Đêm nay có kịch hay - Trần Danh (Truyện full)

Advertisement
Dáng vẻ lúc Đoàn Thanh Hồ nhắm mắt nói "không hối hận", trong xấu hổ lại có chút cởi mở, trong đáng yêu có quyến rũ, khiến cả người tôi bỗng chốc như bị lửa thiêu đốt, tôi bóp mặt chị ấy, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi chị ấy, đúng lúc tôi chuẩn bị bắt đầu tấn công đóa mẫu đơn xinh đẹp thuộc về tôi này thì bên ngoài lại đột nhiên vang lên tiếng mở cửa.

Đoàn Thanh Hồ phản ứng nhanh hơn tôi, chị ấy đẩy luôn tôi ra, mặt đỏ ửng đứng dậy, sau đó xông ra ban công, tôi chửi thầm một tiếng mẹ nó, cúi đầu nhìn cái thứ vũ khí tác chiến đang kiêu ngạo ngẩng đầu của mình, nghĩ bụng Thẩm Nặc Ngôn hoặc Tam gia về cũng đúng lúc quá nhỉ? Họ có phải lắp máy quay lén trong phòng không, cố ý chọn đúng lúc đến, má nó!

Vừa chửi thầm, tôi vừa đi ra ban công, đứng sóng vai với Đoàn Thanh Hồ, bên ngoài lúc này vang lên tiếng mở cửa, lúc này Đoàn Thanh Hồ nói trái lòng mình: "Trần Danh, sao đêm nay nhiều quá."

Tôi buồn bực nói: "Nhiều thật, còn nhiều hơn trái tim vỡ vụn của em."

Phía sau, Thẩm Nặc Ngôn hiếu kì nói: "Hai người nhàn nhã thật đấy, đêm hôm khuya khoắt chạy ra ban công ngắm trăng ngắm sao, ôi, hai người muốn ngược đãi chết đứa độc thân như tôi ư?"

"Ai ngược đãi ai?" Tôi bực bội nói.

Thẩm Nặc Ngôn hỏi tôi nói gì thế? Đoàn Thanh Hồ lườm tôi một cái, ánh mắt này mang tính cảnh cáo, tôi bỗng chả còn tức giận, nhìn đồng hồ, nói: "Muộn rồi, chị, chị đi ngủ đi."

Đoàn Thanh Hồ gật đầu, chỉnh lại tóc, xoay người rời khỏi phòng. Tôi nhìn bóng lưng duyên dáng của chị ấy, trong lòng tuôn trào nước mắt, suýt chút nữa, suýt chút nữa tôi đã ôm được cơ thể thơm nức mũi của chị ấy trải qua một đêm tuyệt vời.

Vừa nghĩ, tôi vừa châm một điếu thuốc, tôi đột nhiên nhớ lại lúc nãy hút xong một điếu mới hôn Đoàn Thanh Hồ, không biết chị ấy có ghét mùi hôi của thuốc lá trong miệng tôi không nữa.

Lúc đang nghĩ vẩn vơ, Thẩm Nặc Ngôn hỏi tôi sao còn đứng hứng gió lạnh ở ban công? Tôi rít một hơi thuốc, nói: "Mát."

Buồn cười, vũ khí của tôi vẫn chưa cúi đầu, nếu lúc này đi vào, Thẩm Nặc Ngôn thông minh thế chắc chắn có thể đoán ra chuyện gì, tôi không sợ bị trêu chọc, nhưng mặt mũi Đoàn Thanh Hồ biết để đâu? Vừa nhớ đến Đoàn Thanh Hồ, tôi đã nhớ đến sự mềm mại như bông của chị ấy, cơ thể đẫy đà như chiếc bánh bao vừa ra lò, là một chàng trai trưởng thành bình thường đã nếm trải vị ngon của việc nam nữ, tôi cảm thấy tôi cứ tiếp tục thế này sẽ nhịn hỏng mất thôi.

Nghĩ thế, trong đầu tôi bất giác xuất hiện rất nhiều suy nghĩ xấu ra khiến người ta xấu hổ, tôi đã nóng lòng muốn dùng các "thủ đoạn", đặt chú cừu non chẳng biết gì về việc này là Đoàn Thanh Hồ lên giường của con sói là tôi rồi.

Thẩm Nặc Ngôn vốn định đi tắm, kết quả là anh ấy đột nhiên cầm quần áo chắn trước người mình, dáng vẻ gợi đòn như sợ tôi làm gì anh ấy, hỏi tôi: "Trần Danh, anh nhìn tôi dâʍ dê thế là có ý gì? Tôi nói cho anh biết nhé, bảo anh em lên núi đao xuống biển lửa vì anh thì tôi bằng lòng, nhưng ngủ với anh thì tôi không làm đâu nhé."

Tôi bực bội nói: "Anh có đeo mặt nạ Lâm Chí Linh, ông đây cũng không có hứng thú với anh."

Thẩm Nặc Ngôn cười hì hì nói: "Nếu đã không thèm muốn cơ thể tôi, thì ánh mắt dâʍ dê lúc nãy của anh chắc chắn là đang nhìn "người khác", nói đi, lúc đó có phải anh đang nghĩ đến chị Đoàn không? Tối nay anh nhân lúc mọi người không có nhà, đã xảy ra cái gì đó với chị Đoàn?"

Tôi nghĩ bụng tôi chẳng phải đang định làm gì sao, nhưng anh về rồi còn gì? Nhìn Thẩm Nặc Ngôn với ánh mắt ai oán, tôi nói: "Không, tôi là chính nhân quân tử đấy."
Thẩm Nặc Ngôn nói: "Tôi thấy anh sợ thời gian ngắn quá, mất mặt, nên chưa hành động."

"Ôi, anh, ranh con, xem tôi có đánh chết anh không!" Tôi bực bội lao đến.

Thẩm Nặc Ngôn ngay lập tức chạy vào nhà tắm, hét to: "Chị Đoàn, cứu mạng, Trần Danh định làm việc cầm thú với em."

Tôi ngay lập tức chạy khỏi nhà tắm, bảo anh ấy đừng hét nữa, ông đây không vào nữa, anh ấy cười ha hả nói thế còn được, sau đó ngâm nga bắt đầu tắm rửa, tôi đứng ở cửa nhà tắm, bất đắc dĩ bật cười, tôi đã quên mình bao lâu chưa điên cuồng thế này rồi, đúng là phải cảm ơn thằng ranh Nặc Ngôn này.

Hơn nữa bị quấy rối thế này, những suy nghĩ lung tung cũng vứt đi hết, tôi đột nhiên cảm thấy mình lúc trước qua quýt quá, mặc dù nói giờ nam nữ yêu nhau làm việc đó là chuyện rất bình thường, nhưng nếu có thể, tôi vẫn muốn cho Đoàn Thanh Hồ lần đầu tiên lãng mạn, khó quên.
Đang nghĩ thì Thẩm Nặc Ngôn ra khỏi nhà tắm, tôi nhìn anh ấy nói: "Chẳng phải anh với Nam Bắc đã đi thu phục đám đàn em của Lý Cô Tiếu rồi sao? Sao về sớm thế?"

Thẩm Nặc Ngôn bực bội nói: "Đừng nhắc việc này nữa, nhắc đến việc này là tôi tức sôi gan, thằng ranh Nam Bắc này, quá trọng sắc khinh bạn rồi. Tôi làm theo ý anh, dẫn các anh em đến mấy địa bàn của Lý Cô Tiếu tìm người cùng với anh ta, Mạt Tang sợ chúng tôi không đối phó được, cũng dẫn người đến, kết quả là Nam Bắc vì muốn ở riêng với chị ấy, cứ đòi đuổi tôi đi. Anh nói xem, dù tôi đi rồi, thì phía sau hai người họ đứng cả đám anh em, hai người họ có thể ở riêng sao?"

Tôi nhìn dáng vẻ tức giận của Thẩm Nặc Ngôn, cười nói: "Tôn Nam Bắc này, thế mà dám liếc mắt đưa tình trong lúc làm việc, để về rồi tôi dạy anh ấy một trận, trút giận thay anh."
Thẩm Nặc Ngôn cười nói: "Thật à? Tôi đợi anh phạt anh ta đấy nhé, tốt nhất là phạt anh ta trước mặt Mạt Tang, khiến anh ta mất mặt, tôi xem anh ta sau này còn đuổi tôi đi nữa không."

Tôi cười ha ha nói: "Anh cũng đừng trách Nam Bắc, có trách thì chỉ trách anh đẹp trai hơn Nam Bắc, chắc anh ấy sợ anh ở đó che hết hào quang nhân vật chính của anh ấy, sợ Mạt Tang để ý anh, nên mới vội vàng đuổi anh đi."

Thẩm Nặc Ngôn sờ cằm nói: "Anh nói thế, tôi cũng thấy đúng thật. Ôi... người thông minh như tôi thế mà lại không biết vẻ tuấn tú của mình đã mang lại phiền phức cho anh em tốt, tôi đúng là một người anh em tốt thất trách."

Tôi nhìn Thẩm Nặc Ngôn mặt mày tự tin, thở dài nói: "Anh mới biết à? Tuấn tú đẹp trai là tội đấy. Nhưng anh biết muộn cũng không trách anh được, dù sao có thể gặp được một người xấu hơn anh cũng hơi khó, làm sao mà như tôi được, đẹp từ nhỏ đến lớn, với vấn đề này đã hiểu sâu sắc từ lâu."
Thẩm Nặc Ngôn nghiến răng nghiến lợi nói: "Trần Danh, mông anh ngứa à?"

Tôi cười nói: "Mông không ngứa, mặt tôi ngứa, đắp mặt nạ đây."

Nói xong tôi nhảy lên đi ra chỗ ngăn kéo lấy mặt nạ, Thẩm Nặc Ngôn tiến lại đòi tôi một cái mặt nạ, hỏi tôi mua thứ này lúc nào? Tôi nói Vương Mộng Như tặng.

Nhắc đến Vương Mộng Như, động tác của Thẩm Nặc Ngôn chợt dừng lại, anh ấy nói: "Vương Mộng Như... cô ấy vẫn khỏe chứ?"

Tôi nói: “Khỏe lắm, cô nhóc đó giờ cứ vài ba bữa lại chạy đến đây, có lúc hầm canh sườn cho Tam gia, có lúc lại tặng áo sơ-mi hay gì đó cho Tam gia, cô nhóc này thích Tam gia thật rồi. À đúng rồi, mặt nạ này còn là cô ấy tặng Tam gia đấy, Tam gia không thích, nên cho tôi hết.”

Tôi nói xong, thấy Thẩm Nặc Ngôn không nói gì, mà dáng vẻ lại mất tập trung, suy nghĩ một chút, chỉ vào anh ấy nói: "Chắc không phải anh... để ý cô bé đó đấy chứ?"
Thẩm Nặc Ngôn nói: "Không được à?"

Tôi nói: "Được thì đương nhiên là được, nhưng anh cũng chưa gặp cô ấy được mấy lần mà, sao..."

"Vừa gặp đã yêu." Thẩm Nặc Ngôn nhả ra một câu, khiến tôi kinh ngạc muốn rớt cằm, tôi nhìn anh ấy, nói: "Không phải chứ? Thật à?"

Thẩm Nặc Ngôn gật đầu, phiền muộn nói: "Ừ, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô ấy với dáng người nhỏ nhắn, một mình đứng ở công ty đối diện với sự uy hϊếp của bao nhiêu gã đàn ông dữ dằn, mà vẫn giữ được sự bình tĩnh, tôi đã thích cô ấy rồi, chỉ có điều sau đó xảy ra quá nhiều chuyện, thêm cả tôi cũng khá tự ti nên không theo đuổi cô ấy, ai ngờ cô bé ấy lại để ý Tam gia."

Anh ấy nói xong thì hơi chán nản nói: "Thôi, điều kiện của Tam gia hơn tôi nhiều quá, cô ấy nếu thích thật thì tôi sẽ chúc phúc cô ấy."
Ngoài miệng nói thế, nhưng khóe miệng xị xuống của Thẩm Nặc Ngôn lại bán đứng anh ấy, tôi vỗ vai anh ấy, nói: "Nếu anh thích cô ấy thật thì theo đuổi đi, cô ấy thích Tam gia cũng không phải vì điều kiện, hơn nữa Tam gia không có ý gì với cô ấy hết, nếu anh có thể theo đuổi cô ấy thật, cũng coi như là giúp Tam gia một việc lớn, đương nhiên, cũng giúp cô ấy một việc lớn, nếu không đợi đến khi Tam gia ra chiêu, thì cô ấy chỉ có khóc thôi."

Thẩm Nặc Ngôn nghe tôi nói thế thì sốt sắng muốn thử nên hỏi: "Thật à?"

Tôi gật đầu nói: “Còn thật hơn cả vàng, nên anh cứ mạnh dạn theo đuổi cô ấy đi.”

Thẩm Nặc Ngôn sờ mũi, cau mày, nói: "Thôi, tôi... thân phận của tôi không xứng với cô ấy."

Tôi hơi hiếu kì nhìn anh ấy, nói: "Sao anh lại không xứng với cô ấy? Anh là anh em của tôi, là con nuôi của mẹ tôi, giang sơn của tôi có một nửa của anh, sau này anh là người nắm giữ cả thiên hạ với tôi đó, một Vương Mộng Như nhỏ bé, sao mà không xứng? Hơn nữa, nam nữ bên nhau, vốn không có cái gọi là xứng hay không, vả lại Mộng Như cũng không phải người để ý gia cảnh."
Vốn tưởng Thẩm Nặc Ngôn nghe xong sẽ buông bỏ băn khoăn trong lòng, ai ngờ anh ấy lại cười gượng, nói với tôi: "Anh không hiểu, tôi..."

Nói đến đây, anh ấy ngập ngừng, tôi nhìn anh ấy với ánh mắt kì quái, nói: "Sao anh cứ như Giai Âm, nói gì cũng thích nói một nửa? Nừa còn lại bị các anh nhét đầy bụng rồi à?"

Thẩm Nặc Ngôn xoa tay, đến cạnh giường, đặt mặt nạ dưới gối, rồi cởi dép lên giường, quay lưng vào tôi nói muốn ngủ. Phản ứng này của anh ấy khiến tôi thấy lạ, tôi hỏi anh ấy sao thế? Anh ấy không nói gì, tôi ngồi xuống giường, nhìn gáy anh ấy, nghĩ bụng thằng ranh này giấu kĩ thật, anh ấy chắc là thích Vương Mộng Như chết đi được, nếu không sao lại để lộ dáng vẻ lạc lõng thấp thỏm này chứ?

Phải biết là, Thẩm Nặc Ngôn chưa bao giờ là người tự ti, nếu không phải tối nay, tôi chưa bao giờ biết trong lòng anh ấy còn cất giấu tâm sự khác ngoài mẹ tôi.
Nghĩ đến đây, tôi hơi kì quái hỏi: "Nặc Ngôn, anh vì bố mẹ là nông dân nên tự ti à?"

Thẩm Nặc Ngôn lặng yên một lúc lâu rồi nói: "Không phải, tôi sao có thể nghĩ thế chứ, tôi chưa bao giờ khinh thường nông dân, hơn nữa, nếu bố mẹ tôi là nông dân thì đã tốt, ít nhất tôi cũng có xuất thân sạch sẽ."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement