Đại Mộng Chủ - Vong Ngữ - Truyện full

Advertisement
Dịch: Vong Mạng

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Thẩm Lạc thấy vậy lòng liền căng thẳng, đang định quay đầu nói gì đó với hán từ mày hổ thì sắc mặt đột nhiên đại miệng, miệng hét lớn:

“Tránh ra.”

Vu Mông cũng chỉ tích tắc đã cảm giác được có một bóng đen chụp từ trên đầu y xuống, nhưng lúc này quay người lại thì quá trễ, chỉ có thể dùng hai tay nắm chuôi đao, vận sức đâm xéo ngược lên phía sau lưng.

Một tiếng “két” chói tai vang lên.

Cây Trảm Mã đao bản rộng trong tay Vu Mông lại bị con sói đen khổng lồ xuất hiện bất ngờ kia cắn chặt trong miệng, tạo ra một tràng những tiếng kim loại ma sát ghê răng. Mặc kệ Vu Mông ra sức rút thế nào cũng không kéo ra được nửa phân.

“Rắc” một tiếng, con sói đen hất mạnh đầu, đồng thời răng cắn mạnh một cái, tức thì thanh Trảm Mã đao cứ thế bị cắn đứt.

Đao vừa gãy, Vu Mông đã lăn nhanh về trước, tránh thoát một trảo của sói đen, cấp tốc hướng Thẩm Lạc hô lớn: “Đi.”

Thẩm Lạc chỉ thấy cự trảo sắc như dao của con sói lóe hắc quang, hóa thành một chuỗi trảo ảnh mờ mờ bổ xuống hậu tâm Vu Mông. Hắn cắn răng quyết định không lùi mà vọt lên trước hai bước, đơn đao trong tay cũng hóa thành một đường hàn quang đánh tới.

Hắn lần này dùng hết mười phần sức lực, bổ thẳng đơn đao cắm sâu mấy tấc xuống chỗ đầu vai con sói.

Có điều gân cốt con sói đen này không biết cứng hơn đám sói xám kia bao nhiêu lần mà một đao cực mạnh bằng hết sức lực của Thẩm Lạc dù đúng là đã găm được vào xương của nó, nhưng chỉ thế chứ không thể tiến thêm cũng không thể nào rút ra nổi.

Thế nhưng con sói bị đau cũng khiến tốc độ trảo xuống của nó chậm lại, đủ để Vu Mông tranh thủ thời cơ nghiêng lăn qua một bên rồi cấp tốc bật tôm đứng dậy.

Thẩm Lạc thấy thế cũng quyết đoán buông đơn đao, lui lại đứng sóng vai với Vu Mông.

“Con sói này khí lực quá mạnh mẽ, ta lại mất đao nên chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản nó, ngươi tranh thủ lao ra.” Vu Mông cảm kích nhìn Thẩm Lạc rồi nói.

Kế đó, Vu Mông không chờ hắn đáp ứng đã tiện tay cầm một thanh đơn đao dưới đất lên, vung tay đánh bay một con sói xám trước mặt rồi một lần nữa quần thảo với sói đen, nhưng chỉ thoáng chốc y đã rơi xuống thế hạ phong, liên tiếp dính đòn.

Dưới tình thế cấp bách, Thẩm Lạc bỗng đưa mắt nhìn qua một lá cờ trên mặt đất, một ý niệm bỗng nổi lên trong đầu.

Nếu như con sói đen này mạnh mẽ, hung hãn như thế, đao thương bình thường khó có thể khiến nó bị thương, vậy sao không thử Tiểu Lôi phù một chút?

Hắn tuy chưa từng thành công trong đời thực nhưng lúc này tình cảnh ép bức, không thể suy tính nhiều, bất kể là cách nào cũng phải thử.

Hắn vội cúi người, kéo lá cờ từ cột cờ xuống, kế đó dùng hai ngón tay chấm máu sói còn dính trên người, bộ dáng như chuẩn bị vẽ bùa lên mặt lá cờ.

Chỉ là hắn bỗng nghĩ tới điều gì đó xong quyết liều lĩnh, lau sạch máu sói đi rồi nhanh chóng cắn rách ngón tay mình.



Hắn hít sâu một hơi, không thèm để tâm chuyện tạo thế đứng trung bình tấn, chỉ tập trung bắt đầu vẽ phù văn lên cờ.

Đã có quá trình luyện tập liên tục trước đó, việc vẽ phù Tiểu Lôi phù hiện tại với hắn chỉ là chuyện nhỏ, tựa hồ vẽ một lèo là xong.

Phù văn vừa thành, hắn lập tức cầm lá cờ lên, xoay người nhìn về phía Vu Mông.

Lúc này, hắn mới phát hiện thời gian trước sau chỉ có bảy, tám hơi thở thôi nhưng tình hình xung quanh lại có biến hóa không nhỏ.

Càng lúc càng có nhiều sói xám leo lên đầu tường, lẫn trong đó còn có cả sói đen. Chúng dồn ép những người giữ thành phải liên tục lui về phía hai vọng gác, điều này khiến hai người Thẩm Lạc, Vu Mông càng lẻ loi trơ trọi.

Không ít sói xám bắt đầu đổi hướng, tham gia vây giết Vu Mông.

“Thiếu gia…” Một tiếng hét vang lên.

Thẩm Lạc nhìn về phía phát ra âm thanh liền thấy bốn tên tùy tùng của Vu Mông người nào cũng bê bết máu, đồng thời đang ra sức đánh từ một vọng gác tiến về phía này. Có điều số lượng sói trên đầu tường quá nhiều, bọn họ dù có liều mạng cơ bản cũng không thể đánh tới được.

Hắn và Vu Mông ở bên này đã rơi vào tuyệt cảnh.

“Kiaaaa”

Một tiếng gào thét rung trời vang lên.

Thẩm Lạc thu tầm mắt lại, tức thì thấy Vu Mông đã bị con sói đen kia dồn tới mép tường thành, cả người đặt vào chỗ thành đóa(1). Phía sau con sói đen còn có hai con sói sám đang nhìn chằm chằm vào Vu Mông, bộ dạng có thể nhào vào tấn công Vu Mông bất cứ lúc nào.

Vu Mông rơi vào cảnh tràn ngập nguy cơ.

“Chết thì chết!”

Thẩm Lạc hạ quyết tâm, dũng mãnh lao về phía Vu Mông.

Khi tới gần con sói, Thẩm Lạc đạp mạnh vào đầu thành, nhảy vọt lên rồi chụp lá cờ có vẽ Tiểu Lôi phù xuống trùm lên đầu con sói đen. Cờ vừa rời tay, Thẩm Lạc lập tức vận chuyển Tiểu Hóa Dương Công, dẫn khí Dương cương trong cơ thể vào phù.

Phù văn trên lá cờ, bắt đầu từ đỉnh chữ Lôi đột nhiên tỏa tia sáng trắng, ánh sáng nhanh chóng lan xuống dưới, nhưng kết quả là mới đi được một nửa lại như đột nhiên bị cắt đi, chỉ nhoáng cái đã tắt mất.

“Mất, thất bại rồi…” Cả thân thể lẫn tâm thần Thẩm Lạc đều rớt xuống.

Nhưng chỉ chớp mắt sau đó, bầu trời bỗng vang lên một tiếng nổ mạnh.

Một luồng sét sáng chói màu trắng thình lình từ trên trời giáng xuống, bổ thẳng vào đầu con sói đang bị lá cớ trùm lên kia.

Đầu con sói lập tức nổ tung như dưa hấu, đồng thời một làn khói xanh từ đó bốc lên kéo theo mùi cháy khét.



Con sói không đầu mất hết sức lực, co quắp đổ ầm xuống, đè luôn lên cả người Vu Mông. Đám sói xám ở phía sau vốn đang định xông lên trong nhất thời kinh hãi, do dự không dám tiến thêm.

“Được rồi sao? Uy lực này…” Thẩm Lạc ngớ người một thoáng xong ánh mắt liền sáng rực lên.

“Ầm ầm, ầm ầm…”

Không đợi hắn kịp ăn mừng, bầu trời đột nhiên lại nghe có tiếng sấm vang lên liên hồi, đồng thời từng tia sét màu trắng to như cánh tay liên tục bổ xuống đám sói trên đầu tường thành.

Chỗ bị lôi quang đánh xuống liền thấy từng tia điện trắng như tuyết nổ lan ra, đánh đám sói bốn xung quang nổ thành từng mảnh nhỏ.

Đi kèm lôi quang(2) còn có ánh lửa chiếu rọi, chỉ thấy từng đoàn từng đoàn hỏa cầu to như cái đấu từ trên cao nện xuống. Hỏa cầu vừa đập lên người đám sói liền bắn tung tóe ra xung quanh tạo thành một mảng lửa đỏ thẫm, chỉ nháy mắt đã thiêu đám sói thành tro tàn.

Từ trong đám lửa đỏ, tiếng sói tru ai oán, tiếng giãy dụa vang lên không ngớt.

Chỉ thời gian mấy hơi thở thôi mà đám sói trên đầu tường thành đã bị diệt không còn một mống.

Thẩm Lạc giật mình nhìn lên liền thấy trên không trung chỗ đầu tường thành đột nhiên có bảy, tám bóng người đứng lơ lửng. Trong số này, có người thân vận đạo bào, có người mặc tăng y, có người lại mặc áo giáp, chẳng ai giống ai, có điều người nào cũng bảo quang bảo phủ quanh mình, trông thực khí pháo phi phàm.

Mấy người này hiện tại vẫn đang tiếp tục thi pháp, tấn công đám sói ở mấy chỗ khác trên tường thành.

“Được cứu rồi, được cứu rồi….”

“Giữ được, chúng ta giữ được…” Có người vui đến phát khóc.

“Tiên sư…Đây là…thần tiên?”

Thẩm Lạc ngây ngẩn cả người tự hỏi, thế là thực sự có thần tiên biết lăng không phi hành sao?

Hắn đột nhiên hoàn hồn, tập trung tư tưởng quan sát kỹ lại, lúc này mới nhìn rõ trong những người kia có người cầm trong tay Thất Tinh bảo kiếm tạo thành từ những đồng tiền được xâu lại, có người lại đang cầm Tử Kim Bát Vu tỏa kim quang lấp lánh, có người lại cầm một cây trường kích bằng đồng xanh, mỗi người tự mình thi triển tiên pháp.

Một người trong số này là một lão giả mặc hoa phục may bằng lụa màu vàng, cằm để một chòm râu dài màu muối tiêu, ăn vận trông y như một viên ngoại giàu có, kết hợp với hành động càng thêm bắt mắt.

Chỉ thấy lão đưa một tay bấm niệm pháp quyết, tay kia đều đặn, liên tục tế ra từng tấm phù màu vàng một. Những tấm phù này sau khi được tế ra thì tự động cháy giữa không trung, ngay sau đó từ trong ngọn lửa sẽ thấy có một luồng lôi điện màu sáng trắng bắn thẳng xuống đám sói phía dưới.

Tốc độ thi pháp của lão giả này quá nhanh, Thẩm Lạc cơ bản không thể nhìn ra lão có kết ấn hay niệm chú không, chỉ chú ý được là lão nhất định không dùng tới Nguyên thạch.

Thẩm Lạc bây giờ mới hiểu rằng, lôi quang thô to cứu Vu Mông khi nãy thì ra không phải uy lực từ Thẩm Lạcp của mình mà là do lão giả kia ra tay.

Chú giải:

1. Thành đóa: Các bản convert đa phần để nó nghĩa là lỗ châu mai, trong trường hợp này là không chính xác. Thành Đóa có thể hiểu như sau: Trên đỉnh tường thành người ta sẽ thường sẽ xây thêm một (hoặc 2) bức tường mỏng khác ở trên đỉnh phần rìa tường thành, bức tường mỏng hướng ra ngoài có tác dụng che chắn cho binh sĩ đứng gác, chiến đấu trên đỉnh tường thành khỏi tên hay các vũ khí tầm xa tương tự. Trên bức tường mỏng này cứ mỗi đoạn sẽ được xây thụt xuống tạo thành hình chữ U để binh sĩ ghé mắt quan sát hoặc ném, đổ các thứ vũ khí thủ thành (như các phim có cảnh công thành thường thấy). Cái đoạn đó chính là thành đóa.2. Lôi quang: Ánh sét, kim quang: Ánh sáng màu vàng kim, hắc quang: Ánh sáng màu đen (?) - để ngắn gọn mình để nguyên không dịch ra kỹ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement