Lăng lão thái thái lập tức mây tạnh trăng sáng, nhận lấy cái khăn Bạch quản gia đưa tới rồi tao nhã chùi nước mắt trên mặt và nói: “Quyết định như vậy đi, ngày mai cả nhà chúng ta cùng đi xem thi đấu."
Bà tạm ngừng rồi kinh hô lên: “Tiêu Nhi, mặt cháu bị sao vậy?"
Lúc này bà đã hết bị ảnh hậu nhập, vừa rồi chỉ lo biểu diễn nên không phát hiện vết thương trên mặt Lăng Tiêu.
Mọi người nhìn về phía Lăng Tiêu, chỉ thấy hắn dùng đầu lưỡi chạm chạm khóe miệng hơi sưng, lạnh lùng trả lời một câu: “Không có gì."
Gương mặt đầy nếp nhăn của Lăng lão thái thái nhăn nhúm lại: “Cháu đánh nhau với người ta?"
Lăng Tiêu nói: “Không có."
Không có?
Ai mà tin?
Vết thương trên mặt hắn rõ ràng là bị người khác cho ăn một đấm.
Người già thích suy nghĩ lung tung, gần đây lại là thời buổi rối loạn nên sắc mặt lão thái thái càng nặng nề hơn: “Tiêu Nhi, có phải cháu đắc tội với người ta hay không?"
Lăng Tiêu khó được mà tốt tính giải thích: “Chút việc riêng thôi, không nghiêm trọng như vậy."
Lăng lão thái thái nghe xong cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Bà biết cho dù Lăng Tiêu thật sự gặp chuyện gì thì hắn cũng không nói với mình, bởi vì sợ bà sẽ lo lắng.
Thấy bầu không khí quá nặng nề, Bạch quản gia vội vàng bảo người hầu mang thức ăn lên.
Trong bữa ăn lão thái thái hỏi khi nào Tích Nhi phẫu thuật thẩm mỹ, hai người trò chuyện, Bạch quản gia đứng bên cạnh ngẫu nhiên đáp lời, bầu không khí cũng không tệ lắm.
Sau bữa ăn Lăng lão thái thái nhìn Lăng Tiêu và hỏi: “Cháu định khi nào đón Hoàn Hoàn trở về?"
Lăng Tiêu khựng lại, trả lời lạnh băng: “Không có ý định đó."
Nói xong, hắn lập tức đứng dậy đi đến công ty.
Lăng lão thái thái nghi ngờ nhìn về phía Bạch quản gia: “Không có ý định đó là ý gì?"
Bạch quản gia cũng không hiểu ra sao, thế là cân nhắc rồi nói: “Tôi đoán thiếu gia không xuống nước được, dù sao ban đầu cũng do ngài ấy đuổi người ta đi."
Lăng lão thái thái nghe xong thì thở dài bất đắc dĩ: “Chủ yếu là xem nó có muốn hay không. Nếu nó thích thật thì sẽ không từ thủ đoạn trói người ta về, nếu nó không thích thì chẳng ai ép được nó."
Bạch quản gia gật đầu: “Lão thái thái nói đúng lắm."
Lăng Tiêu vừa đi ra ngoài cửa liền gặp được Lâm Chi Vũ vừa xuống xe, cô ta cười tủm tỉm nhìn hắn: “Không ngại cho em quá giang xe của anh chứ, có mấy câu em muốn nói trực tiếp với anh."
Lăng Tiêu không từ chối, hai người cùng bước lên xe.
Sau khi lên xe Lâm Chi Vũ trực tiếp nói thẳng: “Hôm qua Bạch quản gia có nói vài lời với em, hôm nay em đến là muốn hỏi anh, đó là ý của anh sao?"
Lăng Tiêu càng trực tiếp: “Là ý của tôi."
Trong lòng Lâm Chi Vũ cứng lại, sắc mặt tái nhợt mấy phần, vài giây sau cô ta lại cười cười: “Em biết rồi, chờ em hoàn thành công việc thì sẽ về nước M."
Thấy Lăng Tiêu không nói lời nào, cô ta tạm ngừng rồi nói tiếp: “Em nghe bác trai nói mẹ đẻ của Thiên Vũ cũng ở Hải Thành, em muốn gặp cô ấy một lần, trước khi về nước M em hi vọng giúp Thiên Vũ đi ra khỏi bóng tối."
Lăng Tiêu không cần nghĩ ngợi mà trả lời: “Cô ta chưa chắc sẽ phối hợp với cô."
"Cái này cần anh đứng giữa điều hòa, anh biết là bệnh này kéo dài càng lâu sẽ càng khó chữa mà." Lâm Chi Vũ cố gắng thuyết phục Lăng Tiêu: “Giờ là thời điểm thích hợp, hơn nữa đúng lúc em là người có thể sưởi ấm cho Thiên Vũ, em tin chỉ cần cô ấy chịu phối hợp thì chúng ta nhất định có thể cứu Thiên Vũ thoát khỏi bóng tối lạnh lẽo."
Lăng Tiêu đan chéo hai tay, đầu ngón tay gõ nhẹ lên mu bàn tay, trầm mặc một lát mới nói: “Được, tôi tâm sự với cô ta."
Bệnh của Lăng Thiên Vũ luôn là khúc mắc trong lòng Lăng Tiêu, hễ có tia hi vọng nào thì hắn nhất định sẽ thử.
Hơn nữa Lâm Chi Vũ nói không sai, cô ta là người duy nhất sưởi ấm cho Lăng Thiên Vũ khi tuyệt vọng, cô ta là nhân vật mấu chốt trong sự kiện kia, quyết định tính cách của Lăng Thiên Vũ.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |