Đại Mộng Chủ - Vong Ngữ - Truyện full

Advertisement
Dịch: Độc Lữ Hành

Dựa theo Trần chưởng quỹ khách sạn này kể lại, hố trời bên này khí hậu cổ quái, chỉ cần mùa mưa thoáng qua một cái, trong ba đến năm ngày đêm tiếp theo sẽ có một trận lôi bạo, cũng coi là một loại cảnh quan đặc biệt nơi đây.

Cho nên, dưới mắt mặc kệ là Thẩm Lạc, Ngao Hoằng, hay là những người hái yến kia, đều đang đợi trận lôi bạo này.

Thế nhưng năm nay không biết vì sao, trong liên tiếp mấy ngày, trên không Đại Lịch sơn một mực tích lấy một tầng mây đen thật dày, đã tới đầu tháng năm, trận giông tố mà mọi người chờ, thủy chung vẫn không rơi xuống.

Đám người chờ đến nóng lòng không thôi, nhất là Thẩm Lạc vốn thời gian khẩn trương, tất nhiên là không thể một mực tốn thời gian tại nơi này.

Đêm hôm ấy, Thẩm Lạc đang ngồi một mình trong phòng, suy nghĩ có nên dùng một hai tấm Lạc Lôi Phù, nhìn xem có thể kích ra Bích Nhãn Kim Thiềm kia không, chợt nghe "Ầm" một tiếng vang trầm từ bên ngoài truyền đến.

Thẩm Lạc cảm thấy cả phòng, theo một tiếng oanh minh này, kịch liệt chấn động.

Hắn bỗng nhiên vọt tới phía trước cửa sổ, đẩy cửa sổ nhìn ra bên ngoài, liền thấy trong tầng mây phía trên hố trời ẩn ẩn có ánh sáng ngấn chớp động, tựa hồ có lôi bạo rất lớn còn đang ẩn giấu bên trong.

"Rốt cuộc đã tới sao?" Ánh mắt Thẩm Lạc chớp lên, trong lòng có chút kích động.

Nhưng lúc này, trong tầng mây không trung đột nhiên có một vệt sáng ngấn lóe sáng, Thẩm Lạc lập tức nhìn thấy trong mây đen, hình như có một đạo thân ảnh khổng lồ xoay quanh, chỉ là thoáng một cái lại ẩn vào trong mây, không cách nào thấy rõ.

Hắn nhíu mày, lập tức xoay người ra gian phòng, nhảy xuống phía hố trời.

Kinh lôi vừa vang lên, Bích Nhãn Kim Thiềm sẽ tỉnh lại, tất nhiên sẽ hiện thân bên cạnh Nguyệt Nha hồ để hấp thu nguyệt phách, Thẩm Lạc nhất định phải nhanh đuổi tới bên kia.

Nhưng mà, hắn vừa mới rơi xuống đất, chợt nghe một tiếng long ngâm mênh mang, bước chân bỗng nhiên dừng lại, lần nữa ngửa đầu nhìn lên không trung.

Chỉ thấy trong mấy đen không trung, một đầu kim long dài trăm trượng nổi lên, thân hình chập chùng, trong tầng mây xoay tròn lao nhanh, quấy cho biển mây kịch liệt phun trào.

Thẩm Lạc thấy tình hình này, lập tức hiểu được, vừa rồi tiếng sấm kia chỉ sợ cũng không phải là tự nhiên gây nên, mà là Ngao Hoằng khổ đợi lôi bạo không được, chỉ có thể vận dụng một loại thần thông nào đó dẫn động thiên lôi.

"Ầm ầm."

Không trung oanh minh không thôi, mây đen kịch liệt bị quấy lên, dưới thân hình khổng lồ của Ngao Hoằng quấy động, bên dưới bắt đầu chia năm xẻ bảy, ở giữa hiện ra một lỗ trống to lớn giống như cái phễu.



Lỗ trống này vừa mới xuất hiện, ánh trăng đã lâu không thấy rốt cuộc xuyên thấu qua chiếu rọi xuống dưới.

Thẩm Lạc xa xa nhìn lại, chỉ thấy trong màn trời tựa như mở một cánh cửa sổ, một ánh sắc trời trắng lóa từ đó lộ ra, rơi thẳng xuống trung tâm hố trời.

Không biết có phải do mặt nước Nguyệt Nha hồ phản xạ hay không, một mảnh quang mang sáng như tuyết từ trung tâm hố trời phản xạ lên, khiến trong toàn bộ rừng rậm đều phát sáng.

Thẩm Lạc không chần chờ nửa điểm, lập tức lấy ra hai tấm Thần Hành Giáp Mã Phù, dán trên hai chân mình.

Chỉ thấy lá bùa "Phụt" một tiếng bốc cháy lên, trên đó bay ra tro tàn nhưng không tứ tán ra, mà bị một cỗ lực lượng vô hình bao vây lấy, quấn quanh trên hai bàn chân Thẩm Lạc.

Chỉ một thoáng, Thẩm Lạc cảm thấy hai chân nhẹ nhàng, mới thoáng đi về phía trước một bước, người đã bay ra mấy trượng.

Ánh mắt của hắn ngưng tụ, hai chân phi nước đại lên, thân hình giữa khu rừng xẹt qua một cái bóng mơ hồ, bỗng nhiên lao ra ngoài.

Bất quá mười mấy hơi thở sau, hai chân Thẩm Lạc mạnh mẽ đạp đất, thân thể dưới tác dụng của quán tính, chạy ra hơn mười trượng mới dừng lại bên bờ Nguyệt Nha hồ.

Nhưng trong nháy mắt dừng lại, bầu trời trên đỉnh đầu hắn, đang có một con Kim Thiềm toàn thân hoàng kim, lớn chừng bàn tay, đang bốn trảo cuồng vũ ra sức giãy dụa bay lên trên không.

Ở trên không, treo lủng lẳng một cái sọt cá không biết do dây leo gì bện thành, miệng sọt xoáy lấy một vòng xoáy màu vàng, từ đó truyền ra trận trận lực hút, bao phủ Kim Thiềm kia vào trong đó.

Trong lòng Thẩm Lạc khẩn trương, lập tức bàn tay vung lên.

Một đạo thủy thằng màu lam từ giữa hồ nhô ra, bắn thẳng đến phía Bích Nhãn Kim Thiềm, ý đồ lôi nó trở về.

Nhưng mà, thủy thằng vừa mới tới gần Kim Thiềm, không trung bỗng nhiên có một vầng sáng màu vàng quét tới.

Chỉ nghe "Phốc" một tiếng vang nhỏ, thủy thằng trực tiếp vỡ nát ra.

Ngay sau đó, một bóng người từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên cạnh sọt cá treo giữa bầu trời kia, hai tay chụp một cái, sọt cá kia liền rơi vào trong tay gã. Bích Nhãn Kim Thiềm cũng bị hút vào trong.

"Thẩm huynh, xin lỗi, Kim Thiềm này rất trọng yếu với ta. Ta phải nhận rồi." Ngao Hoằng mỉm cười, nói với Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc thấy thế, trong tay áo đã vê tấm Phi Hành Phù, tính tiếp tục đuổi tới.



Bích Nhãn Kim Thiềm này cũng trọng yếu với hắn, liên quan đến tính mệnh, mặc dù Ngao Hoằng này tu vi hiển nhiên cao hơn mình không ít, hắn cũng không thể cứ vậy bỏ qua.

Đáng tiếc Ngao Hoằng cũng không cho hắn cơ hội tranh đoạt, liền treo sọt cá màu vàng kia ở bên hông, thân hình mở ra, lần nữa hóa thành Kim Long phóng lên tận trời, bay về nơi xa.

Nhưng vào lúc này, dị biến nảy sinh.

Trong trời cao bỗng nhiên rung động "Rầm rầm", một tấm màn vải màu đen to lớn không biết từ chỗ nào bay tới, bao phủ trên không trung hố trời, đúng là ngăn cản đường đi của Ngao Hoằng.

Cùng lúc đó, trên vách núi đá một bên hố trời, bỗng nhiên tăng vọt bạch quang, trống rỗng hiện ra từng đạo phù văn to lớn.

Ngay sau đó, cả mặt đất mảnh hố trời cũng bắt đầu chấn động kịch liệt.

Thẩm Lạc cúi đầu xem xét, chỉ thấy từng trận văn to lớn hiện lên ở dưới chân mình, trong lòng lập tức xiết chặt, vội vàng toàn lực thôi động Giáp Mã Phù, quay người chạy như điên về phía xa.

Lúc chạy vội, hắn cảm thấy mặt đất dưới chân bốc lên hàn ý, cúi đầu nhìn lại phát hiện mặt đất đang nhanh chóng kết băng, chỉ cần hắn hơi chậm một bước, sẽ bị băng tuyết đông kết.

Thẩm Lạc chạy một hơi ra gần trăm trượng, băng sương hùng hổ dọa người kia mới rốt cuộc ngưng lại.

Hắn dừng lại, quay đầu nhìn lên trên không hố trời kia. Chỉ thấy màn vải màu đen kia vẫn như cũ bao phủ ở trên không, phía trên chập chùng không ngừng, tựa hồ Ngao Hoằng đang bên trong va chạm không ngừng, cũng có trận trận tiếng long ngâm liên tục vang lên.

Lúc này, trên bầu trời có một đạo độn quang bay tới, lão giả râu ngắn tên là Đồng Quán kia hiện ra thân hình, cao giọng cười to nói:

"Không ngờ, lần này chẳng những bắt được Bích Nhãn Kim Thiềm, lại còn bắt sống một đầu Chân Long. Chậc chậc, Chân Long hàng thật giá thật, cũng không phải Giao Long trăn mãng gì đó, ha ha..."

Nói xong, một tay lão nhấn phía dưới một cái, trên màn vải màu đen kia lóe lên ô quang, bắt đầu co rụt nhỏ lại.

Lúc này Thẩm Lạc mới thấy rõ ràng, một bên màn vải màu đen còn có một cây cán gỗ đen nhánh, rõ ràng là một đại kỳ màu đen.

Chờ lúc lá cờ kia thu nhỏ đến cao hơn một trượng, Đồng Quán bỗng nhiên bấm pháp quyết, mặt cờ liền rung động ù ù, đúng là tự cuốn lại, trực tiếp bao phủ Ngao Hoằng bên trong.

Lão nắm lấy cột cờ, vác một đầu lên vai, còn mặt cỡ lại rũ xuống dưới.

Trên mặt đất, đã sớm có ba đạo nhân ảnh chờ đợi, chính là Dư Hinh cùng hai huynh đệ Phong Sơn Phong Thủy.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement