Cùng Ta Qua Từng Thế Giới - Tác giả: MyRio (full)

Advertisement
#Cap riêng: Nam chủ giả tạo bằng bổn công chúa sao!?

- Nguyên tiền bối, anh ngủ ngoài đó sẽ không sao chứ?

Không biết có phải tiếng tivi lớn hay không mà Hoàng My không nghe thấy tiếng Nguyên Vĩ trả lời, hoặc chính Nguyên Vĩ mới không nghe thấy tiếng Hoàng My hỏi.

Đêm hôm đó, Hoàng My lăn qua lăn lại trên giường, trằn trọc mãi không ngủ được, đành mò xuống giường ló đầu ra khỏi phòng nhìn Nguyên Vĩ.

Tivi và đèn phòng đã tắt, nhờ ánh sáng của đèn ngủ nên cô cũng thấy không có bóng lưng của Nguyên Vĩ đang ngồi trên sofa. Chắc là anh đã ngủ rồi.

Chợt đôi mắt của Hoàng My loé lên một tia âm hiểm, môi nở nụ cười trào phúng. Thần thức thầm nói chuyện với hệ thống 29147.

- "Hệ thống, ngươi nói xem. Ngươi đã từng giấu ta điều gì chưa?"

Cô chậm rãi bước đến sofa chỗ Nguyên Vĩ nằm, tay nghịch mấy lọn tóc loà xoà, gương mặt vẫn nhởn nhơ cười vui vẻ. Hệ thống 29147 im lặng, dường như không muốn trả lời.

- "Không nói sao?"

Dù nó là một trí tuệ AI, luôn thực hiện yêu cầu của kí chủ. Nhưng vấn đề này căn bản là rất khó nói.

Chuyện nó giấu Hoàng My, không phải chỉ là một đến hai chuyện. Mà là rất nhiều!

- "Ngươi không nói thì ta sẽ không ép, ai bảo bổn công chúa vừa tốt bụng, vừa bao dung, xinh đẹp chứ?"

Hoàng My đương nhiên không làm khó hệ thống nữa, cô tự luyến xong thì lắc lắc cổ tay, chân bước vòng ra trước sofa, ngắm nam nhân của bản thân mình.

Hệ thống 29147, nó im lặng.

Vị chủ phu nhân này quả nhiên không ổn...!

Hệ thống âm thầm đi kiểm tra thông số cảm xúc, nó đang nghi ngờ Hoàng My đa nhân cách, khi cảm xúc của cô cứ thay đổi thất thường hơn cả thời tiết như vậy.

Nhờ ánh đèn ngủ nên Hoàng My có thể thấy Nguyên Vĩ đang nhíu mày, có thể là vì lạnh hoặc cũng có thể là vì đang gặp ác mộng.

Như một người mẹ thương con, Hoàng My kéo chăn lên kín cổ cho Nguyên Vĩ, cẩn thận xem xét phần chân có bị lộ ra ngoài không, cầm điều khiển giảm nhiệt độ máy lạnh để tránh giữa đêm giá rét.

Minh - người mẹ - Hoàng - thương con - My: "..." Há há há!

Chợt Hoàng My cảm nhận được Nguyên Vĩ đang run rẩy.

Lạnh sao?

Cô liếc mắt nhìn lại nhiệt độ máy lạnh, 28°C - một nhiệt độ lý tưởng vào ban đêm. Huống chi Hoàng My mặc quần đùi áo thun còn chưa thấy lạnh, Nguyên Vĩ đắp chiếc chăn dày như vậy vẫn lạnh được sao?

Ồ...Được rồi!

Anh ta vừa dầm mưa!

Bị bệnh có phải là nhanh quá không?

Mới mấy tiếng qua thôi mà!

Hoàng My sờ trán của Nguyên Vĩ, cô cảm nhận được trán của anh nóng hơn bình thường.

Ừ thì sốt rồi!

Hoàng My không muốn động vào đồ của người khác khi không có sự cho phép, dù có là của nam nhân của mình, nên cô tìm tòi trong không gian một chiếc khăn nào đó. Nói cô có chút tôn trọng quyền riêng tư cũng không quá!

Chợt Hoàng My tìm ra một chiếc khăn có thêu tên của mình, nét thêu nguệch ngoạc non nớt. Xấu kinh khủng khiếp!

Ai thêu đây!???

Ai thêu tên bổn cổng chúa như trét vôi lên mặt nhau vậy!???

Tên bổn công chúa đẹp biết bao nhiêu!

Dù chê là thế nhưng thâm tâm Hoàng My có chút không nỡ vứt đi. Dường như chiếc khăn này rất quan trọng...

"Đây là chiếc khăn tay em thêu đó! Anh thấy đẹp không?"

"Anh sẽ giữ chiếc khăn có tên em. Em sẽ giữ chiếc khăn có tên anh. Sau ngày đám cưới của chúng ta, mình trả lại cho nhau nhé!"

Hình ảnh một đứa trẻ lướt qua, như một giấc mơ tỉnh kì lạ, Hoàng My choáng váng lùi lại vài bước.

Cậu bé đó là ai?

Tiếng ho của Nguyên Vĩ đã kéo Hoàng My đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ trở về. Cô nhìn chiếc khăn trên tay, trầm ngâm một lúc rồi đi vào nhà tắm.

Lát sau, Hoàng My quay lại với chiếc khăn ẩm và một thau nước nóng nhỏ.

Một cô công chúa được nuông chiều thật sự sẽ biết về việc chăm sóc người khác chứ?

Đương nhiên là biết!

Hoàng My là một đứa trẻ bẩm sinh thiên phú học hỏi nhanh, sau bao lâu nhìn Minh Mẫu ra dáng một người vợ hiền chăm sóc Minh Phụ thì ít nhất cũng học được một chút.

Dù có là người phụ nữ mạnh mẽ, đứng trước tình yêu rồi cũng sẽ phải có chút mềm mại.

Có thể đến chính bản thân cũng không biết được mình đang yếu đuối đến nhường nào...

- Ngủ mau lên...Cho tôi còn đi ngủ!

Hoàng My ngồi bó gối dưới đất, bên cạnh sofa Nguyên Vĩ nằm. Gương mặt đối diện với ánh mắt mở hé đầy vẻ mệt mỏi của Nguyên Vĩ, cô dù có mệt hơn nhưng cũng không trốn tránh, thậm chí còn cố ra vẻ oán trách để trêu chọc người đang mơ màng ngủ kia. Chỉ mong anh coi mình như một giấc mơ mà mãi lãng quên thời khắc này đi.

Giọng nói Hoàng My mềm mỏng, lại thầm thì nhỏ nhẹ như cơn gió thổi sự phiền muộn và mệt mỏi đi. Để lại Nguyên Vĩ với một tâm hồn thong thả chìm vào giấc ngủ sâu.

Hoàng My cười cười, nhìn đôi mắt đang nhắm nghiền và đôi mày đã giãn ra của Nguyên Vĩ. Cô mở điện thoại lên xem giờ.

Nhanh thật...!

Mới đó mà đã quá nửa đêm rồi...

Thức đêm không đẹp chút nào!

Cô còn chưa dưỡng da!

Ngày mai còn có lịch quay Dương Hạ nữa!!

Đúng là phiền phức!!!

Hoàng My nhẹ nhàng nhấc chiếc khăn đang dần khô trên trán của Nguyên Vĩ, cẩn thận ngâm khăn nước ấm rồi vắt cho vừa đủ ẩm, đặt trở lại lên trán của anh.

Định là sẽ chỉ nghỉ ngơi mấy phút rồi sẽ lần nữa thay khăn ẩm cho anh. Nhưng có lẽ vì quá mệt mỏi nên Hoàng My đã ngủ quên mất rồi...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement