Cưới Vợ Để Mẹ Vui - Queen Bảo Bối

Advertisement
"Anh muốn gì?"

Bạch Nhược Đình nhìn Tiêu Tuấn, bắt đầu lộ ra dáng vẻ cáu kỉnh thiếu kiên nhẫn của mình. Câu hỏi này của cô dường như đã đúng chủ đề rồi, nên khi vừa dứt câu thì anh rất hứng thú mà buông tay. Chỉnh lại vạt áo của mình, anh cài lại cúc áo rồi cầm caravat lên. 𝐓𝗋ờ‎ 𝓾𝑚‎ t𝗋𝓾𝑚‎ h𝓾𝘆ề𝓃‎ t𝗋ù𝑚‎ ﹏‎ 𝐓𝗋U𝑚𝐓𝗋‎ 𝓾𝘆e𝓃.𝓥𝘕‎ ﹏

"Tôi đến đây gặp em, không phải vì nghe nói em là tiểu thư danh gia vọng tộc. Em hiểu ý tôi chứ?"

Cô nhìn anh vài giây rồi ngẩn ngơ. Hoá ra anh cũng như cô, dù bây giờ bản thân đã ngoài 30 nhưng cũng khó tránh khỏi sự ràng buộc từ phía gia đình. Ở độ tuổi này khi có trong tay sự nghiệp và danh tiếng, mẹ của anh luôn mong anh có thể tìm cho mình một hậu phương vững chắc. Cả anh và cô đều là trẻ con trong mắt của cha mẹ, nên việc hai nhà âm thầm sắp xếp bày đủ trò để hai bên chịu ra mặt cũng rất cực khổ.

Tiêu Tuấn không nói lời nào, hơi cúi người xuống bế Bạch Nhược Đình rời khỏi bồn rửa tay, đứng ngay ngắn lại. Khoảnh khắc được anh nhấc bổng lên, cô thấy người đàn ông này thật sự khác biệt.

"Ra ngoài nói chuyện."

Anh trầm giọng, sau đó nắm cổ tay Bạch Nhược Đình dắt cô về lại chỗ ngồi.

"Nói vậy, mẹ của anh cũng ép anh phải kết hôn với tôi ư?"

"Không hẳn là ép. Vì em không tệ đến mức tôi phải luôn trốn tránh lời đề nghị của mẹ mình."



Bạch Nhược Đình ra vẻ trầm trồ, vì cách nói chuyện khéo léo và lịch sự của Tiêu Tuấn. Ở độ tuổi này, sự chững chạc và trưởng thành trong anh là vừa đủ để tạo cho đối phương cảm giác dễ chịu và an toàn. Khác hẳn với đám bạn trai cũ của cô, bọn họ chỉ yêu tiền và nhan sắc của cô mà thôi. Nhưng cô đối với họ chẳng có ấn tượng gì sâu sắc, cũng chẳng phải bi lụy.

Cô tò mò hỏi.

"Vậy lí do là gì?"

"Không muốn yêu đương."

Tiêu Tuấn rót thêm rượu vào ly của mình. Anh uống nhiều hơn cô rồi, đã sắp hết một chai. Lúc đầu anh cứ nghĩ buổi gặp mặt đầu tiên này cực kì nhàm chán, đến mức chưa được 5 phút đã phải bỏ về. Nhưng khi nhìn thấy Bạch Nhược Đình, anh lại thấy khác đi. Nhất là, nốt ruồi son ở xương quai xanh bên trái của cô.

Anh từng quen biết một cô gái, ở tại nơi đó, cũng có một nốt ruồi. Và cũng chính vì cô gái đó, đã để lại vết thương lòng khó lành trong trái tim khô cằn của anh.

"Này!"

Bạch Nhược Đình gọi mấy lần, Tiêu Tuấn mới có phản ứng mà như thoát ra khỏi vài suy nghĩ. Anh thở ra một hơi, cân nhắc kỹ lưỡng rồi nói.

"Tôi là vì mẹ tôi, nên mới chấp nhận kết hôn."

Cô gật đầu.

"Thật tình cờ, tôi cũng vì mẹ của tôi."

"Bà ấy cả đời chỉ muốn tôi có một cuộc sống hạnh phúc, cưới vợ sinh con, ngoài ra không cầu gì nữa."

Tiêu Tuấn mỗi khi nghĩ đến mẹ mình, lại cảm thấy chuyện này vừa mơ hồ vừa cần được làm rõ. Kết hôn thì rất dễ, nhưng để sống dung hoà và khiến bản thân hạnh phúc thế nào thì mới là chuyện khó. Cái bóng của người con gái trong quá khứ vẫn chưa thể xoá nhoà, chỉ sợ người sau bước đến làm cả hai tổn thương.



Bạch Nhược Đình chỉ nghĩ rất đơn giản, nếu như được nhìn thấy Bạch phu nhân vui vẻ mỗi ngày thì đó là điều cô hạnh phúc nhất. Bà đã vất vả vì cô nhiều rồi, cũng đã đến lúc cô nên trưởng thành và dẹp bỏ bản tính ăn chơi của mình.

"Chúng ta lập một thoả thuận đi!"

Cô nói rồi cầm ly rượu lên, nghĩ ngợi một lúc rồi lại đặt xuống.

"Để hai bên đều được vui vẻ, chúng ta làm một hợp đồng hôn nhân."

Tiêu Tuấn nhìn Bạch Nhược Đình với vẻ mặt đăm chiêu, trong lúc vẫn còn đang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn của anh rung lên. Anh nhìn vào màn hình, là đường dây của Tiêu gia gọi đến.

"Tôi xin phép."

Anh nói một tiếng với cô, sau đó cầm điện thoại lên nghe máy, người ở đầu dây bên kia là quản gia.

"Thiếu gia! Phu nhân lên cơn suyễn, vừa được đưa vào bệnh viện cấp cứu rồi."

Tiêu Tuấn vừa nghe xông tin tức này, đã không thể ngồi được nữa mà bật người đứng dậy.

"Mẹ tôi cấp cứu trong bệnh viện?"

"Được rồi. Bà ở đó xem dặn dò của bác sĩ, tôi tới ngay."

Bạch Nhược Đình nghe xong, trong lòng cũng có chút hốt hoảng. Cô nghe nói Tiêu gia bây giờ ngoài Tiêu Tuấn ra thì chỉ còn có Tiêu phu nhân, Tiêu lão gia thì đã qua đời cách đây cũng lâu rồi. Có lẽ cũng giống như cô, với anh thì mẹ là người thân duy nhất và quan trọng nhất.

Thấy Tiêu Tuấn lấy áo khoác trên ghế cầm trên tay, Bạch Nhược Đình cũng đứng dậy theo anh.

"Tôi đi cùng được không?"

Sau một hồi do dự, cuối cùng cả anh và cô đều cùng nhau rời khỏi nhà hàng để đến bệnh viện. Căn bệnh suyễn của Tiêu phu nhân đã có từ sau khi Tiêu lão gia qua đời. Bây giờ tuổi tác càng lớn, nó lại càng trở nặng và thất thường hơn. Thường ngày nhìn bà có vẻ rất khởi sắc, nhưng một khi phát bệnh thì không ai lường trước được.

Bệnh viện thành phố vào đêm ít người, chỉ có một vài người thân của bệnh nhân ra vào vì ở lại chăm bệnh. Tiêu Tuấn xuống xe với vẻ rất vội, nhưng vì sợ Bạch Nhược Đình không quen đường đi nên vẫn kiên nhẫn chờ cô.

Biết anh đang gấp, nên cô cũng không thể ngay lúc này mà giả vờ giả vịt. Chỉ là đôi giày cao gót hôm nay của cô cao quá, lại còn là gót nhọn nên khi đi nhanh rất khó khăn. Lúc đi lên bậc thang, Bạch Nhược Đình không cẩn thận để cổ chân trẹo qua một bên. Cô không giữ thăng bằng được mà ngã ra đất.

"A!"

Tiêu Tuấn nghe thấy tiếng kêu của cô thì liền quay đầu lại, thấy cô ngồi bệch dưới đất thì nhanh chóng đến gần.

"Làm sao vậy?"

...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement