuống trước đi.”  

             Nam Tầm hoài nghi trọng lượng cả người Diệp Sâm đều đè hết lên cô làm cô dùng hết sức lực mới đỡ anh lên giường được.  

             Diệp Sâm bắt lấy tay cô rồi nói một câu: “Tôi muốn uống nước.”  

             Nam Tầm cố kiềm nén tính khí mà dịu giọng đáp: “Được rồi, anh buông tay đi, tôi đi đổ nước cho anh.”  

             Thân nhiệt của Diệp Sâm rất nóng, anh nhất định phải chích thuốc.  

             Bị sốt không phải trò đùa!  

             Nam Tầm tìm được người hầu gác đêm ở dưới lầu rồi nói tình trạng của Diệp Sâm cho cô ta biết, người hầu vội vàng liên hệ với gia đình bác sĩ.  

             Nam Tầm trở lại phòng Diệp Sâm rồi đổ ly nước cho anh.  

             “Sao em đi lâu như vậy, tôi cứ nghĩ em đi luôn rồi.”  

             Diệp Sâm híp mắt nhìn cô, bởi vì phát sốt thiếu nước nên môi anh trắng bệch tróc da, khuôn mặt tuấn tú thiếu đi cặp mắt kính tơ vàng kia nên có vẻ suy yếu làm người ta rất đau lòng.  

             “Tôi bảo người gọi bác sĩ, anh như vậy phải chích thuốc mới được.”  

             Nam Tầm nhìn dáng vẻ nửa chết nửa sống của Diệp Sâm thì không nói ra nổi lời trách cứ đã tới bên miệng, cô đưa ly tới bên môi anh rồi cẩn thận đúc anh uống.  

             Bác sĩ tới rất nhanh, ông chích thuốc cho Diệp Sâm rồi dặn dò vài điều, sau khi quản gia tiễn ông rời đi.  

             Mà Nam Tầm lại bực bội ngồi ở mép giường, bàn tay to lớn đó nắm chặt lấy cổ tay cô, cô có làm cách nào cũng không rút ra được: “Diệp Sâm, anh buông ra, tôi không đi được chưa?”  

             Diệp Sâm không chịu buông, sau đó anh đột nhiên kéo mạnh Nam Tầm lên giường, bàn tay bá đạo ôm lấy eo cô.  

             “Buông ra.” Nam Tầm giãy giụa, bên tai liền truyền đến một tiếng kêu rên cố nén do vết thương của Diệp Sâm bị đụng vào: “Đáng đời.”  

             Diệp Sâm vẫn ôm chặt cô không buông, giọng nói khàn khàn mang theo sự dịu dàng và đáng thương: “Đừng nhúc nhích, để tôi ôm một lát, chỉ một lát được không?”  

             Nam Tầm cứng đờ mà nhìn bình thuốc treo một bên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngày nào đó anh sẽ tự chơi chết bản thân.”  

             Diệp Sâm khẽ cười: “Chết tôi cũng muốn kéo em theo. Ngoan, đừng nhúc nhích, tôi mệt mỏi quá, để tôi ôm ngủ một lát, về sau em nói cái gì tôi cũng nghe lời em.”  

             Nam Tầm không trả lời, cũng không giãy giụa nữa.  

             Thôi, sắc trời bên ngoài đã dần trắng rồi, chờ anh ngủ thì cô lại trở về phòng!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement