Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Bạch Thạch sào ở tại nơi khí hậu vô cùng ấm áp, chung quanh cỏ cây sinh trưởng tươi tốt, Bạch Thạch sào ngay tại bên trong rừng rậm tươi tốt đó, từ trên cao cúi nhìn xuống, giống như một sào huyệt con mối cực đại đặt ở trong rừng rậm.

Chính bởi vì vậy mà được gọi là Bạch Thạch sào.

Tuy nói thoạt nhìn như là tổ kiến, kì thực cũng là đất ấm dựng dục các loại trùng.

Ngày xưa khi trùng sinh sản hoạt động ở chổ này, có thể nói là thịnh cực một thời, biến thành nơi nguy hiểm nổi tiếng gần xa, sẽ cực ít có người tu luyện dám đến nơi đây. Nay trùng trong Bạch Thạch sào không phải nguyên nhân vì khí hậu cắt giảm, chính là bị người có tâm lợi dụng, dẫn tới chủng loại yêu trùng càng ngày càng ít, có tính uy hiếp đã không còn bao nhiêu.

Tuy trong có Bạch Thạch sào yêu trùng uy hiếp, nhưng động phủ Thánh Đế cảnh Đại Năng lưu lại càng hấp dẫn người, người tu luyện đi tới Bạch Thạch sào vẫn không ít.

Đi đến trước rừng rậm Bạch Thạch sào, vì khí hậu ấm hơn, bé rùa rốt cục thu hồi lại bộ y phục lông xù trên người nó.

Không có y phục lông xù, bé rùa thoạt nhìn thoải mái không ít, nằm úp sấp đến trên vai Mặc Sĩ Thiên Kỳ, học bộ dạng lão đại, ngắm nhìn phương xa.

Trong rừng rậm linh thực sinh trưởng tươi tốt, thảm thực vật bao trùm xuống phát ra hơi nước ướt át, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy yêu trùng hoạt động bên trong rừng cây ướt át. Trong rừng rậm này yêu trùng đại đa số có vẻ dịu ngoan, nhưng mà có một chút ẩn núp ở trong rừng cây mật độ dày đặc, đặc biệt săn bắn yêu thú hoặc người tu luyện đi qua, tương đối không dễ chọc.

Tuy nói có chút yêu trùng giá trị tương đối cao, nhưng thứ như yêu trùng, đại đa số là kết thành đàn đội, vô cùng phiền toái, trừ bỏ người tu luyện chủ tu ngự trùng, sẽ rất ít hấp dẫn người tu luyện khác, càng không cần phải nói một ít nữ tu trời sinh liền chán ghét sâu trùng.

Vùng này bình thường sẽ cực ít có người tu luyện đặt chân.

Lúc này, rừng rậm ngày thường ít người hỏi thăm, lại đến rất nhiều người tu luyện, mang đến hơi thở náo nhiệt cho nó.

Ngự kiếm bay qua rừng rậm, bọn họ rốt cục đến địa khu bên cạnh Bạch Thạch sào.

Đoàn người rớt xuống trên một tảng đá màu xám trắng cao ngất, dõi mắt nhìn lại, nơi tầm mắt có thể tới, đều là tảng đá màu xám trắng giống tổ kiến, nhìn như gồ ghề, kì thực vô cùng cứng rắn, cũng không dễ dàng đẩy hủy.

Dưới tảng đá màu xám trắng là động trùng quanh co khúc khuỷu, không ai biết trong động trùng này có yêu trùng nguy hiểm sinh hoạt hay không, hoặc là thông tới phương nào.

Mà cửa vào động phủ Thánh Đế cảnh Đại Năng lưu lại, đó là ở dưới Bạch Thạch sào.

Khi Sở Chước bọn họ đến, chỉ thấy người tu luyện đến từ địa phương khác đã tới rồi.

Những người tu luyện đó theo mặt ngoài xem ra, đều là nhân tu cùng yêu tu, không nhìn thấy ma nhân.

Đi đến trước Bạch Thạch sào, những người tu luyện này cũng giống như bọn họ, trước chọn một địa phương dừng lại, quan sát Bạch Thạch sào.

Chỉ là Bạch Thạch sào thật sự quá lớn, ánh mắt căn bản không thể đo đạc nó, càng không cần phải nói bộ phận chôn sâu dưới lòng đất, xa nhiều hơn so với lộ ra rất nhiều.

Ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy bóng dáng một ít yêu trùng từ trong khe đá màu xám trắng, đủ loại yêu trùng, người xem đều nổi hết cả da gà.

"Sở tỷ, Tầm Châu ca, chúng ta cũng muốn đi xuống sao?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ âm thầm nuốt nước miếng, trong lòng e ngại.

Hắn kỳ thực cũng không sợ trùng nhỏ, nhưng mà ngoại trừ yêu trùng, phàm là yêu trùng, đều dài hơn được có vẻ không bình thường, lực sát thương không phải trùng bình thường có thể sánh bằng.

Hỏa Lân phốc cười một tiếng, gác lên bờ vai của hắn, nói: "Thì ra A Kỳ đệ đệ sợ sâu à? Yên tâm, Hỏa Lân tỷ bảo vệ ngươi."

Nghĩ đến Hỏa Lân là yêu thú thuộc tính hỏa, là khắc tinh yêu trùng, Mặc Sĩ Thiên Kỳ quyết định, đợi lát nữa phải theo sát Hỏa Lân.

Lúc này, một tiếng cười nhạo vang lên.

Hỏa Lân và Mặc Sĩ Thiên Kỳ quay đầu nhìn lại, liền thấy bên cạnh yêu tu để dài tóc, kêu Nhạc Tu dùng giọng điệu làu bàu nói: "Còn có phải nam nhân hay không, thế nhưng sợ sâu."

Bộ dáng này thật sự là kéo thù hận, Mặc Sĩ Thiên Kỳ thấy mình chán ghét yêu tu miệng tiện này.

Hỏa Lân hừ một tiếng: "Ta nói Nhạc Tu đệ đệ, ngươi khi dễ người của ta, có phải không khỏi rất không nể mặt hay không?"

"Người của ngươi?" Nhạc Tu quỷ dị liếc mắt nhìn Mặc Sĩ Thiên Kỳ một cái, lại nhìn xem mặt tuấn mỹ Hỏa Lân, như có chút suy nghĩ.

Hỏa Lân nâng cằm lên: "Đương nhiên." Mặc Sĩ Thiên Kỳ chính là luyện đan sư nó che chở, về sau linh đan của nó còn phải lấy từ chỗ hắn đây, tự nhiên phải bảo hộ hắn thật kĩ rồi, đỡ phải xảy ra cái gì ngoài ý muốn.

Nhạc Tu nhìn hai bọn hắn, đang muốn nói gì, đã bị Nhâm Diêu kéo qua, vì thế cả lòng cả mắt tràn đầy đều là người bên cạnh, không quan tâm bọn họ nữa.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ đầy lòng muốn oán giận lại bởi vì lời nói phản ứng của Nhạc Tu mà dừng lại, thiếu chút nữa thì nghẹn chết chính mình. Chỉ là Nhạc Tu đều đã ngừng chiến, nếu hắn không thuận theo không buông tha, ngược lại có vẻ hẹp hòi, vì thế đành phải nghẹn xuống.

Đậu xanh, thật muốn nhấn yêu tu miệng tiện này trên mặt đất mà xướng ca chinh phục.

Lúc này, Sở Chước cũng cùng Bích Tầm Châu, Nhâm Diêu thương lượng chuyện tiến vào Bạch Thạch sào.

"Tầm Châu ca, cửa vào động phủ ở nơi nào?" Sở Chước hỏi.

Bích Tầm Châu từ trong túi càn khôn nhảy ra một tấm bản đồ, nói: "Ấn trên bản đồ giới thiệu, còn phải đi phía trước mới được, xuyên qua địa bàn một loại yêu trùng ba mắt liền đến rồi." ChieuNinh:{\}[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d

Nhạc Tu nhìn đến bản đồ đó, nhịn không được lại bật cười một tiếng, nói: "Các ngươi nhất định là bị bán bản đồ lừa, bản đồ này làm sao chuẩn? Nếu cửa động phủ dễ dàng bị vẽ họa thành bản đồ như vậy, đã sớm không tới phiên chúng ta đến đây."

Sở Chước nhìn về phía Nhạc Tu.

Nhạc Tu là yêu tu Chân Hỏa cung, chằng qua hắn chỉ là treo cái danh ở trong Chân Hỏa cung, càng nhiều thời điểm thích ra bên ngoài chạy, du lịch chung quanh kiêm tìm kiếm tài liệu luyện khí lấy lòng Nhâm Diêu, nếu nói kiến thức rộng rãi quả thật không kém.

So với Bích Tầm Châu tìm hiểu được, tin tức trong tay Nhạc Tu quả thật càng thêm tỉ mỉ xác thực, đây cũng là nguyên nhân hắn dám mang Nhâm Diêu tới đây.

Bích Tầm Châu nghe xong, cũng không giận, đưa bản đồ cho Sở Chước, thản nhiên nói: "Ta tất nhiên là biết, đồ không cần linh thạch, nhìn xem một chút cũng không sao."

Nhạc Tu ồ một tiếng, đánh giá Bích Tầm Châu: "Sao không cần linh thạch?"

"Cướp thì cần linh thạch cái gì?" Bích Tầm Châu bình tĩnh nói.

Nhạc Tu hiếm khi bị nghẹn.

Hắn tự nhiên có thể cảm giác được tu vi Bích Tầm Châu cực cao, còn ở phía trên mình, đây cũng là nguyên nhân hắn đáp ứng đồng hành cùng bọn họ. Nếu như trong Bạch Thạch sào có nguy hiểm gì, có một vị cao thủ như vậy ở, an toàn của Nhâm Diêu cũng có vài phần cam đoan. Tuy nói ngẫu nhiên thích oán giận trời oán giận đất, nhưng khi đề cập đến chuyện của Nhâm Diêu, Nhạc Tu vẫn nghĩ có vẻ chu đáo.

Vì thế hắn hỏi: "Các người đã biết rõ bản đồ là giả, vì sao còn muốn mang nó?"

Bích Tầm Châu liếc mắt nhìn Sở Chước một cái, không hé răng.

Sở Chước giải thích: "Bản đồ xuất hiện được rất khả nghi, có lẽ là có người cố ý làm giả phần bản đồ để lừa gạt chúng ta, hoặc chính là thuần túy hồ bài muốn lừa vài ngốc tử đổi chút linh thạch, mặc kệ là loại gì, nhìn xem cũng không sao."

Trên thực tế, bản đồ này xuất hiện được quả thật rất quỷ dị khi, vừa truyền ra trong Bạch Thạch sào có động phủ Đại Năng, bản đồ này liền lặng yên không một tiếng động truyền lưu ra. Nếu là bán quang minh chính đại, có lẽ mọi người đều sẽ tưởng đây là người tu luyện nào đó muốn kiếm chút linh thạch, cố ý hồ bài, dùng để lừa gạt một ít người không rành thế sự, nhưng loại truyền lưu lặng lẽ này, khiến cho thần thần bí bí, ngược lại càng làm cho người tin tưởng.

Sở Chước đương nhiên không tin, bởi vì đời trước cũng xuất hiện qua loại chuyện này.

Chỉ là, đời này lại nhìn kỹ, có thể phát hiện rất nhiều vấn đề, chỉ sợ lần này việc động phủ Bạch Thạch sào, còn có người trong Chân Hỏa cung trà trộn tiến vào, hơn nữa địa vị người nọ ở Chân Hỏa cung nhất định rất cao.

Nhạc Tu nghe được Sở Chước giải thích, liếc nhìn nàng một cái, không nói cái gì nữa.

Lúc này, Nhâm Diêu hỏi: "A Tu, chúng ta hiện tại phải đi bên nào?"

Nhạc Tu đối với những người khác không chút sắc thái, đối với lời Nhâm Diêu nói cũng là cực để ở trong lòng, lúc này hắn khiêng loan đao, hừ cười nói: "Đi theo ta là được, ta nhất định có thể đưa các người tới động phủ."

"Vậy phiền toái A Tu." Trên mặt Nhâm Diêu lộ ra tươi cười nhẹ mỏng, sau đó quay đầu nói với Sở Chước: "Sở cô nương, không bằng vẫn là đi cùng nhau đi."

Sở Chước vẫn chưa cự tuyệt, hòa khí nói: "Được, liền phiền toái hai vị."

Nhạc Tu bộ dạng hếch mặt lên trời, lôi kéo Nhâm Diêu liền đi, hồn nhiên không thèm để ý đám con riêng phía sau khả năng sẽ tranh đoạt tài nguyên cùng hắn.

Đi chung đường thời gian vài ngày, mọi người cũng hiểu rõ Nhạc Tu là cái tính tình gì, tuy rằng ngẫu nhiên miệng tiện đắc ý không buông tha người, nhưng mà có Nhâm Diêu ở, cũng khống chế ở trong phạm vi nhất định, không quá kéo thù hận như vậy.

Ít nhất, miệng thì xấu chút, bản tính cũng không xấu, chỉ cần không đề cập đến Nhâm Diêu, hắn cũng sẽ không quá mức so đo.

A Chiếu nhìn chằm chằm bóng dáng Nhạc Tu, phát hiện thế nhưng có yêu thú càng túm hơn đại gia nó, có chút mất hứng. Nhưng mà xét thấy Nhạc Tu không trêu chọc đến trên người nó, cho nên cũng không dự tính làm cái gì với tiểu tử này.

Ngược lại là Nhạc Tu cái loại hành vi gấp gáp nhìn chòng chọc người, làm cho nó cảm thấy cực hứng thú.

Ừ, đợi nó biến hóa xong, nó cũng có thể giống như Nhạc Tu, đi đến đâu đều muốn mang theo nàng dâu trên người.

Nhạc Tu mang theo bọn họ, phi hành ở trên không Bạch Thạch sào.

Người tu luyện khác tới cũng có giống như Bích Tầm Châu, cầm cái gọi là bản đồ tìm kiếm sào huyệt yêu trùng ba mắt ở chung quanh. Chẳng qua còn càng nhiều người không tin tưởng bản đồ, hoặc là có nguồn gốc tin tức của mình, phi hành ở trên không Bạch Thạch sào, tìm kiếm thời cơ tiến vào.

Phi hành ở trên không Bạch Thạch sào thời gian nửa ngày, Nhạc Tu mới ý bảo mọi người hạ xuống.

Mọi người lại đứng ở trên một khối đá cự thạch xám trắng lởm chởm, trên nham thạch xám trắng này có bọt khí dày đặc, giống như là bị chất lỏng gì đó ăn mòn, cũng bất quy tắc, phía dưới có một mùi tanh tưởi như có như không xông vào mũi.

Nhạc Tu nhìn nhìn khe đá phía dưới, nói: "Từ nơi này tiến vào, lại đi đoạn thời gian, hẳn là có thể đến."

Nhạc Tu sau khi nói xong, là người đầu tiên nhảy xuống, nhảy đến đất bằng phía dưới, ngẩng đầu nói với Nhâm Diêu: "Diêu Diêu, mau xuống dưới."

Nhâm Diêu cực kỳ tín nhiệm hắn, không do dự liền nhảy xuống.

Đám người Sở Chước cũng theo thứ tự đi xuống, hội hợp cùng Nhạc Tu bọn họ.

Nhạc Tu khiêng loan đao nhìn như cồng kềnh, làm gương đi ở phía trước, Nhâm Diêu đuổi kịp theo sau, tiếp theo là Bích Tầm Châu, Sở Chước, Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Hỏa Lân và đám người Đồ Tứ Nương bọc hậu.

Động trùng dưới Bạch Thạch có chiều rộng chật hẹp, chẳng qua đại đa số không gian là cực kì rộng mở, chính là không gian chung quanh có ẩm ướt dính dính, mùi tanh tương đối nặng.

Vừa mới tiến vào một động trùng, gió tanh đập vào mặt, Nhạc Tu rõ ràng lưu loát vung đao chém chết một con yêu trùng thô như thùng nước.

Yêu trùng trắng trắng mập mạp, còn thô dài hơn đại xà, trên đầu có một miệng xúc tu, khi bị Nhạc Tu chẻ thành hai đoạn, vẫn chưa tử vong, hai đoạn thân thể còn đang vặn vẹo, một cỗ chất lỏng dính đặc từ trong thi thể yêu trùng chảy ra, rất nhanh liền nhiễm ẩm ướt mặt đất, mùi tanh tưởi càng đậm.

Nhạc Tu nguyền rủa một tiếng, một cước đá thi thể mấp máy của con trùng đó đến bên cạnh: "mMáu trùng này sâu có tác dụng ăn mòn, Diêu Diêu cẩn thận."

Nhâm Diêu kiễng chân, nói: "Không có việc gì, giầy linh khí của ta, sẽ không bị ăn mòn."

Tuy rằng nói như vậy, vẫn không muốn làm cho giầy đụng tới máu trùng này, thật sự là rất ghê tởm.

Đồng dạng thấy rằng ghê tởm còn có Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Đồ Tứ Nương, chẳng qua trên mặt Sở Chước rất trấn định, không để cho người ta nhìn ra được, bộ dạng một nữ hán tử, ngược lại Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Đồ Tứ Nương thoạt nhìn có chút sụp đổ.

Chờ bọn hắn rời khỏi s không lâu, trên đất thi thể hai đoạn trùng mới hoàn toàn ngừng mấp máy, sau đó rất nhanh đã bị trở thành đồ ăn trùng khác ăn luôn, không để dấu vết.

Dọc theo đường đi, bọn họ gặp được rất nhiều chủng loại yêu trùng, đều bị Nhạc Tu đi trước làm gương giải quyết, thanh loan đao là linh khí cấp tám, có chút sắc bén, ở Nhạc Tu vung xuống, có thể nói là đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d

Nhạc Tu biểu hiện ra ngoài sức chiến đấu cường hãn, làm cho một đám người chỉ cần chú ý bên người có yêu trùng đánh lén hay không là được.

Nhưng mà, Nhạc Tu loại hành vi dường như cuồng chiến đấu này, cũng làm cho người ta nhìn xem có chút bỡ ngỡ, giống như càng đánh càng hăng, cũng không cần bổ sung linh lực, nghiễm nhiên chính là một tên chiến đấu cuồng.

Cuối cùng vẫn là Nhâm Diêu nói: "A Tu, nghỉ ngơi một chút, bổ sung chút linh lực."

Lúc này Nhạc Tu mới dừng lại, do Bích Tầm Châu trên trước, ở phía trước mở đường.

So với Nhạc Tu một đao về phía trước, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, khi Bích Tầm Châu ra tay giống như nghệ thuật, mười ngón tay thon nhỏ mà động, băng tơ tung hoành, yêu trùng còn chưa tiếp cận, đã bị đông cứng thành tảng băng, sau đó bị băng tơ xoắn thành vụn băng.

Loại hành vi giết trùng này, có thể xinh đẹp hơn chém thành hai khúc rất nhiều, ít nhất máu trùng sẽ không lại phun ra khắp nơi, người phía sau đều phải cẩn thận ngự kiếm bay qua, để tránh giẫm phải một chân máu trùng, có ghê tởm hay không chứ.

Nhạc Tu xuy một tiếng, thấy Bích Tầm Châu quá sang trọng.

"Bích tiền bối như vậy thật không sai." Nhâm Diêu nói.

Nhạc Tu không vui: "Có cái gì không sai? Ta mới thực sự không sai."

"Huynh biến khắp nơi thành máu trùng, rất ghê tởm, tuyệt không tốt." Nhâm Diêu thực sự cầu thị nói.

Nhạc Tu lập tức mặt âm trầm, trừng Bích Tầm Châu, giống như đang nhìn gian phu, đám người Sở Chước và Đồ Tứ Nương nhìn xem mà khóe miệng giựt giựt, cũng không biết yêu tu này làm sao dấm chua (ghen) lớn đến như vậy.

"Còn có bao lâu mới có thể đến?" Sở Chước thăm dò.

"Nếu thuận lợi, ngày mai có thể đến, nếu không thuận lợi..." Nhạc Tu nhún nhún vai, không dại dột vỗ ngực cam đoan một đường thuận lợi.

Đám người Sở Chước tự nhiên nghe ra được ý trong lời hắn nói, Bạch Thạch sào chính là sào huyệt yêu trùng, khắp nơi đều là yêu trùng, gặp được phổ thông thì còn may, nếu là yêu trùng cấp bậc cao, không thiếu được phải trải qua một phen khổ chiến, càng không cần phải nói có chút yêu trùng thực lực không cao, nhưng chúng nó thành đàn kết đội, đó mới nói là đáng sợ.

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên chợt nghe được bên trong động trùng phía trước, vang lên một trận tiếng vù vù.

Lỗ tai Nhạc Tu trong nháy mắt liền dựng thẳng, sắc mặt có chút cảnh giác, kéo Nhâm Diêu đến phía sau: "Cẩn thận..."

Hắn vừa mới nói xong, mọi người liền nhìn đến trong động trùng quanh co khúc khuỷu phía trước, một mảnh mây đen vây quanh mà đến chỗ họ.

Đó là một đám yêu trùng lớn cỡ nắm đấm có cánh, bộ dạng có chút giống ong mật bản phóng đại, bởi vì thành đàn kết đội bay tới, thoạt nhìn tựa như một mảnh mây, hơi thở trên người chúng nó cũng không cường đại, nhưng mà vây quanh cùng một chỗ, phát ra hơi thở có chút kinh người, làm cho người ta nhịn không được trong lòng phát run.

Yêu trùng tồn tại loại này, cho tới bây giờ đều là dựa vào lấy số lượng mà thắng.

Yêu trùng một đôi mắt kép cực đại nhìn về phía bọn họ, phát hiện có kẻ xâm nhập, vù vù bay qua.

Bích Tầm Châu vẫy tay, một tường băng xuất hiện, cản trở yêu trùng.

Thanh âm cộp cộp cộp vang lên, soi kỹ qua, lại phát hiện yêu trùng này thế nhưng đang gặm nhấm băng trên tường băng, tường băng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng biến mỏng.

"Đây là Thực Linh trùng, chỉ cần là thứ ẩn chứa linh lực, chúng nó đều ăn." Nhạc Tu nói, Bích Tầm Châu dùng linh lực xây lên tường băng, tự nhiên cũng ẩn chứa linh lực, Thực Linh trùng tự nhiên không sợ.

Người tu luyện ghét nhất gặp phải chính là loại yêu trùng chuyên cắn nuốt linh lực này, Nhạc Tu hơi hơi nhăn mi lại, hỏi: "Các ngươi người nào là thuộc tính hỏa, có thể dùng hỏa công."

Hỏa Lân tiến lên, vẻ mặt cười tủm tỉm, phá lệ tự tin nói: "Vậy để ta đến đi."

Bích Tầm Châu liếc nhìn nó một cái, thối lui đến bên cạnh, Hỏa Lân từ sớm đã xoa tay chuẩn bị chiến đấu đi qua.

Hết chương 237.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement