Cường đại chiến y – Giang Cung Tuấn – Đường Sở Vi (Truyện full tác giả: YY)

Advertisement

Chương 942: Bức tượng thần bí

Giang Cung Tuấn mới biết ba người này chính là Lão tổ giáo phái Thái Nhất.

Tam lão Thái Nhất tập hợp một chỗ đang thương lượng đối sách.

Ngay lúc này, ở nơi xa có người bay tới, rớt từ trên trời xuống đất, trong nháy mắt khiến tro bụi bay mù mịt.

Người này vội vã đứng lên, vừa mới cử động đã phun một ngụm máu.

Giang Cung Tuấn nhìn kỹ thì mới biết người bị đánh nện xuống đất là ông nội của anh – Giang Thời.

Anh nhanh chóng chạy tới.

“Ông nội, ông không sao chứ?”

Giang Thời lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt nghiêm túc, ông ấy nói: “Vô Hư Môn quả kinh khủng, nhiều người tấn công núi Bất Chu mà vẫn chưa thể đánh lui Vô Hư Môn”

Ngay sau đó, lại có người bị đánh bay ra.

Người bị đánh bay ra lần này chính là Thiên.

Thiên cũng bị thương, tóc tại tán loạn, dáng vẻ rất chật vật.

Hết cường giả này đến cường giả khác bị đánh bại.

Tất cả đều bị thương.

“Chư vị hãy cùng tiến lên, đừng chiến đấu một mình”

Giang Thời nêu ý kiến.

“Chắc chắn bên trên núi Bất Chu có xuất hiện thần vật, nó còn mạnh hơn cả Long Huyết lẫn Long Nguyên, không thể để Vô Hư Môn chiếm đoạt”.

Giang Thời vẫn chưa biết núi Bất Chu là vùng đất phong ấn.

Ông ấy chỉ biết ở trên núi Bất Chu có thứ không đơn giản, Nghe thế, tất cả mọi người đều chần chừ.

Vô Hư Môn có hai mươi người mà tất cả đều là Đỉnh phong bậc thiên thệ thứ chín, lại còn có cảnh giới thứ chín – Vô Côn và một cao thủ siêu cấp.

Mà cho là cùng nhau đi lên thì cũng chưa chắc có thể xông vào núi Bất Chu.

Mọi người tập hợp một chỗ ở đây, lúc chuẩn bị liên thủ xông lên núi Bất Chu thì phía xa xuất hiện một đoàn người.

Những người này đều mặc áo khoác đen, bọn họ đội nón áo nên không nhìn rõ mặt.

Thế nhưng ai cũng biết rõ đám người này là người Huyết Tộc.

Giang Cung Tuấn thấy Huyết Hoàng Đệ Nhất là biết đám người này chính là Huyết Tộc.

Hơn một ngàn năm trước, Huyết Tộc đã có được Long Huyết. Đây là một chủng tộc rất đáng sợ, những năm gần đây ít xuất hiện, bây giờ lại gióng trống khua chiêng ra mặt.

Chẳng lẽ đám người Huyết Tộc biết chuyện phong ấn sao?

Lần này Huyết Tộc xuất hiện cũng là để chiếm núi Bất Chu sao?

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn trở nên nghiêm túc.

Nhìn Lạn Đà ở bên cạnh, bèn nhỏ giọng nói: “Cậu ơi, đây là người Huyết Tộc”

Lan Đà khẽ gật đầu.

Ông ta biết rõ Huyết Tộc.

Chỉ là chưa từng giao đấu với cường giả Huyết Tộc mà thôi.

Ông ta khẽ nhíu mày, nói: “Thật không ngờ tới ngay cả người Huyết Tộc cũng xuất hiện, xem ra độ khó khi chiếm núi Bất Chu càng tăng cao. Thế nhưng đừng nóng nảy, ba xử lý xong chuyện trong tay sẽ đến đây ngay, bây giờ chỉ cần kéo dài thời gian”.

Người Huyết Tộc xuất hiện, đám người dưới chân núi Bất Chu tự giác tránh đường.

Huyết Hoàng Đệ Nhất đứng dậy, nhìn sương mù bao phủ phía trước, trong sương mù trắng xóa ấy tỏa ra đủ sắc bao quanh ngọn núi, ông ta cất cao giọng nói: “Người Vô Hư Môn nghe đây, Huyết Tộc ta rời núi muốn chiếm núi Bất Chu. Cho các người mười phút, mau chóng rút lui, nếu không giết không tha”

Huyết Hoàng Đệ Nhất cực kì bá đạo.

Vừa mở miệng đã thẳng thắn muốn Vô Hư Môn nhường núi Bất Chu.

Nhưng ai cũng biết rõ Huyết Tộc có đủ thực lực để nói câu đó.

Giờ phút này ở núi Bất Chu.

Một khoảng đất trống trải.

Xuất hiện một bức tượng.

Bức tượng điêu khắc hình người cao hơn năm mươi mét. Hai mắt bức tượng có thần đang nhìn về phương xa, trên người tỏa khí chất xem thường thiên hạ.

Cho dù chỉ là một bức tượng nhưng lại khiến người ta bị đè áp.

Bức tượng phát ra đủ loại màu sắc lóa mắt.

Như một vị thần thật sự.

Cách bức tượng vài trăm mét có khá nhiều người.

Mà họ chính là đệ tử Vô Hư Môn.

Lão nhân Vô Hư Môn đứng phía trước, Vô Côn ở phía sau.

Hai người vừa đánh lui đám cường giả muốn leo lên núi.

“Thưa thầy, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách. Trên địa cầu có võ giả rất mạnh, siêu việt hơn chúng ta tưởng, ngoài cường giả Thần Thông cảnh xuất hiện trước đó thì bây giờ lại có mấy Tôn Cảnh giới thứ chín, còn có Huyết Tộc, đây chính là chủng tộc đạt được Long Huyết từ ngàn năm trước. Là thứ chúng ta không thể trêu”

Vô Côn ở phía sau lên tiếng, sắc mặt lo lắng.

Mà ánh mắt lão nhân dừng trên bức tượng.

Nó xuất hiện vào đêm qua.

Đêm qua, núi Bất Chu rung chuyển.

Một dãy núi đã biến mất trong lịch sử lại xuất hiện và hợp thành với núi Bất Chu, nương theo đó là sự có mặt của bức tượng.

Cho dù là một bức tượng nhưng khí tức quá mạnh, ông ta chưa từng cảm nhận khí tức như thể ở trong vùng đất phong ấn.

“Rốt cuộc đây là bức tượng thần nào, chủ nhân là ai. Chỉ một mình nó cũng có áp lực khủng khiếp như vậy, nếu người thật giáng lâm thì còn đến mức nào?

Lão nhân Vô Hư Môn lầm bầm.

Chợt ông ta quay người nhìn về phía Vô Côn, dặn dò: “Côn”

Vẻ mặt Vô Côn đầy kính trọng: “Thầy hãy nói”

Sắc mặt lão nhân Vô Hư Môn nghiêm nghị, dặn dò cẩn thận: “Sức mạnh của võ giả ở địa cầu đã vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta, chỉ dựa vào vài người thì hoàn toàn chẳng thể chống cự. Núi Bất Chu là vùng đất phong ấn, chúng ta phải chiếm được nó, con mau chóng quay lại lối vào, báo cho môn phái, phái người mạnh hơn người đến. Nếu không sẽ chẳng thể chiếm được núi Bất Chu”

“Mạnh hơn người?”

Vô Côn sững sờ, lên tiếng: “Thầy ơi, trên địa cầu có cường giả Thần Thông cảnh thế nào thì trong phải ta cũng vậy, thầy trông cậy vào trưởng bối trong môn phái ra mặt sao. Bây giờ phong ẩn chỉ vừa yếu hơn một chút, vẫn còn cẩm chế ở đó, thực lực càng mạnh thì càng khó đến địa cầu”

“Nghĩ cách đi”

Lão nhân căn dặn: “Báo với môn phái, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đưa cường giả tới. Nếu có thể thì để môn phái nghĩ biện pháp đưa Thánh nữ Vô Cơ đến. Chỉ cần Thánh nữ xuất hiện thì chắc chắn có thể trấn áp tất cả võ giả địa cầu”

“Dạ, con sẽ quay trở về.”

Vô Côn gật đầu.

Núi Bất Chu ở địa cầu quá đặc biệt.

Đây là vùng đất phong ấn.

Không ai biết ở trong quá khứ, rốt cuộc trời đất xảy ra chuyện gì mà phải phong ấn lại.

Nhưng biết rõ một khi phong ấn mở ra thì nơi đây có cơ duyên rất lớn. Chiếm được sớm thì chẳng khác nào nắm chặt cơ duyên.

Vô Côn rời khỏi.

Lão nhân vẫn đứng trước bức tượng.

“Vô Hư Môn nghe rõ, chỉ còn năm phút, nếu không rút lui thì Huyết Tộc ta sẽ huyết tẩy núi Bất Chu”

Dưới chân núi vang lên tiếng nói.

Vẻ mặt lão nhân Vô Hư Môn lộ vẻ u ám, tỏa ra sát khí.

“Muốn chết mà”

Ông ta lấy ra một viên thuốc.

Viên thuốc kia to cỡ quả nhãn, màu như máu đang phát ra ánh sáng đỏ.

Trước khi đi, trưởng bối sự môn đã đưa nó.

Đạn dược này có thể giúp ông ta đột phá đạo xiềng xích, bước vào cảnh giới cao hơn nhưng di chứng khả nghiêm trọng.

Bây giờ ông ta không thể lo nhiều được. Không đột phá sẽ không thể đánh bại võ giả địa cầu. Không đánh bại võ giả địa cầu thì khó giữ núi Bất Chu. Đây chẳng phải việc mà ông ta cũng như môn phái muốn thấy. Ông ta bỏ đan dược vào miệng.

Khoảnh khắc nuốt vào, sắc mặt ông ta chợt sa sầm, vẻ mặt bùng nổ một sức mạnh đáng sợ.

Âm!

Trong cơn hoảng hốt, bên trong cơ thể ông ta có tiếng nổ vang.

Theo tiếng động đó, khí tức của ông ta tăng lên gấp mấy lần trong nháy mắt.

Vốn ông ta đã vượt qua một đạo xiềng xích cường giả, nay nhờ ăn đan dược mà ông ta có thể vượt qua cả đạo xiềng xích thứ hai, tu vi đạt lên giai đoạn hai Cảnh giới thứ chín.

“Không đủ, vẫn chưa đủ”

“Muốn ngăn cường giả Thần Thông cảnh ở địa cầu thì tối thiểu mình phải đạt tới Thần Thông cảnh”

“Phá cho ta”

Ông ta hét lớn.

Đạn dược rất thần kì.

Lực lượng đạn dược tan ra bên trong cơ thể làm khí tức ông ta không ngừng tăng vọt, chỉ mấy phút ngắn ngủi mà tăng gấp bội.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement