Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Sở Chước trầm mặc lại, từ trong túi càn khôn lấy ra một lọ linh đan, ném qua cho nàng, nói: "Đây là Bổ Khí đan."

Sở Thanh Từ tiếp nhận, nói với nàng: "Cảm ơn."

Nàng ấy cũng không kiểm tra, dứt khoát mở bình đan ra, đổ ra một viên liền quăng vào trong miệng, sau đó thu hồi gai băng, liền trực tiếp ngồi xếp bằng dưới đất thúc giục tiêu hóa linh đan. Đủ loại hành vi, biểu hiện ra nàng ấy tuyệt đối tín nhiệm Sở Chước.

Sở Chước xiết chặt Toái Tinh kiếm, trầm mặc đứng ở bên cạnh hộ pháp cho nàng ấy, thuận tiện quan sát người chung quanh.

Ánh mắt đầu tiên của nàng rơi xuống người lúc trước cùng chung chiến đấu với Sở Thanh Từ, từ trong y phục phụ tùng của bọn họ cũng biết, những người này hẳn là đệ tử Khuyết thị.

Có tổng cộng mười tên đệ tử Khuyết thị.

Sở Chước lướt ánh mắt qua, trong đó rơi xuống trên người một gã nam tử giữa lông mày dấu ấn một hoa văn hình thoi dạng vệt băng, hắn dung mạo tuấn mỹ, khí độ ung dung, từ trên người hắn cảm giác được có chút hơi thở khác thường.

Nàng hơi hơi nheo lại ánh mắt, đột nhiên mở miệng: "Ngươi là Khuyết Quan Hoành?"

Khuyết Quan Hoành đứng ở trong hàng đệ tử Khuyết thị, bình tĩnh nghênh diện với nàng, đối với nàng có thể nói ra họ tên của mình trước tiên, cũng không kỳ quái. Tỷ muội gia tộc của Sở Thanh Từ có thể tìm được đến nơi này, khẳng định là làm đủ tìm hiểu, sẽ biết mình là ai cũng chẳng có gì lạ.

Nhưng mà hắn không nghĩ tới Sở Chước biết được càng nhiều hơn trong dự đoán của hắn.

Sở Chước cười lạnh một tiếng: "Thiếu chủ cửa hàng Thần Thiên chẳng lẽ thích cướp người làm nô?"

Khuyết Quan Hoành liếc nhìn nàng một cái, ánh mắt rơi xuống trên người Sở Thanh Từ đang ngồi.

Trên người Sở Thanh Từ bị thương rất nặng, nếu không có Sở Chước bọn họ tới kịp lúc, chỉ sợ hắn cũng không xác định kế tiếp mình có thể bảo vệ được nàng nữa hay không, đối với cái này trong lòng hắn là có chút áy náy.

Thấy Khuyết Quan Hoành không có biện hộ cho mình, thật ra Sở Chước xem trọng hắn hơn một cái.

Tu vi của Khuyết Quan Hoành đã là Thánh Đế cảnh, bị một người tu vi Tinh Linh cảnh chất vấn, nếu là người tu luyện tầm thường, trong lòng tự nhiên không vui. Mặc kệ Khuyết Quan Hoành là vì cái gì mà trầm mặc, ít nhất hắn không nói lời vô nghĩa biện giải cho mình, điểm ấy Sở Chước vẫn thưởng thức.

Đệ tử Khuyết thị khác thấy Sở Chước như thế, mặt đều lộ vẻ khác thường, bọn họ liếc mắt nhìn Khuyết Quan Hoành một cái, thấy hắn cũng không nói lời nào, vì thế cũng không mở miệng.

Những người khác đang nắm chặt thời gian chữa thương.

Tuyết Sa Trùng rút đi, sau đó lại có tuyết điểu ba đầu truy tung theo, bọn họ ngược lại không lo lắng Tuyết Sa Trùng lại giết trở về, chỉ là lần này bọn họ bị thương rất nặng, còn có hai người đã bị thương muốn ngã xuống, không cho phép bọn họ làm việc tùy hứng.

Đối với đoàn người Sở Chước xuất hiện, trong lòng những người này là cực kì cảm kích, bởi vì bọn họ xuất hiện được kịp lúc, mới tránh cho càng nhiều thương vong.

Cung Vũ Lương đang vội vàng cứu người.

Phát hiện trên người không đủ linh đan, Cung Vũ Lương đành phải đi tìm Mặc Sĩ Thiên Kỳ mua linh đan, Mặc Sĩ Thiên Kỳ rất dễ nói chuyện, bọn họ muốn bao nhiêu thì bán bấy nhiêu, hắn cũng không quá bụng dạ đen tối, giá cả cao hơn thị trường bên ngoài chừng một thành.



Nơi này có tổng cộng ba mươi lăm người tu luyện, trừ bỏ mười ba tên đệ tử Khuyết thị, thừa lại là người bốn gia tộc khác.

Cung Vũ Lương thấy bọn họ đều bình an vô sự, trong lòng cực kì cao hứng, nhỏ giọng đơn giản nói một lần chuyện hắn như thế nào được Sở Chước bọn họ cứu tỉnh, như thế nào đến chỗ này, ở đây người tu luyện đều là hạng người tai thính mắt tinh, nghe được rất rõ ràng, cũng hiểu rõ đám người Sở Chước đóng vai nhân vật ở trong đó.

Đoàn người Sở Chước cũng không phải là lỡ xông vào giống như Cung Vũ Lương nói ngay từ đầu, rõ ràng chính là vì tìm người mà đến, tìm kiếm còn là một thị nữ do đệ tử Khuyết thị mang theo trên người.

Tuy rằng hiểu rõ, nhưng không người nào nói cái gì, ngay cả Cung Vũ Lương có chút ngốc bạch ngọt, lúc này cũng thức thời không mở miệng.

Mặc kệ mục đích Sở Chước bọn họ là vì cái gì, dọc theo đường đi này, nếu không phải có đoàn người Sở Chước, năm đại gia tộc hi sinh sẽ càng lớn hơn nữa, so sánh ra, cái khác căn bản không quan trọng.

Năm đại gia tộc bọn họ ngược lại giống như là thiếu ân tình với đoàn người Sở Chước.

Khi mọi người đang chữa thương, nghe được một trận thanh âm lộc cộc lộc cộc.

Thanh âm này làm người của năm đại gia tộc nghe được mà da đầu run lên, đề phòng nhìn qua, chỉ thấy một con tuyết điểu ba đầu ăn đến cái bụng tròn xoe, lông chim xoã tung cả người, thoạt nhìn càng tròn vo ngẩng đầu mà bước theo Băng Lăng đi tới trong chỗ sâu.

Tuyết điểu ba đầu đối mặt với cái nhìn của mọi người, vô cùng kiêu ngạo mà quăng đầu qua một bên, giống như coi thường làm bạn cùng bọn họ.

Nó chính là nhớ rõ nhóm người này hùng hổ đến trong nhà nó như thế nào.

"A, đã về rồi, ăn no chưa?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ chào hỏi một tiếng.

Tuyết điểu ba đầu vẫn là rất cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ mặt mũi, kêu một tiếng chiêm chiếp với hắn, vỗ vỗ cánh, tỏ vẻ ăn thật sự rất no, nếu nơi này không có Lăng Sương Tuyết thảo, nó sẽ càng cao hứng.

Tuyết điểu ba đầu chán ghét Lăng Sương Tuyết thảo, thích ăn Tuyết Sa Trùng, mà Lăng Sương Tuyết thảo lại là đồ ăn của Tuyết Sa Trùng, quan hệ trong đó là một loại hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được. Nếu không có tuyết điểu ba đầu săn thức ăn là Tuyết Sa Trùng, Tuyết Sa Trùng sẽ ăn đến diệt sạch Lăng Sương Tuyết thảo trong rừng Băng Lăng, nếu không có Lăng Sương Tuyết thảo phát ra mùi xua đuổi tuyết điểu ba đầu, tuyết điểu ba đầu cũng sẽ ăn Tuyết Sa Trùng đến diệt sạch.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ chuyển một viên linh đan cho nó, cười nói: "Điểu huynh, huynh không thành thật nha, bình thường huynh nhất định thường xuyên bay đến nơi đây để ăn Tuyết Sa Trùng, lúc trước còn tỏ vẻ thà chết cũng không xuống dưới này, giả bộ cho ai xem đây? Cẩn thận lão đại chúng ta quất huynh."

Nghe nói như thế, ba cái đầu của tuyết điểu ba đầu tỉnh táo nhìn xung quanh, giống như đang tìm kiếm bóng dáng con thần thú đó.

Không nói nó, những người khác cũng tìm không thấy Phong Chiếu, biết rõ ràng hắn ở ngay tại phụ cận, nhưng mắt không nhìn thấy, không có chỗ nào khác thường.

Đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ không khỏi nhớ tới truyền thuyết ở bên ngoài, nếu hắn không muốn để cho người ta biết, cho dù hắn xuất hiện ở trước mặt ngươi, ngươi cũng không phát hiện được hắn.

Những người khác thấy Mặc Sĩ Thiên Kỳ thân cận với con tuyết điểu ba đầu như thế, thật sự là một lời khó nói hết.

"Vị tiểu hữu này, ngươi cùng con chim này..." Một người tu luyện đột nhiên hỏi.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ quay đầu nhìn lại, nhớ rõ lúc trước nghe Cung Vũ Lương giới thiệu, đây là đệ tử Cơ thị, tên là Cơ Lãng, là người tu luyện có tu vi cao nhất tiến vào trong băng cung lần này, Thánh Đế cảnh tầng chín, chỉ kém một bước nhỏ là có thể bước vào Hóa Thần cảnh, trở thành lão tổ Hóa Thần.

"Chúng ta là bạn tốt đó." Mặc Sĩ Thiên Kỳ không keo kiệt mà khích lệ tuyết điểu ba đầu: "May nhờ có nó dẫn đường, chúng ta mới có thể tìm tới nơi này."

Nghe nói như thế, trên mặt của người năm đại gia tộc lộ ra thần sắc một lời khó nói hết.

Hỏa Lân bọn họ thấy thế, làm sao còn không hiểu ý tứ của bọn họ, khi tuyết điểu ba đầu gặp được mấy người tu luyện này cũng không khách khí, không chỉ có nổi lên xung đột cùng bọn họ, đồng thời cũng đã giết chết bằng hữu của năm đại gia tộc này. Nay lại được tuyết điểu ba đầu cứu, cảm giác đó thật sự là một lời khó nói hết.

Mặc kệ như thế nào, có Sở Chước bọn họ lúc này, cho dù trong lòng của người năm đại gia tộc đến mức khó chịu, cũng không thể làm cái gì.

Mọi người tuy rằng bị thương nặng, nhưng mà ở thế công của linh đan cực phẩm của Mặc Sĩ Thiên Kỳ, hai người nằm ngay đơ đều có thể đứng lên.

Đợi khi Sở Thanh Từ cũng mở mắt, mọi người liền dự tính trước rời khỏi nơi đây rồi nói sau.

Sở Chước thấy Sở Thanh Từ mở mắt, đưa tay kéo nàng đến, hỏi: "Không có việc gì chứ?"

Sắc mặt của Sở Thanh Từ còn có chút tái nhợt, lắc đầu với nàng, ánh mắt chuyển một vòng ở trên mặt nàng, đột nhiên nói: "Muội quả nhiên là được sinh ra xinh đẹp nhất trong nhóm tỷ muội chúng ta, cũng không giống người Sở gia."

Sở Chước không khỏi có chút buồn cười: "Như thế nào không giống? Huyết mạch Sở gia cũng không cho phép lẫn lộn."

Không phải huyết mạch Sở thị, không thể sử dụng quyển trục khế ước.

Quyển trục khế ước của Sở gia, chính là truyền từ thời kì thượng cổ xuống tới, cứ thế truyền một thế hệ lại một thế hệ, nó không chỉ có là tộc nhân Sở thị khế ước yêu thú gì đó, đồng thời cũng là vật kiểm nghiệm huyết mạch Sở thị.

Sở Thanh Từ nghĩ đến con Uyên Đồ Huyền Quy của Sở Chước, cũng hiểu được mình nói câu vô nghĩa.



Sở Chước lại cười nói: Tỷ trước kia cũng sẽ không nói loại vô nghĩa này, xem ra tỷ cũng đã trưởng thành."

Sở Thanh Từ dừng lại, khuôn mặt băng lãnh trở nên nhu hòa, nhìn Băng Lăng xa xa, nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, chúng ta đều là người sắp ba mươi tuổi rồi." Khóe môi nàng hơi hơi cong lên, tiếp tục nói: "A Chước, muội tới Đại Hoang giới lúc nào?"

"Cũng không bao lâu, vừa tới chừng ba năm thôi."

Sở Thanh Từ liếc nhìn nàng một cái, đột nhiên vươn tay ôm lấy nàng.

Sở Chước cũng đưa tay ôm lại nàng ấy, cảm giác được hơi thở quen thuộc, giống như trở lại thời kì thiếu nữ khi từng tu hành ở rừng trúc Thanh Tâm.

Nàng lúc nào cũng là đi ở trước mặt tất cả tiểu hỏa bầu bạn, Sở Thanh Từ kiêu ngạo vẫn luôn đau khổ truy đuổi sau lưng nàng, mỗi lần đều bị nàng lướt nhẹ đả kích, cũng là càng bị áp chế thì lại càng hăng, nay nhớ tới, như cũ vẫn cảm thấy đoạn ngày đó là thời điểm cực vô ưu vô lự trong cuộc đời.

Hai tỷ muội ôm xong liền buông ra, cầm vũ khí của từng người, đuổi kịp mọi người.

Người của năm đại gia tộc dẫn đường ở phía trước, Sở Chước bọn họ đi ở phía sau.

Sở Chước giới thiệu đồng bạn bên người cho Sở Thanh Từ: "Đây là Bích Tầm Châu, Huyền Ảnh, Hỏa Lân, Mặc Sĩ Thiên Kỳ, đều là đồng bọn quan trọng của ta."

Sở Thanh Từ rơi ánh mắt xuống trên người mấy người, như có chút suy nghĩ nói: "Bọn họ là yêu tu đi?"

Sở Chước ừ một tiếng.

Sở Thanh Từ nhất thời hiểu rõ, những yêu tu này cho dù không phải khế ước qua cùng Sở Chước, cũng là bị nàng thông đồng đến. Ở thời kì thiếu nữ, Sở Chước cũng đã có một loại sức quyến rũ sẽ làm người ta không hiểu ra sao mà đi theo, khiến cho nhóm tiểu hỏa bầu bạn trong rừng trúc Thanh Tâm đều thích nàng, thậm chí ở khi tu vi của nàng dẫn đầu xa xa, cũng sinh không nổi lòng ghen tị.

Cũng như vừa rồi, khi nhìn đến nàng ấy cầm trọng kiếm trong tay, một đường chém giết mà đến, trong lòng nàng là cực kì cao hứng.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ thăm dò nhìn nhìn Sở Thanh Từ, thấy nàng nhìn qua, đột nhiên nở nụ cười với nàng, nói: "Thanh Từ cô nương, cô quả nhiên giống nhau như đúc với người trong bức họa của Sở tỷ vẽ."

Lời nói không đầu không đuôi này, làm cho Sở Thanh Từ không khỏi nhìn về phía Sở Chước.

Sở Chước cười khẽ, không lên tiếng.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức rất nhiệt tâm nói một lần với nàng ấy chuyện Sở Chước đi khắp muôn sông nghìn núi tìm nàng ấy như thế nào, cũng không thể để Sở tỷ làm chuyện cảm động lòng người, mà đương sự lại hoàn toàn không biết gì cả chứ?

Sở Thanh Từ tuy rằng đơn thuần cũng không ngốc, như thế nào không nghe ra được ý tứ trong lời nói của vị luyện đan sư này, không khỏi mím chặt môi, nói với Sở Chước: "A Chước, cảm ơn muội! Năm đó ở thông đạo không gian, nếu không có muội đẩy ta một phen, chỉ sợ ta có thể sống sót hay không cũng không biết, cho tới bây giờ ta chưa từng trách qua muội."

Cho dù sau đó bị bán làm nô, nàng cũng không có trách Sở Chước.

Sở Chước lại nở nụ cười với nàng, không nói gì thêm.

Nay cũng đã tìm được người, phát hiện nàng ấy sống được tốt hơn trong tưởng tượng của mình, không cần nói cái gì nữa.

Người tu luyện năm đại gia tộc dẫn đường ở phía trước cũng nghe được đám người Sở Chước nói chuyện, tâm tư khác nhau.

Càng nhiều ánh mắt rơi xuống trên người Khuyết Quan Hoành, ngày đó là khuyết Quan Hoành mang thị nữ tu vi chỉ có Nhân Hoàng cảnh tiến vào băng cung, mọi người tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng đây là việc của Khuyết thị, bọn họ cũng không nói cái gì.

Nay xem ra, ngược lại không nghĩ tới thị nữ này thì ra rất có lai lịch.

Xuyên qua Băng Lăng, bọn họ đi đến một chỗ vách tường băng trơn nhẵn, nơi đó có lối vào một động băng cao cỡ người trưởng thành.

Trải qua mấy người tu luyện đó giới thiệu, đây là sau khi bọn hắn bị tuyết điểu ba đầu đuổi tới Băng Lăng Nhận, thìn vẫn luôn dừng lại tại đây, tìm kiếm cơ hội rời khỏi. Chỉ là trải qua thăm dò, bọn họ phát hiện trên không có một đạo cấm chế thiên nhiên sinh ra, dựa vào thực lực của bọn họ thì căn bản không thể phá giải, chỉ có thể vẫn luôn bị nhốt ở Băng Lăng bên trong lòng đất.

Không gian lòng đất này tuy rằng rất lớn, nhưng dựa vào tốc độ của người tu luyện, muốn thăm dò hoàn toàn thực sự dễ dàng, nếu vẫn luôn bị nhốt trong này, chỉ sợ thân thể bọn họ không chịu nổi, giống đồng bạn ở tầng thứ hai, sớm hay muộn cũng sẽ bị hàn khí băng cung ăn mòn đồng hóa, biến thành một quái vật.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn bọn hắn, tò mò hỏi: "Vì sao các ngươi không bị ảnh hưởng?"

Thời gian ba mươi mấy người tu luyện này đi đến băng cung cũng không ngắn, có ở trên năm năm, cũng có bảy tám năm, thế nhưng không bị đồng hóa giống như những người khác, làm cho bọn họ rất ngoài ý muốn.

Nghe nói như thế, người tu luyện năm đại gia tộc đồng thời nhìn về phía đệ tử Khuyết thị.

Sở Chước bọn họ thấy thế, liền biết vấn đề là ở trên người mười mấy đệ tử Khuyết thị.

Khuyết Quan Hoành nói: "Cái này có liên quan cùng công pháp tu luyện của chúng ta, thứ cho không thể nói rõ chi tiết."



Nghe xong, Sở Chước bọn họ cũng không lắm miệng thăm dò, đoàn người đều tiến vào nơi bọn họ sinh sống, một cái động băng cực lớn, trong động băng là huyệt động sinh thành tự nhiên, được người tu luyện trang hoàng, bố trí lại một phen cũng rất ra hình ra dáng, có linh trận giữ ấm, có phòng ngủ cùng phòng tu luyện cho người tu luyện nghỉ ngơi, tuy rằng đơn sơ, nhưng cũng hiếm có.

Bọn họ phần chia vài gian phòng cho Sở Chước bọn họ nghỉ ngơi.

Vẫn luôn gấp rút lên đường, tinh thần căng thẳng, không được nghỉ ngơi, hơn nữa lúc trước chiến đấu, Sở Chước bọn họ cũng rất mỏi mệt, lúc này không có cự tuyệt, liền đi nghỉ ngơi, thuận tiện để mình rửa sạch một chút.

Đợi đến khi Sở Chước xử lý mình sạch sẽ, vừa mặc y phục, một tiểu yêu thú nhào tới.

Sở Chước đón được hắn, thấy hắn chắp hai móng ngồi xổm ở trên tay nàng, nghiêng đầu, mở to một đôi mắt tròn vo nhìn qua, đáng yêu đến làm cho tim người ta đều phát run, không khỏi có chút buồn cười, hỏi: "Lúc trước huynh đi đâu?"

【Vẫn luôn đi theo nàng.】

Nghe xong, Sở Chước sờ sờ đầu hắn, lại hôn một cái ở trên nhúm lông trắng trên trán hắn, ôm vào trong lòng đi ra ngoài.

Mới ra cửa, liền thấy được một người tu luyện tuần tra, là người tu luyện Hàng thị, giống như Hàng Lam, là một mỹ nữ tính cách cởi mở.

Biết nàng muốn đi tìm Sở Thanh Từ, chỉ đường cho nàng: "Sở cô nương ở bên kia."

Sở Chước nói tiếng cảm ơn với nàng ấy, liền đi đến địa phương đệ tử Khuyết thị cư trú, nhưng mà vừa đi vài bước, liền gặp được Sở Thanh Từ cũng đang đi tới. Nàng ấy cũng rửa mặt chải đầu qua, thay đổi một bộ váy màu lam nhạt một lần nữa, kiểu dáng đơn giản, không có trang sức dư thừa, có vẻ rất trắng trong thuần khiết, không khác biệt lắm y phục trên người Sở Chước.

Hai người liếc nhau, trên mặt Sở Chước lộ ra tươi cười, nói: "Đi với nhau một chút."

Sở Chước ừ một tiếng, vừa chuyển cước bộ, liền đi theo nàng ấy sang bên kia.

Các nàng đi ở trong thông đạo thiên nhiên hình thành, chung quanh rất an tĩnh, không ai lại đây làm phiền.

Sở Chước hỏi: "Mấy năm nay tỷ sống như thế nào?"

Sở Thanh Từ cũng không giấu diếm nàng, nói một lần từng chuyện nàng ấy gặp được, lưu lạc ở thông đạo không gian, khi thiếu chút nữa tưởng mình sẽ chết, bị xuyên chiến hạm của người cướp đường không gian đi ngang qua cứu lên, sau đó đưa tới đại lục Ứng Long coi như nô lệ mà bán đi, không nghĩ tới được quản sự Thần Thiên Đấu Giá Hành mua đi, đưa đến bên người thiếu chủ làm một nha hoàn, tiếp theo đi theo đến Đại Hoang giới...

"Hắn đối với ta rất tốt." Sở Thanh Từ cất giọng thản nhiên: "Tuy rằng là chủ nhân, lại niệm tình ta hầu hạ hắn một hồi, không đuổi ta đi."

"Vì sao?" Sở Chước mới không tin người tu luyện không nhận thức lại có lòng tốt như vậy.

Sở Thanh Từ liếc nhìn nàng một cái, trong mắt thêm vài phần ấm áp: "Bởi vì ta là người tu luyện thuộc tính băng, mà thiên phú cũng không tệ, bọn họ dự tính bồi dưỡng ta, cũng dễ làm việc vì Khuyết thị."

Con nối dòng Khuyết thị không sung túc, cư trú trong Tây Lĩnh Vân Hải không chỉ có đệ tử Khuyết thị, đồng thời cũng có rất nhiều người tu luyện, những người tu luyện đó đều là người dựa vào Khuyết thị, làm việc cho Khuyết thị, tựa như Thần Thiên Đấu Giá Hành.

Sở Chước hiểu rõ trong lòng, quả nhiên không đơn giản như vậy, cũng không tính là phức tạp.

Thiên phú của Sở Thanh Từ quả thật tốt, nàng ấy không có kinh nghiệm trùng sinh thêm vào, hiện tại cũng đã tu luyện đến Nhân Hoàng cảnh, có thể thấy được thiên phú này tốt thế nào.

Hết chương 406.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement