Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài Full

Advertisement

Đường Lạc Lạc phản ứng lại và nhìn Mặc Thiệu Đình với ánh mắt đầy lo lắng. Lâm phong là nhân vật nổi trội trong đội thể thao của trường, thể chất luôn rất tốt, cô sợ rằng Mặc Thiệu Đình sẽ bị thương khi đứng ra bênh vực cô, nhưng…

Mặc Thiệu Đình chẳng thèm nhìn lấy Lâm Phong một cái, anh nghiêng nhẹ người, nâng chân lên, và đá một cú trực diện khiến Lâm Phong té nằm xuống đất, bàn chân với chiếc giày da được thiết kế đặc biệt của anh đạp thẳng đè lên cổ của Lâm Phong thật mạnh, giọng nói của anh thì vẫn bình thản và từ tốn:

– Mau xin lỗi, mau nói lời xin lỗi cô ấy.

Lâm Phong chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân như vỡ vụn, và phát ra những tiếng kêu rên rỉ. Vương Vân Nhi đang đứng gần đó cũng giật cả mình, Đường Lạc Lạc cũng một phen hoảng hốt, không tin vào mắt mình.

Cách ra đòn chớp nhoáng của Tiểu ca ca không phải quá đỉnh sao?

Đẹp trai phong độ đến chết mất thôi!

Bàn chân của Mặc Thiệu Đình đè mạnh hơn nữa lên cổ của Lâm Phong một cách lạnh lùng, và gương mặt anh vẫn không biến sắc.

Lâm Phong đau đớn đến nỗi mất cả tri giác, chưa kịp nghĩ ngợi thì nước mắt nước mũi đã chảy thành dòng, vội vàng cầu cứu Đường Lạc Lạc:

– Đường Lạc Lạc, tôi sai rồi…ối…mong cô tha cho tôi, thả tôi ra đi…tôi sai rồi… á á á ư ư ư…”

Vương Vân Nhi quấn thật chặt tấm chăn vào người, sợ hãi đến độ run cầm cập, không biết Đường Lạc Lạc kiếm đâu ra cứu binh lợi hại đến như vậy.

Mặc Thiệu Đình hướng đôi mắt tuyệt đẹp như thăm dò về phía Đường Lạc Lạc, anh nhìn chầm chầm đến nỗi khiến gương mặt Đường Lạc Lạc đỏ ửng lên. Thật ra thì cô cũng chả có tình cảm sâu đậm gì với Lâm Phong cả, chẳng qua do quá tức giận mà thôi. Đặc biệt trong lúc này lại càng không muốn nhìn thấy họ một phút một giây nào nữa, cô ngoảnh mặt:

– Hai người cút đi.

– Cút!

Mặc Thiệu Đình bồi thêm một cú đá lên người Lâm Phong, sau đó ung dung chỉnh lại cổ áo sơ mi, mọi động tác đều thanh lịch và phong độ, tưởng chừng như người vừa rồi đánh gục Lâm Phong xuống đất không phải là anh ta vậy.

Lâm Phong loay hoay bò dậy, Vương Vân Nhi vội quấn chăn vào người chạy lại. Khi ả ta vừa định đắp chăn lên người Lâm Phong, thì giọng nói lạnh lùng của Mặc Thiệu Đình vang lên:

– Không được lấy đi bất cứ thứ gì ở đây.

Lâm Phong và Vương Vân Nhi bốn mắt nhìn nhau, đành nhặt vội mấy bộ quần áo trên sàn, miễn cưỡng che chắn lên người, rồi luống cuống bỏ đi.

Đột nhiên chỉ còn lại Mặc Thiệu Đình và Đường Lạc Lạc hai người họ trong căn nhà bừa bộn đó.

Mặc Thiệu Đình nhìn xuống, thấy Đường Lạc Lạc đang nắm chặt hai tay, cúi mặt, hàng mi cong dài đang chớp vội thật nhanh, và rồi một giọt nước mắt đọng lại trên mi mắt ấy, trông như cô ấy sẽ bật khóc bất cứ lúc nào.

Một cảm giác ghen tuông là lạ vụt lên trong lòng, cô ta đang đau lòng vì thằng khốn khi nãy sao?

Người như hắn ta, chia tay rồi còn tiếc vậy sao?

Đường Lạc Lạc hít mũi, dù bản thân có tình cảm với Lâm Phong hay không, nhưng gặp phải tình huống như vừa rồi thì không có người con gái nào có thể vui vẻ cả. Cô ngước lên chớp chớp mắt với Mặc Thiệu Đình, và nói lời cảm ơn một cách chân thành:

– Cám ơn anh rất nhiều, Tiểu ca ca!

Nếu khi nãy không có Mặc Thiệu Đình ra tay giúp đỡ, không những bản thân bị bắt nạt, mà còn bị Lâm Phong tống tiền, chợt nghĩ lại thôi cũng một phen hú vía.

Mặc Thiệu Đình tằng hắng một cách lạnh lùng, đưa bàn tay thon dài về phía cô:

– Tiền bồi thường cái áo đâu?

Anh không hề biết cách an ủi người khác, khi cô đau lòng đến thế, cũng chỉ biết nói vấn đề khác để đánh lạc hướng của cô mà thôi.

– Ờ ha, đúng rồi, tiền quần áo.

Đường Lạc Lạc lau nước mắt, vội quay lưng đi tìm ví tiền của cô, nhưng đến khi tìm được thì mới phát hiện, trong ví của cô không còn một xu. Chắc là khi nãy đã bị Lâm Phong vơ sạch hết tiền của cô rồi.

Đúng là xui xẻo quá đi mà.

Thế là cô đành nắm thật chặt ví tiền trong tay, ngẩng đầu nhìn Mặc Thiệu Đình với đôi mắt tội nghiệp, chớp mắt nói:

– Tiểu ca ca, tôi có thể thương lượng với anh một việc được không?

– Không được.

Mặc Thiệu Đình khoanh tay trước ngực, khi nhìn thấy vẻ mặt tội nghiệp của cô, anh cố gắng giữ cho bản thân không nhoẻn miệng cười, và từ chối cô một cách lạnh lùng.

Đường Lạc Lạc:

-…

Anh có thể cư xử một cách bình thường một lần được không vậy.

Đường Lạc Lạc đành mặt dày, ấm ức đi đến nắm lấy tay áo của Mặc Thiệu Đình, nghẹn ngào nói:

– Tiền của tôi đã bị cướp hết rồi, bây giờ không còn một xu dính túi, tiền quần áo…tiền quần áo có thể đợi tôi xoay vòng vốn rồi trả anh được không?

Cần phải xoay vòng vốn sao…

Nói ra khiến Mặc Thiệu Đình tưởng rằng họ đang bàn về một hợp đồng lớn nghìn tỷ vậy.

– Cô tưởng chỉ cần xoay vòng vốn là cô có thể trả nổi sao?

Anh cúi người xuống, đưa khuôn mặt lại gần gương mặt nhỏ xinh của Đường Lạc Lạc, nhìn cô chầm chầm với đôi mắt đen tuyền đầy sức hút, và ánh nhìn đọng lại trên đôi môi đỏ mọng nhỏ xinh của Đường Lạc Lạc.

Cô trợn to đôi mắt của mình, lộ ra vẻ mặt ngây thơ, quả thật đáng yêu vô cùng.

Anh phát hiện bản thân mình hiện tại xấu tính quá thể, rõ ràng bản thân không hề để tâm đến cái áo đó, nhưng vì muốn trêu cô thêm một chút, muốn nói chuyện với cô thêm vài câu, mà anh không từ bất kỳ phương pháp nào.

– Đắc tiền lắm sao? Anh muốn bao nhiêu?

Đường Lạc Lạc chợt chột dạ, tiêu rồi tiêu rồi, gặp ca khó rồi đây.

Mặc Thiệu Đình giơ ra ba ngón tay, quơ qua quơ lại trước mặt Đường Lạc Lạc.

Giọng nói tan nát cõi lòng của Đường Lạc Lạc càng nghẹn ngào:

– Ba trăm ngàn ư?

Anh mặc đồ đắc tiền vậy làm chi chứ!

Thân hình hoàn hảo mặc gì cũng đẹp rồi, tại sao lại không biết suy nghĩ nhỉ!

– Ba trăm triệu.

Mặc Thiệu Đình ung dung quơ ngón tay. Bộ quần áo nào của anh mà không phải do nhà thiết kế đo may riêng cho anh chứ, ba trăm triệu là do tâm trạng của anh vui nên mới có giá đó.

– Sao anh không đi cướp đi.

Đường Lạc Lạc sắp khóc thành tiếng:

– Tại sao anh không đắp tiền lên người luôn cơ chứ, trước khi tôi ói, tại sao anh không nói tôi biết chứ!

– Cô cũng đâu có hỏi tôi.

Mặc Thiệu Đình nhún vai, vẻ mặt còn vô tội hơn cả Đường Lạc Lạc.

Đường Lạc Lạc:

-…

Còn đổ thừa cho cô nữa sao?

– Không có đúng không?

Mặc Thiệu Đình nhoẻn nhẹ mép môi, tay ngắt nhẹ cằm của Đường Lạc Lạc, và cúi người xuống hôn nhẹ lên đôi má của cô.

Đôi môi mềm mại mang hương thơm của thiếu nữ, và căng mọng như đang vẫy gọi Mặc Thiệu Đình, khiến ánh mắt anh tối sầm lại.

Hít một hơi thật sâu, Mặc Thiệu Đình đưa lưỡi bá đạo tiến thẳng vào, răng môi giao hòa, Đường Lạc Lạc chỉ cảm thấy có một luồng điện chạy qua toàn thân, không còn điều khiển được cơ thể của cô nữa, cứ như bị cuốn vào một hố đen sâu thẳm, hoặc giả là như một con thuyền đang lênh đênh trên mặt biển, hoàn toàn lạc mất phương hướng của mình.

Mùi hương thanh thoát trên người anh như bao vây lấy cô, các ngón tay hơi thô giữ thật chặt cằm của cô, khiến cô không thể trốn tránh. Nụ hôn của anh bá đạo và đầy sức quyến rũ, mang một luồng khí chiếm lĩnh mạnh mẽ, ví như một đế vương đang muỗn chinh phục thuộc hạ của mình, khiến Đường Lạc Lạc hoàn toàn không thể thở được.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement