Đại tiểu thư tuyệt sắc của tôi (full 333 chap) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Đại Dương

Advertisement

“Đáng tiếc những người thân thích có thể giúp chúng ta chia vui hưởng lợi quá ít, nếu không lúc đi du thuyền nhàn rỗi, cũng có thể cho họ mượn du thuyền chơi.” Vương Hi nhẹ thở dài một hơi.

“Thôi, các người có tiền rồi cố ý chọc tức chúng tôi.” Cuối cùng lão cũng không chịu nổi nữa.

“Có mấy đồng tiền bẩn, xem các người giỏi đến đâu.” Bác gái cả tính tình quái gở nói.

“Cơm canh đạm bạc rất ngon miệng, tôi giản dị quen rồi, cũng không dám mơ tưởng cuộc sống giàu sang phú quý. E là không có cái số hưởng thụ đó.” Lão phu nhân lạnh lùng nói.

“Cái cuộc sống giàu sang này, người bình thường đúng là không hưởng thụ nổi.” Trần Lan hừ lạnh.

“Cô có ý gì?” Ánh mắt lão phu nhân thay đổi.

“Ý tôi là, cuộc sống giàu sang này chắc bà không hưởng thụ nổi đâu. Dù sao thì bà cũng chẳng phải hạng người sang trọng gì!” Trần Lan nói.

“...” Vương Hi ngạc nhiên nhìn ánh mắt của Trần Lan.

“...” Diệp Sơn và Diệp Khinh Tuyết cũng ngỡ ngàng nhìn Trần Lan.

Vương Hi có sao cũng không ngờ Trần Lan lại nói thẳng với lão phu nhân như vậy...Có tiền rồi, ngay cả lão phu nhân 79 tuổi bà ta cũng không nể nang.

“Thím ba, thím điên rồi hả? Sao lại nói vậy với lão phu nhân chứ!”, bác gái cả cũng trợn tròn mắt nhìn Trần Lan.

“Mau xin lỗi đi!” Bác gái hai nhíu mày lại.

“Xin lỗi? Lão phu nhân là cái thá gì, bà ta có tư cách gì để được tôi xin lỗi? Trấn Lan tôi hôm nay sẽ nói thẳng, tôi khinh thường bà ta, khinh thường nhà họ Diệp các người đấy thì sao!” Trần Lan đột nhiên đập bàn đứng dậy.

Vương Hi, Diệp Khinh Tuyết và Diệp Sơn hít một hơi khí lạnh. Vương Vị Ương và Sở Kiếm Tâm cũng nhìn Trấn Lan bằng ánh mắt hết sức kinh ngạc.

Cho dù là quý tộc giàu sang hay là gia đình bình thường, Trần Lan thân làm con dâu thì phải tôn trọng lão phu nhân! Dù lão phu nhân hoặc bà ta có tiền hay không thì cũng không nên nói như vậy, làm thế này thật bất hiếu.

“Nói cho bà biết, tôi đã nhẫn nhịn lâu lắm rồi, bây giờ cuối cùng cũng có tiền, sau này tôi sẽ không còn phải dựa vào nhà họ Diệp các người nữa. Mẹ nó, mấy năm nay bà đối xử với tôi như thế nào? Chẳng lẽ trong lòng bà không biết gì sao?” Trần Lan chỉ vào mũi lão phu nhân kêu to.

“...” Lão phu nhân sững sờ nhìn Trần Lan.

“Con dâu cả của bà là nhân tài, xứng với con trưởng nhà bà. Con dâu hai là con nhà giàu, môn đăng hộ đối với nhà họ Diệp bà quá. Mới đầu con dâu cả và con dâu hai được cưới vào nhà, bà cho ngay 500 nghìn tiền sính lễ. Tôi không có tiền cũng chẳng có văn hóa, lúc kết hôn với con trai ba nhà bà thì chỉ đưa tôi 50 nghìn. Những chuyện này tôi đều tích lại hết lại cho bà!”

“Còn nữa, bây giờ mắt Vương Hi sáng trở lại rồi, cho tôi hưởng ké chút. Lúc đầu nhà họ Vương trong thành phố tìm con dâu cho Vương Hi, bà đã đồng ý hôn sự này ngay. Khinh Tuyết nhà tôi là sinh viên đại học, khỏe mạnh, đoan trang lại xinh đẹp. Bà đã hỏi tôi chưa mà đồng ý ngay? Bà coi thường ai vậy? Đem con gái tôi cực khổ nuôi lớn từ nhỏ gả cho một tên mù lòa.”

“Còn rất nhiều chuyện nữa, tôi cũng không muốn nói nhiều, mà chỉ luôn nhẫn nhịn trong lòng không biết bao nhiêu năm rồi. Không phải bà thiên vị lắm sao? Luôn muốn để vị trí gia chủ nhà họ Diệp cho Diệp Thiên Tứ. Bây giờ cuối cùng bà đã thỏa mãn ước nguyện, chúc mừng bà. Diệp Khinh Tuyết nhà tôi không được làm gia chủ, không cần lo. Tôi cũng chẳng cần bám nịnh bợ bà nữa, sau này chúng tôi tự lập gia tộc riêng, không dây dưa với bà nữa.

“Trần Lan, cô điên rồi sao? Dám nói với mẹ cô như vậy!” Sắc mặt lão gia trở nên khó coi.

“Ông già thối tha, ai là mẹ tôi, mẹ tôi chỉ có một người, bà ấy đã mất rồi. Lão phu nhân chỉ biết ra vẻ đạo mạo mà cũng đòi làm mẹ tôi sao? Hừ!” Trần Lan khinh thường nói.

“Cút! Mày cút ngay cho tao, cút khỏi nhà Diệp ngay! Nhà họ Diệp không có loại súc sinh như mày, từ nay về sau mày không còn là người nhà họ Diệp nữa!” Lão gia tức đến nỗi tim đập thình thịch, tay che ngực nói.

Còn các người nữa, mau cút hết cho tôi!”

Lão lại chỉ về hướng Diệp Sơn, Diệp Khinh Tuyết và Vương Hi nói.

“Một đám bất hiếu!”

“Bố, con có lời đã nhẫn nhịn trong lòng rất lâu rồi, cái gì nên nói thì phải nói.” Diệp Sơn mở lời.

Lão gia không nói gì, tức giận nhìn Diệp Sơn.

“Cháu trai cả và con trai là huyết mạch của lão phu nhân. Con thừa nhận mẹ rất tốt với con, nhưng thực sự mẹ rất thiên vị. Người nhà họ Diệp chúng ta thành thật, đàn ông nhà họ Diệp nổi tiếng bất tài ở thành phố Minh Hải. Diệp Thiên Tứ trông có vẻ thông minh lanh lợi, nhưng thực ra cũng chỉ là một kẻ bình thường. Nhà họ Diệp chúng ta chẳng phải giàu có gì nhưng để đánh hạ giang sơn bây giờ thật sự không dễ."

“Con nói thế này nhé. Con nghe lời mẹ đưa vị trí gia chủ cho Diệp Thiên Tứ. Ai chẳng biết, tốn 50 triệu tệ bán nhà họ Diệp cho Vương Vị Ương là buôn bán lỗ vốn chứ. Lúc này cô ta sẽ cầm 50 triệu mua nhà chúng ta, bố và mẹ có thể được một khoản tiền khá khẩm. Có vẻ Diệp Thiên Tứ là giám đốc của nhà họ Diệp cũng rất tốt. Nhưng bên Vương Hi sẽ lập tức trả tiền công trình, đem 200 triệu tiền này trả trực tiếp cho Vương Vị Ương. Đây là mối làm ăn kiếm bộn không hề lỗ của cô ta, bố thà để người ngoài ăn hời cũng không muốn để Vương Hi có lợi sao? Chuyện này thật sự khiến con người ta phải chạnh lòng."

“Bố đuổi chúng con đi, được thôi, chúng con sẽ đi. Dù sao bây giờ chúng con cũng có tiền rồi, sau này không cần ỷ lại vào nhà họ Diệp nữa. Sau này nhà họ Diệp thành ra thế nào, bố cứ từ từ xem.” Diệp Sơn đứng lên.

“Vương Hi, Khinh Tuyết, chúng ta đi thôi, sau này chúng ta không còn liên quan gì đến nhà họ Diệp giả tạo vô tình này nữa.”

“Vâng.” Vương Hi và Diệp Khinh Tuyết cùng đứng lên.

Cuối cùng anh cũng thấy được bản chất của Trần Lan, có tiền rồi thì lão gia hay lão phu nhân cũng không để vào mắt. Cách làm của bà ấy rất thực tế, anh thích.

Bên phía nhà họ Vương, lão phu nhân cũng không hề lép vế. Từ nhỏ đến lớn, có những điều anh sớm đã muốn nói hẳn ra, nhưng tiếc là không to gan lớn mật như Trần Lan.

“Mẹ vợ, hôm nay mẹ chửi người ta đã quá đi, con có chút tôn sùng mẹ rồi đó.” Trên đường về nhà, Vương Hi nghĩ một lát rồi nói với Trần Lan.

“Biến ra một bên, giờ tôi thấy rất phiền.” Trần Lan bực mình mắng.

“...” Vương Hi...

“Đây có tiền rồi, chỉ là khoe khoang thôi, không ai tôn sùng, chẳng thú vị chút nào hết. Có tiền nữa thì cũng chẳng được làm gia chủ nhà họ Diệp, chẳng oai phong một chút nào, cũng chẳng có cảm giác thành tựu.” Trần Lan nhíu chặt mày, trông có vẻ rất chán nản.

Bà vẫn có chút không hài lòng với Vương Hi, bây giờ có tiền rồi, nên cũng chẳng thèm để ý đến anh.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement