Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Nghe được Sở Chước quyết định, Bích Tầm Châu là người thứ nhất không đồng ý.

Bên cạnh hai vật nhỏ ngốc rớt cũng phản ứng lại, Huyễn Ngu bỏ qua đồ ăn trong tay, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng Sở Chước, ôm nàng nói: "Chủ nhân đi nơi nào, muội cũng đi nơi đó." Thuận tiện toát ra một cái đuôi to trên mông cùng nhau nhét vào trong lòng chủ nhân.

Bé rùa bay đến trên vai Sở Chước, dùng đầu của mình cọ gương mặt của nàng, cũng tỏ vẻ không chịu tách ra khỏi chủ nhân.

Sở Chước ôm con tiểu loli lông xù trong lòng, con rùa nhỏ nằm úp sấp trên vai, có chút dở khóc dở cười.

"Hãy nghe ta nói..."

Bích Tầm Châu cắt đứt lời nàng nói: "Chủ nhân cô dự tính đi nơi đâu? Nếu chỉ là tùy tiện đi kinh nghiệm từng trải, chúng ta tự nhiên đi theo cô, nếu như là có mục đích gì..." Ánh mắt hắn lợi hại nhìn Sở Chước, giống như muốn nhìn thấu ý tưởng đáy lòng của nàng.

Sở Chước chưa đổi thần sắc trên mặt, cười nói: "Chỉ là đến bên ngoài đi một chút, bây giờ còn không có mục tiêu, cũng không phải đi nơi nguy hiểm gì, mọi người ở Thiên La Hiệp chăm chỉ tu luyện là được."

Chỉ là tất cả mọi người thói quen đi theo nàng hành động, làm sao sẽ đáp ứng lời nàng nói, Sở Chước mất một phen lời lẽ, cũng chưa nói động bọn họ, cuối cùng ngược lại đưa tới Hỏa Lân cùng Huyền Ảnh đang tu luyện.

Hai yêu nghe nói Sở Chước muốn ra ngoài, đều cao hứng hỏi: "Chủ nhân, chúng ta phải rời khỏi Thiên La Hiệp sao? Cũng tốt, nơi này ta cũng đã dạo gền hết rồi, ăn cũng ngấy rồi."

Sở Chước: "... Không phải kêu mọi người chăm chỉ tu luyện sao?"

"Có chăm chỉ tu luyện mà, cách vài ngày mới đi ra ngoài đi dạo, ăn một chút gì đó." Hỏa Lân nói đúng lý hợp tình.

Sở Chước nhìn nhìn bọn họ, trong lòng biết trong khoảng thời gian này bọn họ tuyệt đối ra ngoài không ít.

Bích Tầm Châu vẻ mặt không đành lòng nhìn thẳng, loại chuyện này có thể dùng được đúng lý hợp tình như thế sao? Còn không phải ức hiếp chủ nhân thương yêu bọn nó, nếu lão đại ở đây, dám đúng lý hợp tình như vậy, lão đại đã sớm một móng vuốt nhấn đến bọn nó khóc hô cầu xin tha thứ.

Khi Khúc Sơn Hà tiến vào từ bên ngoài, liền nhìn thấy hành lang gấp khúc nhà mình có một đám người ngồi ở chỗ kia đang kịch liệt thảo luận gì đó, hắn đi qua, nghe xong vài câu, rất nhanh thì nghe hiểu vấn đề bọn họ đang thảo luận.

"Sở cô nương muốn ra ngoài? Không biết muốn đi nơi đâu?" Khúc Sơn Hà hỏi.

Sở Chước thuận tay rót cho hắn một ly linh trà do Bích Tầm Châu ngâm, mỉm cười nói: "Tùy tiện đi nhìn xem một chút."

Khúc Sơn Hà cũng không tìm tòi nghiên cứu ý tứ trong lời nói của nàng, trầm ngâm nói: "Sở cô nương, không nói gạt cô, chung quanh Thanh Lâm Vực đều là độc chướng, cực ít có linh khí tinh thuần, hoàn cảnh như vậy, cũng dễ dàng nảy sinh rất nhiều vấn đề, Thanh Lâm Vực là nơi có tiếng hỗn loạn trong mười tám vực, nếu như cô muốn một mình đi ra ngoài, vẫn phải cẩn thận một chút."

Nghe nói như thế, Bích Tầm Châu bọn họ càng lo lắng rồi.

Bọn họ không muốn để cho Sở Chước đi ra ngoài một mình, chính là vì Thanh Lâm Vực là hỗn loạn có tiếng trên Đại Hoang mười tám vực, một người tu luyện Tinh Linh cảnh đi lại ở bên ngoài, còn là một nữ tu, thật sự không an toàn.

Phải biết rằng, bộ dạng Sở cô nương phải nói là một tiểu mỹ nhân sạch sẽ động lòng người, cái loại mà nam nhân vừa thấy liền muốn chà đạp ấy —— tuy rằng bản thân nàng có lẽ không tự cảm thấy, thật sự không an toàn.

Sở Chước mỉm cười nói: "Một khi đã như vậy, vậy Huyền Ảnh đi cùng ta."

"Bọn muội thì sao?" Huyễn Ngu vội vàng hỏi.

"Mọi người ở lại chỗ này tu luyện, ta chỉ là đi ra ngoài một chút, rất nhanh sẽ trở về." Nói tới đây, nàng buồn bã thở dài: "Ta kinh nghiệm từng trải vẫn là quá ít , cần rèn luyện nhiều mới được."

Bích Tầm Châu giật giật khóe miệng, nếu nàng kinh nghiệm từng trải kêu là thiếu, vậy những người khác sẽ không kêu nhiều. Hơn nữa so với người tu luyện khác, tốc độ Sở Chước tấn cấp có thể nói là một tốc độ khủng bố, tốc độ tu luyện như vậy ở trong giới tu luyện đã ít có người có thể được, nhưng nàng lúc nào cũng cảm thấy không đủ, giống như phía sau có cái gì đó đang thúc giục nàng tiếp tục đi tới, tiếp tục cường đại.

Bích Tầm Châu không biết vì sao nàng vội vàng như thế, lại có thể cảm giác được Sở Chước bức thiết muốn cường đại hơn.

Lấy tâm tính vội vàng này của nàng, kỳ thực ở trên tu luyện rất dễ dàng xảy ra vấn đề, thậm chí vô ý một cái sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng mà làm cho bọn họ ngoài ý muốn là, nàng làm gì chắc đó mà đi tới như cũ, ngay cả Phong Chiếu cũng nhìn không ra tình huống, có thể thấy được hết thảy đều ở trong phạm vi nàng thừa nhận. Bích Tầm Châu tự nhiên không biết Sở Chước là người trùng sinh, cho nên mới sẽ một đường thông suốt, chẳng qua là một quá trình tích lũy linh lực, trong lòng hắn tuy rằng cũng có hoài nghi, nhưng Sở Chước che giấu rất tốt, hơn nữa hắn cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu chủ nhân sớm chiều ở chung, cứ như vậy mà buông.

Cuối cùng Sở Chước quyết định chỉ mang theo Huyền Ảnh, những người khác đều ở lại Thiên La Hiệp. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vốn bế quan ở trong phòng luyện đan nghe nói Sở Chước muốn ra ngoài, vội vàng xuất quan, trở lại động phủ của Khúc Sơn Hà.

"Sở tỷ, tỷ thực sự không mang bọn ta đi sao?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt khiếp sợ nói: "Chẳng lẽ tỷ muốn đi làm đại sự gì?"

Nháy mắt, tất cả mọi người nhìn về phía Sở Chước, trong mắt cũng có chút hoài nghi, bằng không vì sao nàng chỉ đáp ứng mang theo Huyền Ảnh thực lực mạnh nhất, những người khác đều không mang theo? Tuyệt đối có mờ ám.

Sở Chước bình tĩnh nói: "Huynh suy nghĩ nhiều, ta chính là ra ngoài đi dạo nhìn xem một chút."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ mặc dù có chút hoài nghi, nhưng chuyện Sở Chước đã quyết định xong, hắn cũng không có biện pháp khóc lóc om sòm lăn lộn cầu đi cùng, hơn nữa hắn còn chưa có luyện xong linh đan, Huân Tinh Linh thảo cũng không nghiên cứu kỹ, trong lúc nhất thời quả thật không đi được.

Vì thế Mặc Sĩ Thiên Kỳ lấy ra mấy chục bình đan cho Sở Chước: "Sở tỷ, mấy linh đan này là ta luyện đoạn thời gian gần đây, còn có mấy bình này, giải độc đan chỉ dùng Huân Tinh Linh thảo luyện, đối phó một ít độc chướng hẳn là không thành vấn đề. Nghe nói Thanh Lâm Vực khắp nơi đều là độc chướng, khi tỷ ra ngoài sử dụng trước một viên."

Sở Chước nhận lấy, cười nói với hắn: "Cảm ơn, A Kỳ huynh tiếp tục luyện đan, tu luyện cũng đừng buông bỏ, ta sẽ mang chút linh thảo trở về cho huynh."

Một câu làm cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ mở cờ trong bụng, đối với hành vi nàng không dẫn bọn hắn cùng đi bên ngoài ngao du cũng không tức giận nữa.

Trước khi rời đi, Sở Chước riêng biệt nhờ Khúc Sơn Hà chiếu cố nhiều đến bọn họ, cũng nói với hắn: "Lần này ra ngoài, vừa vặn đi tìm hiểu một chút việc Bát Thần Cung, vừa vặn cũng điều tra rõ lần trước hai người ở cốc đá ngầm sương mù đó cùng thánh nữ Bát Thần Cung là thân phận gì."

Trong lòng Khúc Sơn Hà khẽ động, nói với Sở Chước: "Một khi đã như vậy, ta cũng không nói thêm cái gì, chỉ là Khúc Sơn Hà tai mắt nhiều, Sở cô nương vẫn cẩn thận là hơn."

"Huynh yên tâm, ta đã biết."

Từ biệt mọi người xong, Sở Chước và Huyền Ảnh cùng nhau rời khỏi Thiên La Hiệp.

Bọn họ vừa rời đi, Huyễn Ngu bỏ chạy tìm đến Bích Tầm Châu: "Tầm Châu ca, không thấy Huyền Uyên."

Nghe nói như thế, mọi người vội tìm kiếm ở trong động phủ, quả thật không tìm được bóng dáng bé rùa, Mặc Sĩ Thiên Kỳ đang chuẩn bị quay lại phòng luyện đan chợt lóe linh quang, vỗ đùi nói: "Huyền Uyên nhất định là thừa dịp Sở tỷ không chú ý, tiến vào túi linh thú, cùng đi theo bọn họ rồi."

Nghe nói như thế, ánh mắt Hỏa Lân cùng Huyễn Ngu chợt lóe lên, sau đó rất hối hận.

Sớm biết rằng còn có loại thao tác này, bọn họ hẳn là tự mình lên, nào biết bé rùa thoạt nhìn vẫn luôn vừa ngốc lại manh lần này thế nhưng khôn khéo như thế.

Sở Chước cũng là rời khỏi Thiên La Hiệp sau đó không lâu, mới phát hiện bé rùa vụng trộm trốn ở trong túi linh thú.

Nàng sử dụng linh thú túi là Sở gia Lăng Nam đặc biệt chế tạo, bất đồng với người tu luyện khác chuyên môn dùng để chứa yêu thú, cũng không cần chủ nhân cho phép, yêu thú có thể tự do đi vào, Sở Chước cũng thói quen Huyền Uyên cùng Huyễn Ngu thường xuyên chạy vào trong túi linh thú ngủ, cho nên lúc nào thì bé rùa đi vào, nàng quả thật không biết.

Sở Chước nâng niu bé rùa biến thành cỡ bàn tay ở trong lòng bàn tay, sờ sờ linh văn trên mai rùa của nó, bất đắc dĩ nói: "Sao Huyền Uyên cũng đi theo? Ở lại Thiên La Hiệp, mỗi ngày đi theo Tầm Châu ca bọn họ được ăn ngon không tốt sao?"

Bé rùa cọ cọ ngón tay nàng, nói:【Bên ngoài nguy hiểm, đệ phải bảo vệ chủ nhân.】
Huyền Ảnh nhắn dùm ý tứ của bé rùa cho Sở Chước, Sở Chước nghe được có chút buồn cười: "Có Huyền Ảnh ở, không cần đệ bảo hộ."

Bé rùa dùng một đôi mắt đậu đen nhìn Huyền Ảnh, nhìn xem đến Huyền Ảnh nhịn không được nói tốt giúp nó: "Chủ nhân, nếu Huyền Uyên cũng đã đi ra, thì mang nó theo đi, dù sao nó vẫn luôn ở trong túi linh thú, rất ngoan."

Cũng đã đi ra rồi, Sở Chước cũng không muốn lại đưa nó trở về, tránh cho Hỏa Lân bọn họ thật sự cùng tới đây, đành phải mang theo bé rùa đi cùng.

Rời khỏi Thiên La Hiệp không lâu sau, hoàn cảnh chung quanh bắt đầu biến hóa, trên mặt đất tràn ngập sương mù nhàn nhạt.

Sở Chước xem thôi, liền biết sương mù này là chướng khí, lấy ra giải độc đan mà Mặc Sĩ Thiên Kỳ cho ăn vào một viên, Huyền Ảnh và bé rùa cũng bị nàng nhét một đứa một viên.

Giải độc đan Mặc Sĩ Thiên Kỳ luyện ăn một viên thì chịu được nửa năm, vừa ăn vào, thì có thể cảm giác được ảnh hưởng của chướng khí chung quanh đối với thân thể lúc có lúc không, bởi vậy có thể thấy được hiệu quả của giải độc đan dùng Huân Tinh Linh thảo luyện chế.

"Chủ nhân, chúng ta muốn đi đâu?" Huyền Ảnh hỏi.

Sở Chước ngự kiếm phi hành, nhìn con sông xuyên qua núi phía dưới bị chướng khí tràn ngập, nói: "Trước tùy tiện đi một chút, đến thành trấn rồi mới quyết định."

Huyền Ảnh tự nhiên nghe nàng.

Bọn họ phi hành ở trên đường ba ngày, mới nhìn thấy một tòa trấn nhỏ được thành lập ở trong một chỗ thung lũng.

Trấn nhỏ hết sức quạnh quẽ, bởi vì trong trấn tuy rằng bày ra linh trận, vẫn không thể hoàn toàn trừ bỏ chướng khí tràn ngập từ lòng đất, linh lực trong không khí ít nhiều mang theo chút độc chướng, nếu như người tu luyện muốn hấp thu linh khí, cần tiêu phí không ít công phu. Nên trấn nhỏ này đây đa số chính là nơi người tu luyện qua lại tạm thời dừng lại, người đi đường cũng không nhiều.

Sở Chước bọn họ nghỉ trọ ở một gian khách sạn duy nhất trên trấn, thuận tiện xem xét một chút bản đồ Thanh Lâm Vực mua ở Thiên La Hiệp.

Bản đồ cũng không hoàn chỉnh, nhưng mà đại bộ phận địa phương nổi danh cũng được đánh dấu ra, như thế cũng đủ dùng.

Sở Chước nhìn chằm chằm bản đồ, ánh mắt dừng vào cái tên ở một chỗ trên bản đồ: Huyết Linh thành.

Truyện đề cử: Tôi Được Người Trong Lòng Của Kẻ Thứ Ba Bao Nuôi

Đại khái là do nàng xem hơi lâu, Huyền Ảnh vốn không hề quan tâm cũng nhìn qua, hỏi: "Chủ nhân, bản đồ có gì không đúng sao?"

Sở Chước ừ một tiếng, nói: "Ta đang nhìn xem đi chỗ nào một chút thì tốt, lần này ra ngoài, thuận tiện tìm hiểu một chút tình huống Bát Thần Cung. Chúng ta đi Huyết Linh thành nhìn xem." Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don=ChieuNinh

Huyền Ảnh nhìn qua, ngốc ngốc nói: "Chủ nhân, Huyết Linh thành cái tên này lấy được thực khiếp người, nơi này thoạt nhìn không quá hữu nghị."

Sở Chước cười cười với hắn: "Không có việc gì, đến lúc đó chúng ta cẩn thận một chút là được."

Huyền Ảnh gật đầu, nghĩ đến lúc vừa ra trước cửa, Bích Tầm Châu cùng Hỏa Lân túm hắn qua, riêng biệt dặn dò cho hắn nhất định phải theo chủ nhân một tấc cũng không rời, trong lòng yên lặng gật đầu, mặc kệ chủ nhân đi nơi nào, nhất định phải chăm chú mà đi theo nàng, không thể để cho nàng có nguy hiểm.

Nấn ná ở trấn nhỏ một đêm, hôm sau liền xuất phát đi tới Huyết Linh thành.

Huyết Linh thành cách Thiên La Hiệp có một khoảng cách, nếu như dùng truyền tống trận, thời gian mấy ngày là có thể đến, nhưng mà Sở Chước quyết định lần này đi Huyết Linh thành, trực tiếp ngự kiếm phi hành, thuận tiện nhìn xem tình huống Thanh Lâm Vực.

Thanh Lâm Vực bất đồng với vực khác, nơi này độc chướng hoành hành, rất ít linh địa sạch sẽ, dẫn tới mỗi một chỗ linh địa sạch sẽ đều bị người tu luyện cao cấp chiếm cứ trước tiên, hoặc là biến thành thế lực tông môn nào đó, hoặc là biến thành thành thị người tu luyện tập trung, cực ít có thể nhìn thấy được linh địa toàn vẹn nào mà không bị người tu luyện chiếm cứ, tình huống hoàn toàn bất đồng với vực khác.

Cũng bởi vì độc chướng tràn ngập, dẫn tới khoảng cách giữa thành tu luyện và thành tu luyện có chút xa xôi, một đường tới này, đều phải tốn thời gian vài ngày, mới có thể gặp được một nơi có người tu luyện tụ tập.

Sở Chước sớm biết tình huống Thanh Lâm Vực, cũng không giật mình, Huyền Ảnh và Huyền Uyên là hai đứa đơn thuần, cũng coi thành tầm thường mà đối đãi, chỉ cần có ăn có uống, đi theo chủ nhân là được, hoàn toàn không cần ai quan tâm.

Dọc theo đường đi đi một chút rồi ngừng một lát, tốn thời gian một tháng, còn chưa tới Huyết Linh thành.

Ngày này, bọn họ đi qua một chỗ hẹp cốc hiểm địa loạn thạch mọc lên như nấm, vừa mới tiến xuống con đường thế đất chất hẹp, thì nghe được thanh âm phía trước có đánh nhau. Sở Chước động tác không ngừng, cầm Toái Tinh kiếm trong tay đi về phía trước, rất nhanh thì nhìn thấy chiến trạng phía trước.

Vài người tu luyện thân mặc áo choàng màu đen đang công kích một người, người bị công kích thì đẫm máu cả người, hơi thở hỗn độn, hai mắt đỏ đậm, hiện tại cũng đã không thể chống đỡ được bao lâu nữa.

Khi phát hiện có người lại đây, song phương đang chiến đấu đều cảnh giác nhìn qua, phát hiện đến chỉ là một nam một nữ, một Thánh Đế cảnh một Tinh Linh cảnh, thì đều không để ở trong lòng. Thậm chí vài tên hắc y nhân đó liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức liền đạt thành hiệp nghị, một hắc y nhân Thánh Đế cảnh trong đám người kia lao ra, trong tay cầm một thanh kiếm máu chảy đầm đìa máu, chém tới bọn họ.

Mặc kệ Sở Chước có thể động thủ hay không, hiển nhiên những người này dự tính trước là giết bọn họ giết người diệt khẩu.

Sở Chước híp lại hai mắt, cảm giác được hơi thở trên người hắc y nhân, trong lòng cười lạnh, nàng đang có chút tiếc nuối vẫn luôn tìm không được bọn chúng, không nghĩ tới lần này tự mình đưa lên cửa.

"Huyền Ảnh, đệ đối phó hắn, ta đi giúp người kia."

Sở Chước phân phó một tiếng, cuốn kiếm trong tay, thân hình như khói, lao đi phía trước, đâm thẳng vào đám hắc y nhân kia.

Huyền Ảnh cản trở hắc y nhân, ngăn chặn hắn lại, để cho Sở Chước tiến lên đi giúp người tu luyện bị hắc y nhân vây công.

Hắc y nhân cũng không để nàng vào mắt, thấy nàng một Tinh Linh cảnh cũng dám tới, tự nhiên sẽ không bỏ qua, đều chuyển qua đối phó nàng.

Nhưng mà Sở Chước còn chưa tiến lên, một dị thủy hình thành sóng nước quét ngang, Toán Tinh kiếm nhân cơ hội chém xuống.

Vũ khí trong tay hắc y nhân bị dị thủy nuốt hết, dị thủy vô hình, thiên biến vạn hóa, trong lúc nhất thời vũ khí thế nhưng không rút được, vừa mới bị Sở Chước một kiếm vung tới, vung đến cả đầu đầy máu.

Ở khi hắc y nhân vội vàng tránh đi Sở Chước công kích lần thứ hai, ở phía sau bọn họ, mũi tên nước màu lam nhạt chỉnh tề phát tới, đều đâm đến cái mông cùng địa phương nào đó giữa hai chân bọn chúng.

"Ngao —— "

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng phía chân trời.

Kiếm trong tay Sở Chước run lên, nhân cơ hội lao đi phía trước, ném nam nhân người đầy máu đen ra chiến trường, nhìn đến vài hắc y nhân cuộn thân thể mình té nhào trên mặt đất, lần đầu tiên sinh ra một loại cảm khái thắng không cần võ lực.

Bé rùa lặng lẽ thò đầu ra giữa khe núi, cái đầu nó nhỏ, khi dùng dị thủy hoàn toàn ẩn tàng hơi thở trên người, căn bản không người nào phát hiện nó tồn tại. Nó tiếp tục phát tên, hơn nữa mũi tên nước chỉ công đánh ba đường phía dưới của hắc y nhân, cũng không quản bọn họ có phải đã ôm trứng trứng té trên mặt đất hay không.

Sở Chước: "... ..."

Huyền Ảnh: "... ..."

Hắc y nhân: "... ..."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement