Chương 412: Cô Đi Thật Rồi
Lục Hàn Đình ngắng đầu liền chạm phải ánh mắt cô,
hôm nay cô mặc một chiếc váy màu vàng nhạt với mái
tóc dài suôn mượt vén sau dái tai, Tiêu Viên Viên nằm
mềm mại trong vòng tay cô, nó cũng mở ra một đôi
Vòng tròn xoe xoe nhìn anh.
Một lớn một nhỏ, dáng vẻ ngoan ngoãn vô cùng, ngay
lúc Lục Hàn Đình chưa kịp chuẩn bị gì, ngay lúc đầu
anh đau đến nứt ra, bất ngờ không kịp đề phòng xông
vào tầm mắt anh.
Hạ Tịch Quán đứng ở cửa nhìn anh, cũng không bước
vào: “Bà nội bảo em đến gọi anh dậy.”
“Biết rồi.” Lục Hàn Đình vén chăn bông trên người ra,
phát hiện trên tay vẫn còn nguyên lọ thuốc ngủ, tối
hôm qua anh quên cất vào ngăn kéo.
Lúc này Hạ Tịch Quán mới đi tới hai bước: “Anh…
không sao chứ, hiện tại giấc ngủ của anh thế nào, em
có thể giúp anh bắt mạch được không?”
Cô sắp đi tới rồi.
Con ngươi của Lục Hàn Đình co rút, anh nhanh chóng
dùng chăn bông che thuốc ngủ, ánh mắt lạnh lùng
nhìn qua, môi mỏng nhéch lên: “Ra ngoài!”
Bước chân của Hạ Tịch Quán cứng lại, ôm Tiểu Viên
Viên đứng sững tại chỗ.
Lục Hàn Đình không muốn để cô nhìn thấy lọ thuốc
ngủ, huống chỉ là bắt mạch cho anh, không muốn cô
lại quan tâm đến anh nữa, điều này chỉ khiến anh
càng thêm luyến tiếc.
“Cô không hiểu tiếng người sao, cút ra ngoài!” Lục
Hàn Đình nhấc gối lên ném về phia cô.
Hạ Tịch Quán không tránh, cô thật sự bị gối va vào,
thật ra không đau chút nào, nhưng trong lòng giống
như nứt ra miệng vét thương đầy máu, tê tâm liệt phế.
Hóc mắt cô lại đỏ hoe, cô quay người chạy ra ngoài.
Cô đi rồi!
Đi thật rồi!
Lục Hàn Đình siết chặt tay, siết đến vang lên tiếng
“răng rắc”.
Meo meo meol
Tiếng kêu của Tiêu Viên Viên vang lên bên tai, Lục
Hàn Đình Đình cúi đầu nhìn, Tiêu Viên Viên trừng lớn
hai mắt, nhìn dáng vẻ như giây tiếp theo nó sẽ nhào
đến mắng anh.
Tiểu Viên Viên này hình như được anh mua về, nhưng
trái tim của nó lại hoàn toàn nằm trên người Hạ Tịch
Quán, nhìn thấy hắn bắt nạt nữ chủ nhân của mình,
Tiểu Viên Viên hung dữ, y hệt như chủ nhân của nó Vậy.
Hạ Tịch Quán điều chỉnh lại mọi cảm xúc, đến bệnh
viện thăm Hạ lão gia.
Hạ lão gia nằm trên giường vẫn chưa tỉnh.
Hạ Tịch Quán bưng một chậu nước, lấy khăn ấm lau
người cho ông: “Ông nội, ông mau tỉnh lại đi, nếu như
nói cháu còn người thân nào ở Hải Thành này, thì
cháu cũng chỉ còn có mỗi mình ông thôi.”
Ông cụ rất yêu quý Hạ Tịch Quán, khi còn nhỏ ông đã
bế Hạ Tịch Quán cưỡi trên vai ông chơi đùa, lúc ông
còn trấn giữ Hạ gia, không cho phép Lý Ngọc Lan đặt
chân vào cửa, cũng không cho phép Hạ Nghiên
Nghiên nhận tổ quy tông, ông thật sự rất yêu thương cô.
Lúc này Diệp Linh bước vào: “Quán Quán, cậu đừng
quá lo lắng, tớ tin ông cụ sẽ sớm tỉnh lại thôi.”
“Ừ.” Hạ Tịch Quán nắm lấy tay Diệp Linh.
“Quán Quán, nhìn kìal” Diệp Linh thốt lên kinh ngạc.
Hạ Tịch Quán quay đầu lại xem, ngón tay Hạ lão gia
giật giật, sau đó ông chậm rãi mở mắt ra.
Hạ lão gia tỉnh lại rồi!
Hạ Tịch Quán tính ngày, mấy ngày nay ông nội sẽ tỉnh
lại, nhưng khi giờ khắc này đến, cô vẫn ngạc nhiên
không thể tin được, mừng rỡ reo lên: “Ông nội, ông rốt
cuộc đã tỉnh rồi!”
Hạ lão gia trở thành người thực vật đã hơn mười mẫy
năm rồi, đôi mắt đục ngầu của ông có chút bối rối đờ
đẫn, khi nhìn thấy Hạ Tịch Quán, mắt ông từ từ sáng
lại, dùng chất giọng ồm ồm không thể nghe rõ, lớn
tiếng gọi: “Tiểu thư nhỏ…”
Đôi mắt hạnh phúc của Hạ Tịch Quán đỏ hoe, cô siết
chặt tay ông nội: “Ông nội, cháu không phải là tiểu thư
nhỏ, cháu là cháu gái của ông, Quán Quán đây mà.”
Hạ lão gia tử nắm lại bàn tay nhỏ bé của Hạ Tịch
Quán: “Tiểu thư nhỏ là Quán Quán, Quán Quán là tiểu
thư nhỏ của ông.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |