Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Nghe được lời Sở Chước nói, Sở Thanh Giáng nhất thời không nói gì.

Đối với vị muội muội chưa từng gặp mặt này, trong lòng hắn nhiều nghi hoặc lắm, đều là dưỡng phụ không chịu trách nhiệm lưu lại, hắn có thể nói cho nàng cực ít, đối với cái này trong lòng có vài phần áy náy. Càng áy náy là, bọn họ ngốc già nàng hơn mấy chục tuổi, nhưng không cách nào che chở nàng, ngược lại làm cho nàng chỉ có thể tự dựa vào bản thân mình một đường đi tới.

Không thể không nói, diện mạo bạch liên hoa của Sở Chước rất có tính lừa gạt, nam nhân không liên quan gì nhìn thấy nàng, chỉ biết sinh ra dục vọng chà - đạp, thân nhân là giới nam, lại chỉ cảm thấy nàng nhu nhược đáng thương, lòng sinh thương tiếc, thầm nghĩ cẩn thận mà bảo hộ nàng.

Sở Chước mỉm cười, cũng vô tình nói: "Như thế xem ra, cho dù ta không phải là hậu nhân Bách tộc, cũng có liên hệ rất lớn cùng Bách tộc."

"Có lẽ... đợi về sau phụ thân từ Hồng Hoang chi cảnh trở về, thì cũng biết." Sở Thanh Giáng an ủi nàng như thế.

"Vậy khi nào thì ông ấy trở về?" Sở Chước tò mò hỏi, đối với phụ thân chỉ tồn tại trong truyền thuyết này, nàng đối với ông ấy không có cảm tình gì, còn càng nhiều hơn là tò mò. Không có biện pháp, phụ thân này nhiều truyền thuyết lắm, hơn nữa làm việc không nghiêm chỉnh như thế, nàng thật đúng là muốn nhìn một chút rốt cuộc ông ấy có thể không nghiêm túc tới trình độ nào.

Sở Thanh Giáng nghẹn lời.

Thấy thế, Sở Chước làm sao mà còn không rõ, ấn tượng đối với phụ thân không đáng tin, đã đặt dấu ấn thật sâu ở trong lòng.

Một ngày này, Sở Chước rốt cục đối với chính mạch ngũ phòng Sở gia Lăng Nam đại lục Tấn Thiên có một thừa nhận càng khắc sâu, hai người tỷ tỷ ruột kỳ thực là dưỡng tỷ dưỡng huynh, cái gọi là mẫu thân vẫn luôn không tồn tại, còn có một phụ thân không đáng tin cùng ông cố thần bí.

Ngũ phòng Sở gia ở Sở gia Lăng Nam quả thật là một tồn tại đặc thù, nó là hậu nhân Bách tộc, có được thiên phú rất mạnh, dù sao so với những người khác thì càng dễ dàng tu hành đi lên một con đường cường giả, đại lục Tấn Thiên nho nhỏ không thể vây khốn được bọn họ, bọn họ nhất định từ nhỏ đã muốn đi đến thế giới rất cao cấp.

Từ trong lời nói của Sở Thanh Giáng lộ ra, Sở gia trừ bỏ chính mạch ngũ phòng, người còn lại đều là người thường.

Nếu như muốn ngược dòng lịch sử của Sở gia, có thể ngược dòng lên lúc thượng cổ, nghe nói Sở gia ở thời kì thượng cổ, tổ tiên Sở gia là một vị kinh tài tuyệt diễm, từng ký kết khế ước cùng với vài vị đại yêu biến hóa của yêu giới ngay tại thời kì đó, sau đó thượng cổ đại chiến, đến sinh sống tại đại lục Tấn Thiên, mới có thể bảo tồn huyết mạch Sở gia truyền lưu đến nay.

Còn vì sao chỉ có chính mạch ngũ phòng là hậu nhân Bách tộc, điểm ấy thì ngay cả Sở Thanh Giáng cũng không rõ ràng lắm.

Sở Thanh Giáng chăm chú nhìn nàng, thanh âm không khỏi thả nhẹ vài phần: "Ta gặp vài vị yêu tu bên người muội muội, có thể thấy được thú duyên của muội muội vô cùng tốt, ta và đại tỷ không phải huyết mạch Sở gia, lúc trước vẫn chưa tham dự thí nghiệm của gia tộc, cũng không khế ước yêu thú."

Cho nên, lúc ban đầu Sở Chước có thể khế ước được một con Uyên Đồ Huyền Quy, có thể thấy được Sở Chước quả thật là huyết mạch của Sở gia, có được thú duyên vô cùng tốt, cũng là nữ nhi duy nhất của Sở Nguyên Thương.

Thẳng đến khi Sở Thanh Giáng rời khỏi, Sở Chước vẫn ngồi ở chỗ kia trầm tư, suy tư ngũ phòng Sở gia, còn có việc Bách tộc.

Khi hai má bị móng vuốt lông xù đè lại, nàng lấy lại tinh thần, kéo hai cái móng vuốt lông cùng với tiểu yêu thú ôm đến trong lòng của nàng, nói: "A Chiếu, huynh có thể nhìn ra tình huống của ta không? Ta rốt cuộc có phải hậu nhân Bách tộc hay không?"

Phong Chiếu nhảy ra khỏi lòng nàng, ngay sau đó, một mỹ nam tử áo trắng xuất hiện ở trước mặt.

Ánh mắt Phong Chiếu lướt qua từ trên mặt nàng, nói: "Ta cũng không biết."

"Hử?"

"Ta biết nàng... không giống với hắn, những sự khác biệt này, lại ở trên người nàng là đương nhiên, nàng không cần nghĩ quá nhiều, mặc kệ nàng là ai, ngày sau nhất định sẽ rõ ràng." Nói xong, hắn vươn tay nhẹ nhàng mà vỗ vỗ ở trên vai nàng, như đang an ủi nàng.

Sở Chước nhìn hắn không chuyển mắt, giống như đang nhìn hắn có phải đang lừa mình hay không.

Phong Chiếu tất nhiên không phải gạt nàng, chỉ là có chút chuyện khó mà nói, bởi vì ngay cả hắn cũng không xác định.

Hiện tại tu vi của nàng cũng không cao, có chút chuyện nói cũng vô dụng, không bằng để cho nàng tiếp tục tu luyện, khi nàng mạnh đến có thể coi thường bất luận thương tổn gì, nên hiểu thì tự nhiên sẽ rõ ràng. Trước tiên lộ ra nhiều quá, đối với nàng cũng không có ích, xem ra Sở Nguyên Thương cũng hiểu rõ điểm ấy, mới có thể lưu lại lời nói ba phải mập mờ cái nào cũng được.

Sở Chước liền nở nụ cười lập tức, nàng đứng lên, cười khanh khách nói: "A Chiếu, có phải huynh cảm giác được một ít chỗ kỳ quái trên người ta hay không?" Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don=ChieuNinh

Nàng mặc dù tự nhận là tâm tư kín đáo, làm việc luôn thích tự hỏi nhiều lần trước, cực ít lưu lại sơ hở, nhưng sớm chiều ở chung cùng hắn, hắn lại là một người cực kì sâu sắc, không có khả năng thật sự không hề có sơ hở, tỷ như chuyện nàng trùng sinh, cho dù nàng không nói, nhưng thân cận như Phong Chiếu cùng Bích Tầm Châu, ngẫu nhiên cũng sẽ có điều phát hiện, chỉ là bọn hắn chưa bao giờ hỏi đến.

Phong Chiếu chần chờ xuống, hơi hơi gật đầu, nhưng tiểu cô nương không muốn nói, hắn cũng chưa bao giờ hỏi.

"Về sau ta sẽ nói cho huynh, được không?" Sở Chước cất giọng mềm mại nói.

Phong Chiếu ừ một tiếng, cũng không miễn cưỡng nàng.

Loại không miễn cưỡng này, vẫn luôn là thái độ che chở nàng đi về phía trước, làm cho trong lòng nàng như nhũn ra, không còn có người nào đối xử rất tốt với nàng như hắn, nếu đây là cái gọi là tình yêu, vậy nàng nguyện ý tin tưởng hắn.

Phong Chiếu ôm nàng đến trong lòng, tiểu cô nương của hắn nói cái gì thì chính là cái đó.


Nói chuyện hồi lâu với Sở Thanh Giáng, sau đó Sở Chước lại nhân cơ hội đi Cô Nhai một chuyến.

Khi lại nhìn đến thánh nữ, trạng thái của nàng ta kém hơn trước đó rất nhiều, Sở Chước nhìn nàng ta từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt thanh lãnh.

Thánh nữ liếc nhìn nàng một cái, như cũ là một loại thái độ không sao cả.

"Ta biết các ngươi là đoạt xá, thân thể bị đoạt xá là hậu nhân Bách tộc." Sở Chước nói thẳng vào vấn đề, thấy sắc mặt nàng ta đại biến, không khỏi nở nụ cười, ngày đó không rõ sự tình, có Phong Chiếu chỉ điểm đã không còn là cái bí mật gì nữa, tự nhiên cũng dễ dàng đâm trúng cây rễ kích động trong lòng thánh nữ.

Thánh nữ vốn có thứ cậy vào, chẳng qua chính là không người nào biết bọn họ thì ra là đoạt xá người khác mà thôi.

Hiện tại bí mật này bị đào ra, bọn họ còn có cái gì để cậy vào đây?

Lợi dụng thân thể hậu nhân của Bách tộc để giết hại Bách tộc, đám hậu duệ Thần tộc này thật đúng là cực ghê tởm.

Sở Chước thấy thần sắc của nàng ta không hề trấn định, trong mắt thêm vài phần nổi giận bị nhìn thấu, thì tâm tình càng thêm sung sướng, nàng chỉnh chỉnh làn váy, lại ngồi lên trên rễ cây lồi lên của ngày đó, tao nhã đến không giống người tu luyện khổ tu.

Cùng so với thánh nữ một thân chật vật, hiện tại bộ dạng của nàng quả thực chọc giận người ta.

"Lần đầu khi ngươi gặp ta, liền nổi sát tâm, chắc là bởi vì ngươi cảm giác được liên hệ giữa ta cùng Bách tộc, chính là như thế sao?" Sở Chước hỏi nàng ta.

Thần sắc thánh nữ sau khi trải qua biến hóa, cuối cùng coi thường nói: "Đúng thì lại như thế nào? Đáng tiếc ta bị đám tiểu bối các ngươi tính kế, nguyên khí đại thương, nếu không hẳn là sẽ giết ngươi trước tiên." Mà không phải bị nàng bắt giữ.

Thánh nữ cũng không phải người ngu xuẩn, đã sớm hiểu rõ bắt đầu từ lúc Đan Hạc Lương mất tích, thì mình đã bị tính kế, thẳng đến khi Xướng Địch chết, nguyên thần của nàng ta bị thương, sau đó lại có Âm Thi Vương Độ Âm Sát, một vòng tiếp theo một vòng, thế cho nên nàng ta cuối cùng thất bại trong gang tấc, luân hãm thành tù nhân.

Sau khi hiểu rõ những thứ đó đều là Sở Chước tính kế, trong lòng nàng ta cũng cực kì kính nể, thậm chí lòng có tiếc nuối, thân thể xuất sắc như vậy, nếu có thể bị Thần tộc bọn họ đoạt xá, nhất định có thêm vài phần năng lực giúp đỡ cho phục hưng Thần tộc.

"Đáng tiếc..." Thánh nữ tiếc nuối trong lòng.

Sở Chước nghe hiểu rõ ý tứ của nàng ta, sau đó bật cười một tiếng: "Ác giả ác báo, thứ vì đoạt xá mà có được, có năng lực cho các ngươi dùng bao lâu? Thần tộc các ngươi đã sớm nên ngã xuống ở cuộc chiến thời kì thượng cổ, hiện tại chẳng quả là một đám hậu đại Thần tộc cùng hỗn huyết của tộc hắn, huyết mạch Thần tộc đã loãng, ngay cả hậu nhân Bách tộc cũng không bằng, mới sẽ dùng mưu mẹo nham hiểm bậc này, nào có phong thái của Thần tộc thượng cổ?"

Gân xanh trên trán thánh nữ đột nhiên nhảy lên thình thịch, nếu không phải hiện tại không thể sử dụng linh lực, đã sớm nóng nảy chụp chết nàng.

Sở Chước không khách khí chế ngạo nàng ta một lúc, lại chuyển đề tài, nói: "Đúng rồi, ta còn chưa có hỏi ngươi, ngươi cảm thấy ta là chủng tộc nào trong Bách tộc?"

Thánh nữ cười lạnh nói: "Bản thân ngươi cũng không biết, thì làm sao ta biết được?"

"Cũng không phải, nhị ca ta nói, thánh nữ có được bí thuật có thể cảm giác được huyết mạch Bách tộc, cho nên không phải mới đặc biệt tới hỏi ngươi sao?" Nàng da mặt dày nói. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh}{)&@#@

Thánh nữ mặt đơ như gỗ: "Ngươi nhị ca là Sở Thanh Giáng? Vậy ngươi chính là Vu Linh tộc."

Sở Chước kinh ngạc nhìn nàng: "Nhị ca ta là Vu Linh tộc?"

Thánh nữ không muốn nói chuyện với nàng, cảm thấy Sở Chước hôm nay tới đây, là đặc biệt đến nhục nhã nàng ta. Sở Thanh Giáng đã là huynh trưởng của nàng, vậy đó là cùng tộc nhân, cần phải kinh ngạc như thế sao?

Bởi vì không biết Sở Thanh Giáng là được thu dưỡng, trong lúc nhất thời thánh nữ cũng tiến vào một cái lầm lẫn.

Nhưng mà cái này thực không thể trách Sở Chước, ngày đó Sở Chước cũng không hỏi nhị ca nàng là tộc đàn nào của Bách tộc, còn tưởng rằng loại chuyện này không thể lộ ra dễ dàng, hơn nữa nàng và hắn cũng không quen thuộc, nên lười hỏi hắn.

Đợi Sở Chước rời khỏi cổ bách phù, lập tức đi tìm Sở Thanh Giáng, trực tiếp hỏi ngay: "Huynh là Vu Linh tộc? Vu Linh tộc đại lục Linh Hoàng?"

Sở Thanh Giáng vẻ mặt mê mang nhìn nàng: "Huynh không phải! Nhưng mà mẹ huynh thì đúng, nghe nói mấy trăm năm trước, mẹ huynh thoát ly Vu Linh tộc, một mình một người đến đại lục khác sinh sống, sau đó khi bà ấy sinh ra huynh thì bị người đuổi giết, may mắn phụ thân trùng hợp đi ngang qua, đáng tiếc mẹ huynh vẫn đã chết, phụ thân liền thu dưỡng huynh."

Sở Chước giật mình trong lòng, rốt cục hiểu rõ ở đại lục Xích Vân Tinh khi gặp được Vu Linh Túc, vì sao lại cảm thấy Vu Linh Túc rất là thân thiết, thì ra bên trong âm u còn có nhân quả như vậy, chỉ là nhân này khiến cho bọn hắn đều không biết, giữa hai bên vẫn có một ấn tượng tốt lẫn nhau. Hết thảy đều bởi vì vị Sở Thanh Giáng này có được huyết mạch hậu nhân Vu Linh tộc.

Biết được thân phận của Sở Thanh Giáng, Sở Chước cũng không khỏi cảm khái duyên phận giữa người với người.

Còn Sở Thanh Giáng, hắn đã sớm biết thân phận của mình từ chỗ dưỡng phụ, đây là di ngôn mẫu thân lưu lại, dưỡng phụ cũng vẫn chưa gạt, ở sau khi hắn hiểu biết thì nói cho hắn. Còn việc Vu Linh tộc ở đại lục Linh Hoàng, hắn cũng là gần đây tìm hiểu tình huống mấy năm nay của muội muội từ chỗ Mặc Sĩ Thiên Kỳ thì mới biết được.

Khi biết vận mệnh Vu Linh tộc ở đại lục Linh Hoàng, Sở Thanh Giáng không phải không khó chịu, chỉ là có khó chịu đi nữa, thì đã không thể vãn hồi. Có lẽ hắn nên vui vẻ là, đến nay Vu Linh tộc trừ bỏ chính mình ra, còn có một tộc nhân còn tồn tại, so với hậu nhân Bách tộc khác đã sớm bị giết hại diệt tộc thì tốt hơn nhiều.

Về chân tướng tử vong đời trước, Sở Chước nên hiểu biết cũng hiểu biết được không kém, tiếp theo mới thăm dò người đeo mặt nạ giết hại bách tộc ở Linh thế giới.

Sở Thanh Giáng cầm mặt nạ băng ngọc Sở Chước đưa qua, xem xét tỉ mỉ một lát sau, nói với nàng: "Đám người đeo mặt nạ này cũng không phải là người Bát Thần Cung, hẳn là một tổ chức thế lực hậu duệ Thần tộc khác phái đi. Bát Thần Cung hành động càng nhiều là ở Đại Hoang giới, đặc biệt là Thanh Lâm Vực."

Đối với những người này, Sở Thanh Giáng ít nhiều có chút hiểu biết, mấy năm nay bọn họ hoạt động ở trong Đại Hoang giới, cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả.

Sở Chước nghe xong, có chút tiếc nuối.

Từ khi bắt đầu gặp được Đan Hạc Lương, nàng liền mơ hồ hiểu rõ Bát Thần Cung khả năng cùng những người đeo mặt nạ cũng không phải cùng một thế lực, những hậu duệ Thần tộc đó đã khổ tâm bỏ bao công sức muốn phục hưng Thần tộc thượng cổ, thế lực ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó tất nhiên không ít, nếu chỉ có một cái Bát Thần Cung, vẫn là thiếu một chút.

Sở Thanh Giáng chần chờ nói: "Lòng huynh nghi ngờ, Thần tộc đoạt xá giống như thánh nữ cùng cung chủ Bát Thần Cung nhất định không ít, ngày sau nếu bọn muội gặp được, tất nhiên phải cẩn thận."

Sở Chước gật đầu.

Ngày kế tiếp, Sở Thanh Giáng nhân cơ hội thẩm vấn qua thánh nữ cùng Tôn Trác Đan, đáng tiếc bọn họ tình nguyện hồn phi phách tán, cái gì cũng không chịu nói, không thể từ miệng bọn họ lấy được tin tức hữu dụng gì.

Nếu là những người khác, thật ra bọn họ có thể dùng Sưu Hồn Thuật, nhưng thân thể hai người này là hậu nhân Bách tộc, nếu dùng Sưu Hồn Thuật, sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể vãn hồi đối với thức hải, ngày khác đợi nguyên thần chủ nhân trở về, chỉ sợ cũng bởi vì thức hải bị hủy mà biến thành người thường.

Đối với việc này, Sở Thanh Giáng tức giận rồi.

Đám Thần tộc này dùng thân thể Bách tộc tùy ý làm bậy, cuối cùng chịu tội cũng là Bách tộc, chẳng trách không có sợ hãi.

Đã hỏi không ra cái gì, vậy thì không cần lưu bọn chúng nữa.

Hết chương 464.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement