Đại Mộng Chủ - Vong Ngữ - Truyện full

Advertisement
Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

"Đa tạ Mã Diện tiền bối ban thưởng bảo. Tiền bối yên tâm, tại hạ nhất định toàn tâm toàn lực giúp ngài quét dọn quỷ vật Kiến Nghiệp thành." Thẩm Lạc thu Quỷ Khiếu hoàn vào, khom người tạ ơn Mã Diện, đồng thời trịnh trọng nói.

Câu Hồn Mã Diện lộ ra vẻ hài lòng, lấy từ trong ngực ra một vật, ném tới.

Thẩm Lạc vội vàng tiếp được, phát hiện là một khối tiểu bài màu đen, tựa hồ cũng là xương cốt gì đó chế tạo thành, phía trên minh khắc một vòng phù văn màu xương trắng, tản mát ra quang mang linh động, lộ ra một chút cảm giác thần bí.

"Đây là Pháp Bài đưa tin, ngươi cất kỹ bên mình, ta tùy thời dùng vật này liên hệ ngươi." Câu Hồn Mã Diện nói.

Trên mặt Thẩm Lạc lộ ra vẻ hiếu kỳ, hắn đã từng thấy trong điển tịch ở Phương Thốn Sơn vật truyền tin, có thể đưa tin ở khoảng cách rất xa.

Chỉ là vật phẩm thần kỳ bực này, hắn ở Bạch gia và Xuân Thu quan cũng chưa từng nhìn thấy, không thể tưởng được Mã Diện tiện tay là có thể lấy ra một cái.

"Vật này nên dùng thế nào?" Thẩm Lạc thưởng thức hai vật màu đen, hỏi.

"Dùng thế nào ngươi không cần lo lắng, hảo hảo tiếp nhận tin tức ta là được." Câu Hồn Mã Diện nói.

Thẩm Lạc có chút thất vọng, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.

"Còn nữa, quan hệ chúng ta, không được để cho người ngoài biết, đối với ngươi không có lợi. Giúp ta dẹp loạn quỷ hoạn Kiến Nghiệp thành xong, sẽ có cơ duyên khác cho ngươi." Câu Hồn Mã Diện trịnh trọngnói.

"Tiền bối yên tâm, vãn bối sẽ có chừng mực." Trong lòng Thẩm Lạc vui vẻ, lần nữa bảo đảm.

Câu Hồn Mã Diện không nói gì thêm nữa, thân hình nhoáng một cái, hư không tiêu thất không thấy.

Thẩm Lạc lại lật nhìn Pháp Bài truyền tin hai cái, cất kỹ vào, không tiếp tục dừng lại đây, lao nhanh về phía Kiến Nghiệp thành, rất nhanh đã đến phụ cận thành trì.

Kiến Nghiệp thành từ khi Quỷ vật đả thương người liên tiếp xuất hiện, mặt trời vừa xuống núi liền đóng chặt cửa thành, cấm bất luận kẻ nào ra vào, trên đường phố cũng cấm đi lại ban đêm.

Bất quá một bức tường cao này tự nhiên không ngăn được Thẩm Lạc. Hắn dùng Ngự Thủy thuật ngưng tụ ra một sợi dây thừng bằng nước, mượn lực liền thoải mái lướt qua tường thành, tiến nhập vào trong Kiến Nghiệp thành, quay trở về Bạch gia.

Hắn vốn cho là mọi người Bạch gia giờ phút này cũng đã chìm vào giấc ngủ, nhưng vượt quá dự liệu của hắn, phòng thu chi bên kia vẫn đèn đuốc sáng trưng, tụ tập không ít khách khanh đến đây trả nhiệm vụ.



Chỉ là giờ phút này, trên mặt của bọn họ không giống nhau, có gần một nửa mặt lộ vẻ uể oải, có người trên thân còn mang vết thương, tựa hồ nhiệm vụ cũng không thuận lợi.

Thẩm Lạc liếc mắt liền thấy được gã đại hán đầu trọc Sở Lệ lúc trước mở miệng mỉa mai hắn, trên mặt có khối đỏ tím tím xanh xanh, sắc mặt âm trầm như nước, nhìn chật vật đến cực điểm.

"Ơ, Sở đạo hữu, không phải ngươi đi làm nhiệm vụ ở U Thủy thôn sao? Quỷ vật nơi đó lợi hại vậy sao? Vậy mà làm ngươi bị thương thành như vậy?" Tên thanh niên họ Phùng kia, "Xoẹt" xếp lại quạt xếp, hỏi.

"Phùng Lăng, đừng nói nữa, lão tử bị Lâm gia Thiết Sơn kia thừa dịp ta và Lệ Quỷ giao thủ ám toán, dùng Trọng Sơn phù công kích ta, chẳng những đoạt nhiệm vụ, còn đả thương ta." Sở Lệ liếc nhìn y, cả giận nói.

"Đừng nóng giận, hôm nay ta cũng gặp phải người của Lâm gia, bất quá không để cho bọn hắn chiếm tiện nghi, đoạt nhiệm vụ của bọn hắn không nói, còn hảo hảo trêu đùa bọn hắn, coi như báo thù giúp ngươi." Phùng Lăng mở ra quạt xếp, nhẹ quạt cười nói.

Sở Lệ nghe lời ấy, cũng không cảm thấy dễ chịu chút nào, trong lòng trái lại càng giận hơn.

Phùng Lăng nói lời này, rõ ràng là muốn hạ bệ gã, từ đó nâng chính mình lên, cũng không có ý tốt lành gì.

Vào thời khắc này, đám người đột nhiên bạo động một hồi, một hồng y nữ tử dung mạo tuyệt mỹ, một thân một mình từ bên ngoài phong trần mệt mỏi đi tới, đúng là Tạ Vũ Hân.

Người phía trước vội vàng tránh ra một lối đi, Tạ Vũ Hân đi tới trước bàn nhiệm vụ, vung tay lên.

"Lạch cạch" một tiếng, một ngọc bội tàn phá trắng xám nằm trên mặt bàn, một cỗ Âm khí kinh người từ trong toả ra.

Thẩm Lạc đứng ở đằng xa, ánh mắt ngưng tụ, Âm khí trên ngọc bội xám trắng này, vẫn còn cao hơn đoạn Hồng Tụ tàn tạ kia.

"Quỷ vật đả thương người ở nghĩa trang thành tây đã đền tội." Tạ Vũ Hân bình tĩnh nói.

"Nghe nói Quỷ vật ở nghĩa trang kia có thực lực đã gần như đạt tới Tích Cốc kỳ, nhìn nàng khí định thần nhàn, quần áo cũng không lộn xộn, đoán chừng là thoải mái đánh chết rồi."

"Không hổ là Bạch gia Khách khanh đệ nhất nhân, lợi hại, lợi hại..."

"Ta không nhìn lầm, đây đã là lần thứ hai trong ngày nàng đến giao nộp nhiệm vụ à?"

Đám Khách khanh phụ cận đều nghị luận, tràn đầy vẻ khen ngợi.

Thẩm Lạc nghe người chung quanh nói, càng hiểu rõ thêm về thực lực của Tạ Vũ Hân.

"Tốt, tốt! Ngài chờ chốc lát, lập tức xử lý." Hai quản sự Bạch gia sau bàn lộ vẻ cung kính, một người lấy ra sổ ghi chép nhiệm vụ, tiếp nhận nhiệm vụ.

Tên còn lại bước nhanh vào trong triều đường, rất nhanh cầm ra một cái hộp ngọc giao cho Tạ Vũ Hân.



"Tạ khách khanh, đây là ban thưởng nhiệm vụ lần này, ngài cất kỹ."

Tạ Vũ Hân hé mở hộp ngọc ra, nhìn thoáng qua bên trong, trên mặt lạnh buốt lộ ra vẻ tươi cười, giống như núi băng ngàn năm bị hòa tan. Mọi người chung quanh thấy được đều ngẩn ngơ.

Bất quá sau một khắc, ánh mắt của nàng lại khôi phục lạnh lùng như trước, thu hồi hộp ngọc, quay người tiếp tục xem bảng danh sách nhiệm vụ, tựa hồ còn muốn tiếp tục nhận nhiệm vụ mới.

Lúc này, Thẩm Lạc cũng không còn đứng ở đằng xa quan sát, cất bước đi tới.

Sở Lệ vừa thấy Thẩm Lạc tới, lập tức tinh thần tỉnh táo, vừa rồi vứt bỏ thể diện, cuối cùng có nơi để tìm về rồi.

"Ồ, đây không phải Thẩm đại khách khanh sao? Ta nhớ không phải ngươi nhận nhiệm vụ Hồng Diệp Trấn à, sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?" Sở Lệ lập tức lớn tiếng kêu lên.

"Hắc, thật đúng là Thẩm Lạc, hắn trở về nhanh thật."

"Nhất định là nhiệm vụ đã thất bại nha, ta nghe nói Lâm gia Âu Dương tam kiệt cũng đi làm nhiệm vụ Hồng Diệp Trấn. Ba gia hỏa này, cũng không phải dễ đối phó đâu."

"Đáng đời, lấy thực lực của hắn, vậy mà chọn nhiệm vụ Hồng Diệp trấn, có thể còn sống trở về đã xem như vận khí đã tốt rồi." Những người khác cũng nhìn thấy Thẩm Lạc, nhao nhao nghị luận, nhưng phần nhiều là châm biếm nói móc.

"Thẩm Lạc, biết rõ chênh lệch giữa Kiến Nghiệp thành chúng ta và chỗ nông thôn ngươi ở trước kia rồi chứ? Đừng tưởng rằng bợ đỡ được hai vị thiếu gia là có thể lăn lộn tại Bạch gia." Sở Lệ nhìn Thẩm Lạc, rốt cuộc tìm về thêm vài phần tự tin, cười lạnh nói.

Thẩm Lạc không để ý đến, đi tới trước bàn giao nhiệm vụ, móc từ trong ngực ra đoạn ống tay áo tàn tạ kia.

"Nhiệm vụ Hồng Diệp Trấn đã hoàn thành, đây là bằng chứng." Hắn nhàn nhạt nói.

Lời này vừa ra, thanh âm xung quanh đột nhiên yên tĩnh, ánh mắt mọi người cũng tập trung vào đoạn ống tay áo màu đỏ trên tay Thẩm Lạc.

Sở Lệ ngây người tại chỗ, vẻ giễu cợt trên mặt ngưng kết tại đó, nhìn có chút buồn cười.

Tạ Vũ Hân một bên xem nhiệm vụ, cũng lưu ý đến động tĩnh bên này, ánh mắt cũng trông lại.

Hai quản sự Bạch gia sau bàn sửng sốt một chút, ngay sau đó kiểm tra đoạn ống tay áo kia.

"Thoạt nhìn là hạch tâm Âm khí Quỷ vật không sai, bất quá có phải là bên Hồng Diệp Trấn kia không, còn cần xác nhận lại." Một quản sự Bạch gia ngẩng đầu nói.

"Còn cần xác nhận? Mới vừa rồi Tạ khách khanh giao nộp nhiệm vụ, vì sao các ngươi không kêu xác nhận, lại trực tiếp ban thưởng?" Thẩm Lạc không khỏi nhíu mày hỏi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement