Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Khi lao ra Độ Âm trấn, đoàn người Sở Chước tự nhiên cũng khiến cho những người khác chú ý.

Nhưng mà ánh mắt của càng nhiều người lại tập trung chiến đấu ở giữa không trung, nơi đó có bốn người tu luyện Hóa Thần cảnh, cho dù Âm Thi Vương bị thánh nữ đả thương nặng, nhưng bởi vì thực lực của hắn đã đạt tới Thần Hoàng cảnh, lúc này nhóm người này chỉ có thể chịu đựng vây khốn lấy nó, làm cho nó không thể chạy trốn, lại không có cách làm gì được nó.

Chiến đấu giữa không trung đối với rất nhiều người tu luyện mà nói, đã không phải là bọn hắn có thể nhúng tay, ngược lại tránh đi xa xa, để tránh chịu liên lụy.

Trừ bỏ chiến đấu giữa không trung, còn có một đám người tu luyện chống lại vài tà tu cùng một đám cổ thi, mấy tà tu cùng cổ thi này đều là đi theo Âm Thi Vương cùng nhau phá trận mà ra, số lượng cổ thi không ít, hình thành một trận hỗn chiến.

Sở Chước bọn họ thừa dịp hỗn loạn lao ra, ngược lại cũng không khiến cho chú ý quá lớn.

Bọn họ thật vất vả chém giết mấy cổ thi nhào tới, tìm thời cơ tìm một địa phương trốn đi trước, Khúc Sơn Hà vẫy tay vung ra một cái linh trận, hoàn toàn che giấu hơi thở của bọn họ. Nếu là bình thường, muốn hoàn toàn ẩn giấu đi thì căn bản không có khả năng, nhưng hiện tại không người nào chú ý bọn họ, như thế cũng đủ rồi.

Sau đó bắt đầu tìm kiếm hành tung của đoàn người thánh nữ.

"Ở nơi này!" Khúc Sơn Hà phát hiện đầu tiên.

Sở Chước cùng Tô Nghiễn Tinh nhìn qua, liền thấy thánh nữ được một đám người thủ hộ che chở, lao ra vòng vây của cổ thi. Sở Chước sâu sắc phát hiện, thánh nữ vẫn luôn chưa từng động thủ, đều ở bên trong bảo vệ của nhóm người thủ hộ, trong lòng nàng khẽ động, đoán là lần này thánh nữ bị thương đã nặng đến không thể chiến đấu.

Vừa nghĩ như vậy, trong mắt nàng lộ ra vẻ vui mừng.

Nàng xem sang Khúc Sơn Hà, đồng dạng cũng nhìn đến vẻ vui mừng trong mắt hắn.

Khúc Sơn Hà thấp giọng nói: "Sở cô nương, cơ hội tới rồi."

Ánh mắt Sở Chước lóe ra, mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng cũng đồng ý.

Mặc dù ở trên đường đến Độ Âm trấn, hai người đều đã cân nhắc xong các mặt, cân nhắc chu toàn, nhưng mà khi đi đến Độ Âm trấn, tự mình cảm giác được thánh nữ cho dù bị thương, thực lực vẫn sâu không lường được như cũ, Sở Chước đã muốn buông bỏ.

Nếu thực lực của bọn họ không phải là đối thủ của đối phương, thì cho dù kế hoạch có chu toàn cũng không cách nào cam đoan có thể thuận lợi, nguy hiểm quá lớn, không bằng buông bỏ, tìm cơ hội khác.

Nhưng nếu cho bọn họ cơ hội, tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Hai người nhìn chằm chằm người thủ hộ bảo vệ ở bên người thánh nữ, có tất cả bảy người tu luyện Thánh Đế cảnh, vẫn có chút khó giải quyết.

Nhưng hiện tại tình huống bất đồng, chung quanh cổ thi cùng tà tu cũng không phải ngồi không, càng đừng nói còn có một Âm Thi Vương giữa không trung, trong lúc nhất thời không người nào có thể đoán trước được trận hỗn chiến này sẽ như thế nào.

"Sở cô nương, ta đi dẫn dắt người thủ hộ rời đi, các ngươi tìm thời cơ hành động, có thể không?" Khúc Sơn Hà hỏi.

Sở Chước đáp nhẹ một tiếng: "Ta tận lực, nhưng mà hiện tại không phải chi cơ động thủ, nhìn xem chút nữa."

Khúc Sơn Hà hiểu rõ ý tứ của nàng, đã muốn động thủ, thì phải chọn một thời cơ tốt nhất, còn có cái gì tốt hơn để cho cổ thi cùng tà tu làm tiên phong, suy yếu lực lượng người thủ hộ sau đó động thủ lần nữa thì thỏa đáng? Thánh nữ ra tay đối phó Âm Thi Vương, dẫn tới chuyện Âm Thi Vương luyện hóa thân bất tử biến đổi bất ngờ, trong lòng tà tu hận chết thánh nữ, ước gì giết chết nàng ta, hiện tại bọn họ bị ngăn ở ngoài Độ Âm trấn, trong lúc nhất thời không đi ra được, tà tu tự nhiên sẽ không bỏ qua thánh nữ.

Cẩn thận quan sát, liền phát hiện cổ thi cùng tà tu vây công đoàn người thánh nữ là nhiều nhất.

Hai người thương lượng xong, tạm thời ngủ đông, bổ sung linh lực, điều chỉnh trạng thái thân thể tốt nhất.

Tô Nghiễn Tinh làm ổ ở một bên, nghe hai người thương lượng, thần sắc biến ảo bất định, cuối cùng rốt cục nhịn không được hoảng sợ nói: "Các người sẽ ra tay với thánh nữ?"

Sở Chước cùng Khúc Sơn Hà đồng thời nhìn hắn, ánh mắt tựa như đang nhìn tên ngốc.

Sở Chước đột nhiên cười thản nhiên với hắn, dung nhan đẹp xinh như hoa ngọc lan nở rộ, mỹ lệ thanh nhã.

Tô Nghiễn Tinh cảm giác được trên mặt nóng lên, trong đầu đột nhiên dính thành một mảnh, khi thiếu chút nữa quên luôn lúc này bọn họ còn đang ở trên chiến trường, một bàn tay khoác lên bờ vai của hắn, chợt nghe được thanh âm ngọt ngào của nữ tu: "Đúng vậy, chúng ta sẽ ra tay với thánh nữ, ngươi sẽ giúp chúng ta chứ?" Dđlequydon&ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

Tô Nghiễn Tinh mặt đơ như gỗ nhìn nàng: "Ta giúp thế nào? Ta chính là cục nợ."

Nghe nói như thế, Sở Chước nhịn không được cười khẽ, xem ra hắn còn để ý Khúc Sơn Hà đánh giá, nàng lại cười nói: "Làm sao có thể? Khi ở Độ Âm trấn, ngươi cũng giúp ta rất nhiều, ngươi vẫn rất là hữu dụng." Sở Chước đầu tiên là khen ngợi hắn, khen đến sắc mặt hắn ửng đỏ, khi choáng váng ngơ ngác hồ đồ, lại chuyển giọng điệu, mà nói: "Thánh nữ không biết ngươi, ngươi có thể hỗ trợ che giấu chúng ta, cứ quyết định như vậy đi."

Tô Nghiễn Tinh: "... ..."

Tô Nghiễn Tinh nghe nàng nói thật thoải mái, trong lòng lại khó ở, cứ cảm thấy không hiểu ra sao cả, mình liền đứng ở mặt đối lập với Bát Thần Cung, rốt cuộc là sao lại biến thành như vậy ? Hắn không phải đặc biệt đến Độ Âm trấn giết tà tu báo thù cho sư môn sao? Vì sao hắn không giết tà tu đang hiện diện, ngược lại đi theo nàng đối phó thánh nữ?

Khúc Sơn Hà liếc hắn một cái, càng thêm cảm thấy ngốc, nhưng dại dột rất tốt.

Tiếp theo Sở Chước lại thả Bích Tầm Châu, Hỏa Lân ra, hai yêu nhìn đến tình huống chung quanh, liền biết bọn họ đã bình an rời khỏi Độ Âm trấn, tiếp theo bọn họ chuyển ánh mắt tới trên người đám người thánh nữ bị cổ thi cùng tà tu vây công, nhất thời hai mắt sáng ngời.

"Chủ nhân, khi nào thì động thủ?" Hỏa Lân xoa tay hỏi.

Sở Chước thuận miệng nói: "Đừng nóng vội, đợi hộ vệ bên người thánh nữ thiếu một chút rồi nói."

Mấy người lại quan sát một lát, rốt cục một người thủ hộ Thánh Đế cảnh bên người thánh nữ bị hai tà tu đồng dạng là Thánh Đế cảnh vây đánh mà chết. Mọi người hơi mừng trong lòng, nhưng mà vẫn không hề động, bởi vì nhân số bên người thánh nữ vẫn còn nhiều lắm.

Sở Chước lại nhìn xuống chiến đấu giữa không trung, phát hiện bốn người tu luyện Hóa Thần cảnh vẫn đang ở lực lượng ngang nhau đánh cùng Âm Thi Vương, bảo trì ở một cục diện ổn định, Âm Thi Vương không thể đột phá bốn người phong tỏa rời khỏi, bốn người cũng không cách nào chém giết Âm Thi Vương như thế, chỉ có thể tìm kiếm thời cơ phá cục.

Có Âm Thi Vương mang theo bốn người tu luyện Hóa Thần cảnh đó, nếu thánh nữ gặp chuyện không may, nói vậy đến lúc đó bọn họ cũng không rảnh mà ra tay đến giúp nàng ta, bọn họ cũng không thể mạo hiểm làm khả năng cho Âm Thi Vương chạy trốn.

Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy xong, Sở Chước cùng Khúc Sơn Hà lại càng không nóng vội.

Ngay tại bọn họ nhìn đăm đăm nhìn chằm chằm, chờ đợi thời cơ, đột nhiên dị biến sinh ra, một đám người tu luyện không biết từ chỗ nào xuất hiện, giết qua chỗ thánh nữ, bọn họ đột phá thủ hộ bên cạnh thánh nữ, một người trong đó mắt thấy liền sắp bắt được thánh nữ, người thủ hộ vẫn luôn nhắm mắt che chở thánh nữ rời khỏi bỗng mở choàng mắt.

Thánh nữ chém ra linh liên trượng, mạnh mẽ bức lui người đã gần ở trước mặt.

Thánh nữ phản kích vẫn mang theo mười phần uy thế, nhưng mà lại làm cho sắc mặt nàng ta từ trắng bệch biến thành xám xịt, khóe miệng mím chặt bật ra tia máu.

Mọi người bị tình huống đột nhiên mà đến này khiến cho sửng sốt.

Thánh nữ nhìn chằm chằm người cách đó không xa, đột nhiên lạnh cười ra tiếng, thân thể đột ngột lao lên khỏi mặt đất, công tới hắn.

Thực lực cảu người nọ cũng không tầm thường, xuất ra một thanh thương dài màu bạc, hiện ra một mảnh ngân quang, cản trở linh liên trượng công kích, hai người ngươi tới ta đi ở giữa không trung, chung quanh cổ thi thậm chí đã bị đấu khí của hai người treo cổ, đều ngã xuống.

Tất cả mọi người đều ngây dại, không biết hiện tại là tình huống gì.

Sở Chước bọn họ cũng có chút mộng, nhìn người chiến đấu cùng thánh nữ, là một nam tu, một thân trường bào màu đỏ thẫm, trường thân ngọc lập, dung mạo như vẽ như họa, ngũ quan càng xinh xắn hơn nữ tử, thế nhưng là một mỹ nam tử hiếm có.

Hỏa Lân giật mình nói: "Lão nhị, mau nhìn người nọ, dung mạo của hắn cùng ngươi cũng ngang nang nhau, đều lớn lên giống phụ nữ."

Bích Tầm Châu lạnh lùng liếc mắt nàng một cái, trong tay xuất hiện một thanh băng ngọc phiến, âm thanh lạnh lùng nói: "Lão tam, nói ai đấy?"

Hỏa Lân thức thời không đi chọc hắn nữa, hưng trí bừng bừng nói với Sở Chước: "Chủ nhân, cô xem cái người mặc quần áo đỏ thẫm kia, hắn kỳ thực là nữ phẫn nam trang đi? Ôi, xem ra thánh nữ này làm bậy không ít, trừ bỏ chúng ta, còn có người tưởng muốn tóm nàng ta."

Tô Nghiễn Tinh nhịn không được phản bác nói: "Kỳ thực thanh danh Bát Thần Cung rất tốt ..."

Hỏa Lân chụp một cái tát ở trên vai hắn, cười nói: "Tiểu đệ đệ, ngươi nghĩ cũng quá ngây thơ rồi, thanh danh tốt không có nghĩa là thật sự tốt, trên thế giới này chuyện dơ bẩn được che giấu ở dưới thanh danh tốt cũng không ít, ngươi còn non lắm."

Tô Nghiễn Tinh: "... ..."

Sở Chước không để ý tới bọn họ tán gẫu, cùng Khúc Sơn Hà nhìn chằm chằm chiến đấu giữa không trung, trong lòng may mắn không có mạo muội ra tay. Thánh nữ quả thật rất suy yếu, lúc trước nàng ta không động thủ, là vì đề phòng tăng thêm thương thế, nay có người mục tiêu là luôn bảo vệ nàng, hơn nữa thực lực của đối phương thoạt nhìn còn rất không tệ, làm cho nàng ta không thể không ra tay phản kích.

Cho dù bị thương, không cho phép khinh thường như cũ.

Hai người qua mấy trăm chiêu, nam tu trường bào đỏ thẫm phút chốc lui về phía sau hơn mười trượng, tránh đi một trường tiên bình phàm vô kỳ màu đen do thánh nữ vung tới, nơi trường tiên đi qua, vang lên tiếng động ào ào, roi quất trên mặt đất, mặt đất bổ bung, chung quanh cổ thi không kịp tránh đi đều bị đánh đến da tróc thịt bong, cốt nhục chia lìa.

"Đả Thần Tiên!" Không biết là ai giật mình kêu lên một tiếng.

Thanh âm này ở hiện trường giống như ném xuống một quả bom, mọi người đều tập trung ánh mắt ở trên tay thánh nữ, thiếu chút nữa thì quên mất còn đang ở trên chiến trường, ánh mắt bọn họ nóng bỏng nhìn chằm chằm Đả Thần Tiên, nó chém ra tiếng động ào ào, vạn vật chúng sinh đều trốn không khỏi một roi của nó, uy lực kinh người.

Thánh nữ vốn đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng bởi vì có Đả Thần Tiên trong tay, khiến cho đối thủ của nàng ta chỉ có thể né tránh.

Thánh nữ nhìn nam tu liên tiếp tránh đi Đả Thần Tiên (roi đánh thần), trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, giọng căm hận nói: "Sở Thanh Giáng, hôm nay chính là nagy2 chết của ngươi!"

Nam tu trường bào màu đỏ thẫm lạnh nhạt nói: "Ta đã dám đến nơi đây, tự nhiên không sợ ngươi."

Thánh nữ cười to điên cuồng, giống như đang cười hắn không biết tự lượng sức mình, đánh qua Đả Thần Tiên trong tay, xoát một tiếng phất qua mặt nam tu áo bào đỏ, mạnh mẽ ấn xuống một vết máu ở trên mặt xinh đẹp như hoa của hắn.

Sở Chước cũng bị kinh hãi ngay tại chỗ.

"Sở Thanh Giáng..." Bích Tầm Châu thì thào đọc một tiếng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Sở Chước, chần chờ nói: "Chủ nhân, Sở Thanh Giáng này..." Không phải tiểu thư chính mạch ngũ phòng Sở gia sao?

Sở Chước nhìn chằm chằm hai người giữa không trung, ở Đả Thần Tiên lại một lần nữa rơi xuống trên thân nam nhân trường bào màu đỏ, nàng chung quy lại nhịn không được mà nói: "Khúc tiền bối, động thủ!"

Khúc Sơn Hà liếc nhìn nàng một cái, không có nghi ngờ gì, thân thể đột ngột nhảy lên khỏi mặt đất, tiến lên chiến trường.

Sở Chước bọn họ cũng rời khỏi nơi tránh né lao tới.

Hỏa Lân và Bích Tầm Châu đi theo bên cạnh nàng, Tô Nghiễn Tinh vẫn là vẻ mặt mê mang, mờ mịt tuy nhiên vẫn theo bọn họ đi về phía trước.

Khúc Sơn Hà ném ra một khối phù ngọc màu máu vào thánh nữ, phù ngọc bị Đả Thần Tiên vươn ra một roi, cũng không nghĩ tới phù ngọc nổ tung ở giữa không trung, một trận huyết vụ tràn ngập, mang đến một cỗ hương vị gay mũi, thân hình thánh nữ hơi hơi nhoáng lên một cái, trong mắt thêm vài phần hoảng hốt.

Khúc Sơn Hà thấy thế, trong lòng vui vẻ, xem ra thánh nữ bị thương còn muốn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của bọn hắn, nếu không một cái huyết phù không có khả năng tạo thành ảnh hưởng với nàng ta. Khúc Sơn Hà tránh đi Đả Thần Tiên, cùng tiến lên trước với nam tử áo bào đỏ, tới gần thánh nữ.

Người thủ hộ thánh nữ khẩn trương trong lòng, nhưng mà lúc này bọn họ bị tà tu cùng cổ thi bám chặt, còn có người của nam tử áo đỏ mang đến, làm cho bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không thể đi trợ giúp thánh nữ, chỉ có thể lo lắng suông. [email protected]~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

Đúng lúc này, Sở Chước ngự kiếm đứng lên, kiếm Lôi Đình chém tới thánh nữ, kiếm ý tung hoành, kiếm quang lạnh lẽo.

Thánh nữ trực giác né tránh, thân thể nghiêng lệch sang hướng cạnh, cũng không nghĩ tới giữa không trung xuất hiện một cái đỉnh lớn, khi thánh nữ phản ứng lại, đỉnh lớn đó đã bao phủ lấy nàng ta vào trong.

Đỉnh lớn bao người lại xong, rồi nhanh chóng nhỏ đi, sau đó bay về phía Sở Chước.

Sở Chước vươn tay bắt lấy vạn pháp đỉnh, quát một tiếng: "Đi!"

Nàng xé mở phù không gian, hư không vỡ ra một cái không gian.

Ngay tại khi không gian mở ra, đột nhiên một tiếng hét to vang lên: "Nhãi ranh! Đừng vội đi, trả thánh nữ lại đây!"

Sở Chước đang rảo bước tiến vào trong không gian, đột nhiên một lực lượng cường hãn đánh úp lại từ sau lưng nàng, nàng theo bản năng né tránh, Toái Tinh dù xuất hiện ở sau người, một chưởng đó không chỉ đánh nát thông đạo không gian, khiến cho không gian vặn vẹo, cũng đánh cả nàng và Toái Tinh dù cùng nhau rơi trên mặt đất.

Sở Chước oa một tiếng phun ra ngụm máu tươi.

"Sở cô nương!"

"Chủ nhân!"

Đám người Khúc Sơn Hà điên cuồng gào lên.

Bên kia, cũng có người cuồng hô: "Tôn Mâu Đan! Ngươi dám!"

Thì ra là cung chủ Bát Thần Cung thấy có người thế nhưng dám can đảm bắt lấy thánh nữ Bát Thần Cung, lại còn là ở ngay dưới mí mắt hắn, giận tím mặt, trực tiếp buông bỏ vây khốn Âm Thi Vương, hướng ra tay với Sở Chước muốn đào tẩu, ngăn nàng lại.

Mà hắn vừa ra tay, lại làm cho Âm Thi Vương có cơ hội thừa dịp, ba người tu luyện Hóa Thần cảnh khác căn bản không thể lại vây khốn nó, nó nhân thời cơ đả thương một người, thổi lên một đám tà vụ, bỏ chạy đi xa xa.

Biến hóa này chỉ ở trong chớp nhoáng, nhanh đến làm cho người ta phản ứng không kịp.

Phát hiện Âm Thi Vương đã chạy thoát, ba người tu luyện Hóa Thần cảnh khác mặc kệ tức giận như thế nào, cũng chỉ có thể hổn hển truy theo, chỉ sợ Âm Thi Vương đào tẩu sau đó sẽ đảo điên toàn bộ Thanh Lâm Vực.

Nhưng mà so với Âm Thi Vương đào tẩu, Tôn Mâu Đan cung chủ Bát Thần Cung càng quan tâm là thánh nữ bị bắt đi, trên mặt mang theo sát khí, lại đánh ra một chưởng lên Sở Chước đang té nhào trên mặt đất chưa biết sống chết...

Hết chương 457.



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement