Chương 2002
Hai chiêu va với nhau nổ vang, không khí bộc phát ra dòng khí cuồn cuộn, đao khí tan biến trong nháy mắt, Vũ Vô Song lùi lại vài bước mới đứng vững, nhưng Trảm Nhân Kiếm cũng bị đao này cản lại, so với lúc trước Vũ Vô Song vội vàng trốn tránh thì khá hơn nhiều.
Vũ Vô Song và Sầm Bân Vĩ trấn định lại, trong ba người thì Vũ Vô Song chính là điểm yếu, là người dễ dàng bị Trảm Nhân Kiếm đột phá nhất, bây giờ Vũ Vô Song mượn đao mạnh lên, Trần Gia Bảo không còn phần thắng!
Vũ Vô Song nắm đao cười ha hả: “Gia Bảo, mày kiên trì không được bao lâu nữa, buông tay chịu trói đi.”
Trần Gia Bảo càng thêm nghiêm túc, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập, có thể thấy là tiêu hao quá nhiều.
Anh không nói lời nào, tung ra ba Trảm Nhân Kiếm đánh thẳng tới ba người đối diện.
Ba người Sầm Bân Vĩ nở nụ cười mỉa mai, lần thứ hai cản lại Trảm Nhân Kiếm. Tuy bọn họ cũng bị mấy kiếm này tiêu hao không ít, nhưng so với Trần Gia Bảo một địch ba thì khá hơn nhiều.
Tất cả mọi người đều nhìn ra, cứ tiếp tục như thế thì Trần Gia Bảo xong đời rồi!
Chiến đấu ngày càng kịch liệt, ngày càng gay cấn, cũng dần tới hồi kết!
Vẻ mệt mỏi trong ánh mắt Trần Gia Bảo ngày càng rõ ràng.
Xa xa, Vũ Nhược Uyên âm thầm suy nghĩ, bây giờ Trần Gia Bảo đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ cần một cọng rơm cuối cùng áp lên là con lạc đà Trần Gia Bảo phải suy sụp!
“Nếu mình có thể giết Trần Gia Bảo, không, thậm chí chỉ cần tham dự vây công Trần Gia Bảo lập công thôi thì danh vọng của Vũ Nhược Uyên này cũng sẽ tăng nhanh vô cùng, trở thành người chân chính đứng đầu thế hệ trẻ này của nhà họ Vũ, sau này không chừng còn đoạt được vị trí gia chủ. Một khi đã vậy, để mình làm cọng rơm cuối cùng kia đi!”
Vũ Nhược Uyên cắn răng gầm lên “Thương Lang!”, kiếm Thất Tinh nghe lệnh vọt khỏi vỏ kiếm, cô ta nắm kiếm phóng về phía Trần Gia Bảo tựa như mọt con bướm nhẹ nhàng, đồng thời cao giọng nói: “Trần Gia Bảo, mày cũng dám can đảm làm càn ở nhà họ Vũ, Vũ Nhược Uyên này tuyệt không tha cho mày!”
Bằng thực lực tông sư sơ kỳ của cô ta bây giờ, nhúng tay vào cuộc chiến của cường giả truyền kỳ phải chịu nguy hiểm cực lớn, nhưng nguy hiểm càng cao thì hồi báo mới càng ngọt ngào!
Người nhà họ Vũ vừa khiếp sợ lại bội phục, Vũ Nhược Uyên không hổ là quái nhân nổi danh nhất thế hệ trẻ nhà họ Vũ, cũng dám đi lên giao đấu với Trần Gia Bảo giao. Chỉ bằng sự can đảm và khí phách này là đủ nghiền áp bọn họ rồi.
Trên đài chủ trì, Vũ Nhuận Nguyệt lại khó chịu nói: “Vũ Nhược Uyên quá âm hiểm, Trần Gia Bảo sắp không chống đỡ nổi nữa mới vội chạy lên cướp đầu người lừa uy vọng. Chỉ là cô ta đã quên, dù bây giờ Gia Bảo bị thương đầy người nhưng hổ có suy yếu vẫn là hổ, sao cô ta có thể là đối thủ của Trần Gia Bảo được? Nhưng lại nói, cô ta có thể nắm chắc cơ hội này, cũng có gan xông lên như vậy đúng là gan dạ sáng suốt, không thể khinh thường.”
Vũ Hoàng Việt cười khà: “Cái danh yêu nữ của cô ta không phải không dưng mà có. Toàn bộ những người cùng thế hệ trong nhà họ Vũ cũng chỉ có mình chị có thể đánh ngang tay với cô ta nói, những người còn lại đều không phải đối thủ của cô ta.”
Vũ Nhuận Nguyệt trợn trắng mắt xí một tiếng, tiếp theo chuyển mắt nhìn về phía Trần Gia Bảo trong sân, vừa không hy vọng nhà họ Vũ thua trận, cũng không hy vọng Trần Gia Bảo chết ở núi Vụ Ẩn này, nội tâm cô ta rối rắm mâu thuẫn không yên.
Giữa sân, Trần Gia Bảo thi triển ba Trảm Nhân Kiếm, bức ba người sầm thắng lui lại, vừa tranh được chút thời gian thở phào thì Vũ Nhược Uyên bất ngờ xông tới.
Anh hơi cau mày, thậm chí không cần dùng tới Trảm Nhân Kiếm, nhẹ nhàng búng tay một cái, một đạo kiếm khí trắng toát lạnh băng ba về phía Vũ Nhược Uyên.
Vũ Nhược Uyên tái mặt, dùng kiếm đón đỡ giữa không trung. “Keng” một tiếng, kiếm kiếm Thất Tinh khó khăn cản lại luồng kiếm khí kia.
Tuy Trần Gia Bảo tiêu hao rất nhiều, uy lực luồng kiếm khí này kém xa lúc anh trong trạng thái tốt nhất phát ra, nhưng Vũ Nhược Uyên và Trần Gia Bảo lại kém nhau bao nhiêu bậc cơ chứ?
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |