Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Ngủ thẳng đến nửa đêm, Sở Chước bị động tĩnh đấu pháp bừng tỉnh.

Nàng đang ngồi dậy, đã bị thứ lông nhung nhung gì đó dán lên mặt, kéo thứ đó ra, mới phát hiện là cái đuôi A Chiếu.

A Chiếu chiếm cứ ở bên gối của nàng, dùng cái đuôi quét quét gương mặt của nàng, dường như để cho nàng tiếp tục ngủ, không cần phải xen vào chuyện bên ngoài. Chỉ là Sở Chước là người có lòng trách nhiệm rất nặng, tuy nói hiện tại không thể sử dụng linh lực, giống một phế nhân, nhưng tính cảnh giác của nàng vẫn chưa bởi vì không thể sử dụng linh lực mà mất đi.

Thấy Sở Chước dời cái đuôi nó đứng lên, A Chiếu có chút không vui, khom người liền nhảy lên lều vải.

Đợi khi Sở Chước đi ra ngoài, chỉ thấy Bích Tầm Châu như lão tăng nhập định ngồi ở bên cạnh lều, hồn nhiên không để ý tới động tĩnh chung quanh, thấy nàng bước ra, khẽ cau mày, nói: "Có mấy bọn đạo chích không có mắt, Hỏa Lân đã đi xử lý."

Đang nói, chợt nghe được một tiếng nổ mạnh ầm vang.

Trong cái lều bên cạnh Mặc Sĩ Thiên Kỳ đang ngủ thì bừng tỉnh, ôm bé rùa cũng mắt buồn ngủ mông lung lao tới: "Thế nào? Có phải có người ăn cướp hay không? Ta có độc đan!"

Nói xong, lật tay chính là một lọ độc đan.

Bích Tầm Châu nhìn xem mà khóe mắt nhảy dựng, có chút cạn lời.

Đám người Đồ Tứ Nương cũng bừng tỉnh từ trong đánh tọa, cùng nhìn về phía địa phương nổ mạnh. Tại dã ngoại, cực ít có thể thật sự đánh tọa, chẳng qua là một loại trạng thái nghỉ ngơi thôi.

Trong chốc lát sau, chỉ thấy Hỏa Lân hai tay không trở về.

Sở Chước nhìn một chút, đang muốn tìm A Chiếu lúc trước chạy đi, đột nhiên bả vai chợt nặng, quay đầu liền nhìn đến tiểu yêu thú không biết từ chỗ nào nhảy tới, đã tương đối vững vàng rơi xuống đầu vai của nàng.

"Xử lý?" Bích Tầm Châu đạm thanh hỏi.

"Hỏa Lân tỷ, có bao nhiêu bọn đạo chích? Cần độc đan không?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng hỏi.

Nghe được hai chữ "Độc đan", đám người Đồ Tứ Nương nhịn không được nhìn về phía độc đan trên tay Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Lại nói tiếp, bởi vì bọn họ lựa chọn cùng đoàn người Sở Chước đi Thấm Thủy Lâu, thế cho nên Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẫn không giải độc trong cơ thể cho bọn hắn, vẫn là cần đúng giờ ăn giải độc đan mới được.

Bọn họ cũng biết, chỉ cần bọn họ còn đi theo, độc đan trong cơ thể sẽ không được giải, lấy cái này để xác định bọn hắn sẽ không làm chuyện xấu.

Hỏa Lân vẻ mặt tiếc nuối nói: "Có mười người, bị lão đại một ngụm lửa diệt."

Nó đang đánh cao hứng đâu, nào biết từ trên trời giáng xuống một tiểu yêu thú uy phong lẫm liệt, chẳng phân biệt được địch ta phun hỏa.

"Hả?"

Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều nhìn về phía tiểu yêu thú trên vai Sở Chước.

Chỉ thấy nó xa xôi xem liếc mắt Hỏa Lân một cái, mất hứng nói:【Lần sau đánh nhau xa một chút, đừng quấy nhiễu đến sáng quắc nghỉ ngơi, hiện tại sáng quắc bị thương, thân kiều thể yếu, không da dày thịt béo giống đám các ngươi.

Một đám yêu thú da dày thịt béo lẳng lặng nhìn nó, nhìn xem nó còn có thể càng bất công hay không.

Sau đó A Chiếu dùng hành động nói cho bọn họ, nó có thể càng bất công.

Nó đều giao mấy túi càn khôn cho Sở Chước, sau đó thúc giục nàng nhanh chóng tiến vào lều nghỉ ngơi.

Hỏa Lân sờ sờ cái mũi, nhỏ giọng nói cùng đám người Bích Tầm Châu: "Ta rốt cục hiểu rõ vừa rồi vì sao lão đại muốn lột túi càn khôn bọn chúng, thì ra là muốn tặng cho chủ nhân."

"Không biết bên trong có thứ gì tốt." Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt tiếc nuối nói.

"Yên tâm, có thứ tốt, chủ nhân sẽ chia cho các ngươi." Bích Tầm Châu bình tĩnh nói.

【Chủ nhân tốt nhất.】 Huyền Uyên phụ họa một câu.

Đang nói, đột nhiên trướng trong lều bay ra mấy linh quả, nện ở trên đầu một người ba yêu, cùng với một câu không hờn không giận:【Ầm ỹ nữa liền cào chết tụi bây.】

Mọi người: "... ..."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ ôm đầu, vẻ mặt ủy khuất, không rõ vì sao A Chiếu phải dùng linh quả đập hắn.

Hôm sau xuất phát sau, Sở Chước mới rảnh thăm dò chuyện tối hôm qua.

"Đại lục Xích Vân Tinh thật sự là rất không an toàn." Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngồi ở càng xe nói: "Nghe nói tối hôm qua tổng cộng có ba nhóm người muốn đến tập kích ban đêm chúng ta, may mắn đều bị Hỏa Lân tỷ giải quyết."

Lần đầu tiên làm Sở Chước tỉnh giấc, bởi vì Hỏa Lân hiếm khi được động tay, đánh cho rất hưng phấn, thế cho nên không khống chế tốt động tĩnh, đánh thức Sở Chước. Vì thế khi nhóm thứ hai, nhóm thứ ba đến, Hỏa Lân xách bọn họ đến xa xa giải quyết. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

Còn chuyện một buổi tối bị ba nhóm người đánh lén, Sở Chước và bọn người Đồ Tứ Nương rất bình tĩnh.

Chỉ cần người từng sống ở đại lục Xích Vân Tinh đều biết đại lục này là tình huống gì, cách sinh tồn nơi này càng trần trụi, cướp bóc dưới ban ngày là thái độ bình thường, huống chi khi ban đêm trời tối, bọn họ còn qua đêm tại dã ngoại, không có bất luận cái gì che chở, không phải là kêu người đến cướp sao?

Cướp bóc không cần động cơ và lý do, cướp được vào tay chính là của mình, cho dù là một kẻ nghèo hàn, vẫn có người đến cướp.

Đương nhiên, ở trong mắt mấy người Đồ Tứ Nương, đoàn người dám tập kích ban đêm Sở Chước quả thực là một đám ngu xuẩn, nếu không có mấy cân lượng, bọn họ dám qua đêm ở dã ngoại sao? Từ tối hôm qua bắt đầu, mấy người Đồ Tứ Nương liền lẳng lặng nhìn những người đó đi tìm chết, kết quả cũng chứng minh, quả thật là đưa đầu người tới.

Đương nhiên, cũng không phải ai ai cũng có thực lực như đoàn người Sở Chước, nói không chừng là một đám gà còi thì sao? Dù sao cũng phải làm cho người ta có chút chờ đợi, không phải sao? Đáng tiếc bọn họ còn không kịp thử một chút hư thật nhóm người này, đã bị Hỏa Lân Xà thích gây sự ôm lấy quả đấm, kéo một đám tới xa xa để xử lý.

Có lẽ bọn họ đến chết đều không rõ, mình đã chết thế nào.

Ngày kế tiếp, mặc kệ ban ngày ban đêm, đều sẽ gặp được chặn đường cướp bóc.

Ban ngày còn tốt, ít nhất chặn đường cướp bóc có điều khắc chế, ở khi ban đêm, chỉ cần bọn họ lỡ quán trọ, nghỉ ngơi ở dã ngoại, một buổi tối đều đã gặp được vài trận tập kích ban đêm.

Người tu luyện tập kích ban đêm cướp bóc có nhân tu, yêu tu, còn có ma nhân ẩn núp đến phụ cận, tóm lại phàm là nhìn đến bọn họ, đều giữ một loại tinh thần không cướp không đoạt, đã chạy tới tập kích ban đêm mà cướp. Đáng tiếc kết quả đều bị Hỏa Lân Xà thích đánh dùng bằng quả đấm, đánh cho ngay cả cha mẹ đều nhận không ra.

Lâu dài, ngay cả Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng đã quen loại tiết tấu đi đường "Cướp bóc ——cướp bóc ngược" này.

Tình huống đại lục Xích Vân Tinh quả thật muốn nguy hiểm hơn trong tưởng tượng, nhưng trong đội ngũ bọn họ có hai yêu tu Nhân Hoàng cảnh, chỉ cần đối phương đến không phải vài Nhân Hoàng cảnh, thì không có việc gì. Đương nhiên, nếu thực tu luyện đến Nhân Hoàng cảnh, chỉ sợ cũng sẽ không đến làm cái việc tập kích ban đêm cướp bóc này, sẽ làm chuyện loại này, đại đa số đều là một ít tán tu bất nhập lưu.

Như thế qua hai mươi ngày, bọn họ tiếp cận địa bàn Thấm Thủy Lâu.

Khi hơi nước trong không khí dần dần phong phú lên, thần sắc Sở Chước và Huyền Uyên lộ ra vài phần thoải mái.

Như thế lại đi thêm một ngày, liền nhìn đến sông trạch bao phủ ở trong hơi nước mờ mịt.

Nơi đây hơi nước có chút nồng đậm, sương mù đã hóa thành một loại hơi nước màu trắng, xa xa bao phủ thuỷ vực trong đó, khiến cho người ta nhìn không rõ này chân thật, có vẻ mông lung mà thần bí.

Đồ Tứ Nương chỉ vào nơi bị sương trắng bao phủ, nói cho Sở Chước bọn họ, xuyên qua sương trắng này, chính là địa bàn Thấm Thủy Lâu.

Sở Chước xốc màn xe lên, nhìn về phía phương xa, cảm giác được thủy linh lực loãng trong không khí, ngạc nhiên nói: "Không phải là nơi này cũng có thủy linh gì đó chứ?"

Nàng đời trước không tới Thấm Thủy Lâu, đơn giản là nhận thức Yêu Mi, từ đó nghe nói qua Thấm Thủy Lâu, nhưng cũng không tỉ mỉ.

Đồ Tứ Nương vội nói: "Nơi đây vẫn chưa có thủy linh vật, nhưng mà lại nghe nói nơi đây có một tháp tụ linh thuộc tính thủy, là trấn lâu chi bảo của Thấm Thủy Lâu."

Sở Chước như có chút suy nghĩ nhìn địa phương bị bao phủ ở trong sương trắng, nếu có loại bảo vật này, không trách nơi đây thế nhưng thủy linh lực phong phú giống như vậy, mặc dù cũng không phải bố trí thủy linh, nhưng cũng cực kì hiếm lạ.

Chẳng trách đời trước nghe người ta nói, Thấm Thủy Lâu là nơi thần bí nhất đại lục Xích Vân Tinh, không có người dẫn đường, căn bản không thể tiến vào.

Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Sở Chước sẽ đáp ứng để cho Đồ Tứ Nương dẫn đường, muốn nhìn một chút Đồ Tứ Nương có năng lực gì dẫn bọn họ đến Thấm Thủy Lâu.

Chờ khi bọn họ tiến vào nơi sương trắng bao phủ, rất nhanh liền cảm giác được thủy linh lực trong không khí trở nên nồng đậm, điều này làm cho thần sắc Sở Chước và Huyền Uyên, Bích Tầm Châu đều có chút thoải mái.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ là luyện đan sư thuộc tính mộc, đối với thủy linh lực cũng không bài xích, duy nhất bài xích đó là Hỏa Lân.

Lúc này đến phiên vị xà yêu muội tử thuộc tính hỏa này có chút mệt.

Còn A Chiếu, ở cấp bậc này của nó, đã không sợ ngũ hành linh vật quấy nhiễu, tuy rằng cũng thân cận vật thuộc tính hỏa, nhưng linh vật thuộc tính khác, ảnh hưởng với nó cũng không lớn.

Chung quanh trắng xoá một mảnh, giơ tay không thấy năm ngón.

Đồ Tứ Nương dẫn bọn họ đi một đoạn đường, đi đến trước một con sông lớn càng rộng lớn, Đồ Tứ Nương nói: "Sở cô nương, Tầm Châu công tử, bắt đầu từ nơi này, thì phải ngồi thuyền mới có thể đi vào."

Sở Chước từ xe yêu thú đi xuống, dùng linh thức nhìn nhìn con sông, không biết có phải nàng ảo giác hay không, cứ cảm thấy sương trắng này như có như không cắn nuốt con sông, hiện ra cho người ta là một loại giả dối.

"Đây không phải sông." Bích Tầm Châu nói: "Đó là một cái hồ."

"Thật sự à?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngạc nhiên: "Tầm Châu ca, huynh không nhìn lầm đi? Đây rõ ràng chính là con sông."

Bích Tầm Châu không nói chuyện, mà là nhìn thoáng qua Đồ Tứ Nương.

Đồ Tứ Nương không nghĩ tới vị Tầm Châu công tử này sâu sắc như thế, cho dù là người tu luyện Nhân Hoàng cảnh, đi đến địa bàn Thấm Thủy Lâu, cực ít người có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra càn khôn bên trong.

Đây cũng là nguyên nhân nàng ta từng nói, tình huống Thấm Thủy Lâu có chút phức tạp.

Kỳ thực thủy linh lực vùng này, tuy là do tháp tụ linh ngưng tụ, nhưng cũng là một loại vật dùng để chế tạo ảo ảnh, chỉ cần thân ở tại địa phương thủy linh lực, sẽ sinh ra một loại ảo ảnh ảo giác, làm cho người tiến vào trong đó bị lạc phương hướng.

Đám người Sở Chước hiểu rõ tình huống trong sương trắng này rồi, liền hỏi Đồ Tứ Nương: "Chúng ta nên đi Thấm Thủy Lâu như thế nào?"

Địa bàn Thấm Thủy Lâu ở bên trong sương trắng bao phủ, không ai dẫn đường, người tiến vào trong đó rất nhanh sẽ mất phương hướng, thẳng đến vài vòng luẩn quẩn, mới có thể vòng đi ra ngoài.

Tuy nói không đả thương người, nhưng bị chơi đùa như vậy, cũng rất làm cho người ta tức giận.

Mà đệ tử trong Thấm Thủy Lâu phần nhiều là nữ tu cùng nữ yêu, tuy nói cũng có nam đệ tử, số lượng cũng cực ít, đều là người dung mạo tuấn tú.

Nói tóm lại, Thấm Thủy Lâu tuyển nhận đệ tử, đầu tiên là xem dung mạo, tiếp theo mới là cái khác.

Đồ Tứ Nương mỉm cười nói: "Ta và một đệ tử Thấm Thủy Lâu từng có một đoạn nhân duyên ngắn ngủi, hắn từng đưa ta một tấm thông hành phù, chỉ cần bóp nát thông hành phù, có thể liên hệ được thuyền ở gần đây."

Nghe nói như thế, Sở Chước và Bích Tầm Châu đều liếc mắt nhìn nàng ta một cái, rốt cục hiểu rõ nguyên nhân Đồ Tứ Nương nói có người quen dẫn đường có vẻ thuận tiện, quả thật có vẻ thuận tiện.

Đồ Tứ Nương từ trong túi càn khôn lấy ra một cái ngọc phù, bóp nát, nói với Sở Chước bọn họ: "Sở cô nương, chỉ cần chờ ở đây một lát, hẳn là sẽ có thuyền tới."

Sở Chước ừ một tiếng, nói: "Cảm ơn, vất vả ngươi rồi."

Đồ Tứ Nương có chút thụ sủng nhược kinh, vị này tuy nói vẫn luôn biểu hiện được rất hòa khí, nhưng lại rất khó đối phó, rất đa tâm, nói chuyện với nàng đều phải lo lắng nàng có phải đang thử dò xét hoặc là gạt người hay không. So sánh ra, Mặc Sĩ Thiên Kỳ thoạt nhìn ngốc bạch ngọt mới thật sự là ngọt, ở chung cùng hắn càng làm cho người ta yên tâm.

Sở Chước hiện tại thái độ như vậy, Đồ Tứ Nương hiểu rõ nàng đối bọn họ coi như là vừa lòng.

Quả nhiên theo như lời Đồ tứ nương, trong chốc lát sau, bọn họ liền nhìn thấy thuyền chạy đến từ trong sương trắng, hoặc là gọi là thuyền hoa càng chuẩn xác một chút. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

Rõ ràng phía trước sông vẫn là sông kia như cũ, nhưng ở trong mắt người bên bờ, thuyền hoa đó giống như từ bờ bên kia đến, nơi đi qua, sương trắng nhường đường. Trong thuyền hoa ẩn ẩn có tiếng động tơ trúc truyền đến, trong chốc lát thanh linh u nhã, trong chốc lát lại lả lướt rối bờ, làm cho người ta nghe đến mặt đỏ tim đập, miên man bất định.

Mặt Mặc Sĩ Thiên Kỳ hơi hơi có chút hồng, không được tự nhiên nghiêng nghiêng người.

Khuôn mặt Sở Chước cũng nổi lên đỏ không bình thường, thanh âm đó... Thật sự dễ dàng gợi lên dục niệm nào đó trong lòng. Mà nàng hiện tại không thể sử dụng linh lực, thế cho nên nghe tà âm đó, thân thể cũng có chút không được tự nhiên.

A Chiếu ngồi xổm ở trên vai nàng nhìn đến nàng đỏ ửng mặt, như có chút suy nghĩ nhìn về phía chiếc thuyền hoa chạy đến.

Đồ Tứ Nương nghe thanh âm thế, sắc mặt hơi đổi, nhỏ giọng nói: "Đây là thuyền hoa Phỉ Âm, đợi lát nữa nếu... còn thỉnh vài vị chớ tức giận."

Đồ Tứ Nương cũng không nói được gì quá rõ ràng, bởi vì thuyền hoa đó đã đi đến bên bờ.

Trên thuyền hoa đi ra một nữ tử mặc hồng sa nhẹ nhàng, mặt như đào nhụy, bộ ngực sữa cao ngất, eo nhỏ như liễu, một đôi chân thon dài nõn nà ở như ẩn như hiện trong hồng sa, câu môi cười, rung động lòng người.

Thật là một yêu nữ yêu mị tận xương.

Nhìn đến nàng, mặt Bích Tầm Châu không chút thay đổi, Hỏa Lân có chút mất hứng, Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn xem có chút ngượng ngùng.

Sở Chước ôm A Chiếu đến trong lòng, nhẹ nhàng mà che lại ánh mắt nó, đỡ phải ô nhiễm "ấu tể" thuần khiết.

"Mấy vị, đây là muốn đi Thấm Thủy Lâu?" Yêu nữ thân lụa mỏng dựa lan can, dùng giọng điệu ngả ngớn hỏi.

Đồ Tứ Nương thì cung kính, cất cao giọng nói: "Chính là Phỉ Âm tiền bối sao? Chúng ta quả thật muốn đi Thấm Thủy Lâu, không biết Phỉ Âm tiền bối có bằng lòng chở chúng ta đoạn đường hay không?"

Phỉ Âm không chút để ý nói: "Vốn thuyền của ta cũng không chở đệ tử Thấm Thủy Lâu, nhưng mà nể mặt bộ dạng mấy vị đều vô cùng tạo niềm vui, liền chở chư vị đoạn đường thôi."

Nói xong, nàng nhẹ nhàng mà vẫy tay, một cái cầu thang bên sườn tàu rơi xuống, duỗi đến bên bờ.

Đoàn người Sở Chước đạp cầu thang mà lên, đi đến thuyền hoa.

Chờ khi bọn họ đi lên, đã bị yêu nữ đó thật hứng thú đánh giá.

Ánh mắt yêu nữ nhất nhất lướt qua mấy người, Sở Chước và Đồ Tứ Nương làm nữ nhân bị nàng ấy không nhìn, còn Bích Tầm Châu, bởi vì bộ dạng thật đẹp, đồng dạng bị nàng không nhìn.

Cuối cùng ánh mắt của nàng ấy rơi xuống trên người Hỏa Lân và Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Haingười này, một người là Nhân Hoàng cảnh tiêu sái đẹp trai, một người là luyện đan sư gà còi ngốc bạch ngọt, chỉ cần nữ nhân bình thường đều biết chọn như thế nào.

Vì thế Phỉ Âm quăng cái mị nhãn cho Hỏa Lân, ái muội cười nói: "Vị công tử này, không biết có hứng thú tiến vào trong một chút, tiểu nữ nguyện ý tấu một khúc điên loan đảo phượng vì công tử như thế nào?"

Nháy mắt, ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người Hỏa Lân.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ há miệng thở dốc, muốn nói cái gì lại ngậm lại.

Mặt Hỏa Lân vốn còn mang cười lập tức liền rét lạnh, lạnh như băng nói: "Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta là nam? Ngươi mù mắt chim hay sao?"

Phỉ Âm: "... ..."

Lần đầu tiên bị mắng độc như vậy, Phỉ Âm cả yêu đều có chút ngốc.

Đồ Tứ Nương yên lặng xoay người, hồi tưởng mình lúc trước đầu tiên mắt nhìn thấy Hỏa Lân, cũng giống như Phỉ Âm, bị chọc đến hận không thể cùng nàng ái ân... Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.

Nhưng mà Phỉ Âm so với Đồ tứ nương càng kiên quyết, gắt giọng: "Công tử thực thích nói giỡn, cho dù ngươi muốn cự tuyệt ta, cũng không cần tìm lấy cớ loại này đi? Ta cũng không tin, trừ phi... Ngươi cho ta kiểm tra một chút."

Hỏa Lân lạnh lùng nhìn nàng ấy, sau đó đi qua đi, cầm lên cổ tay nàng ấy: "Đi, đều là thư (cái), ta há sợ ngươi sao?"

Sau đó mang theo Phỉ Âm, liền tiến vào khoang thuyền nào đó trong thuyền hoa.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn một "nam" một nữ rời khỏi, kỳ thực chỉ là xem bóng dáng, sẽ làm cho người ta cảm thấy hai người này còn rất xứng đôi "nam" tuấn nữ mị, có chút lo lắng hỏi: "Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

Hết chương 229.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement