Công lược trái tim (full 1073 chap) – Lâm Tân Ngôn – Tông Cảnh Hạo (Truyện full tác giả: Ngự Miêu)

Advertisement

Chương 388: Ông ta bị trúng đạn rồi.

Cô không nói gì, chỉ cảm thấy trái tim rất ấm áp, khi cô cần có người an ủi, có người đó bên cạnh tiếp thêm sức mạnh.
Cô cong môi nở một nụ cười với anh.
Hơn ba mươi phút sau, xe đã dừng ở trại giam thành phố B.
Xung quanh trống không, một bức tường vững chãi như pháo đài nhô lên khỏi mặt đất, cánh cổng sắt lớn cao rộng.
Lần trước, khi Lâm Tân Ngôn tới thăm Trang Tử Khâm, bà còn chưa chính thức bị tuyên án.
Lâm Tân Ngôn đứng trước cửa, trái tim bất giác run lên. Mẹ cô bị nhốt ở trong này, người đi ra từ đây, lý lịch sẽ thêm một chấm đen.
Cho dù ra ngoài cũng có tiền án, cũng sẽ bị người đời khinh rẻ.
Tông Cảnh Hạo đứng bên cạnh nắm lấy tay cô lạnh ngắt: “Đi, vào trong thôi.”
Lâm Tân Ngôn gật đầu đồng ý.
Thẩm Bồi Xuyên đứng ở gác cổng đợi họ, thấy họ tới, Thẩm Bồi Xuyên bước ra ngoài đón họ, bởi vì anh đã sắp xếp trước nên họ mới không bị chặn lại.
Thẩm Bồi Xuyên sắp xếp cho Trang Tử Khâm một phòng tiếp khách riêng, không có người canh gác bên cạnh nên rất phù hợp để gặp mặt riêng Lâm Tân Ngôn.
Đi qua hành lang, bước vào từng cánh cửa sắt, họ đi tới căn phòng gần cuối.
Thẩm Bồi Xuyên nói: “Người ở bên trong.”
Lâm Tân Ngôn hít một hơi thật sâu, thời gian đi tới đây, cô đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Cô nhìn Tông Cảnh Hạo: “Em không sao, em muốn gặp riêng mẹ.”
Tông Cảnh Hạo mím chặt môi, buông tay cô ra: “Anh đợi em trước cửa.”
Lâm Tân Ngôn nói biết rồi và đi tới trước cửa, hít một hơi thật sâu mở cánh cửa ra.
Trong phòng treo một chiếc đèn tiết kiệm điện màu trắng trên trần nhà, bức tường sơn trắng trong căn phòng vuông vắn, ở giữa đặt một chiếc bàn hình chữ nhật, Trang Tử Khâm đang ngồi sau bàn.
Nhìn thấy Lâm Tân Ngôn, bà liền ngẩng đầu lên.
Giây phút nhìn thấy Trang Tử Khâm, trái tim Lâm Tân Ngôn đột nhiên chậm lại, mẹ gầy đi, đen đi, trên mặt đã đầy những dấu vết của thời gian.
Trước đây Lâm Tân Ngôn cảm thấy Trang Tử Khâm còn trẻ nhưng lần này tới thăm bà, rõ ràng đã thấy mẹ già đi.
Trang Tử Khâm mỉm cười nói: “Con tới rồi?”
Lâm Tân Ngôn đi tới ngồi xuống ghế, đối diện với Trang Tử Khâm nhìn mặt bà: “Con nhớ mẹ rồi.”
Nước mắt của Trang Tử Khâm cũng vì câu nói này mà chợt rơi xuống.
Bà cúi đầu lau nước mắt, bà cũng nhớ Lâm Tân Ngôn, nhớ hai đứa cháu, bà nhìn chúng trưởng thành từng chút một, chưa từng xa cách một ngày.
Đây là lần đầu tiên xa chúng lâu tới vậy.
“Con nghe nói mẹ bị bệnh.” Lâm Tân Ngôn cho rằng khi gặp mẹ, cô sẽ không khống chế nổi cảm xúc của mình, nhưng kết quả, cô lại mạnh mẽ hơn nhưng gì mình tưởng.
Cô không khóc lóc trước mặt Trang Tử Khâm.
Trang Tử Khâm lau hết nước mắt trên mặt: “Không sao, sức khỏe của mẹ, mẹ biết chứ.”
“Nhưng nhìn dáng vẻ của mẹ thực sự không được khỏe, tới bệnh viện khám với con đi.”
“Ui, mẹ thực sự không sao, chỉ là muốn…khụ khụ, khụ khụ….” một tràng ho kéo dài ngắt lời Trang Tử Khâm.
Bà che miệng lại.
Lâm Tân Ngôn kiên quyết nói: “Hôm nay chúng ta phải đi khám.”
Mỗi lần ho, ngực của Trang Tử Khâm đều đau, bà ngừng lại một lát: “Trước khi đi khám, mẹ muốn gặp Tiểu Hi và Tiểu Nhụy.”
Bà biết rõ sức khỏe của mình, mặc dù chưa từng đi viện kiểm tra nhưng bà có thể cảm nhận được, sức khỏe của mình càng ngày càng xấu đi.
Bà biết, e là bà…
Nói đời này, bà tiếc nuối gì nhất chính là không thể nhìn thấy hai đứa cháu, trưởng thành nên người.
Lâm Tân Ngôn vội vàng đồng ý: “Con nhờ Thẩm Bồi Xuyên sắp xếp, hôm nay sẽ đưa mẹ đi gặp chúng.”
Nói rồi, cô liền kéo ghế đứng dậy, mở cửa phòng ra thấy Tông Cảnh Hạo và Thẩm Bồi Xuyên đang đứng nói chuyện trước cửa.
Hình như đang nói chuyện phó chủ tịch thành phố bị bắt, những nhân viên có liên quan cũng đã sa lưới.
“Yên tâm đi, không còn ai có thể tác oai tác quái nữa.” Thẩm Bồi Xuyên nói.
Tông Cảnh Hạo sợ có người muốn trả thù, mặc dù anh đã cho người xóa sạch dấu vết Lâm Hi Thần để lại nhưng trước khi người phụ nữ đó chưa sa lưới đã đi tìm Lâm Tân Ngôn.
Cô ta không biết video do Lâm Hi Thần đăng tải nhưng chuyện này lại xảy ra với Lâm Tân Ngôn.
Vì vậy, cô ta mới định đi tìm Lâm Tân Ngôn báo thù.
Ai biết được Lâm Tân Ngôn bình tĩnh, lại còn báo cảnh sát, nên cô ta chỉ đành chạy trước, cô ta không ngờ cảnh sát đã tìm thấy nơi mình lẩn trốn nhanh như vậy.
Thẩm Bồi Xuyên nói: “Đó là cuộc chiến chống lại cái ác, tham nhũng và hối lộ. Lần này, ông ta bị trúng đạn không nhẹ.”
Tông Cảnh Hạo đứng thẳng tắp, ánh nến rọi xuống dệt lên một bóng người cao lớn.
Họ không phát hiện ra Lâm Tân Ngôn đã ra ngoài.
Cô đứng trước cửa gọi: “Thẩm Bồi Xuyên.”
Hai người đồng loạt quay đầu lại.
Cô đóng cửa lại đi tới.
“Tôi muốn nhờ anh giúp một việc.” Cô nhín Thẩm Bồi Xuyên.
Thẩm Bồi Xuyên không do dự nói: “Cô nói đi.”
“Tôi muốn đưa bà ấy ra ngoài một chuyến.” Lâm Tân Ngôn không thể đưa hai đứa nhỏ tới đây gặp Trang Tử Khâm.
Hơn nữa cô cũng muốn đưa bà tới bệnh viện khám.
Sắc mặt Trang Tử Khâm vàng nhợt không bình thường.
Cô lo lắng cho sức khỏe của mẹ.
Lần này Thẩm Bồi Xuyên sắp xếp chính là để Lâm Tân Ngôn khuyên Trang Tử Khâm đi khám bệnh nên đương nhiên sẽ cho bà ra ngoài.
“Bây giờ cô có thể đưa bà ấy đi.”
Lâm Tân Ngôn vui mừng trong lòng: “Cảm ơn anh.”
“Chị dâu khách sáo quá.” Thẩm Bồi Xuyên cười nói.
Với quan hệ của anh và Tông Cảnh Hạo thì đây vốn chẳng phải chuyện gì to tát.
Lâm Tân Ngôn đưa Trang Tử Khâm đi ngay trong ngày. Cô gọi về cho Trình Dục Tú hỏi hai đứa nhỏ có ở nhà không.
Cô sợ Trình Dục Tú đưa hai đứa bé ra ngoài thì hai người họ về nhà vô ích.
“Ở nhà, con muốn gặp chúng sao?” Trình Dục Tú hỏi.
Lâm Tân Ngôn nói: “Con đưa mẹ con về gặp chúng.”
Trình Dục Tú hiểu ra, chuyện của Trang Tử Khâm bà cũng biết: “Con yên tâm, mẹ sẽ sắp xếp.”
Lâm Tân Ngôn đồng ý rồi cúp máy.
Không lâu sao, xe đã tới nhà họ Tông.
Trang Tử Khâm biết biệt thự Tông Cảnh Hạo ở nhưng đây là lần đầu tiên bà tới nhà họ Tông.
Bà biết bây giờ thân mang tôi nên luôn cảm thấy không tự do. Lâm Tân Ngôn đi tới khoác tay bà: “Đây là nhà của con gái mẹ, không cần câu nệ.”
Trang Tử Khâm nhìn con gái, lại nhìn Tông Cảnh Hạo đứng bên cạnh cô mắt ướt nhoẹt, mỉm cười nói: “Cảm ơn con.”
Cảm ơn con đã cho Lâm Tân Ngôn một gia đình.
Tông Cảnh Hạo không để lộ quá nhiều biểu cảm, anh lấy tay vén mấy sợi tóc trước trán Lâm Tân Ngôn: “Con nên cảm ơn mẹ đã giao con gái mình cho con.”
Lâm Tân Ngôn nhìn anh mỉm cười.
Cô thích nhìn dáng vẻ ấm áp này của anh.
Trang Tử Khâm nhìn khuôn mặt rạng ngời của con gái cảm thấy an ủi nên không còn lo lắng nữa.
Quan hệ giữa con bé và Tông Cảnh Hạo rất tốt.
Mong muốn đời này của bà không gì khác ngoài Lâm Tân Ngôn tìm được một mái ấm tốt, hai đứa cháu có thể khỏe mạnh lớn lên.
Lúc này, cửa biệt thự mở ra, Trình Dục Tú đi tới: “Mọi người vào trong đi, tôi đã sắp xếp ổn thỏa, trong nhà không có nhiều người.”
Tông Khải Phong và người làm đã ra ngoài, bây giờ trong nhà chỉ còn hai đứa nhỏ.”
Đúng là bây giờ Trang Tử Khâm không muốn nhìn thấy nhiều người, dù gì thân phận của bà…
Không ngờ Trình Dục Tú có thể sắp xếp khéo léo như vậy.
“Cảm ơn.”
“Không cần cảm ơn, đều là người một nhà, không cần nói lời xa lạ.” Trình Dục Tú nhìn Trang Tử Khâm: “Phải là tôi cảm ơn chị mới đúng, nuôi được cô con gái tốt như vậy.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement