Đại tiểu thư tuyệt sắc của tôi (full 333 chap) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Đại Dương

Advertisement

Chương 332: Yêu cầu của Diệp Khinh Tuyết

Nghe thấy Diệp Khinh Tuyết nói đồng ý quay lại với Vương Hi, Trần Lan lập tức sắp xếp một buổi cho cô và anh gặp nhau.

Trần Lan chọn địa điểm là một nhà hàng Michelin 3 sao.

“Tiếp theo trông chờ vào cậu đấy”, lúc Vương Hi đến nơi, Trần Lan nói với anh một câu rồi rời đi.

Trần Lan tin một khi Diệp Khinh Tuyết đồng ý thì sẽ giữ lời. Thời gian tiếp theo sẽ dành cho Vương Hi và Diệp Khinh Tuyết bồi đắp tình cảm.

Diệp Khinh Tuyết lạnh lùng nhìn Vương Hi ngồi ghế đối diện, không nói dù chỉ một câu.

Vương Hi cũng im lặng nhìn Diệp Khinh Tuyết. Lúc này anh cũng không biết phải nói gì mà chỉ nhìn biểu cảm trên mặt cô. Vương Hi biết Diệp Khinh Tuyết vẫn còn hận anh, cô đồng ý với Trần Lan cũng chỉ vì sợ bà ta tự sát trước mặt cô. Nếu không Diệp Khinh Tuyết sẽ không bao giờ ngồi đây để gặp anh.

Vương Hi muốn Diệp Khinh Tuyết chấp nhận anh từ tận đáy lòng, chứ không phải chỉ là ngoài mặt chấp nhận. Diệp Khinh Tuyết bị Trần Lan gây sức ép phải bị động đồng ý quay lại với anh, nhưng giữa cô và anh vẫn tồn tại sự xa cách.

Sau khi món ăn được bưng ra, Vương Hi và Diệp Khinh Tuyết chỉ cúi đầu mà ăn, hai người không ai nói một lời. Diệp Khinh Tuyết càng ghét Vương Hi hơn vì nghĩ anh bảo Trần Lan đến thuyết phục cô. Tuy Vương Hi im lặng nhưng anh vẫn luôn nhìn cô từ đầu đến cuối, khiến cô cảm thấy không được tự nhiên.

Đột nhiên có tiếng om sòm phá vỡ bầu không khí im lặng giữa hai người.

“Phục vụ đâu? Mau ra đây cho tôi!”, một gã đàn ông kêu lên.

Vương Hi nhíu mày, anh không mong lúc này có tên nào làm ảnh hưởng đến anh và Diệp Khinh Tuyết.

Phục vụ vội vàng chạy ra trước mặt người nọ, rất lịch sự nói: “Thưa anh, xin hỏi tôi có thể giúp gì?”.

Gã đàn ông thô lỗ chỉ vào bàn, nói: “Trên bàn có bụi, nhà hàng của mấy người làm ăn kiểu gì vậy, không vệ sinh à? Tôi chi tiền để mua niềm vui chứ không phải rước về sự khó chịu. Tôi muốn ăn đồ ăn chứ không phải ăn bụi, nhìn cái bàn bẩn thỉu như thế này tôi không ăn nổi”.

Phục vụ rất lễ độ nói: “Xin lỗi anh, vậy để tôi đổi bàn ăn mới cho anh, tôi sẽ lau chiếc bàn này ngay”.

“Tôi sẽ không tức giận chỉ vì chuyện chiếc bàn, nhưng nhà hàng của mấy người thật là tệ hại. Không quét dọn vệ sinh thì thôi đằng này đồ ăn quá mặn, quá kinh tởm”.

Phục vụ tiếp tục xin lỗi: “Thưa anh, vậy để tôi đổi món khác cho anh”.

“Lại đổi món khác? Mấy người lại kiếm cớ để ăn thêm tiền của tôi đấy hả? Tôi đã quá quen với các trò bịp bợm rồi, tôi sẽ không bị cái nhà hàng này lừa đâu. Món ăn của nhà hàng mấy người còn không xứng với giá tiền và danh tiếng!”.

“Thưa anh, chúng tôi sẽ không thu thêm tiền, nếu món ăn của anh còn vấn đề gì hoặc không hợp khẩu vị, nhà hàng chúng tôi sẽ đổi miễn phí cho anh”, nữ phục vụ nói.

Gã đàn ông đánh mạnh vào mặt của nữ phục vụ: “Đồ ăn của nhà hàng mấy người đều không hợp khẩu vị của tôi, còn miễn phí đổi món cho tôi làm gì!”.

Trên mặt nữ phục vụ in hằn vết tay đỏ.

Vương Hi bước lại gần: “Thôi bỏ đi, cô ấy chỉ là một phục vụ, anh cũng không nên làm khó cô ấy nữa”.

“Bỏ đi? Mày là cái thá gì mà dám can dự vào chuyện của tao, mày nói bỏ là bỏ? Biến đi!”, gã khinh thường nói.

Vương Hi lười lãng phí thời gian với loại người như thế này, chuyện giữa anh và Diệp Khinh Tuyết vừa mới tốt lên một tý thì bị tên ất ơ này làm phiền.

“Anh biết tôi là ai không?”, Vương Hi lạnh lùng nói.

“Không biết, nhưng sao tao phải biết mày là ai chứ? Tao là khách ở đây, khách hàng là thượng đế. Mày cũng không có quyền xen vào chuyện của tao”, gã nói bằng giọng điệu chế giễu.

Vương Hi mặc kệ gã, lấy điện thoại ra trực tiếp gọi cho ông thị trưởng của thành phố này.

“Đừng làm bộ nữa, tưởng gọi người đến thì ghê gớm lắm à, loại như mày không phải là đối thủ của tao, tao chưa thấy ai có thế lực hơn tao trong cái phố này đâu. Tốt nhất mày đừng cố gây sự với tao, nếu không kết cục chỉ có thảm hơn”, gã hống hách nói.

Một lúc sau.

“Thị trưởng, ông đến à”, gã đàn ông trông thấy thị trưởng, chạy tới chào hỏi.

Thị trưởng mặc kệ bước qua gã, đi đến chỗ Vương Hi.

“Cậu gọi tôi đến đây có chuyện gì vậy?”, thị trưởng hỏi.

Gã đàn ông cảm thấy hơi lạ, không ngờ Vương Hi có thể gọi thị trưởng tới đây chỉ với một cuộc điện thoại. Nhưng gã vẫn chẳng coi Vương Hi ra gì, gọi thị trưởng đến đối với gã mà nói cũng là việc đơn giản, vì quan hệ giữa bố của hắn và thị trưởng rất tốt.

“Tôi muốn mua lại con phố này”, Vương Hi nhàn nhạt nói.

Mọi người xung quanh sững sờ nhìn Vương Hi.

“Thằng kia, mày điên hả? Mày biết mua con phố này mất bao nhiêu tiền không? Mày tưởng nói thế ngầu lắm à, chém gió thì ai chẳng biết. Thậm chí tao có thể nói tao muốn mua lại cả cái đất nước này”, gã đàn ông khinh thường Vương Hi, nói.

“Cậu chắc chứ?”, thị trưởng hỏi.

“Một trăm triệu đô la chắc đủ rồi nhỉ”, Vương Hi nói.

“Tất nhiên là đủ nhưng vấn đề cậu có số tiền khổng lồ đó không?”, vừa dứt lời thì Vương Hi đã viết một tấm séc rồi đưa đến trước mặt ông.

“Một tấm séc mà cũng bằng 100 triệu đô la Mỹ á? Mày tưởng ai cũng ngu ngốc như mày à?”.

“Im miệng!”, thị trưởng trầm giọng liếc xéo gã đàn ông.

Sau đó ông quay đầu lại nhìn Vương Hi: “Từ nay về sau, con phố này thuộc quyền sở hữu của cậu”.

Gã đàn ông đứng một bên há miệng trợn tròn mắt, chẳng lẽ người trước mắt gã thật sự đã mua lại con phố này với giá 100 triệu đô la Mỹ sao?

Hơn nữa, có thể tùy ý bỏ ra 100 triệu đô la Mỹ thì chắc chắn là tầng lớp quân phiệt trở lên. Sau đó, gã thay đổi ngoắt 180 độ, bắt đầu chuyển sang lấy lòng Vương Hi.

“Cút!”, Vương Hi lạnh lùng nói ra một chữ đập tan ảo tưởng của gã.

Gã đàn ông sợ hãi chuồn đi ngay.

“Anh thừa tiền quá nhỉ, chi mạnh 100 triệu đô la chỉ để đuổi xéo một gã dân trí thấp”, Diệp Khinh Tuyết mở miệng nói.

“Không phải, thật ra anh phát hiện con phố này không hào hoa như vẻ bề ngoài, gần đây có rất nhiều côn đồ và những kẻ vô văn hóa. Anh mua lại con phố này chỉ vì muốn cho mọi người ở một nơi dừng chân an toàn. Bây giờ họ có thể thoải mái ăn uống vui chơi vui vẻ, không bị ai bắt nạt ở đây”, Vương Hi giải thích.

Diệp Khinh Tuyết bỗng cười: “Ha, có lẽ đúng thật là anh đang làm người tốt”.

“Vậy…em có bằng lòng quay lại với một người tốt không?”, Vương Hi trông thấy cô cười, trong lòng anh cũng vui theo.

Diệp Khinh Tuyết im lặng một lúc, nghĩ rồi nói: “Anh muốn hai chúng ta quay lại ở bên nhau cũng được thôi, nhưng anh phải thực hiện một yêu cầu của tôi”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement