Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Sở Chước dùng Toái Tinh kiếm đỡ linh phủ của hắn, trên mũi kiếm Toái Tinh kiếm nổi lên linh quang đổ vào hàn quang lạnh lẽo, tỏ rõ đẳng cấp của nó.

Nàng dùng thanh âm ôn hòa nói: "Nghe nói Vân mạch chủ lần này là vì hội đấu giá dưới đất mà đến, tại hạ muốn mượn thiếp mời của Vân mạch chủ dùng một chút."

Ánh mắt Vân Tẫn chợt lóe, rốt cục hiểu rõ dụng ý nữ tu này.

Sau đó hắn khẽ cười nói: "Cô nương không cần như thế, nếu như cô nương nguyện ý kết làm bạn cùng tu với tại hạ, chớ nói thiếp mời phòng đấu giá dưới đất, tuy là bảo tàng Vân Linh Mạch, cũng mặc cho cô nương đi vào đánh giá."

Sở Chước co quắp da mặt, trên dưới đánh giá hắn, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Thật có lỗi, bổn cô nương không có hứng thú đối với nam nhân bị nữ nhân khác dùng qua."

Nàng lại rơi cấp bậc, cũng sẽ không muốn loại nam nhân hoa tâm tình nhân bên người hết người này tới người khác.

Vân Tẫn bị nàng loại ánh mắt nhìn vật bẩn đâm vào có chút tức giận, chẳng qua trên mặt là bộ dạng ôn hòa như cũ: "Nếu cô nương nguyện ý, tại hạ có thể vì cô nương phân phát tất cả nữ nhân, chỉ có một mình cô nương, cùng cô nương kết xuống khế ước bạn cùng tu, như thế nào?"

"Không thế nào." Sở Chước thản nhiên nói: "Đạo bất đồng, bất tương vi mưu! Vân mạch chủ vẫn là chọn người khác thôi. Huống hồ... Chúng ta chỉ thấy qua một lần, thậm chí phẩm hạnh lẫn nhau như thế nào đều không biết, Vân mạch chủ như thế, chẳng phải quá mức qua loa sao?"

Đây là địa phương hai đời đều làm cho Sở Chước cảm thấy không thể tưởng tượng, thật sự là không hiểu nam nhân này, chỉ thấy một lần, liền bởi vì bộ dạng nàng phù hợp thẩm mỹ hắn, không nói hai lời cầm tù nàng.

Nếu không có sau đó nàng cũng từng tra xét rõ ràng qua, nếu không thì thực tưởng hắn cầm tù mình là có âm mưu gì.

Vân Tẫn khẽ cười một tiếng: "Cô nương bộ dạng tính tình tốt hợp tâm ý tại hạ, nếu như bỏ qua, có lẽ không gặp được người thứ hai. Tại hạ chỉ biết là, gặp được thích, đạo lý tiên hạ thủ vi cường."

A Chiếu vừa ngậm bé rùa nhảy đến trên đỉnh Linh xa nghe nói như thế, kỳ dị là sinh ra một loại đồng cảm nhận thức đối với Vân Tẫn.

Cũng không phải sao, tiên hạ thủ vi cường, mới có thể có được mong muốn.

Nhưng mà, nó đã khép người này vào trong móng vuốt của mình, làm sao mặc cho người ngoài nhúng chàm? Cho nên cho dù sinh ra đồng cảm nhận thức đối với Vân Tẫn, lúc này hận không thể cào chết hắn như cũ.

A Chiếu bỏ bé rùa xuống, mai rùa cứng rắn ở trên đỉnh Linh Xa phát ra một tiếng đông.

Một tiếng này, không chỉ có làm cho Lâm Khách ở bên cạnh thân thể cương cứng phản ứng kịp, cũng làm cho hai người trong Linh Xa đều cảm thấy.

Ánh mắt Lâm Khách hoảng sợ, thẳng đến khi thấy con tiểu yêu thú màu đen tiến vào trong Linh Xa, không chỉ không có thở phào, ngược lại sắc mặt xám xịt. Trong xe là Mạch chủ Vân Linh Mạch bọn hắn, cho dù tu vi Vân Tẫn cực cao, nhưng ở trước mặt con yêu thú quỷ dị, căn bản không đủ xem.

Lúc này hắn đã phát hiện, lúc trước khí tức cường đại khóa chặt hắn, là con yêu thú này.

Tuy rằng nó thoạt nhìn nhỏ yếu như thế, cũng không dám coi khinh nó.

Lâm Khách đánh cái thủ thế với bọn thị vệ nghi hoặc chung quanh, để cho bọn họ nhất thiết đừng phải hành động thiếu suy nghĩ.

Vân Tẫn nhìn đến một con tiểu yêu thú màu đen tiến vào, nhảy đến trên vai Sở Chước, ánh mắt bỗng ngừng.

Hắn đột nhiên nghĩ đến bên ngoài còn có Lâm Khách, nhưng lúc này Lâm Khách lại không phản ứng, để cho một con yêu thú xuất hiện... Nháy mắt, Vân Tẫn nghĩ đến cái gì, ánh mắt nhìn về phía Sở Chước trở nên sâu thẳm.

Hắn cũng không phải là ngu ngốc, chỉ sợ trước đó khi môn chủ Ngọc Đỉnh môn dẫn người tìm đến, hắn cũng đã rơi xuống trong bẫy nữ tu này.

Hắn hỏi: "Người Ngọc Đỉnh môn là cô nương phái tới đây?"

Sở Chước cười cười, cũng không vội mà đòi lấy thiếp mời, dù sao cũng cần phải thu phục hậu hoạn mới được, vì thế nàng nói: "Ngươi nói sai rồi, cũng không là như thế! Tại hạ đúng lúc nghe nói người Ngọc Đỉnh môn đối phó ngươi, mới có thể bám đuôi theo bọn họ tới đây, chỉ là..." Trên mặt nàng lại lộ ra bộ dạng ngoài cười nhưng trong không cười, tiếp tục nói: "Không nghĩ tới Vân mạch chủ là người thấy sắc nổi lòng tham bậc này, chớ không phải là thấy bộ dạng của ta dễ khi dễ?" ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

Không, hắn là thấy bộ dạng nàng phù hợp tâm ý hắn, mới sẽ động thủ.

Vân Tẫn có chút phiền muộn trong lòng, hiếm khi gặp được cô nương hợp ý như thế, vì sao đối phương chính là không tin hắn đây?

Tuy là nghe Sở Chước nói như vậy, Vân Tẫn vẫn không quên được, xa xôi nói: "Cô nương có thể xuất hiện lúc này, có thể thấy được có chút hiểu biết đối với tại hạ, mới sẽ làm dáng như thế. Cô nương thật sự là có tâm cơ, tại hạ càng thích nàng, làm sao bây giờ?"

Sở Chước thần sắc chưa biến, Toái Tinh kiếm di tới phía trước, cắt qua xiêm y hắn, mũi kiếm đâm rách da hắn.

"Hiện tại, Vân mạch chủ có thể đưa thiếp mời cho tại hạ sao?"

Cảm giác bị người dùng linh khí cấp mười để ở linh phủ cũng không tốt, sắc mặt Vân Tẫn có chút tái nhợt, thần sắc trên mặt thong dong mà ôn hòa như cũ, nếu đã không sớm biết hắn là loại người gì, Sở Chước đều cảm thấy nam tử này khí độ phi phàm, làm được rất tốt đứng đầu một mạch Huyền Thiên Tôn.

"Tất nhiên là có thể."

Vân Tẫn lật tay, một tấm thiệp mời mạ vàng kim xuất hiện ở trong tay.

Thiếp mời này không giống vật phàm phổ thông, mặt trên hiện ra dao động linh khí hạ phẩm, nếu đặt ở Huyền thế giới, quả thực không thể tưởng tượng, tuy là Linh thế giới, cũng cực ít có người sẽ xa xỉ như thế. Có thể sử dụng khí đến chế tác thiếp mời, có thể thấy được nội tình hội đấu giá Thần Thiên này.

Trong lòng Sở Chước có loại cảm giác không thể tưởng tượng, cảm thấy bán đấu giá Thần Thiên hỉ sợ vượt qua nàng dự kiến.

Nàng vươn tay tiếp nhận, cũng không thèm nhìn tới thu nó vào trong túi càn khôn, tay kia thì nắm Toái Tinh kiếm không dời khỏi linh phủ của hắn như cũ.

Vân Tẫn mặt tái nhợt nói: "Cô nương đã lấy được thiếp mời, có thể buông tại hạ ra không?"

Sở Chước nhịn không được dùng xem ánh mắt quan ái nghiệp chướng liếc hắn một cái, mỉm cười nói: "Không vội, hiếm khi gặp được Vân mạch chủ, tại hạ vẫn muốn tâm sự cùng Mạch chủ, cơ hội thật hiếm có đấy."

Vân Tẫn nhất thời phát lên một loại cảm giác không thể tưởng tượng, càng ngày càng cảm thấy nữ tu này so với trong tưởng tượng thì cường hãn hơn, dung mạo mềm mại mỹ lệ, phối ứng tính cách kiên nghị như vậy...

Làm sao bây giờ, càng ngày càng tâm động.

Thế gian mỹ nữ thiên thiên vạn vạn, hắn ngày ngày ăn trong miệng, chỉ sợ đây là nữ tu phù hợp nhất hắn ảo tưởng cả đời có khả năng gặp được, thực không muốn buông tha.

Trong mắt Vân Tẫn hiện lên huyết quang, trên mặt vẫn là thần sắc ôn hòa, hỏi: "Cô nương còn có cái gì muốn hỏi?"

A Chiếu cảm giác được Vân Tẫn thô bạo trong nháy mắt đó, móng vuốt sắc bén lại từ trong đệm thịt bắn ra, mắt thấy liền muốn một móng vuốt cào mặt nam tu này thành hai nửa, đã bị một bàn tay xách lại, sau đó ấn vào lòng ngực ấm áp, chôn trong ngực một cái.

A Chiếu: "... ..."

Sở Chước cất móng vuốt A Chiếu muốn rục rịch vào trong lòng xong, mới nói: "Ta biết Vân mạch chủ là một người thức thời, nhưng mà quy củ hội đấu giá bày ra đó, cho nên..."

Vân Tẫn khẽ nhíu mày, nhưng mà một cái chần chờ này, Toái Tinh kiếm trước linh phủ lại tiến một đoạn, vội nói: "Cô nương yên tâm, ở trước khi hội đấu giá chấm dứt, tại hạ đều không sẽ xuất hiện trước mặt người khác, sẽ không để lộ việc này ra, tại hạ lấy tâm ma thề."

Đáng tiếc, Sở Chước lại lắc đầu: "Ta cũng không tin tâm ma."

Thần sắc Vân Tẫn có chút lạnh: "Cô nương muốn đối đãi như thế nào?"

Sở Chước lật tay, ném qua một cái bình ngọc: "Ăn nó."

Vân Tẫn tiếp được bình đan, mở bình đan ra, một cỗ mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, chỉ thấy trong bình đan có một viên linh đan màu đỏ rực, mặt trên di động hoa văn màu tím, khiến cho cả viên đan thoạt nhìn quỷ dị tà ác như thế, không giống linh đan bình thường.

Đây là độc đan, độc tính mặc dù không biết bao nhiêu, lại có thể xác định nó cũng không thấp.

Phía trước là không biết nữ tu cùng yêu thú sâu cạn, linh mạch trong bụng là Toái Tinh kiếm uy hiếp, trong tay là độc đan cũng không biết sâu cạn... cuộc đời Vân Tẫn lần đầu tiên bị người bức đến nỗi này, trong lòng thô bạo có thể nghĩ.

Nhưng mà hắn là người giỏi về ngụy trang, trên mặt vẫn chưa lộ ra mảy may, thở sâu, bức bối một ngụm nuốt độc đan xuống.

Đột nhiên, yêu thú trong lòng Sở Chước nhảy đi, một móng vuốt cào hướng cổ hắn.

Yết hầu Vân Tẫn phát ra một tiếng ừng ực, thẳng đến độc đan đó nuốt vào dạ dày, sắc mặt trở nên thay đổi nhiều màu, nhìn về phía con tiểu yêu thú liếm móng vuốt, vẻ mặt đắc ý, sát ý trong mắt chợt lóe rồi biến mất.

Sở Chước lúc này mới thu hồi Toái Tinh kiếm, nhẹ giọng nói: "Ngươi đừng nhìn nó như vậy, đừng trách ta không khách khí."

Ý bảo vệ không cần nói cũng biết.

A Chiếu nhất thời đắc ý nhìn hắn.

Vân Tẫn sáng suốt thu hồi ánh mắt, chính là dư quang khóe mắt vẫn có thể ngắm đến bộ dạng con tiểu yêu thú đắc ý ngẩng mặt, trong lòng có vài phần kinh ngạc.

Con yêu thú này...

A Chiếu một lần nữa nhảy đến trong lòng Sở Chước, nhìn nam tu đối diện giống như chó mất chủ, giống như đánh bại một tên tình địch tiềm tàng, không cần nói có bao nhiêu cao hứng, lúc này cũng không toàn tâm toàn ý muốn cào chết hắn nữa. Truyện chỉ được đăng tại diendanlequydon.com. Trang khác chỉ là “copy” không hề xin phép. ChieuNinh tại: diendanlequydon.com

"Vân mạch chủ, ta vừa nói, hy vọng ngươi có thể làm được. Nếu như Vân mạch chủ tuân thủ ước định, nửa tháng sau, giải độc đan chắc chắn đưa đến Vân Linh mạch Huyền Thiên Tôn." Sở Chước ôm lấy A Chiếu, mỉm cười nói.

Vân Tẫn cảm giác được độc đan dưới bụng, linh lực trong kinh mạch bắt đầu trở nên ngưng trệ, trong lòng biết độc đan này khẳng định là bất phàm. Hắn hỏi: "Ta làm sao có thể tin tưởng lời cô nương nói?"

Sở Chước không sao cả nói: "Có tin hay không không phải do Vân mạch chủ. Chẳng qua, ngươi hẳn là may mắn, ta không có làm cái gì nữa."

Nàng mỉm cười với hắn, ôm A Chiếu nhảy xuống Linh Xa.

Lâm Khách cùng thị vệ trơ mắt nhìn Sở Chước trong Linh Xa bước ra, xuyên thấu qua Thiền Sa còn chưa khép lại, mới nhìn thấy Mạch chủ bọn họ sắc mặt tái nhợt, bọn thị vệ cảm thấy giống như có cái gì không đúng.

Lâm Khách hơi hơi cúi thấp mặt, cũng không ngăn cản Sở Chước rời khỏi. Thị vệ khác thấy thế, sáng suốt không tiến lên đi ngăn cản.

Sở Chước một tay ôm A Chiếu, mang theo bé rùa ngự nước đến trên vai rời khỏi.

Thẳng đến nàng biến mất ở hạp đạo, Lâm Khách mới xốc lên Thiền Sa, đánh giá ngồi Vân Tẫn ở trong Linh Xa, thấy hắn sắc mặt tái nhợt, chẳng qua cũng không có gì trở ngại, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, hỏi: "Mạch chủ, không sao chứ?"

Vân Tẫn cười khổ một tiếng: "Xem ra lần này là bản Mạch chủ sơ ý." Sau khi tu luyện đến Nhân Hoàng cảnh, hắn đã rất ít sẽ bị người bức đến nỗi này, cảm giác này rất không xong. Cảm giác lực cản linh lực ngưng trệ trong kinh mạch, hắn thở dài một tiếng, nói: "Lâm Khách, dẹp đường hồi phủ thôi."

Lâm khách chần chờ nói: "Mạch chủ, hội đấu giá..."

"Không đi, dù sao mặc kệ ai có được tin tức long mạch, tóm lại là giấu không được, đến lúc đó lại phái người tới đây là được." Vân Tẫn lộ vẻ tiếc nuối, lúc trước hắn quả thật cảm giác được sát ý trên người Sở Chước, còn có con tiểu yêu thú cổ quái tiến vào trong xe, đồng dạng không thể khinh thường, làm cho hắn lựa chọn nghe lời ở trước tiên.

Mặc dù không biết Linh thế giới khi nào ra một con tiểu yêu thú kỳ quái như vậy, ít nhất có thể xác định, bọn họ cũng không dễ chọc.

Rời khỏi hạp đạo, A Chiếu nhảy đến trên một gốc cây linh mộc ven đường, nhe răng với nàng, phát ra tiếng gầm thấp mất hứng.

Sở Chước nhìn nó, vẫn chưa bị bộ dạng hung ác này của nó dọa sợ.

Trên thực tế, một con tiểu yêu thú lớn lên giống mèo, nó còn cố ý thu liễm hơi thở, thế nào cũng không thể sợ hãi được.

Sở Chước nói: "Hắn tốt xấu là Mạch chủ Huyền Thiên Tôn, nếu như giết hắn, Huyền Thiên Tôn truy cứu đến cũng không tốt, phạm vi liên lụy rất rộng. Đại lục Tấn Thiên còn muốn phát triển ở Linh thế giới, không nên hoàn toàn đắc tội Huyền Thiên Tôn."

A Chiếu vung móng vuốt làm cái thủ thế: Bọn họ có thể vụng trộm giết, tuyệt đối không để người phát hiện là bọn hắn làm!

Sở Chước lắc đầu như cũ, đời trước A Chiếu đã phế qua Vân Tẫn một lần, làm cho hắn sống không bằng chết, đời này Vân Tẫn cái gì cũng chưa làm, không có cầm tù nàng, cũng không làm nàng bị thương nặng, thiếu chút nữa phế đi nàng, không cần lại ra tay với hắn.

A Chiếu rất mất hứng như cũ.

Sở Chước vươn tay với nó: "Lại đây, tỷ tỷ ôm ngươi."

Tiểu yêu thú nhất thời tạc mao, ai tỷ tỷ hả? Rõ ràng chính là nàng dâu!

Sở Chước cười nói: "Lại đây, ta hôn ngươi một chút."

Một trận gió đánh tới, tiểu yêu thú rất nhanh liền rơi xuống trong lòng Sở Chước, A Chiếu đột nhiên cảm thấy không đúng, sau đó bị nàng ôm lấy hôn một cái ở trên chóp mũi, cái đuôi lông nháy mắt liền tạc thô một vòng.

Thời điểm đám người Hỏa Lân chạy tới, chỉ thấy Sở Chước đang ôm hôn lão đại bọn họ, nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ không hiểu có chút hâm mộ, hỏi: "Sở tỷ, cô còn chưa có đi chặn người? Chẳng lẽ tin tức có sai lầm, đối phương không phải đi qua từ nơi này?" Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{)&@#@

"Ta đã lấy được thiếp mời." Sở Chước lật tay, một tấm thiếp mời xuất hiện trong tay nàng.

Đám người Hỏa Lân vô cùng vui sướng, vui sướng rất nhiều, nhịn không được hoài nghi hỏi: "Mượn đến nhanh như vậy, không phát sinh chuyện gì chứ?"

Sở Chước cười nói: "Nào có chuyện gì? Ít nhiều A Chiếu giúp ta kiềm chế một người tu luyện Nhân Hoàng cảnh trong đó, thừa lại liền dễ đối phó." Tiếp theo nàng đơn giản nói một lần quá trình chém giết thiếp mời.

Đợi nghe xong chuyện nàng nói, Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ không khỏi có chút đồng tình Vân Tẫn bị cướp, cũng không biết hắn xui xẻo tám đời gì, mới có thể bị Sở Chước chọn tới.

Nếu bọn họ biết chuyện đời trước phát sinh, sẽ không nghĩ như vậy.

Cho nên, Sở Chước không hố hắn thì hố ai? Bởi vì đối với hắn hiểu biết sâu nhất, cho nên hố hắn là cực thành công, so với ra tay với trưởng lão tán tu minh thì tính an toàn cao hơn.

Cướp được thiếp mời, đoàn người quay lại thành Tự Do.

Nếu đã cướp được thiếp mời, như vậy kế tiếp liền làm chuẩn bị vì hội đấu giá đã sắp đến.

Hội đấu giá chỉ phụ trách đưa thiếp mời đến trong tay các người được mới, còn người mời ngày đó khi tới tham gia, là xuất trướng như thế nào, thật ra không ai phải tính toán, cái này cho rất nhiều cơ hội muốn tham gia hội đấu giá lại không có thiếp mời, chỉ có thể chém giết người ngụy trang.

Nhưng mà, bình thường được mời đều là người tu luyện cao cấp thế lực lớn, người có thể cướp được thiếp mời từ trong tay bọn họ phỏng chừng rất ít, càng không cần phải nói to gan lớn mật cướp giống đoàn người Sở Chước.

Thăm dò xong quy củ hội đấu giá, Sở Chước cuối cùng để cho Hỏa Lân ngụy trang thành Vân Tẫn, mấy người bọn họ lại ngụy trang thành người hầu Vân Tẫn.

Hỏa Lân buồn bực nói: "Vì sao không cho lão nhị ngụy trang? Lão nhị mới là hùng, ta là thư."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lanh mồm lanh miệng nói: "Coi như hết, Tầm Châu ca ngụy trang không thành công như cô."

Hỏa Lân nguy hiểm trừng hắn: "Ngươi khinh thường ta là giống cái hay sao?"

Mặc Sĩ Thiên Kỳ như cũ không biết sống chết nói: "Cô đều có thể đi thông đồng nữ tu, trừ ngươi ra thì ai thích hợp? Tầm Châu ca cũng không giống như ngươi ba ngày thì hai đầu đi thông đồng nữ tu."

"Này, ta khi nào thì thông đồng nữ tu?" Hỏa Lân bất mãn hỏi.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ đánh xoang mũi hừ một tiếng, ôm bé rùa đang gặm nhấm linh đan, liếc xéo cô nàng.

Hỏa Lân bị hắn chọc tức muốn chết, tức tức, đột nhiên vuốt cằm, hoài nghi nhìn hắn: "Làm sao thoạt nhìn ngươi tức giận đến như vậy? Chẳng lẽ... Ghen tị?"

Luyện đan sư lập tức tạc mao: "Nói bậy bạ gì đó? Ai ghen? Có cái gì tốt dấm chua? Ta chính là lo lắng cô làm chuyện không đạo đức."

Đại khái là nhìn hắn quá mức đúng lý hợp tình, Hỏa Lân chỉ hoài nghi, hỏi ngược lại: "Ta làm sao sẽ làm chuyện không đạo đức?"

"Cô đừng là quên Bạch Y tộc cô nương?"

Hỏa Lân: "... ..."

Mấy người Sở Chước liền lẳng lặng nhìn bọn họ ầm ỹ, cũng không xen miệng.

Thẳng đến khi bọn họ ầm ỹ xong, Sở Chước mới nói: "Hỏa Lân tỷ không thành vấn đề chứ? Không thành vấn đề thì chính là tỷ."

Hỏa Lân: "... Ta không thành vấn đề."

Hết chương 279.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement