Công lược trái tim (full 1073 chap) – Lâm Tân Ngôn – Tông Cảnh Hạo (Truyện full tác giả: Ngự Miêu)

Advertisement

Chương 141: Tay mò là thật, mắt thấy là giả

Sau khi quay trở lại biệt thự và vào cửa, Lâm Tâm Ngôn đưa chìa khóa xe cho anh: “Xe vẫn còn ở tiệm cơm”

“Tôi bảo Quan Kình đi lái về”

Nghe tiếng động, Lâm Nhụy Hi quay đầu lại, vừa thấy hai người là trượt xuống ghế sofa và nhào qua ôm chặt lấy Tông Cảnh Hạo, mà không phải là Lâm Tân Ngôn, cô bé ngẩng đầu lên: “Sao ba về muộn thế, ba ăn cơm chưa?”

Cô bé có khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tinh xảo như ngọc mài, ngây thơ hồn nhiên, bé mở to mắt nhìn anh. Giống như một thiên thần.

Tông Cảnh Hạo bế cô bé lên và đáp đầy kiên nhẫn: “Ba và mami của con đã ăn ở bên ngoài.”

Wow, cặp mắt của Lâm Nhụy Hi sáng như ngôi sao, tình cảm của mami và ba đã tốt vậy à?

Hai người họ hẹn hò bên ngoài ư?

Vui quá đi,

“Mami, ba nói thật hả?”

Lâm Tâm Ngôn thu lại cảm xúc rồi cười đáp: “Thật”

“Vậy sau này, ba và mami có thể đưa con với anh hai đi ăn cùng nhau không?”

Lâm Nhụy Hi nắm lấy cổ áo của Tông Cảnh Hạo và siết chặt vào tay, cô bé nhìn chằm chằm anh một cách đầy mong đợi.

Tông Cảnh Hạo cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay nhỏ nắm cổ áo anh của cô bé, cổ áo đã nổi lên nếp nhăn. Anh cũng không tức giận, ngược lại nở nụ cười: “Để xem biểu hiện của mami con”

Có ý gì? …?

Lâm Nhụy Hi không hiểu anh có ý gì, đôi mắt to tròn như quả nho đen của cô bé chớp chớp, ngây thơ hỏi: “Việc này có liên quan gì đến mami?”

Nét mặt của Lâm Tâm Ngôn hơi mất tự nhiên và có chút ngượng ngùng, cô vươn tay ôm con gái mình: “Mami đưa con đi ngủ”.

Lâm Nhụy Hi ôm chặt cổ Tông Cảnh Hạo, không muốn đi theo Lâm Tân Ngôn.

Vú Vụ đứng ở cửa phòng: “Ngày nào đứa nhỏ này cũng nhắc, cứ một lát là hỏi một câu khi nào ba về, cũng không chịu đi ngủ, khăng khăng ngồi trên ghế sofa ở phòng khách để đợi”.

Tông Cảnh Hạo nói hai đứa bé này không phải con anh, nhưng tại sao lại thân như thế?

Cô tin rằng máu mủ tình thâm.

Nếu hai đứa bé này không có quan hệ gì với anh, thì làm sao có thể thân mật đến vậy?

“Thật ư?”

Tông Cảnh Hạo véo mặt cô bé, mặt bé rất mềm mại, cảm giác sờ vào rất tuyệt. Cô bé thẹn thùng vùi vào ngực anh. Vú Vụ mỉm cười và thầm nghĩ, đây rõ ràng là hình ảnh của ba và con gái.

“Đã muộn rồi, hai cô cậu cũng đi ngủ sớm đi, Tiểu Hi đã ngủ rồi, đang ở trong phòng của mẹ cô” Vú Vu nói với Lâm Tâm Ngôn.

Lâm Tâm Ngôn gật đầu: “Tôi đi xem”

“Ừm Vú Vu nói xong thì về phòng.

Khi Lâm Tân Ngôn chuẩn bị mở cửa phòng của Trang Tử Khâm, Lâm Nhụy Hi bỗng lên tiếng: “Tối nay con muốn ngủ với ba”.

Lâm Tân Ngôn cau mày.

Không chờ tôi trả lời, Tông Cảnh Hạo đã ôm cô bé đi lên lầu, tiện thể dặn Lâm Tâm Ngôn một câu: “Lát nữa tôi phải lên đấy.”

Lâm Tân Ngôn vừa định từ chối, nhưng khi nhìn Lâm Nhụy Hi trong vòng tay anh, cô lại nuốt xuống lời từ chối đã đến bên miệng.

Cô nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, trong phòng được bật một chiếc đèn ngủ, Trang Tử Khâm vẫn còn thức, Lâm  Hi Thần thì nằm ngủ say sưa trong lòng bà.

Lâm Tân Ngôn bước tới nhìn vết thương trên mặt con trai mình, vết sưng trên mặt cậu bé đã biến mất, nhưng vết thương trên đầu vẫn chưa lành, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ngủ say của con trai.

“Vết thương đã đỡ hơn nhiều rồi” Trang Tử Khâm nói khẽ: “Con đừng lo lắng” Bà lo lắng cho Lâm Tâm Ngôn.

“Con phải nghĩ cho bản thân mình” Ở mãi nơi này cũng không tốt.

“Con biết” Lâm Tâm Ngôn có suy xét riêng, đây chắc chắn không phải nơi ở lâu dài của cô, nhưng Hà Thụy Lâm rất căm thù cô, cô không biết cô ta có gây chuyện nữa không. Vì sự an toàn của con cô, cô chỉ có thể ở nơi này tạm thời.

“Đợi ổn định lại rồi chúng ta trở về hoặc là tìm nhà mới”

“Trong lòng con có cân nhắc là được, mẹ thấy Tiểu Nhụy rất thích bám lấy cậu ấy, mẹ sợ ở lâu sẽ..”

Lâm Tân Ngôn cũng lo lắng, cô đưa tay ra nắm chặt tay Trang Tử Khâm: “Mẹ, con cũng lo lắng, nhưng bây giờ chắc chắn không thể tách Tiểu Nhụy ra khỏi anh ấy Lâm Nhụy Hi đang rất vui vẻ, không cho cô bé tiếp xúc với Tông Cảnh Hạo là một việc không có khả năng.

“Mẹ biết” Trang Tử Khâm hiểu rõ điều này hơn cả Lâm Tâm Ngôn. Cả ngày nay Lâm Nhụy Hi hành động rất điên khùng, cứ luôn nhắc đến ba.

TOI.

Bà thở dài một hơi.

“Không còn sớm nữa, con đi ngủ đi”

“Vâng” Lâm Tân Ngôn lại liếc nhìn con trai,

“Yên tâm, có mẹ rồi”.

Lâm Tân Ngôn sờ tóc con trai mình rồi mới ra khỏi phòng. Căn phòng khách rộng lớn yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, đồng hồ treo tường đã chỉ đến mười hai giờ, cô về phòng tắm rửa, mặc đồ ngủ bảo thủ rồi mới lên lầu.

Tông Cảnh Hạo cũng đã tắm xong, anh mặc bộ đồ ở nhà màu be và nằm trên giường, Lâm Nhụy Hi cuộn tròn trong vòng tay anh, bàn tay nhỏ trắng nõn chạm vào ngực anh.

Đây là thói quen của Lâm Nhụy Hi. Lâm Tâm Ngôn đi tới: “Để tôi ôm con bé ngủ”

“Cô ôm con bé qua đi” Tông Cảnh Hạo đã im lặng rất lâu, không biết đứa bé này có thói quen gì mà cứ đặt tay trên ngực anh, không cho đặt là sẽ không ngủ.

Anh nhúc nhích là bé sẽ tỉnh.

Lâm Tân Ngôn nhẹ nhàng cầm tay cô bé, vừa động một tí, cô bé đã tỉnh lại: “Mami làm gì vậy?”

“Mami ôm con ngủ”,

“Con muốn ôm ba, nhưng mà..” Lâm Tân Ngôn khó hiểu hỏi: “Nhưng mà cái gì?”

Lâm Nhụy Hi trề môi, hơi tủi thân: “Tại sao ngực của ba lại phẳng và cứng như thế?”

Mami thì rất mềm.

Tông Cảnh Hạo: “..” Lâm Tân Ngôn: “..” Cô nên giải thích làm sao đây? “Tiểu Nhụy, để mami ôm con ngủ nhé?”

Lâm Tân Ngôn dỗ bé ngủ cùng mình. Gần gũi với Tổng Cảnh Hạo như vậy không tốt lắm, suy cho cùng anh cũng không phải ba của cô bé.

Sớm muộn gì cũng phải xa nhau, bây giờ quá thân, đến khi rời xa sẽ rất đau khổ.

Lâm Nhụy Hi hơi rầu rĩ.

Bé muốn để Lâm Tân Ngôn ôm ngủ, nhưng lại sợ ba sẽ biến mất.

Cô bé rầu rĩ nhăn mặt, mami sẽ không bỏ bé nhưng ba sẽ có thể bỏ bé, bé phải luôn giữ chặt ba mình.

“Con muốn ba ôm con ngủ” Lâm Nhụy Hi chui vào lòng Tông Cảnh Hạo, tiếp tục đặt tay lên ngực anh và làm bầm: “Mami vẫn mềm hơn”.

Tông Cảnh Hạo không nghe rõ bèn hỏi: “Con nói gì?”

“Con nói ngực của mami rất mềm, có cả sữa nữa, hồi nhỏ con uống sữa của mami để lớn lên đó” Mặt Lâm Tâm Ngôn lập tức đỏ lên. Đứa nhỏ này nói gì vậy. Biết là đồng ngôn vô kỵ, những cũng phải xem là nói trước mặt ai chứ.

Ngay cả khóe mắt Tông Cảnh Hạo cũng chứa ý cười, ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn chằm chằm vào ngực mình, giọng anh có chút nghiền ngẫm: “Vậy hả?”

Lâm Nhụy Hi gật đầu như giã tỏi: “Tất nhiên rồi”

Tông Cảnh Hạo nở nụ cười, khóe môi anh cong lên, ánh đèn sáng ngời làm cho đôi mắt anh trở nên quyến rũ nóng bỏng: “Ba không tin con nói đầu, tay sờ mới là thật, mắt thấy chỉ là giả”

“Mami, cho ba con sờ một chút,

“Tông Cảnh Hạo!” Anh không xấu hổ chút nào à?

Trước mặt trẻ con mà cũng không nghiêm túc được,

“Anh đừng có quá đáng!” Lâm Tân Ngôn xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào,

“Con gái em nói mà” Nụ cười trên mặt anh càng rạng rỡ hơn: “Em nổi giận với anh đấy à?”

Lâm Tâm Ngôn run rẩy cả người. Cô nhìn chằm chằm vào anh,

“Con bé là trẻ nhỏ thì biết cái gì? Anh không dắt mũi thì sao con bé biết nói?”

Tông Cảnh Hạo xòe hai tay ra,

“Đó là do con gái em nói”

Lâm Nhụy Hi sợ co rúm người lại, bé chưa từng thấy Lâm Tâm Ngôn nổi giận, lần đầu bé thấy cô sắc mặt khó coi như vậy, đôi mắt bé đỏ hoe, nước mắt rơi xuống.

“Hu hu..”

Lâm Tân Ngôn vội vàng dỗ cô bé: “Tiểu Nhụy, đừng sợ, mami không có lớn tiếng với con”

“Híc híc” Lâm Nhụy Hi nhẹ giọng nức nở. Lâm Tâm Ngôn ôm cô bé vào lòng và vuốt lưng bé: “Tiểu Nhụy”

Lâm Tân Ngân hôn mặt, tóc và trán của bé: “Tiểu Nhụy, mami không cố ý, mami không có lớn tiếng với con, mami làm con sợ rồi phải không?”

Lâm Nhụy Hi gật đầu.

Lâm Tâm Ngôn tiếp tục dỗ cô bé: “Đừng sợ, đừng sợ, mami sẽ không lớn tiếng với Tiểu Nhụy” Lâm Nhụy Hi lau nước mắt và nhìn Lâm Tân Ngôn: “Con buồn ngủ?

“Mami ôm con ngủ”,

“Vậy ngủ chung với ba có được không?”

Lâm Tân Ngôn: “.”

Lâm Nhụy Hi tưởng cô không muốn, mắt bé đỏ lên chuẩn bị òa khóc.

“Được thôi” Lâm Tâm Ngôn đồng ý. Cô ôm con gái nằm lên giường và đặt bé vào trong, còn mình thì nằm bên cạnh. Lâm Tâm Ngôn gầy, Lâm Nhụy Hi thì nhỏ, hai người ôm nhau nằm xuống cũng không chiếm bao nhiêu, hầu hết không gian của chiếc giường dài rộng đều để lại cho Tổng Cảnh Hạo.

Anh yên lặng nằm nhìn trời.

“Tiểu Nhụy, con không cần ba ư?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement