Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện - Mặc Tu Trần (Truyện full)

Advertisement

Chương 101

“Tôi cũng nghe thấy, hình như đúng là cô ấy!”

Vẻ mặt của Lạc Hạo Phong vui mừng, nhìn về phía vách núi cách đó hơn mười mét, vừa nãy Mặc Tu Trần còn không dám tin đó thật sự là âm thanh của Ôn Nhiên, nhận được sự xác nhận của Lạc Hạo Phong, hai mắt anh sáng lên, anh đổi thành chạy đi đến mép vực.

“Tu Trần, đi chậm thôi, nhìn đường.”

Trong mắt Lạc Hạo Phong hiện lên sự lo lắng, sợ anh quá vội vàng, vừa đến mép vực đã không nhìn thấy đường, nếu ngã xuống dưới sẽ rất phiền phức.

“Ôn Nhiên, có phải là em không, nếu là em thì trả lời anh một tiếng, để anh biết em đang ở đâu?”

Mặc Tu Trần chạy lên vài bước, hét lên.

Một giọng nói trong trẻo theo gió đêm truyền đến mép vách núi, truyền vào tai Ôn Nhiên rất rõ ràng, thân thể cô bám sát vào thân cây, thoáng nhẹ nhõm một chút, hơi nóng thiêu đốt quét qua người cô càng dữ dội hơn.

Dưới cảm giác khó chịu, cơ thể cô run rẩy đến mức cánh tay ôm lấy thân cây cũng yếu ớt đi.

“Tôi ở đây!”

Giọng nói của cô run lên, đầu càng ngày càng đau, choáng váng, cô cảm thấy mình không chống đỡ được lâu nữa.

Mặc Tu Trần chạy tới mép vách núi, ánh đèn pin chiếu xuống, nhanh chóng nhìn thấy Ôn Nhiên đang treo trên cây phía dưới cách đó mấy mét, phía dưới cô cao mấy chục mét, sau đó, dưới đáy vách núi là những tảng đá!

Trái tim của Mặc Tu Trần run lên, anh không dám tưởng tượng, nếu cô rơi xuống vực sâu thì hậu quả sẽ như thế nào. Khoảnh khắc tiếp theo, một làn sóng may mắn và niềm vui tràn ngập trái tim anh, may mắn thay, cô đang treo trên cây.

Nhưng mà, bộ dạng của cô rất tệ, thân thể luôn run rẩy, ảnh mắt anh nhìn cô, khoảnh khắc vui mừng liền mất hút.

“Ôn Nhiên, em đừng sợ, anh sẽ cứu em lên.”

Mặc Tu Trần hít một hơi thật sâu, để cho bản thân bình tĩnh lại, giọng nói vẫn nhẹ nhàng và bình tĩnh như mọi khi.

Tuy lời nói rất bình tĩnh, nhưng trong lòng Mặc Tu Trần lại vô cùng lo lắng.

Mặc dù Ôn Nhiên bị treo trên cây, nhưng cây không cứng cáp, rễ cây mọc trong các kẽ hở của vách đá, nếu nó không chịu được sức nặng của cô thì có thể gãy bất cứ lúc nào.

“Vâng!”

Ôn Nhiên nhẹ nhàng trả lời, đầu lưỡi liếm liếm cánh môi bị cắn, một mùi tanh tưởi ngọt ngào tràn ngập trên môi và rằng. Cô nhìn Mặc Tu Trần ở trên vách núi, trong đầu không ngờ lại hiện ra cảnh cô và anh hôn nhau, ngọn lửa im lặng trong người lập tức như bị đổ một thùng dầu, nhảy vọt ra.

Cô nhắm mắt lại, không để bản thân nghĩ lung tung.

“Cậu Mặc, ở đây có một sợi dây, tôi buộc quanh eo, đi xuống cứu cô Ôn.” Người của chú Minh đi theo, lấy sợi dây dự phòng ở trên xe.

“Đưa cho tôi, tôi đi xuống.”

Mặc Tu Trần không chút nghĩ ngợi vươn tay ra, người nọ giật mình, theo tiềm thức lắc đầu: “Cậu Mặc, anh không thể đi được, quá nguy hiểm, để tôi đi xuống cho.”

Người này là trợ thủ đắc lực bên cạnh chú Minh, chủ Minh và Đàm Mục có quan hệ bạn bè rất tốt, mà cậu Mặc lại là sếp và là anh em của Đàm Mục, anh ta sao dám để anh mạo hiểm.

“Không cần, tôi đi!”

Mặc Tu Trần nhếch lên đôi lông mày tuấn tú, trong giọng điệu có chút uy nghiêm không thể cưỡng lại, người đàn ông bị luồng khí đột nhiên phóng ra từ cơ thể anh làm cho kinh sợ, buông lỏng tay, sợi dây đã bị Mặc Tu Trần giật mất.

“Ôn Nhiên, em cố gắng thêm mấy phút nữa nhé, anh rất nhanh sẽ xuống cứu em lên ngay.”

Mặc Tu Trần đưa sợi dây cho Lạc Hạo Phong ra hiệu cho anh ấy buộc anh lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn Ôn Nhiên ở dưới vách núi, nhìn thấy cô run rẩy không ngừng, trái tim anh như treo lên cao.

“Hình như cô Ôn có chỗ nào đó không ổn.”

Lạc Hạo Phong nhíu mày thật chặt, vừa nói vừa buộc sợi dây thừng cho Mặc Tu Trần.

“Tên Lưu mặt rỗ đó cho cô Ôn uống loại thuốc kia.”

Người vừa nói sẽ xuống dưới cứu Ôn Nhiên có chút hoài nghi giải thích, nói xong liền lặng lẽ nhìn vẻ mặt của Mặc Tu Trần, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của anh đột nhiên lạnh như băng, thân thể đột nhiên cứng lại.

“Ôn Nhiên, em nhất định phải bám chặt lấy cây.”

Mặc Tu Trần hung hăng mím môi, sau khi ánh mắt khát máu cùng tàn nhẫn loé lên, đã được nhanh chóng thay thế bằng một trận đau lòng sâu sắc, cô bị hạ thuốc, có thể kiên trì đến tận bây giờ quả thực là không dễ dàng.

“U!”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Nhiên trầm xuống, giọng nói nhàn nhạt truyền đến đỉnh vách núi, cô khó chịu như sắp chết, cắn môi cũng không thể giải trừ lửa nóng trong người.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Mặc Tu Trần, cô không thể khống chế được suy nghĩ điên cuồng của mình.

“Hạo Phong, nhanh lên!”

Vẻ bình tĩnh vốn có của Mặc Tu Trần có chút tan rã, bởi vì lo lắng Ôn Nhiên sẽ không chịu được mà ngã xuống dưới, giọng nói trầm thấp mang theo một chút cấp thiết.

“Được rồi, Tu Trần, cậu phải cần thận chút, mấy người chúng tôi sẽ cùng nhau kéo cậu.”

“Sợi dây đủ dài, có thể quấn quanh cái cây lớn này.”

Mặc Tu Trần quay đầu lại liếc nhìn một cái cây vững chắc ở bên cạnh, dặn dò Lạc Hạo Phong, mặc dù bọn họ có bốn năm người, nhưng lát nữa anh sẽ cùng Ôn Nhiên đi lên, đề phòng lỡ như, vòng dây thừng quanh cây một vòng, an toàn hơn.

“Được!”

Lạc Hạo Phong làm theo, mấy người họ sẵn sàng để Mặc Tu Trần đi xuống, anh một tay nắm lấy bụi cây bên mép vách núi, thân hình cao lớn chậm rãi trượt xuống, miệng không ngừng an ủi Ôn Nhiên: “Ôn Nhiên, giữ chặt vào nhé, hai phút nữa sẽ ổn thôi. ”

“Ôn Nhiên, giữ chặt cây, đừng buông tay.”

“Tôi khó chịu quá!”

Ôn Nhiên cuối cùng không chịu nổi nói, cô cảm thấy mình không còn chút sức lực nào nữa, một tay nới lỏng cái cây.

“Hãy nghĩ đến anh trai của em, còn có Bạch Tiểu Tiểu, bọn họ đều lo lắng cho em!” Vẻ mặt của Mặc Tu Trần thay đổi, quay đầu quát người ở trên đỉnh vách núi: “Nhanh một chút!”

Ý thức của Ôn Nhiên càng ngày càng mờ mịt, hô hấp cũng càng ngày càng gấp gáp, khi hơi thở nam tính quen thuộc xộc vào mũi, dấu vết tỉnh táo từ trong ý thức mê loạn thoát ra. Cả người như bị khát rất lâu, như ngửi thấy mùi nước suối trong veo, đôi mắt của cô bừng sáng lên. Ánh sáng giữa đêm liền sáng ngời!

“Mặc Tu Trần!”

Cô run rẩy gọi, bởi vì sức nóng trong cơ thể cô không chịu đựng được nữa, giọng nói của cô nhuốm đầy vẻ quyến rũ và dục vọng, như thể cô đã đạt đến giới hạn nhẫn nại của mình, bàn tay đang nắm lấy thân cây buông ra, duỗi thẳng về phía anh.

Vì quá vội vàng, cánh tay còn lại đang giữ lấy thân cây của cô đã buông lỏng sức lực, cơ thể mất thăng bằng, cô rời khỏi cành cây và dây leo chằng chịt, cô sắp ngã xuống…

“Ôn Nhiên!”

Ánh mắt của Mặc Tu Trần nhất thời hoảng sợ, anh dùng bàn tay to siết chặt cổ tay cô, kéo mạnh người cô, hơi xoay người cô lại, cánh tay kia nhân cơ hội ôm lấy eo cô, ôm lấy người cô mềm mại nóng bỏng. Bởi vì trọng lực đột ngột tăng lên, nên cả hai cùng rơi xuống một mét.

Thân thể Ôn Nhiên đột nhiên run lên, cánh tay Mặc Tu Trần ôm eo cô lại tăng lực lên một chút, ôn nhu nhẹ giọng nói: “Đừng sợ, có anh đây!”

“Ừm…”

Cơ thể Ôn Nhiên được bao bọc trong vòng tay nam tính, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô áp vào cằm Mặc Tu Trần, đôi môi nóng bỏng chạm vào làn da mát lạnh của anh, hơi thở xâm nhập vào tim phổi trong trẻo dễ chịu, cùng với một tiếng rên rỉ trầm thấp thoát ra.

“Ôn Nhiên, đừng nhúc nhích, chúng ta đi lên trước.”

Sau tiếng rên rỉ trầm thấp đó, Ôn Nhiên không chỉ không dừng lại, mà còn giống như kẻ khát tình tìm được thanh xuân, vội vàng hôn lên…

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement